» Q.1 – Chương 1159: Trời sinh dị tượng

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 13, 2025

Chương 1159: Trời sinh dị tượng

Ngẩng đầu nhìn hư không, Cổ Kiêu sắc mặt hơi tái nhợt. Ngự kiếm thuật! Thanh kiếm này tự mình phát động công kích, Lâm Phong lấy hồn ngự kiếm.

“Yêu ảnh!” Cổ Kiêu gầm lên giận dữ. Phía sau hắn, dường như Long Đằng ngày đó, xuất hiện hư ảnh Yêu Long dữ tợn. Thiên Long Thần Bảo nghĩ hóa sức mạnh được sử dụng đến mức tận cùng, từng luồng từng luồng vảy giáp Yêu Long khủng bố không ngừng bao trùm lên người hắn.

“Cút!” Một bàn tay hướng về bầu trời đập tới. Đó không còn là lợi trảo của loài người, mà là móng vuốt yêu bám đầy vảy giáp.

“Oanh ca!” Cổ Kiêu định tay không chụp xuống Thiên Cơ kiếm, nhưng chỉ nghe thấy một tiếng sấm sét khủng bố vang lên. Thân thể Cổ Kiêu trong nháy tức khắc bị sấm sét bao phủ, toàn thân run rẩy, phía trước không còn cách nào chống đỡ uy thế của phương thiên họa kích của Lâm Phong, bị nổ đến điên cuồng lùi về sau.

“Giết!” Thiên Cơ kiếm lần thứ hai chém giết ra, đồng thời thân thể Lâm Phong bay lên không. Mũi tên Lạc Nhật chói mắt trực tiếp xạ giết ra. Giờ khắc này, Cổ Kiêu hoảng loạn, sức chiến đấu của Lâm Phong khiến hắn cảm thấy kinh hãi.

“Ầm!” Bước chân mạnh đạp mặt đất, Kim Chung thánh khí đập tới Lạc Nhật mũi tên, chống lại uy lực của mũi tên. Nhưng Lâm Phong cầm trong tay phương thiên họa kích, mang theo sức mạnh lôi hỏa. Phương thiên họa kích vừa ra, một vệt sáng phía trước trực tiếp bổ vào người Cổ Kiêu, khiến áo giáp Yêu Long trên người hắn đều bị trấn vỡ vụn.

Cổ Kiêu gào lên giận dữ một tiếng, bị áp chế đánh như vậy, rất nhiều thần thông sức mạnh của hắn căn bản không có chỗ trống để phát huy.

“Giết!” Sát cơ trên người Lâm Phong phân tán, căn bản không cho phép Cổ Kiêu suy nghĩ, trong lòng chỉ có sát niệm. Hôm nay, Cổ Kiêu nhất định phải chôn xương ở đây.

“Vù!” Cổ Kiêu không tái chiến đấu, dĩ nhiên xoay người hướng về vị trí của Long Đằng chạy đi, muốn dựa vào sức mạnh của Long Đằng để kiềm chế Lâm Phong. Nhưng giờ khắc này, cuộc chiến giữa Long Đằng và Mộng Tình cũng cực kỳ cuồng bá, không gian đều bị đóng băng. Long Đằng bị kiềm chế vững vàng, nào còn quan tâm được sự sống chết của hắn.

“Xì…” Bàn tay Lâm Phong đột nhiên ném đi, sức mạnh sấm sét khủng bố trực tiếp bổ vào người Cổ Kiêu đang chạy trốn. Lập tức, phương thiên họa kích xuyên qua lưng hắn.

“Hống!” Khí tức trên người Cổ Kiêu triệt để điên cuồng, thân thể nghịch chuyển. Cánh tay bám đầy vảy giáp càng nắm chặt phương thiên họa kích đang ám sát đến, nhưng vẫn không thể ngăn cản uy lực của phương thiên họa kích. Thánh khí trung phẩm khủng bố mang theo sức mạnh giả đáng sợ trực tiếp đâm vào ngực hắn, khiến Cổ Kiêu rên khẽ một tiếng, khóe miệng không ngừng chảy máu, ánh mắt yêu dị điên cuồng nhìn chằm chằm Lâm Phong.

Thế nhưng hắn chỉ nhìn thấy Lâm Phong đạp lên Tiêu Dao bộ pháp mà đến, đưa tay nắm vào trong hư không một cái, Thiên Cơ kiếm tự động giáng lâm vào bàn tay hắn, khiến trái tim Cổ Kiêu co giật mạnh, lộ ra ý kinh khủng mãnh liệt.

“Diệt!” Lâm Phong một kiếm đánh giết ra, chỉ thấy một đạo ánh sáng lôi hỏa xuyên qua hư không, phảng phất chém ra một khe nứt trong không gian. Khe nứt đó không ngừng kéo xuống, mang theo lôi quang tử sắc khủng bố cùng với lửa tịch diệt, lướt qua mặt Cổ Kiêu!

Một mảnh hư không này phảng phất yên tĩnh lại. Ánh mắt Cổ Kiêu cứng đờ ở đó. Lập tức, ở giữa mi tâm hắn, một vết nứt xuất hiện, lan tràn xuống dưới. Máu tươi lặng lẽ chảy ra.

“Không!” Cổ Kiêu phát ra tiếng gào thét cuối cùng, đầy rẫy ý không cam lòng. Lập tức, một tiếng “ầm ầm” truyền ra, thân thể hắn nổ bể ra. Giữa hư không, mơ hồ còn có ánh sáng sấm sét lóe lên từ thân thể nổ tung của hắn. Đồng thời, hơn 20 vạn mệnh cách toàn bộ quy về Lâm Phong.

“Giết!” Tiếng gầm gừ bạo ngược của Long Đằng truyền ra, khiến hư không run lên. Tượng băng trên người hắn điên cuồng nổ tung, con mắt lộ ra ánh sáng khát máu yêu dị. Cổ Kiêu, dĩ nhiên đã chết, bị Lâm Phong chém giết. Họ trước đây không lâu còn đang suy nghĩ làm sao tiêu diệt Lâm Phong, nhưng lại vạn vạn không ngờ rằng, Lâm Phong chủ động tìm đến họ, nhưng không phải để chịu chết, mà là để săn giết họ.

“Đi!” Lâm Phong hơi suy nghĩ, Thiên Cơ kiếm lướt qua hư không, hướng về Long Đằng chém giết đi, mang theo lôi hỏa cuồn cuộn khủng bố, lộ ra sức mạnh cuồng bạo hủy diệt.

Đồng thời, Lạc Nhật cung xuất hiện. Trên dây cung, trong nháy mắt xuất hiện ba mũi tên, khóa chặt Long Đằng, trực tiếp xuất hiện giữa trời.

“Thiên Long phụ thể!” Trên người Long Đằng, áo giáp vảy rồng không ngừng xuất hiện. Thân thể hắn đang dần dần lột xác, trở nên dữ tợn đáng sợ, phảng phất hóa thành Yêu Long chân chính. Con mắt bám vào trong áo giáp vảy rồng đều là khí cuồng dã. Sức mạnh tùy ý một đòn liền lộ ra sức mạnh so với cuồng bá.

“Thiên Long yêu thể!” Thần sắc Lâm Phong lạnh giá. Tu vi của đối phương, cộng thêm thể chất đặc biệt của hắn, tuyệt không phải Cổ Kiêu có thể so sánh. Hắn được bao trùm bởi áo giáp vảy rồng, sức mạnh tùy ý một đòn dường như muốn xuyên thủng không gian, sức chiến đấu cực mạnh. Loại thể chất chiến đấu này tuyệt đối không phải hư danh.

“Lâm Phong, ta sẽ sử dụng lực lượng thánh tiên phát sinh thiên phú công kích, ngươi chuẩn bị cho hắn một đòn chí mạng.” Lúc này, Lâm Phong đột nhiên nhận được truyền âm từ Mộng Tình. Lâm Phong khẽ gật đầu. Hắn cũng từng nghe nói, một số yêu thú huyết thống mạnh mẽ nắm giữ sức mạnh thần thông thiên phú của chính mình. Mộng Tình là Vương của tuyết tộc, chắc hẳn có một số sức mạnh thần thông thiên phú khủng bố, hơn nữa sẽ càng nhiều và mạnh hơn khi đẳng cấp tăng cao.

“Được!” Lâm Phong truyền âm hồi phục một tiếng. Giờ khắc này, Long Đằng cuồng bạo dường như muốn phá hủy tất cả, sức mạnh đóng băng đã không thể ngăn cản hắn.

Thế nhưng lúc này, trên đỉnh đầu Mộng Tình, dường như có một luồng sức mạnh thánh khiết đặc biệt lan tràn ra, giống như đám mây, khiến toàn thân nàng toát ra một tầng tiên khí.

Chỉ thấy Mộng Tình hai tay ngưng ấn, bóng người đột nhiên biến mất trong tuyết. Tiếp theo, giữa hư không, một ngón tay chỉ ra, hướng về Long Đằng.

“Giết!” Long Đằng rống lên một tiếng, nắm đấm đánh về phía Mộng Tình. Nhưng khi công kích khủng bố của hắn chạm tới ngón tay đó của Mộng Tình, trong nháy mắt bị đóng băng lại.

“Tuyết phong!” Một âm thanh phun ra, chỉ thấy trên người Mộng Tình đột nhiên có hoa tuyết tung bay, cuốn về Long Đằng. Hoa tuyết tưởng chừng mềm nhẹ, dĩ nhiên trong nháy mắt dính vào người Long Đằng, phong ấn toàn thân Long Đằng trong lớp tuyết đó.

Vào lúc này, thân thể Lâm Phong cũng chuyển động, cầm trong tay phương thiên họa kích cùng với Thiên Cơ kiếm, đồng thời ám sát về phía lớp tuyết đóng băng đó.

Phương thiên họa kích đâm về trái tim Long Đằng, nhưng bị thứ gì đó ngăn cản lại, khiến thần sắc Lâm Phong cứng đờ. Trên người đối phương cũng khoác áo giáp thánh khí trung phẩm, phương thiên họa kích không xuyên thủng được.

Mộng Tình cũng đồng dạng vỗ ra một chưởng, rơi vào người Long Đằng. Tựa hồ có tiếng rên rỉ truyền ra trong tuyết. Cùng lúc đó, Thiên Cơ kiếm của Lâm Phong bám vào lôi hỏa, chém về phía đầu đối phương, trực tiếp chém vào. Máu tươi từ trong tuyết lan tràn ra.

“Hống, hống…” Hoa tuyết nổ tung, sức mạnh kinh khủng đánh vào người Lâm Phong, khiến thân thể Lâm Phong và Mộng Tình không ngừng lùi lại. Lập tức, họ nhìn thấy bóng người Long Đằng xuất hiện trở lại. Giờ khắc này, thân thể hắn hơi run rẩy, hàn khí ăn mòn vào trong cơ thể hắn, mạnh mẽ hơn nhiều. Trên đầu cũng đầy vết máu. Nếu không hắn sớm để áo giáp che kín đầu, giờ khắc này hắn đã là người chết.

Ánh mắt yêu dị khát máu quét qua Lâm Phong và Mộng Tình một chút. Lập tức, chỉ thấy thân thể Long Đằng phóng lên trời, sức mạnh kinh khủng đánh vào màn ánh sáng cấm không. Khu vực cấm không đều bị phá tan. Lập tức, thân thể hắn nhảy vào mây xanh, chạy về phía xa. Long Đằng, lựa chọn tránh chiến, bỏ trốn.

Lâm Phong cũng không truy đuổi, chỉ đứng nhìn Long Đằng thoát đi. Có thể trong nháy mắt xé rách khu vực cấm không do cờ xí cấm không bày ra, giờ khắc này sức mạnh yêu hóa của đối phương tuyệt đối là khủng bố, hơn nữa lại khoác áo giáp thánh khí trung phẩm. Người như vậy có thể gây thương tổn hắn, nhưng muốn giết chết, rất khó, trừ khi bản thân hắn trở nên mạnh mẽ hơn nữa mới được!

“Thiên Long yêu thể Long Đằng đã mạnh như vậy, mà Bát Hoang Cảnh còn có những nhân vật yêu nghiệt hơn hắn. Xem ra Thiên Vũ tầng sáu, vẫn còn thiếu rất nhiều!” Lâm Phong lẩm bẩm. Đối phương càng cường đại, chỉ càng kích thích lòng hắn trở nên mạnh mẽ, khiến nhiệt huyết trong lòng sôi trào, không ngừng theo đuổi cảnh giới mạnh hơn.

“Tu luyện không phải là một lần là xong. Lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, ngươi còn yếu đuối như vậy, nhưng bây giờ ngươi nhìn xem bản thân mình, ở cùng cảnh giới, rất ít người có thể áp chế ngươi. Chỉ cần cảnh giới tiến lên, ngươi còn có thể mạnh mẽ hơn.” Mộng Tình cười yếu ớt, quay về Lâm Phong chậm rãi nói.

Lâm Phong gật gật đầu, điểm này hắn tất nhiên là rõ ràng.

“Vù!” Nhưng vào lúc này, giữa hư không xuất hiện một luồng sức mạnh kỳ diệu. Lâm Phong và Mộng Tình đồng thời ngẩng đầu lên. Lập tức, họ nhìn thấy trên bầu trời có từng hình ảnh, những hình ảnh này dường như đại diện cho một nơi nào đó.

“Người tiên tri, muốn mở ra Vận Mệnh Chuyển Luân ư!” Lâm Phong lẩm bẩm nói nhỏ. Giờ khắc này, hư không xuất hiện dị hưởng. Hắn phảng phất nhìn thấy dòng sông sinh mệnh, nhìn thấy pháo đài hủy diệt và những kỳ cảnh khác. Những thứ này, có phải tượng trưng cho điều gì không!

Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại:

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 1240: Cổ trận hình chiếu không thiên kiếm khiếu

Chương 421:

Q.1 – Chương 1239: Chém hắn