» Q.1 – Chương 1085: Hoang thạch

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 13, 2025

Chương 1085: Hoang Thạch

Lúc này, một chiếc hư không chiến hạm xẹt qua bầu trời Hoang Hải với tốc độ cực nhanh, ngay lập tức thu hút ánh mắt của vô số người. Tất cả những ai đang có mặt trên Hoang Hải đều chăm chú nhìn vào chiếc hư không chiến hạm hùng vĩ kia.

“Đó là hư không chiến hạm của ta!” Trên chiến hạm, Dương Tử Diệp sắc mặt chìm xuống.

Hiên Viên Phá Thiên và Dương Tử Lam nghe thấy lời này, ánh mắt khẽ ngưng lại, sắc bén nhìn về phía hư không chiến hạm, lạnh lùng phun ra một tiếng: “Lâm Phong!”

“Lâm Phong, đó là Lâm Phong sao?” Những người trên chiến hạm đều nhìn về phía chiếc hư không chiến hạm kia. Gần đây, ở Bắc Hoang, tiếng tăm của Lâm Phong quả thật là cực lớn, bước lên Cửu Trùng Thiên, đánh đuổi huynh muội Dương thị cùng Hiên Viên Phá Thiên, trở thành Thiên Vũ đệ nhất môn đồ của Thạch Hoàng và Vũ Hoàng, khiến rất nhiều người nhanh chóng biết đến thanh niên vốn trước đây vô danh này.

Không chỉ trên chiến hạm, ngay cả trên Cửu Long đảo cũng có không ít cường giả đến từ Bắc Hoang. Khi họ nhìn thấy hư không chiến hạm, họ nhanh chóng suy nghĩ rất nhiều. Có thể chế tạo loại hư không chiến hạm này, thế lực không nhiều, và trong số đó, gia tộc Dương thị là nổi bật nhất, họ có nhiều hư không chiến hạm nhất. Lẽ nào là người của gia tộc Dương thị đến?

Nếu là thế hệ trước thì không nói, nhưng nếu là lớp trẻ… Ha ha, rất nhiều người đều lộ ra ánh mắt tham lam. Trên Cửu Long đảo hỗn loạn vô cùng, việc giết người đoạt bảo không có gì là mới mẻ. Giết xong là vượt qua Hoang Hải rời đi, ai mà biết là ai đã làm.

Lâm Phong bây giờ ý thức mạnh mẽ đến mức nào, cả tiếng quát lạnh của Hiên Viên Phá Thiên cùng đám người lẫn ánh mắt thản nhiên của đoàn người trên Cửu Long đảo hắn đều nhìn thấy, không khỏi đau cả đầu. Quả nhiên, cưỡi chiếc hư không chiến hạm này chẳng có chuyện gì tốt. Có Hiên Viên Phá Thiên và Dương Tử Diệp ở đây, bây giờ muốn thay đổi thân phận cũng không thể. Cũng may khoảng thời gian này thương thế của hắn cũng đã dưỡng cho tốt.

Ánh sáng lóe lên, hư không chiến hạm biến mất, Lâm Phong trực tiếp bước lên Cửu Long đảo, đường đường chính chính. Nếu đã bị người nhận biết, liền không cố gắng che giấu gì nữa.

“Thật trẻ tuổi, lại dám ở trên Hoang Hải phiêu hành, hoàn toàn không sợ khí tức Hoang Hải.” Đoàn người nhìn thấy Lâm Phong còn chưa rời khỏi Hoang Hải đã trực tiếp thu hồi hư không chiến hạm mà bước đến, không khỏi hơi có chút ngạc nhiên. Nếu là họ nhìn thấy Lâm Phong từ trong Hoang Hải đi ra, e rằng phải bắt Lâm Phong lại nghiên cứu. Sức mạnh của Hoang, không có thực lực cường hãn, ai dám coi thường, người ở tầng bốn Thiên Vũ chịu đến tập kích hẳn phải chết.

“Lâm Phong!” Một đạo âm thanh âm hàn truyền đến, lập tức đoàn người chỉ nhìn thấy Hiên Viên Phá Thiên hướng về phía này bay vút, lao thẳng tới Lâm Phong. Hắn muốn mạng của Lâm Phong, cho dù Lâm Phong là Thiên Vũ đệ nhất môn đồ.

Lâm Phong và Viên Phi đã làm tất cả đối với hắn, đủ khiến hắn hận thấu Lâm Phong.

“Giết!” Hiên Viên Phá Thiên gào thét trong hư không, như một con Đại Bằng, giương cánh mà đến. Người còn chưa đến, liền một quyền phá không, hướng về Lâm Phong đánh tới. Nắm đấm khủng bố kia phảng phất một con Man Hoang cự thú, đánh giết hư không vang lên ong ong.

“Ngươi giết được ư!” Lâm Phong sắc mặt lạnh lùng, không nói một lời, bước chân không lùi mà tiến tới. Ánh sáng rực rỡ đột nhiên phóng ra thần mang chói mắt. Một bên Tinh Quang Kiếm mang hội tụ lực lượng của chư thiên Tinh Thần, từ bầu trời đánh xuống. Quyền lực khủng bố bị chém chết, ánh kiếm như trước từ hư không ép xuống, nộ giết Hiên Viên Phá Thiên.

“Thánh Khí!” Đoàn người thần sắc đọng lại. Gia hỏa này thật nhiều bảo vật, vẫn còn có Thánh Khí trong tay.

Hiên Viên Phá Thiên liên tục nổ ra mấy quyền, mới để ánh kiếm dập tắt. Đã thấy Thiên Cơ kiếm thượng tựa hồ ẩn chứa Thiên Cơ, xúc động Tinh Thần chi lực, ánh kiếm điên cuồng gào thét bừa bãi tàn phá, thiên địa đại thế khủng bố phảng phất cũng hòa vào trong kiếm.

“Vạn Kiếm Quy Nhất, giết!”

Lại là một kiếm chém giết mà ra, thân thể Hiên Viên Phá Thiên lùi gấp không ngừng. Quyền ý nổ ra hướng về bầu trời phảng phất hóa thành màn ánh sáng che trời, nhưng như trước bị phá nát dưới kiếm. Nhưng thân thể hắn lại xa xa tách ra, mặt đất nổ tung, xuất hiện một vết nứt khủng bố.

“Muốn giết ta, ngươi có tư cách sao, một cái hậu duệ của Vũ Hoàng, có gì tư cách kiêu ngạo, thật sự coi chính mình là Vũ Hoàng rồi!” Lâm Phong cầm trong tay Thánh Khí Thiên Cơ kiếm, dùng thái độ sỉ nhục nhìn Hiên Viên Phá Thiên.

Hiên Viên Phá Thiên sắc mặt khó coi, lạnh như băng nói: “Nếu không có Thánh Khí trong tay ngươi, ta đã chém giết ngươi rồi!”

“Nếu như? Buồn cười. Trong cuộc chiến môn đồ Thiên Đài, khi cùng cảnh giới, ta đã giết ngươi một lần rồi. Nếu như tu vi ngươi ta tương đương, ta còn có thể lại giết ngươi một lần.” Lâm Phong lạnh lùng quét mắt nhìn Hiên Viên Phá Thiên một chút, lập tức ánh mắt hắn nhìn về phía Dương Tử Lam huynh muội mới tới, trong con ngươi lóe qua một vệt sát ý. Tuy nhiên, nhìn thấy Tôn giả phía sau họ, Lâm Phong hiểu rằng đây không phải thời cơ để giết đối phương.

“Ngươi lại vẫn không chết!” Tiếng nói của Dương Tử Diệp bật thốt lên, nhìn thấy Lâm Phong còn sống sót tựa hồ thật bất ngờ.

Lâm Phong quay về phía người lộ ra một vệt nụ cười xán lạn, lại có vẻ có mấy phần yêu dị: “Sức chiến đấu của thanh niên Dương gia từ trước đến giờ vốn yếu. Các ngươi bây giờ không có hư không chiến hạm, sau này ra ngoài có thể sẽ phải nhờ trưởng bối bảo vệ kỹ lưỡng, đặc biệt là ngươi, Dương Tử Diệp, có dung mạo xinh đẹp và huyết thống đặc thù, đi lại đường đêm nhiều dễ gặp chuyện!”

Sắc mặt huynh muội Dương Tử Diệp cứng đờ. Uy hiếp, uy hiếp trắng trợn. Một người ở tầng bốn Thiên Vũ, lại dám uy hiếp đệ tử của gia tộc Dương thị, trước mặt tất cả mọi người.

Nhìn thấy rất nhiều người ném về phía mình ánh mắt khác thường, nhất thời sắc mặt Dương Tử Diệp càng lạnh hơn mấy phần. Người đương nhiên hiểu rõ ý tại ngôn ngoại của Lâm Phong. Một là trào phúng thanh niên Dương gia yếu kém, ra ngoài cần người bảo vệ. Thứ hai là nhằm vào người, chỉ thiếu chút nữa nói thẳng ra rằng phải cẩn thận với những chuyện không đứng đắn của đàn ông đối với ngươi.

“Nghe nói gia hỏa này tên Lâm Phong, là nhóm môn đồ đầu tiên của Vũ Hoàng được Thiên Đài chiêu thu, hơn nữa còn là Thiên Vũ đệ nhất môn đồ, đúng là hung hăng vô cùng.” Đoàn người thấy cảnh này lộ ra vẻ mặt thú vị. Lâm Phong, có gan, hoàn toàn không coi sự tồn tại của Dương gia ra gì.

Tuy nhiên, trước mặt mọi người thế này, gia tộc Dương thị dù sao cũng hơi kiêng kỵ Thiên Đài, không Hiên Viên Phá Thiên to gan như vậy dám giết Lâm Phong, còn trong bóng tối thì không nói được rồi… Bọn họ làm sao biết trong bóng tối Dương gia đã ra tay đối với Lâm Phong, Lâm Phong nơi nào còn có thể có điều kiêng kỵ gì nữa, dù sao cũng giống nhau.

Lúc này, cô gái mặc bộ hắc y bó sát người kia cũng đến cách đó không xa quan sát. Bóng người phía sau hắn khẽ nói với người: “Công chúa, người này là Lâm Phong, Thiên Vũ Cảnh đệ nhất môn đồ của Thiên Đài. Ta từng gặp hắn ở long cung dưới Ô Giang. Hắn không sợ khí tức của Hoang, hơn nữa, ta nghi ngờ hắn đã đạt được không ít thứ trong long cung!”

Trên mặt cô gái kia như trước mông lung một mảnh, nhưng chỉ riêng thân thể kia cũng đủ khiến người ta phát điên. Rất nhiều người chú ý tới người, ngay lập tức mắt đều trở nên nóng rực lên, thật yêu diễm thân thể mềm mại, khiến người ta mê.

Người được gọi là công chúa khẽ gật đầu, lập tức thân hình lóe lên, trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi, khiến rất nhiều người chưa hết thòm thèm, ánh mắt vẫn như cũ không nỡ rời đi.

Lâm Phong cười gằn nhìn Hiên Viên Phá Thiên cùng huynh muội Dương thị một chút, lập tức phẩy tay áo bỏ đi, trong ánh mắt đầy rẫy sự khiêu khích, khiến đám người kia sắc mặt cực kỳ khó coi. Lại bị một người ở tầng bốn Thiên Vũ miệt thị như vậy, đặc biệt là Hiên Viên Phá Thiên. Hắn đã từng nghĩ rằng trong cùng cảnh giới mình không có địch thủ, ngay cả Tôn giả cũng phải khách khí với hắn, người có cảnh giới thấp hơn hắn chỉ có thể ăn nói khép nép. Mà bây giờ, hắn gặp phải một loại người khác, ngẩng cao đầu trước mặt hắn, uy phong lẫm lẫm, coi thường hắn.

“Hiên Viên huynh, chuyến này chúng ta nếu may mắn đạt được một kiện Thánh Khí, với thực lực cường đại của Hiên Viên huynh, dễ dàng liền có thể tru diệt hắn!” Dương Tử Tử nhìn thấy sắc mặt khó coi của Hiên Viên Phá Thiên, nịnh hót nói.

“Hắn nhất định sẽ chết trong tay ta, nhất định!” Sát cơ lộ ra trong mắt Hiên Viên Phá Thiên.

“Yên tâm đi, lần này chúng ta mang theo đầy đủ hàm nghĩa chi tinh, chỉ cần đánh cược được một khối hoang thạch là kiếm được!” Dương Tử vẻ mặt lạnh lùng, nhìn chằm chằm bóng lưng Lâm Phong rời đi.

Lâm Phong coi thường Hiên Viên Phá Thiên cùng đám người sau đó đi thẳng đến khu vực trung tâm của Cửu Long đảo, tuy nhiên chưa dịch dung. Hắn còn cần tìm được nam tử đã tặng hắn Bát Long Lệnh ngày đó, hỏi thăm hắn về tin tức của U U và bọn họ, nếu không thì dựa vào sức mạnh của chính mình căn bản không thể tìm được người.

Trong khi di chuyển trên Cửu Long đảo, Lâm Phong mới thật sự cảm nhận được sự phồn hoa nơi này. Nơi này đâu giống như một hòn đảo trong Hoang Hải, địa vực rộng lớn của Cửu Long đảo, dân số còn đông đúc hơn thành Thiên Cảnh, cường giả vô số, dường như có dấu hiệu phong vân hội tụ. Hắn lờ mờ nghe nói trên Cửu Long đảo hình như có chuyện gì đó khiến người ta kích động sắp xảy ra, có liên quan đến Hoang Hải chi thạch!

Sâu trong Hoang Hải ẩn giấu vô số bảo tàng. Một số bảo tàng sẽ khiến thổ nhưỡng xung quanh sinh ra Hoang Thạch bao bọc lấy chúng, giống như Viên Phi ngày xưa ở nơi thí luyện công kích Hoang Chi Động, tìm bảo vật trong đá Hoang vậy.

Cửu Long đảo sẽ nô dịch một số người hầu để đi tìm và đào Hoang Thạch!

(Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại:)

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 1335: Tuyệt đối triển ép

Chương 441:

Q.1 – Chương 1334: Bá đạo Ma Kiêu