» Q.1 – Chương 1055: Đê hèn công kích
Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 13, 2025
Chương 1055: Đê hèn công kích
“Thật là lợi hại thánh khí.” Thần sắc lão giả ngưng lại, Kim Chung thánh khí này hóa thành một chiếc chuông cổ khổng lồ, phát ra tiếng ngân ong ong, trong nháy mắt đuổi kịp Lâm Phong, từ trên trời giáng xuống, bao phủ cả vùng không gian. Mặc dù Lâm Phong đã dùng sức mạnh hư không để biến mất, nhưng giờ khắc này vẫn bị bọc trong Kim Chung.
“Vù!” Kim Chung rung chuyển không ngừng, tiếng chuông hỗn loạn, khiến màng tai người ta vờn quanh ma âm đáng sợ, dường như muốn đánh chết người. Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm nằm trong Kim Chung, e rằng lành ít dữ nhiều.
Bước chân đột ngột tiến tới, Cổ Kiêu đặt chân lên Kim Chung, thần sắc lạnh giá.
“Cổ Kiêu, sao lại tức giận thế!” Trong mảnh không gian hình cung này, có không ít đài tế truyền tống, trên đó khắc họa hoa văn cực kỳ phức tạp, chính là trận pháp truyền tống, có thể xuyên qua hư không, truyền tống người đến địa vực khác. Nơi này có hai mươi, ba mươi đài tế truyền tống, điều này có nghĩa là có hai mươi, ba mươi thế lực Vũ Hoàng!
Giờ khắc này, người nói chuyện là một lão giả, khí tức cường đại. Ông trấn thủ đài tế khắc vài chữ lớn “Thiên Long”, chính là đài tế của thế lực Thiên Long Hoàng. Cổ Kiêu là môn đồ Vũ Hoàng dưới trướng Thiên Long Hoàng, hơn nữa vì thủ đoạn lợi hại, lại có xuất thân bất phàm, rất có danh tiếng trong thế lực Thiên Long Hoàng. Những người thay phiên trấn thủ đài tế truyền tống đều nhận ra hắn.
“Người này giết huynh đệ của ta, ta cần phải diệt hắn.” Cổ Kiêu thần sắc lạnh giá, tràn ngập sát cơ.
“Ngươi dùng Kim Chung Tráo áp bức hắn, ẩn chứa sức mạnh thánh văn, e rằng đã nghiền chết hắn. Xem như là vì huynh đệ ngươi báo thù.” Lão giả thế lực Thiên Long Hoàng thản nhiên nói.
“Hừ!” Đúng lúc này, có một tiếng hừ lạnh truyền ra, là âm thanh từ một lão giả trấn thủ đài tế khác. Chỉ thấy hắn lạnh lùng nói: “Nơi này tựa hồ đã là phạm vi an toàn. Các ngươi lại muốn làm loạn ở đây, đây là vi phạm quy tắc Vũ Hoàng định ra. Ngươi còn không thu hồi thánh khí!”
Ngày xưa, các Vũ Hoàng liên thủ tạo ra nơi thí luyện hoang đáy biển này, đã định ra một số quy tắc, như giết bao nhiêu người mới được rời đi. Ngoài ra, khu vực hình cung nơi các đài tế khác tập trung thuộc về khu vực an toàn, vào nơi này thì không được tiếp tục làm loạn giết người.
Chỉ là mọi người đều không biết Lâm Phong thuộc về thế lực nào, cũng lười nhúng tay quản việc này, tránh đắc tội thế lực Thiên Long Hoàng.
“Tay ngươi thân quá dài rồi.” Lão giả thế lực Thiên Long Hoàng lạnh lùng liếc người kia một cái, nói: “Nhóm môn đồ Vũ Hoàng đầu tiên mà Thạch Hoàng và Vũ Hoàng các ngươi chiêu thu đã tiến vào nơi thí luyện này. Đến giờ tựa hồ vẫn chưa có ai thông qua đài tế truyền tống. Ngươi cứ cẩn thận chờ, xem có mấy người có thể sống ra ngoài. Đừng tụ tập không đủ số lượng tám mươi mốt người, chết hết ở trong này, vậy thì buồn cười rồi!”
Nghe hai người cãi vã, những người khác đều bình chân như vại, yên lặng xem náo nhiệt. Đài tế của lão nhân mắng Cổ Kiêu được khắc hai chữ lớn “Thạch” và “Vũ”, đại diện cho thế lực Thạch Hoàng và Vũ Hoàng. Ngoài ra, Thạch Hoàng và Vũ Hoàng ở Bắc Hoang bất hòa với Thiên Long Hoàng ở Nam Hoang, đây không phải là bí mật gì, rất nhiều người có thân phận đều biết.
“Đây chính là quy tắc các Vũ Hoàng định ra. Cái gì gọi là tay ta thân quá dài? Chẳng lẽ Thiên Long Hoàng đã không để tất cả Vũ Hoàng vào mắt?” Lão giả phe Thạch Hoàng lạnh lùng nói. Lại nghe đối phương hừ lạnh một tiếng, quay về Cổ Kiêu nói: “Cổ Kiêu, tiếng chuông hẳn là đã tiêu diệt hai người kia, ngươi thu hồi xem!”
Cổ Kiêu khẽ gật đầu, hắn cũng cho rằng, Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm, chắc chắn đã chết dưới thánh khí Kim Chung.
Khẽ suy nghĩ, tiếng vang ầm ầm truyền ra, Kim Chung chậm rãi nâng lên. Nhưng mà, khoảnh khắc Kim Chung vừa nâng lên, một luồng kiếm đạo khí đáng sợ hơn điên cuồng tỏa ra. Chỉ thấy Thiên Cơ Kiếm đan dệt từng đạo từng đạo hoa văn thánh văn, bảo vệ thân thể Thu Nguyệt Tâm ở trong đó.
“Giết!” Khoảnh khắc Kim Chung nâng lên, Lâm Phong gầm lên một tiếng, ngửa mặt lên trời mà rống. Trong khoảnh khắc, Thiên Cơ Kiếm thoát tay mà ra, hóa thành một thanh kiếm khổng lồ hơn, đánh về chiếc chuông cổ kia.
“Vù!”
“Ầm ầm ầm!”
Tiếng vang đáng sợ hơn truyền ra, thần sắc Cổ Kiêu chìm xuống. Vừa định tiếp tục trấn áp Kim Chung, nhưng cảm giác một luồng sức mạnh khổng lồ đáng sợ hơn từ trong Kim Chung lan truyền ra, chấn động thân thể hắn đột nhiên rung động. Kim Chung cũng đột nhiên bay về phía hư không.
“Đi!” Lâm Phong quét qua các đài tế, nhìn thấy một tòa đài tế trong đó có khắc hai chữ lớn “Thạch” và “Vũ”. Thân hình lập tức lấp lóe về hướng đó.
“Hả?” Lão giả bảo vệ đài tế Thạch Hoàng và Vũ Hoàng thần sắc ngưng lại. Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm đi về phía này, điều này có nghĩa là, hai người này, chính là nhóm môn đồ đầu tiên Thạch Hoàng và Vũ Hoàng chiêu thu. Hơn nữa, hai người họ đến đây sớm nhất, có nghĩa là sắp trở thành đệ nhất và đệ nhị môn đồ của Thiên Vũ Môn!
Tương tự, lão giả bảo vệ đài tế phe Thiên Long Hoàng thần sắc cũng hơi ngưng lại, lập tức trong con ngươi lộ ra một tia hàn mang, lạnh lùng nói: “Giết người rồi lại muốn cứ thế rời đi, e rằng nghĩ đến quá đơn giản rồi!”
Dứt lời, thân hình hắn rung lên, trong nháy mắt xuất hiện sau lưng Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm. Bàn tay lớn mạnh mẽ vồ một cái, nhất thời một luồng sức mạnh khủng bố tỏa ra. Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm chỉ cảm thấy bị một luồng sức mạnh đáng sợ bao phủ, phảng phất rơi vào đầm lầy.
Thiên Cơ Kiếm trở về tay Lâm Phong. Giờ khắc này, trong con ngươi Cổ Kiêu cũng thoáng qua sát ý nồng đậm. Khẽ suy nghĩ, nhất thời Kim Chung bao phủ về hướng Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm.
“Sỉ.” Sắc mặt lão giả bảo vệ đài tế phe Thạch Hoàng và Vũ Hoàng trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo. Đường đường là Tôn giả bảo vệ đài tế, lại ngang nhiên vi phạm quy tắc, ra tay với Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm muốn rời đi. Rõ ràng hắn cũng biết Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm là những người tài ba trong nhóm môn đồ đầu tiên Thạch Hoàng và Vũ Hoàng chiêu thu, muốn chém giết ở nơi thí luyện này.
“Cút, cút!”
Giận dữ ngập trời, hai tiếng quát lạnh lẽo liên tục vang lên. Song chưởng của hắn đồng loạt đánh ra, một chưởng đánh về thánh khí Kim Chung, chưởng lực khác lại đánh về kẻ sỉ nhục phó Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm kia.
“Hư không yêu thuật!” Lâm Phong khẽ suy nghĩ, không thể không lần thứ hai sử dụng hư không yêu thuật. Trong khoảnh khắc, sức mạnh chèn ép trên người giảm bớt rất nhiều. Kéo Thu Nguyệt Tâm, hai người đột nhiên thoát khỏi sự ràng buộc của đối phương, chạy về phía đài tế.
“Đài tế đã có đủ năng lượng, trực tiếp khởi động đài tế, không cần để ý đến nơi này!” Lão nhân phe Thạch Hoàng và Vũ Hoàng hô một tiếng, ngay cả kiểm tra cũng không cần, trực tiếp muốn cho Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm rời đi.
Lâm Phong gật đầu. Chân Nguyên lực lượng theo hoa văn trên đài tế leo lên, trong khoảnh khắc một luồng sức mạnh hư không đáng sợ điên cuồng tỏa ra, muốn bao phủ thân thể Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm.
“Cút ngay cho ta!” Cổ Kiêu nổi giận gầm lên một tiếng. Thánh khí Kim Chung hóa thành kim quang rực rỡ hơn, nghiền ép về phía lão nhân.
“Làm càn!” Lão nhân lật bàn tay một cái, một cự ấn khủng bố đánh vào Kim Chung. Kim Chung vang lên ong ong, run rẩy không ngớt. Còn bên kia, Tôn giả thế lực Thiên Long Hoàng mượn khe hở ngắn ngủi này, vung ra một đạo công kích đáng sợ chặn đứng lão nhân, thân thể đột nhiên chạy về phía đài tế Lâm Phong.
“Lớn mật!” Lão nhân phe Thạch Hoàng kinh nộ. Ngay cả đến đài tế rồi cũng phải công kích, người phe Thiên Long Hoàng hơi bị quá đáng.
“Vù!”
Sức mạnh hư không khủng bố bao phủ lấy Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm, sắp sửa rời đi. Gần như đồng thời, công kích khủng bố của Tôn giả đánh giết đến, khắc vào sức mạnh hư không bao phủ Lâm Phong.
“Oanh ca!” Sức mạnh hư không nứt toác. Hư không yêu thuật của Lâm Phong tuy lợi hại, nhưng gặp phải công kích mạnh mẽ của Tôn giả, vẫn nứt toác. Công kích đáng sợ kia tiếp tục tiến về phía trước, đánh về Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm.
“Tránh ra!” Thu Nguyệt Tâm đưa tay gạt một cái, muốn đẩy thân thể Lâm Phong ra, nhưng lại gạt vào khoảng không. Chỉ thấy một ánh hào quang lấp lóe, có một bóng người giáng lâm ở phía trước, bảo vệ nàng.
“Cút ngay!” Gầm lên một tiếng, sức mạnh khủng bố dung hợp sức mạnh huyết thống và uy thế đại thế, ấn về phía công kích của đối phương.
“Ầm ầm!”
“Vù!”
Không gian liên tục rung chuyển hai lần, sức mạnh hư không đáng sợ hơn tỏa ra. Thân thể Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm biến mất không còn tăm hơi, bị đài tế hư không đưa đi.
“Chạy!” Ông lão kia biết không thể giết chết Lâm Phong, không khỏi sắc mặt lạnh giá. Cổ Kiêu đồng dạng trên người phóng ra sát phạt giận dữ, bị Lâm Phong chạy thoát.
Chỉ lát sau, thân thể Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm xuất hiện trên Thiên Đài. Hào quang chiếu vào mí mắt, tựa hồ vô cùng sảng khoái. Nhưng mà Lâm Phong lại ho khan một tiếng, ọe ra một ngụm máu, hiển nhiên vừa nãy chưởng khủng bố của Tôn giả vẫn làm hắn bị thương!
“Chuyện gì xảy ra?” Một âm thanh lạnh nhạt truyền đến. Chỉ thấy Hầu Thanh Lâm chờ đợi ở đây, nhìn thấy Lâm Phong xuất hiện liền trực tiếp thổ huyết, không khỏi hơi nhíu mày. Nếu thông qua đài tế, sao còn có thể bị thương, hơn nữa là vừa bị thương? Chẳng lẽ có người dám dưới đài tế ra tay với Lâm Phong không được!
Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại: