» Q.1 – Chương 916: Lão sư đến

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 13, 2025

Chương 916: Lão Sư Đến

Lâm Phong nghe Cùng Kỳ khoác lác không biết ngượng, khẽ nở nụ cười, nói:
“Vậy ngươi nói xem, vì sao hai bức địa đồ này không giống nhau? Bảo đồ đánh dấu vị trí ở đâu?”

“Ngươi bất quá là Thiên Vũ người, há có thể nhìn ra rõ ràng? Bản đế nói cho ngươi cũng vô ích.” Cùng Kỳ lại bắt đầu vênh váo tự đắc. Gia hỏa này thật vất vả bắt được cơ hội khoe khoang, đương nhiên phải mạnh mẽ khinh bỉ Lâm Phong một phen, nhưng lại không biết Lâm Phong cũng đang âm thầm khinh bỉ hắn. Gia hỏa này trào phúng tu vi Thiên Vũ của hắn, dường như quên bản thân vẫn là một con Huyền Yêu.

“Nơi đây bị người bố trí hư không đại trận.” Ánh mắt Cùng Kỳ nghiêm nghị, hắn lúc này dường như đã nghiêm túc vài phần.

“Hư không đại trận.” Con ngươi Lâm Phong ngưng lại. Hắn đột nhiên nghĩ đến Thần Cung, nghĩ đến bí cảnh kia, còn có cuộn tranh Thiên Nhai Hải Các. Những nơi này đều là khác thành một không gian riêng, liệu có phải là hư không đại trận?

“Cái gì gọi là hư không đại trận?” Lâm Phong hỏi một tiếng.

Cùng Kỳ nhìn Lâm Phong, khinh bỉ từ đầu đến chân, rồi nghển đầu lên nói:
“Mở ra trận pháp không gian, khiến hư không tự thành một giới, gọi là hư không đại trận.”

“Mở ra không gian, khiến hư không tự thành một giới.” Ánh mắt Lâm Phong lộ ra từng tia chấn động. Nơi tông môn Thần Cung, còn có bí cảnh kia, dường như thật có khả năng chính là hư không đại trận mà Cùng Kỳ nói tới.

“Ngươi yếu ớt như vậy nói rồi ngươi cũng sẽ không hiểu. Nói trắng ra, hư không đại trận cũng có thể trở thành tiểu thế giới. Trong không gian chúng ta đang sống, có thể tồn tại vài tiểu thế giới, có thể ngay cạnh ngươi, nhưng chỉ cần đối phương không muốn cho ngươi biết, ngươi sẽ vĩnh viễn không thể biết, trừ khi khi thực lực ngươi cũng cường đại đến một cảnh giới nhất định, có thể cảm ứng được sự tồn tại của tiểu thế giới.”

Cùng Kỳ tiếp tục khinh bỉ Lâm Phong, khiến Lâm Phong buồn bực khôn tả, trợn mắt lườm hắn một cái.

Tiểu thế giới, nhân vật mạnh mẽ thật sự có thể bố trí hư không đại trận, sáng tạo tiểu thế giới.

“Vậy ý ngươi là, bảo địa được đánh dấu trên địa đồ chính là ở đây, chỉ là nằm trong tiểu thế giới hư không, không thể nhìn thấy bằng mắt thường?” Lâm Phong hỏi một tiếng.

Cùng Kỳ gật đầu, ánh mắt lấp lánh, dường như đang suy nghĩ điều gì.

“Ngươi có thể mở hư không đại trận không?” Lâm Phong hỏi thẳng, đây mới là điều mấu chốt.

“Khó, tu vi của ta bây giờ quá thấp, ta cần sức mạnh.” Cùng Kỳ buồn bực nói. Rõ ràng biết nơi đây có một thế giới nhỏ, trong đó có thể có bảo tàng cực kỳ quan trọng đối với hắn, thế nhưng hắn lại không thể đạt được. Cảm giác này, quá oan uổng. Đường đường đại đế lưu lạc đến mức này, bi ai.

Nhưng nếu bên trong thật có ngọn lửa mạnh mẽ, có thể giúp hắn nhanh chóng khôi phục sức mạnh cường đại, đây là đường tắt, hắn nhất định không thể bỏ lỡ.

“Tiểu tử, có chuyện cần ngươi giúp ta.” Ánh mắt Cùng Kỳ nhìn về phía Lâm Phong, con ngươi hơi nghiêm túc vài phần.

“Hả?” Lâm Phong hiếm thấy thấy Cùng Kỳ như vậy, không khỏi chú ý hỏi: “Chuyện gì, nói thử xem?”

“Ta không thể phá tan hư không đại trận này, bởi vậy cần mượn sức mạnh của một số cường giả. Việc này có thể gặp nguy hiểm, hơn nữa đoạt bảo cũng có nguy cơ, rất khó, nhưng ta hy vọng ngươi có thể giúp ta một lần.” Lúc này Cùng Kỳ không còn vẻ hoạt bát, cũng không còn vẻ vênh váo tự đắc như vậy. Vô tình để lộ ra một nét trầm ổn như núi. Hắn lúc này tuy rằng vẫn là con yêu thú Cùng Kỳ kia, nhưng cũng dường như đã thay đổi. Lúc này mới có chút khí chất đại đế.

“Được.” Lâm Phong gật đầu, dứt khoát đồng ý, khiến Cùng Kỳ sững sờ một chút, hơi kinh ngạc nhìn Lâm Phong, không ngờ Lâm Phong lại đồng ý sảng khoái như vậy, điều này ngược lại khiến hắn hơi không quen.

“Ngươi chắc chắn chứ?” Cùng Kỳ nghi ngờ hỏi một tiếng.

“Ngươi có ý gì?” Lâm Phong trừng Cùng Kỳ, quát lên: “Ta đã nói rồi, bây giờ chúng ta là đồng bọn, quấn lấy nhau, chuyện của ngươi chính là chuyện của ta. Nếu ta không giúp ngươi thì ai sẽ giúp ngươi?”

“Hống!” Cùng Kỳ phát ra một tiếng gầm trầm thấp. Tiểu tử này hóa ra cũng rất đáng yêu, không tồi, lời này hắn thích nghe.

“Nếu có được lợi lộc gì ngươi cũng không thể quên chia cho ta một ít.” Lâm Phong yếu ớt bổ sung một tiếng, khiến con mắt to tròn của Cùng Kỳ trong nháy mắt, chút cảm động vừa nãy trong nháy mắt biến mất tăm hơi. Hắn hung hăng liếc Lâm Phong một cái, lập tức vẫy đuôi đi về phía trước, bỏ mặc Lâm Phong ở lại.

“Ngươi đi làm gì?” Lâm Phong quay về Cùng Kỳ hô.

“Làm tốt một số chuẩn bị, không để hư không đại trận hiển lộ ra, bọn họ làm sao có thể phá tan?” Cùng Kỳ nhàn nhạt nói một tiếng, đi vào trong bóng tối. Lâm Phong cũng không vội, ở tại chỗ giúp Cùng Kỳ canh chừng.

Trong đêm đen, Lâm Phong ngồi khoanh chân, rất nhanh rơi vào trạng thái tu luyện, không bỏ lỡ chút thời gian nào. Thực lực càng mạnh, sàn diễn tiếp xúc càng rộng lớn, hắn ngược lại sẽ phát hiện thực lực càng ngày càng không đủ dùng.

Mạnh mẽ, hắn cần trở nên mạnh mẽ, tranh thủ từng phút từng giây, không ngừng trở nên mạnh mẽ.

Hắn rất tự tin vào ngộ tính của mình. Có thể tu vi của hắn không bằng những thiên tài trẻ tuổi kia, nhưng Lâm Phong mới tu luyện bao lâu? Đối phương lại từ nhỏ đã được bồi dưỡng bằng vô số tài nguyên, làm sao so sánh? Nhưng điều này cũng không phải là chuyện đáng sợ gì. Chỉ cần tu vi của hắn có thể đuổi kịp, hắn không e ngại bất cứ ai, dù sao những thủ đoạn thần thông mạnh mẽ của hắn, những thiên tài kia cũng không có.

Lúc này, trong bóng tối, một bóng người nhỏ nhẹ nhàng tức hướng về Lâm Phong bồng bềnh tiến gần. Thân thể người này hơi khòm lưng, là một lão giả cực kỳ bình thường, không hề bắt mắt chút nào. Nhưng khi ông ta đi tới bên cạnh Lâm Phong, vẫn không hề phát ra chút khí tức nào. Mãi đến khi ông ta tới gần Lâm Phong, Lâm Phong đang ngồi khoanh chân mới đột nhiên mở mắt ra, hàn quang bùng lên, khí tức khủng bố trên người gào thét, sắp sửa ra tay.

“Tiểu Phong, là ta.”

Một đạo thanh âm quen thuộc truyền vào tai Lâm Phong, khiến cả người Lâm Phong cứng đờ, khí tức trên người trong nháy mắt biến mất.

Ánh mắt nhìn lão nhân dáng người khòm lưng kia, con ngươi Lâm Phong lấp lánh không yên, lông mày đều hơi nhíu lại, dường như hơi không thể tin được.

“Không tồi, dĩ nhiên có thể phát hiện ta.” Lão nhân nhu hòa nở nụ cười, khá khen ngợi sự nhạy bén của Lâm Phong.

“Lão sư?” Lâm Phong ngập ngừng, quay về lão nhân yếu ớt hô một tiếng.

“Làm sao, ngay cả ngươi có thể ẩn nấp, giấu mình đi, lão già ta lại không được.” Lão nhân khẽ cười. Lâm Phong cuối cùng xác định thân phận của ông lão, không khỏi kinh ngạc. Hóa ra lão nhân này, dĩ nhiên là lão sư Tuyết tôn giả. Giờ khắc này lão sư giống như hắn, hoàn toàn thay đổi dung mạo, thậm chí ngay cả khí chất cũng thay đổi, căn bản không nhận ra.

“Ngay cả ngươi cũng không nhận ra, xem ra ta ẩn nấp cũng không tệ lắm. Những người không quen biết ta, càng không thể biết ta là ai.” Lão nhân cười nhẹ, dường như khá hài lòng với thủ đoạn của mình.

“Lão sư, người làm sao đến đây?” Lâm Phong nhíu chặt lông mày, hỏi: “Còn nữa, lão sư làm sao tìm được ta?”

Lâm Phong hơi lo lắng, còn hơi nghi hoặc. Bây giờ mấy cường giả Càn Vực tụ tập Ưu Sơn Trang, muốn tổ chức vạn tông đại hội thảo phạt Thiên Trì, mà lão sư là người Thiên Trì, lúc này xuất hiện ở đây quá nguy hiểm. Còn nữa, thủ đoạn ẩn nấp của hắn là do Tiêu lão dạy, mặt nạ cũng có thể lấy giả làm thật, nhưng lão nhân dĩ nhiên dễ dàng tìm thấy hắn.

“Người khác đều muốn diệt Thiên Trì của ta, người Thiên Trì của ta, há có thể không xuống núi đi vòng một chút? Không khỏi cũng quá có lỗi với những người kia. Tiểu Phong, ngươi đều có thể xuất hiện ở đây, lẽ nào ta lại không thể?” Tuyết tôn giả thấp giọng nói: “Còn về việc nhận ra ngươi, ngươi đừng quên, ta chính là chủ nhân đời trước của Thiên Tuyền thạch. Bây giờ Thiên Tuyền thạch ở trên người ngươi, ta sao lại không tìm được ngươi?”

“Thì ra là thế.”

Dĩ nhiên là Thiên Tuyền thạch, điểm này Lâm Phong quả thật không nghĩ tới.

“Lão sư, là con liên lụy Thiên Trì.” Lâm Phong hơi hổ thẹn nói.

“Nói cái gì vậy? Mạch Thiên Tuyền của ta thật vất vả mới có được một đệ tử ra dáng, há có thể nói liên lụy Thiên Trì? Thiên Trì còn cần dựa vào ngươi để cường thịnh lên đây.” Lão nhân trừng Lâm Phong một cái, lắc đầu nói: “Chuyện của Thiên Trì, không cần quá mức để trong lòng, an tâm tu luyện mới là quan trọng nhất, không được bị ảnh hưởng đến tâm tính. Còn cái gì chó má vạn tông đại hội, bọn họ vẫn thật sự cho rằng muốn tốt cho Thiên Trì mà bắt nạt sao? Sáng sớm ngày mai, sẽ có người phải trả giá đắt.”

Lão nhân nói, trong ánh mắt lóe lên từng đạo hàn quang. Người khác đều muốn tiêu diệt Thiên Trì, người Thiên Trì, đương nhiên muốn hạ sơn đi vòng một chút, nếu không chẳng phải làm cho đối phương làm đơn độc, vậy cô đơn biết bao.

“Được.” Trên khuôn mặt hơi vàng nghệ của Lâm Phong nhưng lóe qua một tia ý cười rạng rỡ, nói: “Những người muốn diệt Thiên Trì này, sẽ phải trả giá đắt!”

Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại:

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 2299: Tửu túy nhân tự tỉnh

Chương 701: Hồi ức Minh Phủ

Q.1 – Chương 2298: Tề tụ