» Q.1 – Chương 846: Tuyết tôn giả quyết định
Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 13, 2025
Chương 846: Tuyết Tôn giả quyết định
Nhưng Lâm Phong hắn không thừa nhận cũng không được, đứng ở góc độ của Thiên Trì mà nói, để hắn giao ra bảo vật là lựa chọn tốt nhất, nếu là đổi lại một tông môn khác, e sợ dù là trực tiếp yêu cầu, thậm chí cướp đi.
Giữa hư không, lão nhân tắm mình trong ánh sao, ánh mắt lấp lóe, lập tức gật đầu. Thiên Xu Tử muốn lấy ý chí của toàn bộ Thiên Trì để quyết định, hắn thân là lãnh tụ của Thiên Trì cũng không thể chuyên quyền độc đoán, cần tuân thủ ý chí của Thiên Trì, để bảy ngọn núi chính đồng thời quyết đoán. Hắn cùng sáu chủ phong khác cũng là một phần tạo nên ý chí của Thiên Trì.
“Thiên Xu Tử, ngươi muốn lấy ý chí của Thiên Trì để quyết đoán, ta đồng ý, nhưng việc trước đó, ngươi cần xin lỗi.” Lão nhân trong ánh sao chậm rãi nói.
Thiên Xu Tử khẽ gật đầu, không để ý chút nào, tiến lên một bước, quay về ba vị Tôn giả Thiên Tuyền Phong cùng Lâm Phong khẽ khom người: “Ba vị sư đệ, việc do Thiên Xu Phong ta gây ra quả là có sai, tại đây ta xin lỗi chư vị, còn có Lâm Phong, Thiên Trì vốn không nên đoạt bảo vật ngươi thu được, nhưng vì Thiên Trì mà cân nhắc, ta nhất định phải lấy ý chí của Thiên Trì để quyết đoán việc này, hi vọng ngươi có thể hiểu được.”
“Hừ, nếu ngươi thật tất cả đều vì Thiên Trì mà cân nhắc, sẽ không tới bước này mới lấy ý chí của Thiên Trì để quyết đoán.” Hỏa Diễm Tôn giả trào phúng nói. Vị Tôn giả Thiên Xu Phong này đầu tiên là muốn mang Lâm Phong đi, sau khi ba vị bọn họ ngăn cản kịch liệt, mới thỉnh cầu ý chí của Thiên Trì, bụng dạ khó lường.
“Luận sư đệ thấy thế nào, nhưng những gì ta làm, đều vì Thiên Trì.” Thiên Xu Tử bình tĩnh nói, không để ý chút nào đến Hỏa Diễm Tôn giả, lập tức ánh mắt nhìn về phía hư không, nói: “Xin mời sư huynh định đoạt.”
Lão nhân khẽ gật đầu, tùy tiện nói: “Được lắm, bảy ngọn núi chính của Thiên Trì, ý chí của các ngươi đại diện cho ý chí của Thiên Trì. Bây giờ, các ngươi tới quyết đoán đi.”
Dứt lời, lão nhân phất phất tay, nhất thời trên hư không xuất hiện bảy ngôi sao. Bảy ngôi sao này đều tỏa ra ánh sáng trắng, lấp lánh chói mắt, sắp xếp theo thế Bắc Đẩu, lần lượt đại diện cho bảy Tuyết Phong của Thiên Trì.
“Các ngươi nếu cho rằng Lâm Phong nên bảo lưu bảo vật, cứ để ánh sáng ngôi sao như trước. Nếu không đồng ý, hãy để ngôi sao huyễn diệt.” Lão nhân chậm rãi nói.
Tiếng nói của hắn vừa dứt, liền thấy một vệt sáng trùng thiên, trong nháy mắt xóa bỏ một trong các ngôi sao. Ngôi sao đó chính là ngôi sao Thiên Tuyền trong thất tinh, đại diện cho Thiên Tuyền Chủ Phong, ý chí của họ đương nhiên không đồng ý.
Thiên Xu Tử phất phất tay, nhất thời ngôi sao đại diện cho Thiên Xu Phong không những không huyễn diệt, trái lại hào quang càng thêm chói mắt lên. Ý chí của Thiên Xu Phong là muốn Lâm Phong giao ra bảo vật.
Ánh mắt Tuyết Tôn giả lấp lóe, lập tức trong mắt hắn thoáng qua một đạo cứng cỏi.
Bước chân hướng về hư không một bước, Tuyết Tôn giả ống tay áo vung lên, nhất thời có một luồng sức mạnh tịch diệt đáng sợ tỏa ra. Trong khoảnh khắc, trên bầu trời, trừ Thiên Xu Phong ra, sáu ngôi sao chói mắt khác toàn bộ hủy diệt, mất đi hào quang.
“Hả?” Đồng tử của mọi người ngưng lại, đều đổ dồn vào Tuyết Tôn giả.
“Ngươi đây là ý gì?” Thiên Xu Tử thấy cảnh này, nhất thời sắc mặt chìm xuống, lạnh lùng nói: “Ngươi đây là đang vi phạm ý chí của toàn bộ Thiên Trì.”
“Ta chỉ là không muốn Thiên Trì đúc thành sai lầm lớn, lưu lại thiên cổ dư hận.” Tuyết Tôn giả lạnh lùng đáp lại, lập tức ánh mắt nhìn về phía lão nhân ngôi sao giữa hư không: “Sư huynh, sư đệ có mấy vấn đề xin sư huynh định đoạt?”
“Ngươi hỏi đi.” Lão nhân gật đầu nói.
“Nếu là Lâm Phong cùng Vũ Thiên Cơ đổi vị trí cho nhau, sư huynh cùng ý chí của chư phong sẽ làm sao?” Tuyết Tôn giả mở miệng nói.
“Thiên Cơ là do ta nhìn lớn lên, thiên phú tuyệt luân, hơn nữa tâm tính của hắn ta hiểu hơn bất kỳ ai, làm việc đều vì Thiên Trì. Ngày khác chắc chắn trở thành trụ cột của Thiên Trì ta, thậm chí là một trong những người được lựa chọn làm lãnh tụ của Thiên Cơ Phong ta. Ta nói như vậy, sư đệ chắc hẳn đã hiểu chưa?”
“Tạ ơn sư huynh đã thật lòng chỉ bảo. Nếu là Vũ Thiên Cơ cùng Lâm Phong đổi vị trí cho nhau, nói vậy Thiên Xu Tử cũng không dám đến Thiên Cơ Phong đòi người, không dám lấy ý chí của Thiên Trì để quyết đoán. Sở dĩ thay đổi Lâm Phong sẽ như vậy, cũng không phải vì như lời hắn nói là vì Thiên Trì, chỉ đơn thuần là tư tâm cá nhân mà thôi.”
Tuyết Tôn giả ung dung nói. Giờ phút này, hắn cũng không kiêng dè gì, không còn nể mặt Thiên Xu Tử nữa.
“Ngươi đây là đang làm nhục ta.” Giọng Thiên Xu Tử lạnh xuống.
“Thị phi đúng sai, ai không rõ? Vậy ngươi trước mặt chư vị nói xem, nếu Vũ Thiên Cơ cùng Lâm Phong đổi vị trí cho nhau, ngươi có dám làm như ngày hôm nay không?” Ánh mắt Tuyết Tôn giả nhìn chăm chú Thiên Xu Tử, thấy lạnh lẽo tỏa ra, hoa tuyết lơ lửng trên bầu trời khiến người ta sinh ra ý lạnh.
“Lâm Phong, hắn sao có thể đặt ngang hàng với Vũ Thiên Cơ.” Thiên Xu Tử trầm mặt nói. Hắn không thể không nể mặt lãnh tụ Thiên Trì, Vũ Thiên Cơ lại là người thừa kế của lãnh tụ Thiên Trì, tương lai có khả năng chưởng khống toàn bộ Thiên Trì.
“Câu nói này của ngươi đã tuyên bố dã tâm của ngươi rồi. Ngươi nói Lâm Phong không thể so với Vũ Thiên Cơ, đó là hai phương diện. Một trong số đó, Lâm Phong là người của Thiên Tuyền Phong ta, còn Vũ Thiên Cơ là người của Thiên Cơ Phong, vì vậy ngươi không dám. Thứ hai, bối cảnh của Lâm Phong chỉ là ba lão già chúng ta, ngươi không để ý, còn Vũ Thiên Cơ, hắn là người thừa kế của sư huynh, ngươi không dám. Vì vậy, việc ngươi làm là xem người, xem thế, chứ không phải cái gọi là đại nghĩa trong miệng ngươi, vì Thiên Trì. Nếu ngươi thực sự vì Thiên Trì, Vũ Thiên Cơ cùng Lâm Phong đổi vị trí cho nhau, ngươi khi đó có thể đưa ra quyết đoán như vậy, đó mới thực sự là vì Thiên Trì.”
Tuyết Tôn giả khiến Thiên Xu Tử ngậm miệng. Điều này đã đâm trúng điểm yếu, cách đối xử của hắn với Lâm Phong và Vũ Thiên Cơ khác nhau, đó là xem người, xem thế, chứ không phải vì Thiên Trì.
Thiên Xu Tử còn muốn mở miệng nói chuyện, đã thấy Tuyết Tôn giả trực tiếp ngắt lời hắn: “Ngươi không cần nói thêm nữa, Thiên Xu Tử, ngươi thân là lãnh tụ Thiên Xu Phong, lại để đệ tử dưới trướng đi nhầm vào lạc lối, đã không còn một viên Thiên Trì chi tâm. Ngươi không xứng trở thành lãnh tụ Thiên Xu Phong.”
Tuyết Tôn giả dứt lời, ánh mắt lại nhìn về phía lão nhân ngôi sao giữa hư không, chậm rãi nói: “Sư huynh, Thiên Trì của ta luôn tuân theo ý chí của chính mình, cái gọi là tất cả đều vì sự cường đại của Thiên Trì. Mà Thiên Trì muốn đột phá ràng buộc, không ngừng trở nên mạnh mẽ, dựa vào thế hệ trước chúng ta căn bản không thể. Chỉ có hậu bối mạnh, Thiên Trì mới có thể mạnh. Đây là tín niệm mà Thiên Trì của ta luôn tuân thủ, cũng vì vậy mà Thiên Trì của ta mới có được sự phồn vinh như ngày hôm nay.”
“Sư huynh, thứ lỗi ta cả gan nói một tiếng. Mặc dù chúng ta đạt được báu vật, là có thể tạm thời hùng bá một phương, nhưng thiên phú của bản thân chúng ta bị hạn chế, chung quy sẽ thành cổ. Trăm năm sau, nghìn năm sau, ai có thể đảm bảo báu vật không trôi đi, ai có thể đảm bảo Thiên Trì trường thịnh không suy? Nhưng hậu bối thì không giống, bọn họ có thiên phú, có tiềm năng. Mà từ xưa đến nay, những thiên kiêu nhân vật, ngoại trừ thiên túng chi tư ra, đều cần có khí vận nghịch thiên. Thiên Trì ta gặp phải loại thiên kiêu nhân vật này, lại muốn cắt đứt vận mệnh này, đẩy thiên kiêu về phía đối địch với Thiên Trì. Đây há lại là vì Thiên Trì, đây là đang đẩy Thiên Trì vào vạn kiếp bất phục, là dấu hiệu suy yếu hủy diệt. Ngược lại, chỉ có hôm nay thế hệ trước chúng ta vì hậu bối thiên kiêu mở ra một thế giới, ngày sau khi bọn họ trưởng thành, mới có thể đẩy bầu trời Thiên Trì lên cao, đỉnh thiên lập địa. Bọn họ không ngã, vinh quang của Thiên Trì vĩnh tồn.”
Giọng nói của Tuyết Tôn giả dõng dạc, vang vọng trong màng tai của mọi người, phảng phất có một luồng nhiệt huyết đang lưu động. Đặc biệt là những hậu bối thanh niên, đều cảm thấy ngọn lửa thiêu đốt trong lồng ngực.
“Hôm nay, Thiên Trì nếu ra tay với Lâm Phong, chính là bất hạnh của Thiên Trì, là đang phá vỡ ý chí mà Thiên Trì đã tuân theo bấy lâu, là phá hủy hi vọng của Thiên Trì, khiến hậu bối thất vọng. Lực liên kết của Thiên Trì sẽ ngày càng yếu, cho đến sau này, đều giống như Thiên Xu Phong của họ, trở thành một đám tiểu nhân ham lợi, chỉ cân nhắc lợi ích bản thân, lại giương cao cờ hiệu vì Thiên Trì.”
Tuyết Tôn giả chữ chữ đâm vào lòng Thiên Xu Tử, khiến sắc mặt hắn ngày càng khó coi.
Mà Tuyết Tôn giả vẫn không có ý dừng lại, tiếp tục nói: “Ta làm cho tất cả ngôi sao khác huyễn diệt, là không muốn để Lâm Phong nhìn thấy kết quả, cũng không muốn để đông đảo đệ tử hậu bối của Thiên Trì ta nhìn thấy kết quả. Ta hi vọng trong lòng bọn họ, sáu ngôi sao hi vọng kia vẫn luôn lấp lánh ánh sáng. Ta cũng sẽ giáo dục đệ tử Thiên Tuyền Phong, để họ ghi nhớ tín niệm của Thiên Trì, tuân theo ý chí của Thiên Trì.”
“Đủ rồi.” Thiên Xu Tử quát lạnh một tiếng: “Ngươi là đang khoe khoang sự cao quý của mình, khiến người ta quên mất ngươi đã cắt đứt ý chí của Thiên Trì sao?”
“Việc ta cắt đứt ý chí của Thiên Trì, sẽ cho chư vị một câu trả lời, ngay bây giờ.” Tuyết Tôn giả chậm rãi nói, hào quang lấp lóe, trong tay hắn xuất hiện một viên đá sao óng ánh. Viên đá sao này, so với chói mắt, chính là thiên thạch từ ngôi sao trên trời.
Khi Tuyết Tôn giả lấy ra viên đá sao này, ánh mắt Thiên Xu Tử lập tức ngưng kết lại. Đồng tử của các Tôn giả khác cũng đều bỗng nhiên co lại. Ngay cả lão nhân vẫn bình tĩnh như nước giữa hư không cũng lộ ra một vệt kinh dị.
Kiếm Tôn giả cùng Hỏa Tôn giả đồng tử co rút lại, lập tức như đã hiểu ý Tuyết Tôn giả, hai người cười lắc đầu.
“Xem ra Thiên Tuyền Phong phong tử, không chỉ có một mình ngươi.” Hỏa Diễm Tôn giả quay về Kiếm Phong Tử cười nhẹ một tiếng. Vị sư huynh này của hắn, cũng phải điên cuồng một lần rồi!
Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại: