» Q.1 – Chương 601: Sảng khoái giết địch
Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 12, 2025
Chương 601: Sảng Khoái Giết Địch
Những người từ Thiên Phong Quốc vốn đã chuẩn bị rời đi, giờ phút này lại không đi nữa, từng người đứng ở một bên, cười trên nỗi đau của người khác, dường như đang chờ xem chuyện cười của Lâm Phong và Vân Phi Dương.
“Ngươi, biết rõ người ở đây, lại vẫn dám ẩn giấu, chuẩn bị chịu đựng lửa giận của Thái Thúc gia tộc ta!”
Người cầm trường thương vừa nãy chỉ vào Đường U U, gầm lên một tiếng, trong con ngươi lộ ra vẻ uy hiếp lạnh lẽo.
Đường U U ánh mắt khẽ ngưng lại, người của Thái Thúc gia tộc, thân là một trong Tứ Đại Thế Gia của Mê Thành, quả nhiên đủ hung hăng ngông cuồng.
Lâm Phong liếc nhìn Đường U U, hơi có chút dị dạng, vừa nãy Đường U U là đang giúp nàng, giờ khắc này lại cũng bị liên lụy.
Chỉ thấy Đường U U quay về hắn gật đầu, Lâm Phong lập tức hiểu ý, con ngươi liếc nhìn Vân Phi Dương.
Những người này là đội tiên phong của Thái Thúc gia tộc, đang tìm kiếm Lâm Phong. Hiện tại họ chỉ vây khốn chứ chưa động thủ, hiển nhiên là đang chờ đợi cường giả của các gia tộc khác đến, khi đó đối với Lâm Phong và bọn họ sẽ càng bất lợi.
“Thực lực, thực lực…”
Lâm Phong gào thét trong lòng, khẩn thiết hy vọng sức mạnh của dược hiệu phát huy toàn bộ, giải trừ sự phong tỏa chân nguyên của hắn. Nếu vậy, hắn sẽ không cảm thấy bị động như hiện tại.
Tâm thần khẽ nhúc nhích, hồ lô đựng Phần Nguyên Liệt Tửu lại xuất hiện trong tay. Ngẩng đầu lên, Lâm Phong đưa hồ lô rượu vào miệng, liên tục rót xuống bụng.
“Ực, ực…”
Phần Nguyên Liệt Tửu không ngừng tuôn vào bụng. Lần này Lâm Phong trực tiếp uống cạn một hơi toàn bộ một hồ lô Phần Nguyên Liệt Tửu, sắc mặt hắn trong nháy mắt trở nên đỏ bừng.
Ánh mắt của đám đông hơi ngưng lại, vô cùng kinh ngạc nhìn Lâm Phong. Tên này, coi Phần Nguyên Liệt Tửu như thứ để bồi bổ ư?
Vung cánh tay lên, hồ lô rượu bị ném lên không trung. Lâm Phong phát ra tiếng “tê tê” trong miệng, lập tức ngửa đầu nhìn hư không, lãnh đạm nói: “Giết tiểu thư của các ngươi, là vì người nghĩ lấy mạng ta, cho nên chỉ có người chết. Hiện tại, các ngươi muốn giết ta, vì ta không chết, tương tự, chỉ có giết các ngươi.”
Tiếng nói của Lâm Phong phun ra, nhất thời miệng mở ra, đột nhiên phun một cái, một luồng hỏa diễm khủng bố từ miệng hắn phụt ra ngoài, phóng lên trời.
“Ầm ầm!”
Hỏa diễm đáng sợ như một con Hỏa Long phẫn nộ. Ánh mắt của người đang nói chuyện trong hư không ngưng lại, yêu thú dưới trướng hắn né tránh. Nhưng cỗ hỏa diễm xông lên trời này quá nhanh, căn bản không cho con yêu thú kia né tránh, hỏa diễm khủng bố trực tiếp lan tràn lên người yêu thú.
“Hống…”
Con yêu thú kia điên cuồng run rẩy, sau đó cỗ hỏa diễm đáng sợ kia lan tràn quá nhanh, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ thân thể to lớn của nó, bao trùm toàn bộ thân thể yêu thú.
Cường giả trên người yêu thú đạp mạnh chân xuống, thân thể bay lên không. Yêu thú kêu rít, bị thiêu chết trong ngọn lửa hừng hực.
“Thật là đáng sợ hỏa diễm.”
Người kia nhìn chằm chằm ngọn lửa khủng bố trên vật cưỡi của mình, trong lòng thầm run sợ. Nếu vừa nãy hắn chậm một chút, bị ngọn lửa bám thân, e sợ cũng khó thoát.
Cỗ hỏa diễm này, tuyệt đối không phải là lửa tầm thường.
“Giết.”
Lâm Phong gầm lên một tiếng, bước chân đạp mạnh xuống đất, năm nghìn Cửu Chuyển Phật Ma lực lượn lờ trên quyền, bay thẳng đến một bóng người đánh giết ra ngoài.
Người kia từ trên người yêu thú bước một bước ra, hừ lạnh một tiếng, nghênh đón Lâm Phong bước ra một bước, trường thương đâm hướng về Lâm Phong.
“Oanh ca.” Trường thương dưới năm nghìn Phật Ma Lực trong nháy tức gãy vỡ. Nắm đấm của Lâm Phong hướng về phía trước, kèm theo một tiếng nổ vang ầm ầm truyền ra, năm nghìn Cửu Chuyển Phật Ma lực giáng lâm trên người đối phương, trực tiếp một quyền đánh chết.
Đồng thời với Lâm Phong động thủ, thân thể Vân Phi Dương cũng chuyển động, chân nguyên ngưng tụ, bước chân trong hư không. Bước chân của hắn vẫn rất chậm, nhưng mỗi bước đi ra đều dường như ẩn chứa lực lượng đất trời, mang theo một vẻ uy thế khủng bố.
Ngoại trừ hai người bọn họ ra, Phong U U cũng động thủ. Thân thể nàng nhẹ nhàng, giống như hồ điệp huyễn ảnh, xuyên toa giữa hư không. Lực chưởng của nàng phiêu dật linh động, nhìn như chậm chạp, nhưng chỉ cần rơi vào người khác, trong nháy mắt có thể đánh nứt tâm mạch của đối phương, trực tiếp xóa sổ.
Người của Thái Thúc gia tộc ở giữa hư không hiển nhiên không ngờ Lâm Phong và bọn họ sẽ động thủ trước, hơn nữa từng người thực lực đều không yếu, đặc biệt là cô gái xinh đẹp kia, như mị ảnh lấp lóe trong hư không, nhanh đến mức khó tin, hơn nữa lực chưởng nhẹ nhàng của nàng cũng là thần thông võ kỹ mạnh mẽ đáng sợ, một đòn giết chết.
Loạn, giữa hư không trong nháy mắt liền loạn lên, sát phạt không ngừng.
Những người từ Long Sơn Đế Quốc phía dưới, từng người ánh mắt lấp lóe. Tuyết Vực thi đấu còn chưa bắt đầu, bọn họ, dĩ nhiên đã đụng độ với thế lực cường đại của Mê Thành.
Quân Mạc Tích tự nhiên không muốn nhìn thấy tất cả những điều này xảy ra, nhưng đối với một số kẻ lòng dạ khó lường mà nói lại rất sẵn lòng nhìn thấy mâu thuẫn xấu đi. Nếu đám người Lâm Phong chết trận, sẽ bớt đi vài người cạnh tranh với họ.
“Đường U U, thực lực của ba người chúng ta ngươi mạnh nhất, những người này nhất định phải mau chóng giết hết, bằng không chờ cường giả của họ đến trợ giúp, sẽ bất lợi cho chúng ta.”
Vân Phi Dương quay về Đường U U mở miệng nói.
Điểm này, Đường U U tự nhiên cũng rõ ràng. Chỉ thấy trong con ngươi lãnh diễm kia lóe lên một đạo hàn mang, gầm lên một tiếng: “Thiên Ảnh Như Mộng.”
Lời vừa dứt, thân thể Đường U U dường như hóa thân thành trăm nghìn, như một đạo gió xoáy bao trùm một thế giới. Toàn bộ giữa hư không, đều là bóng dáng của Đường U U, như mộng ảo, ngàn ảnh, như mộng!
“Oanh, oanh…”
Lực chưởng mềm nhẹ kèm theo từng đạo tiếng kêu thảm thiết truyền ra, đám đông chỉ thấy lần lượt từng bóng người từ trong hư không rơi xuống, toàn bộ ánh mắt đều ngưng lại. Thiên Ảnh Như Mộng, một trong những thần thông võ kỹ trấn tộc của Đường Gia, hóa thân vạn nghìn bóng dáng, công kích như mộng ảo, không phân thật giả, mỗi một cái đều là chân thân, cực kỳ đáng sợ.
“Lợi hại.”
Lâm Phong tán một tiếng, Đường U U này không hổ là nhân vật xếp thứ ba của Long Sơn Đế Quốc, dồn nén ra tay, thây chất thành núi, trong nháy mắt một đoàn cường giả bị xóa sổ.
“Cẩn thận.”
Phía sau Lâm Phong truyền đến một tiếng hú sắc bén khủng bố, Vân Phi Dương nhắc nhở một tiếng. Sắc mặt Lâm Phong không thay đổi chút nào, xoay người chính là một quyền đánh giết ra.
Dựa vào sức mạnh thân thể cường hãn, Lâm Phong không sợ va chạm với yêu thú.
“Ầm ầm.”
Sức mạnh kinh khủng va chạm vào người Lâm Phong, khiến chân nguyên sôi trào trong cơ thể Lâm Phong kích động lên. Lâm Phong không những không cảm thấy khó chịu, trái lại rất sảng khoái.
“Trở lại.”
Lâm Phong kiêu ngạo cười một tiếng, bước chân trong hư không, thân thể như một cơn gió. Lực lượng Phật Ma dung nhập vào quyền trực tiếp bộc phát, yêu thú phát ra tiếng gào thê thảm, bị một quyền đánh đến trọng thương.
“Giết.”
Bóng người trên người yêu thú, trường thương như Độc Long hướng về Lâm Phong ám sát tới. Trường thương xoay tròn nhanh như chớp giật, mang theo một luồng lực xuyên thấu đáng sợ, cho dù là với sức mạnh Đại Pháp của Lâm Phong cũng không dám cường ngạnh chống lại trường thương ám sát tới này.
Cơ thể hơi nghiêng, trường thương xuyên qua quần áo, xé rách quần áo trước ngực Lâm Phong thành phấn vụn.
Mà tay của Lâm Phong lại trực tiếp nắm chặt trường thương trước ngực, ánh mắt nhìn chằm chằm người ám sát tới kia, trực tiếp phun ra một hơi, hỏa diễm kèm theo rượu mạnh cùng lúc bắn ra, trong nháy mắt bốc cháy trên thân thể đối phương.
“A…”
Ngọn lửa này cực kỳ bạo ngược, toàn thân đối phương lượn lờ lực lượng Chân Nguyên, muốn dập tắt cỗ hỏa diễm này, nhưng sức mạnh đáng sợ của ngọn lửa ngay cả chân nguyên cũng muốn thiêu đốt. Chỉ trong chốc lát, tiếng kêu thảm thiết dần yếu ớt rồi tắt lịm, người kia trực tiếp bị thiêu chết.
“Không ngờ Lâm Phong này còn ẩn giấu năng lực như vậy. Chẳng lẽ hắn uống Phần Nguyên Liệt Tửu, liền có thể phun ra sức mạnh hỏa diễm lợi hại này?”
Đám người phía dưới nhìn cường giả bị ngọn lửa thiêu chết, trong lòng thầm đoán. Chỉ riêng năng lực này của Lâm Phong, cũng đủ uy hiếp đến bọn họ. Xem ra bọn họ đã có chút xem nhẹ Lâm Phong.
Xa xa, tiếng kêu lớn không ngừng vang vọng tới. Con ngươi Lâm Phong hơi nheo lại, lộ ra vài phần lạnh lùng.
Bầu rượu trong tay xuất hiện, Lâm Phong ngửa đầu “ực ực” uống cạn toàn bộ hồ lô Phần Nguyên Liệt Tửu này. Hiện tại một trăm ấm Phần Nguyên Liệt Tửu của hắn, chỉ còn lại một hồ lô cuối cùng. Hồ lô rượu này, chính là tương đương với mấy chục ấm Phần Nguyên Liệt Tửu.
“Tên xa xỉ, trên người ta còn mang theo một ít rượu, ngươi cứ thoải mái uống đi.”
Đường U U nhìn Lâm Phong tốt như vậy Phần Nguyên Liệt Tửu, sảng khoái ném cho Lâm Phong một viên giới chỉ chứa đồ. Lâm Phong tiếp nhận, ý thức xâm nhập vào trong, quả nhiên, bên trong cất giữ toàn bộ đều là rượu. Xem ra Đường U U ra ngoài, trên người cũng mang theo rất nhiều rượu ngon.
“Ta chỉ uống Phần Nguyên Liệt Tửu.”
Lâm Phong hào sảng cười nói, không chút khách khí lấy toàn bộ Phần Nguyên Liệt Tửu ra bỏ vào giới chỉ của mình, sau đó ném trả lại giới chỉ chứa đồ của Đường U U.
“Nơi này không thể nán lại, chúng ta đi.”
Lâm Phong uống cạn hồ lô rượu trong tay, bỏ hồ lô xuống, lập tức bước chân run lên, quay về mặt đất kéo Tiêu Nhã, hướng về xa xa chạy vội.
Đường U U và Vân Phi Dương cũng gật đầu, nhanh chóng rời đi.