» Q.1 – Chương 597: Lạnh lẽo chủy thủ

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 12, 2025

Chương 597: Lạnh Lẽo Chủy Thủ

Lâm Phong thân thể gió lốc vút lên, giữa hư không, hắn còn có thời gian ngửa đầu, tu Phần Nguyên Liệt Tửu vào miệng. Chân nguyên sức mạnh cuồn cuộn, Lâm Phong, phảng phất càng đánh càng mạnh.

Thiếu nữ sắc mặt cả kinh, yêu thú dưới trướng gầm lên một tiếng, mang theo thiếu nữ bay nhanh.

“Đứng lại cho ta!” Lâm Phong gầm lên, lại phun ra một ngụm rượu, hỏa diễm phóng về phía yêu thú trên bầu trời.

“Tiểu thư, nhảy xuống!”

Một tiếng kinh ngạc thốt lên truyền ra. Hỏa diễm ầm ầm đột nhiên tỏa ra giữa hư không. Cô gái kia rõ ràng cảm nhận được một luồng khí tức nóng rực khủng bố lan tràn dưới người nàng. Lòng nàng bỗng nhiên kinh hãi, mang theo chút hoảng sợ, trực tiếp nhảy xuống yêu thú.

“Tiểu thư, tới!”

Một yêu thú khác lướt qua bên người thiếu nữ, đỡ lấy thân thể nàng. Thiếu nữ ổn định người, liền thấy con vật cưỡi của nàng tắm trong hỏa diễm, phát ra tiếng kêu thảm thiết chói tai.

“Nguy hiểm thật.” Lòng thiếu nữ vẫn còn đập nhanh. Nhìn thân thể Lâm Phong lại hạ xuống, vừa nãy, suýt chút nữa nàng đã bị Lâm Phong thiêu chết.

“Suýt chút nữa, ta đã chết ở đây.”

Thiếu nữ dường như vẫn chưa kịp phản ứng. Tại địa bàn Thái Thúc gia, lại có người dám giết người? Nàng dường như chưa nghĩ tới, nàng đã muốn mạng của người khác, người khác còn có thể không giết nàng sao?

“Ngươi đưa ta trở về, triệu tập người lợi hại hơn tới đây, giết hắn! Nhất định phải giết hắn!”

Yêu thú không ngừng bay lên không trung, không dám để Lâm Phong tới gần thiếu nữ. Lúc này, thiếu nữ cũng đã phản ứng, âm u nói. Người cảnh giới Huyền Vũ Cảnh tầng năm, tầng sáu giết không được Lâm Phong, thì để người cảnh giới Huyền Vũ Cảnh tầng bảy đến. Cảnh giới Huyền Vũ Cảnh tầng bảy không được, thì điều động cường giả Huyền Vũ Cảnh tầng tám. Lâm Phong thậm chí dám giết nàng, nhất định phải chết, để hắn chết không có nơi chôn thân!

“Những người khác, ở lại cản hắn!”

Thiếu nữ quát to một tiếng. Lập tức yêu thú dưới trướng nàng vỗ cánh, hướng về phía xa bay đi. Ánh mắt những người khác cứng đờ. Không cho phép đi! Mặc dù thiếu nữ đã thoát thân để gọi viện binh, bọn họ vẫn không cho phép đi. Phải cản Lâm Phong.

Bọn họ, chỉ có tuân lệnh.

“Đáng thương nữ nhân.” Lâm Phong nhìn thiếu nữ áo đỏ rời đi, lạnh lùng trào phúng một tiếng. Không coi mạng của người khác là mạng, có lẽ có một ngày, mạng nàng nằm trong tay người khác, cũng sẽ không có ai coi mạng nàng là mạng.

Giữa hư không, yêu thú lượn vòng, vây quanh Lâm Phong xoay tròn. Thiếu nữ đã ra lệnh, để bọn họ cản Lâm Phong, họ liền không cho phép đi.

Nhìn những con yêu thú kia, Lâm Phong nắm tay Tiêu Nhã, quay về Vân Phi Dương nói: “Chúng ta đi.”

Thiếu nữ này hiển nhiên không phải người bình thường. Ai biết nàng sẽ gọi tới nhân vật lợi hại nào? Ở lại đây hiển nhiên không phải lựa chọn sáng suốt. Lâm Phong vẫn chưa kích động đến mức mất hết đầu óc.

Vân Phi Dương gật đầu, cùng Lâm Phong bước đi, thân hình lóe lên, hướng về phía xa chạy.

“Chạy đi đâu!” Một người quát to, truy kích Lâm Phong.

“Muốn chết!”

Tiếng gầm cuồn cuộn truyền ra. Người kia chỉ thấy thân thể Lâm Phong đột nhiên xoay chuyển. Lập tức thân thể như gió bắn ra, nhanh đến khó tin, khiến người truy kích kia không thể dừng lại. Hai người thân thể trong nháy mắt giao nhau va chạm.

“Ầm ầm!” Một tiếng gầm truyền ra. Đoàn người liền thấy bóng người lao tới giết Lâm Phong trong nháy mắt cứng đờ. Tiếp theo một luồng khí nóng rực truyền ra, người kia cả người tắm trong ánh lửa, tiêu vong trong hỏa diễm.

Mà giờ khắc này, Lâm Phong lại bước tới, chỉ để lại một bóng lưng làm cho người ta kinh hãi.

“Không sợ chết thì tới đi!”

Thanh âm đạm mạc của Lâm Phong truyền ra từ xa, khiến những thân ảnh kia cứng đờ. Nhìn nhau một chút, bọn họ phảng phất đều thấy được ý tứ trong mắt đối phương. Lập tức đều điều khiển yêu thú, hướng về không trung.

Nếu nói trực tiếp mặc kệ Lâm Phong, rời khỏi đây hiển nhiên không thực tế. Chỉ có giữa trời cao đi theo Lâm Phong. Đợi thiếu nữ mang cường giả tới, có thể trực tiếp tìm thấy bọn họ.

“Thật là điếc không sợ súng.”

Đôi mắt Lâm Phong lạnh lẽo, kéo tay Tiêu Nhã chạy nhanh. Vân Phi Dương dường như hiểu rõ ý Lâm Phong, đồng thời theo Lâm Phong chạy nhanh, tốc độ cực kỳ nhanh.

Chỉ chốc lát sau, thân ảnh ba người trực tiếp đi vào một gian đại điện rất lớn, xem những người đó làm sao lần theo.

Bóng người giữa hư không vẫn luôn khóa chặt Vân Phi Dương và Lâm Phong cùng những người khác. Nhìn thấy họ bước vào một tòa đại điện, không khỏi ánh mắt hơi ngưng. Lập tức có người nói: “Bảo vệ tất cả cửa ra vào!”

Dứt lời, những người này từng người từng người thân hình lóe lên, vẫn lượn vòng trên không trung, ánh mắt phân biệt nhìn chằm chằm bốn cửa ra vào của tòa đại điện rộng lớn này. Lâm Phong bọn họ, đừng mong muốn bỏ rơi họ.

Cung điện này cũng là một tòa đại điện giao dịch, nhưng là giao dịch đơn phương. Ở đây có thể dùng nguyên thạch mua vật phẩm, dòng người rất đông.

Lúc này, đám người ngoài đại điện nhìn yêu thú lượn vòng giữa hư không, ánh mắt đều ngưng lại. Thái Thúc gia tộc! Những người này dĩ nhiên là người của Thái Thúc gia tộc.

Không biết ai lá gan lớn như vậy, ngay cả người của Thái Thúc gia tộc cũng dám trêu chọc. Thật là sống thiếu kiên nhẫn.

Rất nhiều người thậm chí đều ở lại ngoài đại điện, dường như muốn xem náo nhiệt. Lại có người dám ở địa bàn Thái Thúc gia tộc trêu chọc thế lực bá chủ này.

Thời gian chậm rãi trôi qua, nhưng đám người vẫn không thấy bóng người giữa hư không có ý định rời đi.

Lúc này, hư không xa xa, một nhóm bóng người hạo hãn cuồn cuộn kéo đến, mang theo uy thế khủng bố. Toàn bộ đều là yêu thú lợi hại, mà bóng người trên lưng yêu thú, càng là từng người từng người khí tức khủng bố, thực lực mạnh mẽ.

“Rốt cuộc là ai, thậm chí ngay cả cường giả cấp bậc khách khanh của Thái Thúc gia tộc cũng đã xuất động rồi?”

Đôi mắt đám người run lên, nhìn những người mặc y phục màu hạt dẻ này, ánh mắt đều ngưng lại. Cường giả cấp bậc khách khanh của Thái Thúc gia tộc, tu vi ít nhất đều là cảnh giới Huyền Vũ Cảnh tầng bảy. Loại cường giả khủng bố này cũng đã xuất động rồi, đám người càng thêm hiếu kỳ, rốt cuộc là ai ngang ngược như vậy.

“Người ở đâu?”

Cô gái kia sắc mặt lạnh lẽo, quay về một bóng người hỏi.

“Tiến vào đại điện, chúng ta đã bảo vệ lối ra, hắn chưa hề đi ra.”

Người kia đáp lại nói. Thiếu nữ khẽ gật đầu, sát ý nồng nặc.

“Niêm phong lại lối ra, những người khác theo ta đi vào tìm kiếm.”

Một tiếng thanh âm lạnh lùng thốt ra. Thiếu nữ cùng cường giả khách khanh trong gia tộc hạ xuống. Có những người này bảo vệ, nàng cũng không sợ Lâm Phong có thể làm nên chuyện gì lớn.

Bốn tên cường giả Huyền Vũ Cảnh tầng bảy, phân biệt dẫn theo một vị người quen biết Lâm Phong niêm phong lại lối ra. Những người khác mênh mông tiến vào đại điện. Tất cả mọi người đều dồn dập lùi lại. Ở khu vực rộng lớn này, ai lại không biết người của Thái Thúc gia tộc không thể trêu chọc, đặc biệt là tiểu thư thiên kim Thái Thúc gia tộc này, được cha và các huynh trưởng hết mực cưng chiều, trong mắt mọi người, cực kỳ bá đạo. Ai dám trêu chọc nàng là muốn chết.

Qua một đoạn thời gian, thiếu nữ dẫn người từ bên trong đi ra, vẻ mặt lạnh lùng.

“Ngươi nói hắn đi vào bên trong, các ngươi bảo vệ lối ra?”

Người kia nghe được câu hỏi lạnh lùng của thiếu nữ, sắc mặt cứng đờ, dường như ý thức được chuyện gì đó không ổn đang xảy ra.

“Đúng, những người khác cũng có thể làm chứng, hắn xác thực đi vào bên trong chưa hề đi ra.” Người kia run rẩy trả lời, trên trán chảy ra từng giọt mồ hôi lạnh.

“Tốt lắm, ngươi đi vào tìm người đi, không tìm được, hậu quả ngươi tự biết.”

Thiếu nữ lạnh lùng đáp lại, khiến mặt người kia cứng đờ, run rẩy đi vào bên trong đại điện.

Dường như qua rất lâu, người kia từ trong cung điện đi ra, sắc mặt lại khó coi đến cực điểm. Ba người Lâm Phong, phảng phất biến mất không còn tăm hơi, lật tung mọi ngóc ngách của đại điện, đều không có ai.

“Tiểu thư, chúng ta hiện tại nên phong tỏa nơi này.” Người kia nhìn đám người ra vào, kiến nghị nói. Chỉ thấy thiếu nữ áo đỏ lạnh lùng nhìn hắn: “Ngươi cảm thấy, người có thể còn ở đây sao?”

Người kia nghe được câu hỏi lạnh lùng của thiếu nữ, sắc mặt cứng đờ. Lâm Phong, còn có thể ở đây sao?

Trong mắt lóe lên một tia sát ý, tay thiếu nữ khẽ nâng lên, khiến thân thể đối phương lạnh lẽo, vì sợ hãi mà run rẩy.

Bên cạnh có hai tên cường giả khách khanh đi tới hai bên thiếu nữ, cũng nhìn chằm chằm người thất trách kia, sợ hắn chết cắn chủ.

“Có gì không thể đây!”

Ngay lúc này, từ người vừa đi qua bên người thiếu nữ đột nhiên phun ra một âm thanh. Âm thanh quen thuộc, khiến sắc mặt đám người đều đại biến.

Nhưng đã chậm. Người này, đã đi tới bên người thiếu nữ, cách gang tấc, nhưng căn bản không có ai chú ý.

Ánh hàn sắc bén lóe lên, một cây chủy thủ xuất hiện ở cổ thiếu nữ. Ánh sáng từ chủy thủ, lạnh lẽo rung động lòng người.

Thân ảnh ấy ngẩng đầu lên, đám người nhất thời thấy rõ khuôn mặt hắn, không phải Lâm Phong, còn có thể là ai!

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Chương 290: Áo gấm về quê

Q.1 – Chương 686: Ngày tốt

Q.1 – Chương 685: Tôn giả bên trên