» Q.1 – Chương 545: Lâm Phong ra tay

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 12, 2025

Chương 545: Lâm Phong ra tay

Tiếng nói của Lâm Phong đối với nhị gia Hoắc gia mà nói như tiếng chói tai, nhưng lọt vào tai những người Hoắc gia khác lại khác. Lâm Phong, vừa nãy hắn đã cứu người của Hoắc gia.

Thế nhưng, khi người trong gia tộc mình bị giết, nhị gia Hoắc gia, kẻ đang bộc lộ cơn thịnh nộ, khi Lâm Phong cứu người Hoắc gia của hắn, điều hắn nghĩ đến đầu tiên lại là thừa cơ hãm hại, đưa Lâm Phong ra ngoài, nói rằng Lâm Phong chính là người Viên Liệt muốn tìm. Chẳng phải đây là đẩy Lâm Phong vào chỗ chết ư?

“Có người Nhị thúc như ngươi, ta cảm thấy sỉ nhục.”

Hoắc Thi Vận lạnh lùng nhìn người Nhị thúc, nói một tiếng.

Cảm nhận được mọi người trong Hoắc gia đều không ưa mình, ánh mắt Hoắc lão nhị cứng đờ, sắc mặt khó coi.

“Ta vừa không có nói sai cái gì. Người này trước đây không lâu vẫn cùng cháu gái Thi Vận của ta cùng tồn tại một thất quá, không biết làm ra quá chuyện gì đến. Sau đó Thi Vận liền ăn mặc như vậy mị hoặc mỹ lệ, cũng không biết có phải là cho người này đang nhìn. Ta đem chuyện này nói ra, cũng là không đành lòng nhìn người Hoắc gia chết oan.”

Hoắc lão nhị lại bổ sung một tiếng, phảng phất hắn đều vì Hoắc gia suy nghĩ.

“Được, rất tốt.”

Ánh mắt Viên Liệt lạnh giá, nhìn chằm chằm Lâm Phong, sát ý càng ngày càng dày đặc.

“Lá gan ngươi đúng là thật to lớn. Nữ nhân huynh trưởng Viên Đồng của ta, ngươi cũng dám có ý đồ. Một người chỉ là Huyền Vũ Cảnh tầng một, xem ra ngươi cũng là chán sống.”

Viên Liệt sử dụng Thiên Nhãn thuật nhìn thấu tu vi của Lâm Phong. Nhìn thấy Lâm Phong chỉ mới là Huyền Vũ Cảnh tầng một, nhất thời liên tục cười lạnh. Lâm Phong này, định là chán sống, muốn tìm chết.

“Viên Đồng là ai, ta ngược lại chưa từng nghe qua. Bất quá ngươi một cái gọi Viên Đồng là huynh trưởng, chó ngươi làm, thật là ra sức.”

Lâm Phong nhàn nhạt trào phúng lên tiếng, để con ngươi Viên Liệt cứng đờ. Lâm Phong, trào phúng hắn là chó, là súc sinh.

Hơn nữa, Lâm Phong còn dám nói, Viên Đồng là ai, hắn chưa từng nghe nói.

“Lâm Phong, lúc này là việc của Hoắc gia ta cùng Viên gia, không liên quan đến ngươi, ngươi đi mau.”

Ánh mắt Hoắc Thi Vận vẫn ở thiểm, nhìn thấy Lâm Phong bá đạo ngông cuồng như vậy không khỏi trong lòng lo lắng không thôi. Lâm Phong đây là muốn chọc giận Viên Liệt, tự tìm đường chết.

“Đi, đi chạy đi đâu?” Viên Liệt cười lạnh nói: “Ta ngược lại muốn xem xem, người mà tiểu thư Thi Vận ngươi coi trọng thế nào, có thể để ngươi ngay cả huynh trưởng Viên Đồng của ta đều quên đi.”

Trên người Viên Liệt, ý lạnh phóng thích, hướng về Lâm Phong áp bách tới.

“Để ta nhìn ngươi một chút có cỡ nào phế vật đi, làm cho tiểu thư Thi Vận nhìn rõ ràng, ánh mắt của nàng sai bao nhiêu quá đáng. Ngươi ở trước mặt ta là cỡ nào thấp kém, càng không cần phải nói ở trước mặt huynh trưởng Viên Đồng của ta.”

Viên Liệt dứt lời, hàn ý phóng thích, âm hàn chưởng lực lượn lờ ở trong tay. Trên bàn tay của hắn, càng xuất hiện một đoàn sương mù trắng lạnh giá, rất lạnh.

“Viên Liệt, ngươi tính sai. Ta cùng hắn bất quá là hôm nay mới quen biết, ta làm sao có khả năng thích hắn.” Thân hình Hoắc Thi Vận lấp lóe, dĩ nhiên che ở trước mặt Lâm Phong. Điều này càng khiến đám đông càng thêm xác định, xem ra người mà Hoắc Thi Vận yêu thích, định là Lâm Phong. Hắn càng làm cho nàng quan tâm như vậy, che ở trước mặt Lâm Phong.

Đáng tiếc, Hoắc Thi Vận chỉ sợ là không thể cứu được Lâm Phong. Chỉ có thể trách người mà nàng yêu thích thực lực không đủ mạnh. Đừng nói bảo vệ người, trước mặt thiên tài Viên gia, Lâm Phong sợ là bảo vệ mình cũng không thể.

“Tính sai?” Viên Liệt cười gằn: “Vậy ta thà giết lầm, cũng không buông tha.”

Ánh mắt Hoắc Thi Vận cứng đờ ở đó, lập tức cắn răng nói: “Ngươi không muốn làm khó dễ những người khác, ta đi với ngươi, hiện tại liền đi Viên gia ngươi.”

“Tiểu thư Thi Vận sớm nên như vậy. Bất quá, chờ ta trước hết giết người này lại nói.” Viên Liệt âm u nói, Hoắc Thi Vận càng quan tâm Lâm Phong, hắn càng phải giết.

Hoắc Thi Vận che ở đó, như trước không lùi, ánh mắt lạnh giá.

Bất quá vào lúc này, một bàn tay khoát lên bả vai của nàng, làm cho thân thể nàng nhẹ nhàng rung động.

“Để chứng minh ánh mắt của ngươi cũng khá, giao cho ta đến đây đi.”

Lâm Phong nói đùa tự nói một tiếng, để Hoắc Thi Vận trong lòng khẽ run. Giao cho hắn đến?

Lẽ nào Lâm Phong, thật sự còn có thể đối phó được Viên Liệt không được?

Xác thực, với thực lực Lâm Phong đưa hàn khí trong cơ thể nàng bách đi ra, là thật có khả năng đối phó được Viên Liệt cũng khó nói.

“Để cho ta tới đi.”

Lâm Phong lần thứ hai nhẹ giọng nói câu, dịch chuyển thân thể Hoắc Thi Vận, trực tiếp lôi kéo cánh tay của nàng, đem Hoắc Thi Vận kéo đến phía sau hắn.

Hoắc Thi Vận theo động tác của Lâm Phong, đứng ở phía sau Lâm Phong, nhìn bước chân Lâm Phong chậm rãi hướng về trước bước ra.

“Kỳ thực, đối với Hoắc gia cùng Viên gia mà đến, ta chỉ có thể coi là một người ngoài. Hoắc gia, ngoại trừ Thi Vận ở ngoài, những người khác, ta đều không quen, thậm chí còn có mấy người căm ghét.” Lâm Phong hướng đi Viên Liệt, chậm rãi mở miệng nói: “Việc của Viên gia cùng Hoắc gia, bản không liên quan đến ta. Thế nhưng, ngươi lại muốn đem ta cuốn vào, vậy ta liền nhập cục. Ngươi hiện tại liền có thể nhìn rõ ràng, ánh mắt Thi Vận, làm sao!”

Lâm Phong từng bước một hướng về trước, âm thanh thản nhiên, tự tin.

Viên Liệt, hắn thực sự không nghĩ ra, một người Huyền Vũ Cảnh tầng một khi đối mặt hắn, làm sao có thể tự nhiên như thế, thậm chí chút nào đều không sợ hãi.

“Ta đương nhiên sẽ xem thật kỹ rõ ràng, cũng sẽ để người Hoắc gia, cùng tất cả mọi người tại chỗ đều nhìn rõ ràng, người mà tiểu thư Thi Vận lựa chọn, yếu đuối cỡ nào.”

Viên Liệt nâng lên bàn tay, Cửu Âm chưởng lực vận chuyển, lăn lộn sương mù trắng lạnh giá ở trong bàn tay của hắn bốc lên, rất lạnh, phát ra tiếng nhỏ bé tê tê. Chu vi bàn tay Viên Liệt, không gian tựa hồ cũng ngưng tụ, xuất hiện những hạt mưa nhỏ li ti, hướng xuống đất nhỏ xuống.

“Thực lực Huyền Vũ Cảnh tầng bốn, phát ra Cửu Âm chưởng lực, quả nhiên khủng bố.”

Đám người nhìn bước chân như trước đang đi lại của Lâm Phong, âm thầm cảm thấy đáng tiếc. Lâm Phong, thực lực Huyền Vũ Cảnh tầng một, làm sao có thể ngăn cản được Cửu Âm chưởng lực, hẳn phải chết.

“Đi chết đi.”

Thân thể Viên Liệt run lên, hướng về Lâm Phong kích xạ mà ra, Cửu Âm chưởng lực thổ lộ mà ra, hướng về Lâm Phong ấn tới. Một chưởng này, đủ để giết chết Lâm Phong.

“Không chắc.” Lâm Phong quát lạnh một tiếng, bước chân đạp xuống, mặt đất sụp đổ vỡ vụn. Trên người hắn, đột ngột sinh ra một luồng khí nóng rực cuồng bá, cực hạn của nóng rực.

“Ầm!”

“Xì, xì!”

Hai đạo chưởng lực cuồng mãnh va chạm vào nhau. Thân thể Viên Liệt nhất thời cứng đờ, Cửu Âm chưởng lực bị khắc chế. Một luồng khí hỏa diễm nóng rực cực kỳ bá đạo theo cánh tay hắn đột kích ngược mà lên, đốt cháy kinh mạch cánh tay hắn.

“A…”

Một đạo tiếng kêu đau đớn thê thảm từ miệng Viên Liệt truyền ra, chỉ thấy thân hình hắn lui nhanh, toàn bộ một cánh tay đều bị dấu ấn đến đỏ chót lên. Cửu Âm hàn khí, toàn bộ dập tắt.

“Làm sao có khả năng, sao có thể có chuyện đó?” Trong mắt Viên Liệt tràn ngập thần sắc không thể tin tưởng. Lâm Phong một chưởng kia, là cực hạn dương, Cửu Âm chưởng lực của hắn, hoàn toàn bị khắc chế.

Mà công pháp Cửu Âm của Viên gia hắn, nhưng là ngay cả công pháp Cửu Dương của Hoắc gia đều không sợ. Làm sao có khả năng bị chưởng lực của Lâm Phong khắc chế? Hơn nữa, khi Lâm Phong phát huy một chưởng này, giống như hắn, Huyền Vũ Cảnh tầng bốn.

Đại Nhật Phần Thiên Kinh, Thái Dương Công Pháp, chí cương chí dương, há có thể khắc chế không được Cửu Âm chưởng lực?

Những người khác cũng toàn bộ đều sửng sốt. Làm sao có khả năng, Lâm Phong, một chưởng đánh bay Viên Liệt ra ngoài, hoàn toàn ngược lại với tình huống mà bọn họ tưởng tượng.

Hơn nữa, lúc này Lâm Phong, tựa hồ còn không chuẩn bị bỏ qua.

Chỉ thấy Lâm Phong bước chân một bước, trên người hắn, đột ngột một luồng ánh sáng hỏa diễm xuất hiện, bao phủ cả người hắn. Lúc này Lâm Phong, phảng phất tắm rửa trong ánh mặt trời.

Thân thể lăng không, ánh sáng mặt trời hư không chiếu xạ ở trên người Lâm Phong, một luồng hào quang nóng rực chí cương chí dương càng ngày càng óng ánh, chiếu sáng Lâm Phong. Thân thể hắn ép xuống, trực tiếp lại là một chưởng hướng về Viên Liệt oanh kích mà ra.

Viên Liệt ngẩng đầu lên, nhìn Lâm Phong từ trong hư không ép xuống. Chỉ thấy lúc này Lâm Phong chói lóa mắt hơn, có thể sánh ngang. Cỗ khí chất này so với vừa nãy, có thể nói là lột xác.

“Ngươi dám.” Vội vàng gian giơ tay, đó là một đạo Cửu Âm chưởng lực, dùng cánh tay đã bị thương để mạnh mẽ chống đỡ.

“Ầm ầm!”

Song chưởng đụng nhau va chạm, lực lượng hỏa diễm nóng rực khủng bố theo cánh tay Viên Liệt đi xuống. Ánh sáng hỏa diễm lưu chuyển trên người Viên Liệt, từ trên xuống dưới áp bức, mặt đất đổ nát, hai chân Viên Liệt trực tiếp rơi vào đến địa bên trong.

“Ngươi chính là như thế chứng minh ánh mắt Thi Vận kém ư?”

Lâm Phong lạnh nhạt nói rằng, như thiên thần hạ phàm, chưởng lực như trước dính vào bàn tay Viên Liệt. Lại hơi dùng sức, thân thể lần thứ hai đi xuống áp bức, thân thể Viên Liệt không ngừng đi xuống lún sâu vào, sắc mặt trắng bệch.

“Nếu ngươi muốn giết ta, liền trả giá thật lớn đi.” Một luồng hỏa diễm mặt trời đáng sợ đốt cháy trên người Lâm Phong.

“Ngươi dám.” Phảng phất cảm nhận được sức mạnh đáng sợ này, sắc mặt Viên Liệt đại biến, gầm lên lên tiếng.

Nhưng trong miệng Lâm Phong chỉ mang theo nụ cười lạnh lẽo. Hắn có gì không dám.

Hỏa diễm đáng sợ dưới trút xuống, chỉ trong nháy mắt, cả người Viên Liệt, liền bị hỏa diễm bao phủ, đốt cháy lên.

Ps: Chương thứ tám, xin mời các anh em nhìn hoa tươi đi, ủng hộ một chút đi, sát.

Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại:

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 682: Lâm Phong lựa chọn

Q.1 – Chương 681: Năm đại khủng bố thế lực

Chương 288: