» Q.1 – Chương 540: Tâm sự

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 12, 2025

Chương 540: Tâm sự

Đương nhiên, bởi vì Lâm Phong cùng Hoắc Thi Vận đi cùng nhau, ánh mắt của rất nhiều người tự nhiên tập trung vào Lâm Phong.

Đặc biệt là một số đệ tử trẻ tuổi của Hoắc gia có cùng tuổi với Hoắc Thi Vận, trong mắt họ thậm chí lộ ra sự không hài lòng. Ở Hoắc gia, Hoắc Thi Vận là nữ tử đẹp nhất, hơn nữa tính cách khiêm tốn, dịu dàng, lại là con gái của gia chủ, rất nhiều thanh niên trẻ tuổi khó tránh khỏi nảy sinh tình ý yêu mến. Bây giờ nhìn thấy Lâm Phong, liền xem hắn là tình địch.

Lâm Phong “vò” “vò” mi tâm. Thiếu nữ dịu dàng này, ở Hoắc gia quả nhiên rất được yêu mến đây. Điều này, từ ánh mắt của những thanh niên đó nhìn hắn là có thể nhận ra.

Tuy nhiên Lâm Phong cũng không để ý đến những ánh mắt phẫn nộ đó. Đây là điều hết sức bình thường. Sự dịu dàng và lương thiện của Hoắc Thi Vận cũng đáng để họ yêu mến.

Lúc này, một thanh niên có vẻ ngoài chất phác đi tới trước mặt Hoắc Thi Vận và Lâm Phong, ánh mắt không hài lòng nhìn Lâm Phong một chút, hỏi: “Thi Vận, hắn là ai?”

“Bạn ta, Lâm Phong.” Hoắc Thi Vận dịu dàng nói.

“Ồ.” Thanh niên kia gật đầu, rồi không biết nói gì nữa.

“Ta đi gặp phụ thân rồi.” Hoắc Thi Vận nói một tiếng, rồi cất bước. Thanh niên kia tránh đường. Lâm Phong nhìn khuôn mặt chất phác của hắn, lắc lắc đầu.

Sau khi Hoắc Thi Vận và Lâm Phong rời đi, trên diễn võ trường, không ít người thở dài.

“Thi Vận bây giờ càng ngày càng đẹp, hơn nữa cũng đến tuổi thành hôn. Với điều kiện của nàng, tìm được một thanh niên tuấn kiệt ưu tú ở Thiên Long Thành không khó chút nào, nhưng đáng tiếc…”

Một lão giả ngồi dưới gốc cây hòe, lắc đầu thở dài.

“Chỉ có thể trách số phận trêu ngươi. Thi Vận có vẻ đẹp như vậy, lại có tính cách tốt, tâm địa lương thiện, nhưng lại bị tên khốn của Viên gia để mắt, thậm chí bị thương bởi âm hàn chưởng lực, bây giờ còn bị hàn khí quấn quanh người.”

Một lão giả khác cũng tương tự lắc đầu, cảm thấy đáng tiếc cho Hoắc Thi Vận.

“Cũng không biết thanh niên kia là ai, chẳng lẽ là người Thi Vận để mắt?”

“Không thể nào. Thanh niên kia tuy cũng không tệ, tuổi trẻ đã có tu vi Huyền Vũ Cảnh tầng một, nhưng trước mặt súc sinh của Viên gia vẫn không tính là gì. Vào lúc này, Thi Vận sẽ không đi liên lụy người khác.”

“Cũng đúng.” Lão giả đặt câu hỏi gật đầu, có chút bất lực. Bây giờ Viên gia thế lớn, thiên phú của súc sinh kia lại quá cường hãn, Hoắc gia căn bản không ai có thể áp chế được.

Lúc này, trong đại điện Hoắc gia, Hoắc Thi Vận dẫn Lâm Phong đến đây. Trong đại điện, còn có mấy vị trung niên có tướng mạo uy nghiêm.

“Thi Vận, con có chắc chắn hắn có thể trị liệu âm hàn khí trong cơ thể con không?”

Vị trung niên cầm đầu mang theo vài phần uy nghiêm khí, quay về Hoắc Thi Vận hỏi.

“Phụ thân, người này chẳng qua là một tên lừa gạt mà thôi, chỉ bằng chút tu vi ấy, làm sao có thể trị được âm hàn khí của Thi Vận? Chỉ bằng hắn, thực lực kém Viên Đồng không biết bao nhiêu.”

Hoắc Thi Vận còn chưa mở lời, Hoắc Vân đã giành nói trước.

“Nhị thúc, cứ để Lâm Phong thử một lần cũng không sao.”

Hoắc Thi Vận lắc đầu cười khổ nói.

“Thử một lần đúng là không liên quan, Thi Vận, Nhị thúc chỉ sợ gặp phải kẻ hữu tâm đối với con mưu đồ bất chính.”

Vị trung niên nhắc nhở Hoắc Thi Vận, rồi đánh giá Lâm Phong tỉ mỉ, tùy ý nói: “Quả nhiên chỉ có tu vi Huyền Vũ Cảnh tầng một. Ngươi nói thử xem có thể giúp Thi Vận giải quyết âm hàn khí không có vấn đề, nhưng tuyệt đối không được mang lòng ý đồ xấu. Chỉ bằng chút thực lực này, ở Hoắc gia ta còn chưa đáng kể, ngươi cũng không xứng với nữ nhân của Hoắc gia ta.”

Dứt lời, vị Hoắc gia lão nhị này vung tay áo, ngồi trên chiếc ghế thái sư ở giữa, vẻ mặt “lộ” ra khí uy nghiêm, phảng phất cao cao tại thượng, dùng ánh mắt xem xét Lâm Phong.

Ánh mắt Lâm Phong quét qua, Thiên Nhãn mở ra, lập tức tu vi của đối phương hiện rõ, xuất hiện trong đầu hắn.

“Huyền Vũ Cảnh tầng năm đỉnh cao mà thôi.”

Lâm Phong trong lòng cười gằn, chẳng trách đối phương không nhìn thấu được tu vi thật sự của hắn, chỉ bằng chút lực lượng linh hồn của Hoắc gia lão nhị này, khẳng định không mạnh bằng hắn, bởi vậy mới cho rằng hắn là Huyền Vũ Cảnh tầng một.

“Ừ?”

Hoắc lão nhị nhíu mày, lập tức ánh mắt trở nên âm lãnh.

“Rắc!”

Chén trà trong tay vỡ vụn, Hoắc lão nhị “sắc” mặt âm lãnh, chén trà kia trực tiếp bị bàn tay hắn ép thành bụi phấn.

“Ngươi lá gan rất lớn.” Hoắc lão nhị nhìn chằm chằm Lâm Phong nói rằng. Lâm Phong, dám nhìn thấu tu vi của hắn, cả gan làm loạn.

Một tên tiểu tử chỉ có Huyền Vũ Cảnh tầng một, lại dám phách lối như vậy, không kiêng nể.

“Điếc không sợ súng gia hỏa.” Hoắc Vân “sắc” mặt lạnh lẽo, đương nhiên cũng biết chuyện gì xảy ra, nhất định là Lâm Phong dùng Thiên Nhãn thuật nhìn thấu tu vi của cha nàng, mới khiến cha nàng đột nhiên nổi giận.

“Nhị thúc, Lâm Phong cũng không cố ý, mong người lượng giải.”

Hoắc Thi Vận kinh hãi, vội vàng biện giải cho Lâm Phong.

“Ta chính là cố ý.”

Một âm thanh từ miệng Lâm Phong bật ra, khiến “sắc” mặt Hoắc Thi Vận cứng đờ, ánh mắt của Hoắc Vân và Hoắc gia lão nhị cũng ngẩn ra.

Lâm Phong, hắn nói hắn chính là cố ý, thật là to gan, quả thực không xem ai ra gì.

Lâm Phong hắn tới Hoắc gia, là cùng Thi Vận mà đến, có liên quan gì tới bọn họ đâu? Từng câu từng chữ không lễ phép, nói hắn lòng mang ý đồ xấu, dò xét tu vi của nàng. Lâm Phong ngược lại dò xét, liền bị coi là không lễ phép, lớn mật, quả thực lẽ nào có lí đó? Bọn họ xem Lâm Phong là gì, là hạ nhân của Hoắc gia sao?

“Ngươi nói rõ ràng một chút.” Hoắc lão nhị “lộ” ra khí uy nghiêm, bao phủ cơ thể Lâm Phong. Hắn lại không biết, chút uy nghiêm này của hắn, đối với Lâm Phong căn bản không tạo được bất kỳ uy hiếp hay áp lực nào.

“Ta lặp lại lần nữa thì sao, ta chính là cố ý, ngươi xem ta Lâm Phong là hạ nhân của Hoắc gia ngươi không được?”

Lâm Phong lạnh lùng nói. Không gian trở nên lạnh lẽo ngột ngạt, toàn bộ trong đại điện yên tĩnh như tờ.

Mấy vị trưởng lão của Hoắc gia bước chân hơi nhấc lên, đi về phía Lâm Phong, trên mặt mang theo hàn khí.

“Chuyện gì xảy ra?”

Lúc này, một giọng nói uy nghiêm truyền đến. Nghe thấy âm thanh này, trên mặt Hoắc Thi Vận “lộ” ra một tia mừng “sắc”, quay đầu lại nhìn vị trung niên bước vào.

Vị trung niên này trên đầu đã có không ít tóc bạc, trông có vẻ hơi già nua, nhưng vẫn tràn đầy tinh thần.

“Phụ thân, con biết một người bạn tên Lâm Phong, hắn nói cũng có thể trị liệu hàn khí trong cơ thể con.”

Hoắc Thi Vận nói thẳng, khiến ánh mắt Hoắc Cửu Dương hơi ngưng lại, rồi nhìn về phía Lâm Phong, nói: “Thật sự?”

“Không nhất định, nhưng ít nhất có thể thử xem, cũng có thể giải quyết.” Lâm Phong đáp lại.

“Tốt lắm. Ngươi đã là luyện đan sư, cần luyện chế đan “dược” gì cứ nói với ta. Nếu ta có thể giúp đỡ chắc chắn sẽ toàn lực ứng phó, bản thân ta cũng sẽ phụ trợ ngươi.”

Hoắc Cửu Dương rất sảng khoái mở miệng nói. Lâm Phong gật đầu: “Ta sẽ có chừng mực.”

“Tốt lắm, lúc nào động thủ?” Hoắc Cửu Dương hỏi.

“Bây giờ là được rồi.” Lâm Phong đáp lại một tiếng, rồi nhìn về phía Hoắc Thi Vận, nói: “Thi Vận tiểu thư, ta đây liền giúp ngươi thử xem trục xuất hàn ý. Chính ngươi chọn địa điểm đi.”

“Lâm Phong, không phải dùng đan “dược” trục xuất hàn ý ư?” Hoắc Thi Vận nghi “hoặc” hỏi.

“Không phải, ta cần trực tiếp giúp ngươi trục xuất hàn ý, hơn nữa không thể bị người khác quấy rầy.” Lâm Phong nói.

“Hừ.” Lại nghe Hoắc lão nhị hừ lạnh một tiếng, đứng dậy, nói: “Ta đã nói hắn lòng mang ý đồ xấu. Đại ca, để hắn giúp Thi Vận trị liệu, ta không yên lòng.”

“Ta cũng không yên lòng.” Hoắc Vân cũng mở miệng nói.

Hoắc Cửu Dương nhíu mày, lẽ nào Lâm Phong còn dám đối với con gái hắn làm sao không thành?

“Phụ thân, Nhị thúc, không có chuyện gì đâu. Lâm Phong chỉ là thử một lần mà thôi. Nếu có thể trục xuất hàn ý đương nhiên tốt nhất. Trục xuất không được hàn ý này, Lâm Phong cũng là bạn ta, các người hà tất phải làm như vậy?”

Hoắc Thi Vận liên tục cười khổ, nói: “Cứ để Lâm Phong theo con về sân con đi. Nơi đó sẽ yên tĩnh hơn rất nhiều, sẽ không bị người quấy rầy.”

Lông mày Hoắc Cửu Dương lóe lên, “ngâm” suy nghĩ một lát, rồi gật đầu, nói: “Cứ để hắn thử xem đi.”

Hoắc Thi Vận nghe được Hoắc Cửu Dương cho phép, lúc này mới nở nụ cười, quay về Lâm Phong dịu dàng nói: “Lâm Phong, ngươi theo ta về chỗ ở đi.”

Dứt lời, Hoắc Thi Vận dẫn Lâm Phong đi ra đại điện, xuyên qua hành lang, đi tới một khu lâm viên. Quả thực rất u tĩnh, cũng không có người nào khác đi theo.

“Ngươi cứ tin tưởng ta như vậy, không lo lắng Nhị thúc ngươi nói, ta sẽ đối với ngươi mưu đồ bất chính?”

Lâm Phong nhìn Hoắc Thi Vận, mỉm cười hỏi.

Trên mặt Hoắc Thi Vận thoáng qua một tia tự giễu, lắc đầu: “Ta có gì đáng giá ngươi mưu đồ?”

“Ngươi hình như có tâm sự.” Lâm Phong nhìn thấy thần “sắc” của Hoắc Thi Vận, giữa hai lông mày tựa hồ ẩn giấu đi điều gì.

“Không có gì.” Hoắc Thi Vận dường như không muốn nói, lắc đầu nói: “Lâm Phong, cứ ở ngay đây đi. Ngươi cần ta làm thế nào?”

Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại:

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 681: Năm đại khủng bố thế lực

Chương 288:

Q.1 – Chương 680: Bất ngờ phong ba