» Q.1 – Chương 535: Long Sơn đế quốc thiên tài xếp hạng

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 12, 2025

Chương 535: Long Sơn Đế Quốc Thiên Tài Xếp Hạng

“Vù…”

Cơn cuồng phong đáng sợ gào thét. Sau khi thanh niên áo bào đen va chạm vào vách tường, bóng người Lâm Phong như gió theo sát, nắm đấm đáng sợ trực tiếp xuất hiện trước mặt hắn. Quyền ý lạnh lẽo thổi bay toàn bộ tóc của thanh niên áo bào đen về phía sau, khiến sắc mặt hắn trở nên tái nhợt vì sợ hãi.

“Ngươi có thể dễ dàng thắng ta, chỉ là không nên ỷ mạnh hiếp yếu, bắt nạt ta.”

Lâm Phong nhìn thẳng vào đôi mắt hoảng sợ kia, lạnh lùng nói, khiến ánh mắt thanh niên áo bào đen cứng đờ.

Một quyền, chỉ vỏn vẹn một quyền, hắn, một người ở cảnh giới Huyền Vũ Cảnh tầng năm, lại không thể đỡ nổi một quyền của Lâm Phong.

Cú đấm này không chỉ đánh bại hắn, mà còn phá hủy sự tự tin của hắn. Hắn chưa từng nghĩ tới, một người ở cảnh giới Huyền Vũ Cảnh tầng ba lại có thể sỉ nhục hắn, dễ dàng đánh bại hắn, nắm tính mạng hắn trong tay.

Không chỉ có thanh niên áo bào đen, ánh mắt của những người khác cũng đều cứng đờ tại chỗ. Thật là một quyền đáng sợ. Thiên Phật Quyền mà thanh niên áo bào đen tung ra dường như chỉ là huyễn ảnh, không có sức chống cự trước nắm đấm của Lâm Phong. Cú đấm của Lâm Phong, như bẻ cành khô, trấn áp tất cả.

Đôi mắt đẹp của Đường U U lấp lánh liên tục. Nàng đã thấy không ít thiên tài, nhưng như Lâm Phong đây, lấy cảnh giới Huyền Vũ Cảnh tầng ba, trực tiếp nhảy lên hai cấp, một quyền đánh bại người ở cảnh giới Huyền Vũ Cảnh tầng năm, nàng thật sự chưa từng thấy.

Lâm Phong thắng quá ung dung, thắng quá bá đạo.

“Cú đấm kia của hắn, sử dụng là sức mạnh nào?”

Đường U U thầm suy đoán trong lòng. Luồng khí lưu màu đen đó chảy xuôi trên nắm đấm của Lâm Phong, phảng phất là một luồng sức mạnh tuyên cổ tồn tại, muốn trấn áp tất cả. Không nghi ngờ gì, Lâm Phong chắc chắn tu luyện một loại năng lực kỳ lạ.

“Có thể được chọn lựa tới tham gia Tuyết Vực thi đấu, quả nhiên không giống bình thường.”

Đường U U thầm nghĩ. Mặc dù là nước phụ thuộc, thiên tài được chọn lựa ít nhất cũng phải ở cảnh giới Huyền Vũ Cảnh tầng bốn trở lên mới đúng.

“Còn cần chiến ư?” Lâm Phong ánh mắt hướng về Đường U U nhìn lại. Nắm đấm của hắn vẫn còn dừng lại trước mặt thanh niên áo bào đen. Nếu cần chiến tiếp, hắn trực tiếp một quyền có thể bắn diệt thanh niên áo bào đen.

“Không cần.”

Đường U U khẽ lắc đầu. Ánh sáng lấp lánh, trong tay nàng xuất hiện rất nhiều bầu rượu, tổng cộng có mười tám ấm.

“Ngươi thắng.”

Đường U U vung tay áo. Nhất thời mười tám bầu rượu toàn bộ hướng về Lam Kiều tung bay đi. Lam Kiều vung tay lên, nhất thời thu mười tám bầu rượu vào túi. Khóe miệng nàng cũng lộ ra một nụ cười.

“Lâm Phong, thả tên tự cho là đó đi.”

Lam Kiều cười lạc. Lâm Phong vung tay, nhất thời trực tiếp hất thân thể đối phương ra ngoài, sắc mặt lạnh lùng trở lại bên cạnh Lam Kiều.

“Chúng ta đi.” Lam Kiều ôm cánh tay Lâm Phong trực tiếp liền hướng về bên ngoài rời đi, bước chân đạp xuống, ngự không mà đi. Sau khi bắt được mười tám bình quỳnh tương ngọc dịch, không dừng lại nửa khắc.

Đường U U bước tới trước, nhìn hai bóng người rời đi. Lâm Phong này, thiên phú không tồi, chỉ là cảnh giới còn thấp chút. Nếu đạt đến cảnh giới Huyền Vũ Cảnh năm, sáu trọng, liền có thể tỏa sáng rực rỡ trong Tuyết Vực thi đấu. Tu vi hiện tại của Lâm Phong vẫn chưa đủ, bất quá so với rất nhiều thanh niên tuấn kiệt tự cho là, Lâm Phong lại cường hơn nhiều. Hắn chỉ là một thanh niên từ một nước phụ thuộc đi ra, hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy.

Lâm Phong và Lam Kiều rời khỏi Thiên Hành Cung sau, thân thể đáp xuống đất. Trên khóe miệng Lam Kiều, làm nổi lên một vệt ý cười, lấy ra một bọc đưa cho Lâm Phong nói: “Nơi này là chín bình quỳnh tương ngọc dịch hoàn chỉnh, ngươi đồng thời dùng, cũng có thể trợ ngươi tu vi tiến thêm một bước nữa. Còn chín bình khác, thuộc về ta, ngươi sẽ không có ý kiến chứ?”

“Ta nếu nói có ý kiến, ngươi sẽ đưa chín bình khác cũng cho ta?” Lâm Phong tùy ý nói.

Lam Kiều cười lạc, nói: “Coi như ngươi thông minh. Ngươi có ý kiến cũng không cửa. Ta khổ cực như vậy mang ngươi tới gặp mỹ nhân, uống rượu ngon, há có thể không có chút thù lao.”

“Lâm Phong, nói thật, nàng tiểu thư Đường gia này thế nào?” Lam Kiều tựa như cười mà không phải cười nhìn Lâm Phong nói. Ở Thiên Long Thành, Đường U U và Thanh Mộng Tâm hai nữ, không biết là đối tượng ảo tưởng của bao nhiêu người đây.

“Rất đẹp.” Lâm Phong đáp lại.

“Cũng chỉ là rất đẹp, không có động lòng?” Lam Kiều trêu tức nói.

“Không cảm giác.” Lâm Phong nhún vai. Lam Kiều đưa mắt chuyển qua, thản nhiên nói: “Ngươi có hai vị nữ nhân đẹp như thiên tiên, không lọt mắt những cô gái khác cũng là bình thường. Bất quá, Đường U U không thể khiến ngươi động tâm, Thanh Mộng Tâm nhất định có thể khiến ngươi động lòng. Nếu không, ta dẫn ngươi đi gặp nàng?”

“Tu luyện Thiên Huyễn Mị Ảnh thuật nữ nhân, ta cũng không dám thấy.”

Lâm Phong thản nhiên nói. Lam Kiều năm xưa tu vi vẫn là Linh Vũ Cảnh thời gian, sử dụng Thiên Huyễn Mị Ảnh thuật liền suýt nữa khiến hắn thần hồn điên đảo. Mà nàng Thanh Mộng Tâm này tựa hồ là nữ nhân càng lợi hại hơn, e sợ còn muốn xuất sắc hơn Lam Kiều rất nhiều. Loại nữ nhân này nghĩ đến đều có huynh phố.

“Coi như ngươi thông minh. Nếu ngươi thật thấy Thanh Mộng Tâm, nói không chắc liền muốn quỳ gối dưới váy Thanh Mộng Tâm. So với sự lãnh diễm của Đường U U, Thanh Mộng Tâm liền coi như là nữ nhân như lửa, có thể làm cho ngươi bốc cháy lên.”

Lam Kiều cười lạc, khiến Lâm Phong đối với nàng Thanh Mộng Tâm này ngược lại cũng có mấy phần hiếu kỳ.

“Đường U U và Thanh Mộng Tâm nổi tiếng như vậy, không chỉ riêng vì các nàng khuôn mặt đẹp đi.”

Lâm Phong nhàn nhạt nói một tiếng. Thiên hạ rộng lớn, mỹ nữ như mây, nhưng không chắc có bao nhiêu mỹ nữ thanh danh lan xa. Dù sao ở thế giới này, cái được coi trọng vĩnh viễn là võ đạo.

“Đó là đương nhiên. Ngươi đừng xem Đường U U xinh đẹp, nếu ngươi cùng nàng giao thủ, bại khẳng định là ngươi, không cần hoài nghi.”

Lam Kiều khẳng định trả lời, khiến Lâm Phong lông mày hơi nhíu lên.

Nhìn thấy động tác của Lâm Phong, Lam Kiều chuyển đề tài, lại nói: “Đương nhiên ngươi cũng không cần nhụt chí. Long Sơn Đế Quốc, luận là tài nguyên tu luyện hay là cường giả chỉ đạo, đều hoàn toàn không phải Tuyết Nguyệt có thể sánh được. Liền tỷ như Đường U U, có Đường gia làm hậu thuẫn, trong gia tộc cường giả vô số, có thể đem quỳnh tương ngọc dịch khi làm nước uống, thiên phú làm sao có thể không mạnh.”

“Ngươi là đang an ủi ta ư?”

Lâm Phong cười yếu ớt. Hắn nhíu mày, không phải vì tự ti thực lực yếu, chỉ là, Lam Kiều nói như vậy khẳng định hắn tuyệt đối không phải đối thủ của Đường U U, hiển nhiên là Đường U U thật sự mạnh mẽ, mà ở Long Sơn Đế Quốc, khẳng định không chỉ một mình Đường U U.

Một cái đế quốc đã là như thế, còn có ba đại đế quốc khác, hơn nữa những nước phụ thuộc kia, có thể còn có thể có những kẻ yêu nghiệt như Đoàn Đạo. Như vậy tính ra, nếu hắn hiện tại liền tham gia Tuyết Vực thi đấu, không biết muốn xếp hạng tới chỗ nào.

“Xem ra, ta còn cần mau chóng tăng lên tu vi, tăng cường thực lực.”

Lâm Phong thầm nhắc nhở chính mình trong lòng, sinh ra một luồng gấp gáp.

“Ta tại sao muốn an ủi ngươi? Chỉ là sợ ngươi bị đả kích thất bại hoàn toàn.” Lam Kiều bĩu môi, tùy ý nói.

“Vậy nàng Đường U U và Thanh Mộng Tâm, ở Long Sơn Đế Quốc, có thể xếp thứ mấy?” Lâm Phong lại hỏi.

“Ba vị trí đầu.” Lam Kiều ngữ khí khẳng định, đáp lại nói: “Thanh niên tuấn kiệt của Long Sơn Đế Quốc, có bốn người nổi danh nhất. Xếp hạng thứ tư chính là Kiếm Thần, ngươi đã gặp. Mà xếp hàng thứ hai và thứ ba dù là Đường U U và Thanh Mộng Tâm, còn ai trước ai sau thì ít ai biết được. Từng các nàng giao thủ một lần, hòa nhau, thực lực tương đương. Còn người xếp hạng thứ nhất kia, mới thật sự là đáng sợ, người của Quân gia hoàng thất Long Sơn Đế Quốc, Quân Mạc Tích!”

“Quân Mạc Tích, Đường U U, Thanh Mộng Tâm, Kiếm Thần. Bốn người này, là bốn người kiệt xuất nhất của Long Sơn Đế Quốc.”

Lâm Phong thầm ghi nhớ họ trong lòng. Bốn người này, đều là đối thủ tiềm ẩn của hắn, có thể một ngày nào đó sẽ đối mặt trong Tuyết Vực thi đấu.

“Đương nhiên, Long Sơn Đế Quốc cũng không thiếu người có thiên phú dị bẩm, nắm giữ thủ đoạn thần thông mạnh mẽ, ngươi cũng không thể coi thường. Tỷ như hắc ám tay trái Thôi Mệnh, dù là một giác sắc tàn nhẫn.”

“Cảm ơn ngươi nói cho ta những điều này.” Lâm Phong quay về Lam Kiều nở một nụ cười, nụ cười ôn hòa. Đã thấy ánh mắt Lam Kiều lấp lánh, không nhìn thẳng Lâm Phong, hừ lạnh nói: “Không cần cảm ơn, chỉ là ngươi ta quen biết một hồi, không muốn ngươi chết sớm như vậy mà thôi. Tuyết Vực thi đấu, bên trong nước sâu vô cùng, không phải ngươi nghĩ đơn giản như vậy. Có thể các ngươi Tuyết Nguyệt quốc cùng với Thiên Phong quốc hai đại nước phụ thuộc một ít cái gọi là thiên tài, bất quá là chịu chết bia đỡ đạn mà thôi, đừng thật sự cho rằng có thể vang danh thiên hạ.”

“Trong lòng ta nắm chắc.”

Lâm Phong không thèm để ý nở nụ cười. Tuyết Vực có mười ba cái quốc gia, thiên tài như mây, cường giả vô số. Họ Tuyết Nguyệt quốc đi ra há có thể mỗi người công thành danh toại. Nhiều nhất thành tựu ra, cũng chỉ là một hai người số ít mà thôi. Những người khác, có thể liền như Lam Kiều nói như vậy, ôm mộng rèn luyện trở nên mạnh mẽ, thậm chí vang danh thiên hạ mà đến, nhưng cuối cùng chỉ có điều phát hiện mình chỉ là bia đỡ đạn, trong Tuyết Vực thi đấu chẳng đáng là gì.

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 652: Lăng Thiên chi kiếm

Q.1 – Chương 651: Bước vào Giới Vực

Chương 281: Lam Hải Thiên thực lực