» Q.1 – Chương 511: Một quyền đánh giết

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 12, 2025

Chương 511: Một quyền đánh giết

Đệ Nhị Sử ánh mắt hơi ngưng lại. Lâm Phong này, không chỉ nắm giữ hồn phiên, lại còn muốn đồng thời sử dụng hồn phiên cùng kiếm. Điều này cần năng lực khống chế linh hồn rất mạnh.

“Đây gọi là thiên phú đi.” Nhược Lam Sơn nhìn Lâm Phong, thầm nghĩ trong lòng. Giống như rất nhiều người tu luyện thần thông võ kỹ, có người tu luyện một loại võ kỹ đều khó mà chưởng khống, mà người có thiên phú tốt lại có thể tu luyện vài loại, đồng thời không ngừng đổi mới võ kỹ mạnh mẽ hơn, mỗi lần đều thành thạo chưởng khống.

Lâm Phong, hẳn là thuộc loại thiên tài này, tu luyện bất cứ điều gì cũng đều phi thường lợi hại.

Không có bất kỳ dừng lại, Lâm Phong bước chân bay thẳng đến Đệ Nhị Sử bước ra, sát phạt lăng liệt như trước mãnh liệt, trực tiếp một kiếm chém giết về phía Đệ Nhị Sử.

“Diệt!”

Đệ Nhị Sử hai tay run lên, sấm sét cuồng bạo cuồn cuộn ra, đánh về phía kiếm khí của Lâm Phong, dập tắt nó. Nhưng thân thể Lâm Phong lại càng ngày càng gần.

Đệ Nhị Sử đồng tử co rút. Hắn là lần đầu tiên gặp phải người dám đến gần chiến đấu như thế với hắn, kẻ nắm giữ Lôi Điện Vũ Hồn. Lôi Điện Vũ Hồn có lực hủy diệt mạnh mẽ, gần người toàn thân đều bao phủ sấm sét, chớp mắt xóa bỏ đối thủ. Cực ít người nào dám cận chiến khi đối phó với người nắm giữ Lôi Điện Vũ Hồn. Lâm Phong, là một ngoại lệ.

“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm ầm!”

Đệ Nhị Sử hai tay trong hư không mãnh chiến, từng đạo sấm rền vang lên liên tục. Cuối cùng, sấm sét điên cuồng lao về phía Lâm Phong, muốn hủy diệt hắn.

“Hô…”

Lâm Phong tay trái vung lên, nhất thời nhật chi hồn phiên tung bay, cuốn sấm sét vào trong đó. Hỏa diễm quấn lấy sấm sét, phát ra tiếng lách tách, từ từ hòa tan sấm sét. Lôi thuộc hỏa, hỏa vốn e sợ sấm sét. Nhưng nhật chi hỏa của Lâm Phong lại dám luyện hóa cả sấm sét. Hơn nữa, hồn phiên kia cũng cực kỳ kiên cố mạnh mẽ, mặc cho sấm sét oanh kích không có nửa điểm phản ứng.

Lâm Phong bước tới, khoảng cách Đệ Nhị Sử càng gần hơn.

“Lâm Phong, hắn muốn cận chiến với Đệ Nhị Sử!”

Ánh mắt mọi người vô cùng kinh ngạc nhìn chằm chằm Lâm Phong. Rất ngạc nhiên, Lâm Phong dường như không ngừng tìm cách áp sát Đệ Nhị Sử. Lẽ nào Lâm Phong không úy kỵ sấm sét của Đệ Nhị Sử? Nếu Đệ Nhị Sử dung nhập lực lượng sấm sét vào công kích, tùy ý một quyền đều tuyệt đối phi thường mạnh mẽ, đầy rẫy tính hủy diệt.

Đệ Nhị Sử cũng cười gằn. Lâm Phong muốn gần người, hắn hà tất phải sợ? Chiến thì chiến!

“Tử Cực diệu thiên lôi!”

Hai mắt Đệ Nhị Sử nghiêm túc, sấm sét cuồng loạn hội tụ, tiếng ầm ầm không dứt. Một luồng tử sắc thiên lôi chói mắt từ trên trời giáng xuống, bao phủ toàn thân Đệ Nhị Sử. Lúc này, Đệ Nhị Sử, toàn thân tắm rửa trong sấm sét, phảng phất trở thành hóa thân của sấm sét.

Phong Trần đứng ở đằng xa, nhìn tử lôi chói mắt này, trong lòng cười gằn. Lâm Phong hắn muốn cận chiến, hắn đúng là muốn xem thử, Lâm Phong làm sao phá giải Tử Cực diệu thiên lôi của Đệ Nhị Sử. Lúc này, Đệ Nhị Sử, hắn thậm chí không còn sử dụng công kích nữa để đánh giết Lâm Phong, mà là đứng đó chờ Lâm Phong, chờ Lâm Phong đến gần.

Đồng tử Lâm Phong càng ngày càng đen kịt, cực kỳ đáng sợ, cực kỳ u lạnh nhìn chằm chằm Đệ Nhị Sử.

Nếu Đệ Nhị Sử không công kích hắn nữa, chờ hắn đến chiến, Lâm Phong dứt khoát cất luôn hồn phiên, trong tay chỉ còn lại một thanh kiếm, chân nguyên chi kiếm, sát phạt chi kiếm.

Hai tay hợp lại, kiếm khí của Lâm Phong phun ra nuốt vào sát phạt cuối cùng. Đối phương cảnh giới cao hơn hắn quá nhiều, tử sắc sấm sét cũng mạnh mẽ. Nếu không có cỗ ý chí sát phạt này, kiếm của hắn đã sớm bị oanh diệt, căn bản sẽ không đến bây giờ.

“Chém!”

Một tiếng túc sát từ miệng Lâm Phong phun ra. Hắc ám ánh sáng rung động lòng người như vậy, từ trên trời giáng xuống, chém về phía Đệ Nhị Sử.

Đệ Nhị Sử ngẩng đầu lên, nhìn thanh kiếm từ trên không trung chém xuống, ánh mắt lạnh lùng. Hai tay hợp lại, lập tức giơ lên, hướng về thanh kiếm của Lâm Phong trực tiếp đưa tay lên. Trong khoảnh khắc, tử sắc sấm sét cuối cùng trong thân thể hắn tuôn tới hai bàn tay, giờ khắc này hai bàn tay hắn không còn là da thịt, mà là sấm sét biến thành.

“Ầm!”

Một tiếng nổ vang nặng nề truyền ra. Kiếm chém xuống, chém lên hai bàn tay sấm sét của đối phương. Sát phạt chi kiếm, bị mắc kẹt ở đó, bị lôi điện quấn lấy.

“Giết!”

Lâm Phong gầm lên một tiếng. Khí sát phạt bá đạo hơn lần thứ hai hung mãnh ập ra. Lực lượng chân nguyên điên cuồng bao phủ, sát phạt trong kiếm càng ngày càng liệt, kiếm khí xé rách không gian, cực kỳ bạo ngược.

“Ngươi sẽ không có cơ hội.”

Âm thanh lạnh lẽo từ miệng Đệ Nhị Sử phun ra. Tử quang trong thân thể lần thứ hai hung mãnh lao về phía hai bàn tay. Tử Cực diệu thiên lôi, tất cả đều muốn hội tụ cho hai bàn tay hắn. Thậm chí có thiên lôi đáng sợ theo sát phạt chi kiếm của Lâm Phong không ngừng lan tràn, cuốn về phía thân thể Lâm Phong. Nhanh, phi thường nhanh!

“Lâm Phong, muốn hỏng việc.”

Ánh mắt rất nhiều người đông cứng. Giờ khắc này, toàn bộ chân nguyên cùng ý chí sát phạt kiếm đạo của Lâm Phong đều ở trên kiếm. Nhưng kiếm lại căn bản không thể đột phá phòng ngự Tử Cực diệu thiên lôi. Thậm chí thiên lôi còn phản công Lâm Phong. Lần này, Lâm Phong nếu bị thiên lôi đánh trúng, e sợ sẽ lập tức bị thương nặng.

Nhưng Lâm Phong mặt không chút biến sắc, cứ như vậy nhìn tử sắc thiên lôi không ngừng lan tràn từ sát phạt chi kiếm. Tay hắn vẫn không buông ra.

“Lâm Phong, hắn đang tìm cái chết ư?”

Rất nhiều người không hiểu. Lúc này, Lâm Phong vẫn không trốn. Lẽ nào muốn bị lôi điện đánh giết không được?

Bọn họ đương nhiên không chú ý tới, lúc này trên người Lâm Phong, một luồng sức mạnh đáng sợ đang cuồn cuộn lưu động, hướng về toàn thân, cũng lan tràn đến tay phải của hắn.

“Xì, xì…”

Ống tay áo tay phải của Lâm Phong trực tiếp bị xé rách, lộ ra da thịt cánh tay Lâm Phong, khiến đám đông trong lòng kinh hãi. Xong rồi, Lâm Phong chết chắc rồi. Tử sắc sức mạnh hủy diệt đã xé rách ống tay áo hắn, hắn lại vẫn nắm kiếm.

Trong đồng tử của Đệ Nhị Sử cũng lộ ra một nụ cười tàn nhẫn. Đây là Lâm Phong tự mình tìm chết. Lôi điện kia chỉ cần một khoảnh khắc, liền có thể oanh đến trên người Lâm Phong. Chịu sự oanh kích của Tử Cực diệu thiên lôi, Lâm Phong không chết cũng trọng thương.

Nhưng Nhược Lam Sơn của Long Sơn đế quốc lại ánh mắt hơi ngưng, nhìn chằm chằm cánh tay Lâm Phong. Chỉ thấy lúc này trên cánh tay Lâm Phong, lại có một luồng khí lưu đang lưu động, mơ hồ có ánh sáng hắc ám, phảng phất, có một luồng sức mạnh đáng sợ đang lưu chuyển trong đó. Chỉ có điều bị sấm sét hủy diệt cùng kiếm khí che khuất.

Rốt cục, sấm sét che phủ thanh kiếm. Ngay khi mọi người cho rằng Lâm Phong sẽ bị sấm sét oanh kích, bọn họ phát hiện, Lâm Phong buông tay ra. Từng sợi sấm sét nhỏ bé dính vào cánh tay Lâm Phong, lại dường như không có bất kỳ ảnh hưởng nào đến Lâm Phong, không thể lay động Lâm Phong mảy may.

Mà thân thể Lâm Phong vào khoảnh khắc này cũng chuyển động, như một ngọn gió, chớp mắt rời khỏi tại chỗ, tiến lên một mét. Một mét quá ngắn này, vừa vặn đủ để hắn tiếp xúc được Đệ Nhị Sử.

Đồng tử Đệ Nhị Sử kinh hãi. Tốc độ của Lâm Phong thật nhanh, lại vẫn muốn phát động phản công hắn.

“Sấm sét!”

Sấm sét đáng sợ chớp mắt nghịch lưu, bao phủ lấy người. Nhưng nắm đấm Lâm Phong như trước đánh giết ra ngoài, xuyên thấu lưới sấm sét. Sấm sét đáng sợ lướt qua tay Lâm Phong, không có nửa điểm phản ứng, thậm chí không thể khiến Lâm Phong dừng lại một chút.

“Ba ngàn Phật Ma Lực, trấn áp tất cả.”

“Ầm!”

Nắm đấm Lâm Phong oanh kích lên đầu Đệ Nhị Sử. Không có bất kỳ bất ngờ nào. Đầu Đệ Nhị Sử dưới đòn đánh giết của Ba ngàn Phật Ma Lực, trực tiếp nổ tung, đầu lâu biến mất không còn tăm hơi.

Tử sắc sấm sét như trước nghịch lưu, quấn quanh lấy người Đệ Nhị Sử. Nhưng trong tử quang, còn có từng sợi máu tươi bắn ra.

Đồng tử đám người toàn bộ cứng ngắc ở đó, trong lòng cuồng chiến không thôi. Chết rồi! Kết quả cuối cùng không phải Lâm Phong bị lôi điện tiêu diệt, mà là Đệ Nhị Sử bị Lâm Phong một quyền đánh nát đầu lâu, chết!

Cảnh tượng chấn động này khiến bọn họ nhất thời không thể phản ứng lại. Rất mộng ảo, khó mà tin nổi. Dưới tình huống nguy hiểm như vậy, Lâm Phong có thể tuyệt địa phản kích. Hơn nữa, dường như là Lâm Phong vốn đã ấp ủ một đòn này, dẫn lực lượng sấm sét khủng bố của Đệ Nhị Sử vào sát phạt chi kiếm, còn nắm đấm hắn thì oanh kích ra ngoài. Cú đấm kia, thật đáng sợ! Coi sấm sét, xuyên thấu sấm sét, một quyền đánh giết.

“Sức lực thật là mạnh.”

Đám người trong lòng hít vào một ngụm khí lạnh. Đây mới là đòn sát thủ mà Lâm Phong ấp ủ. Một kiếm toàn lực kia, chỉ là để che giấu. Lâm Phong cận chiến, chính là vì cú đấm đáng sợ này.

Những người của Thiên Phong quốc từng người từng người mặt cứng ngắc ở đó, nhìn chằm chằm cái xác không đầu, dường như vẫn còn cử động. Chết rồi! Đệ Nhị Sử cảnh giới Huyền Vũ Cảnh tầng sáu, cũng bị Lâm Phong đánh giết. Lâm Phong, thật mạnh!

Còn trong đồng tử của Nhược Lam Sơn, thì lại lộ ra một vệt ý cười nhàn nhạt. Người này, giấu giếm thật nhiều thủ đoạn. Đều lợi hại như vậy, mạnh mẽ!

Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại:

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 1848: Thần Điện

Q.1 – Chương 1847: Địa phủ

Chương 571: Thủy mạch Nộ Giang