» Q.1 – Chương 245: Chất vấn Đoàn Thiên Lang

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 11, 2025

Chương 245: Chất vấn Đoàn Thiên Lang

Sắc mặt âm trầm như nước, Đoàn Thiên Lang lạnh lùng nói: “Hoàng Thành là Tuyết Nguyệt chi Thánh địa, quân đoàn há có thể một mình bước vào? Mà bọn họ, ngay cả Hoàng Thành cũng dám phạm, giết Hoàng Thành hộ vệ thống lĩnh Mông Cô Phong cùng Mông Trùng, một mình nhập Hoàng Thành, không phải phản quân, là cái gì?”

“Ta cùng công chúa từ Đoạn Nhận thành trở về Hoàng Thành trên đường, một đường tao ngộ chặn giết, hơn nữa toàn bộ là quân sĩ gây nên, biết rõ là công chúa điện hạ, còn giết không tha. Đây chính là Tuyết Nguyệt quân đoàn, ta ngược lại muốn hỏi một chút, vậy có phải là ngươi Thiên Lang Vương quân đoàn?”

“Ăn nói linh tinh! Vậy làm sao có khả năng là quân đoàn của ta!” Đoàn Thiên Lang quát mắng một tiếng, vội vã bỏ qua một bên quan hệ.

“Vậy thì càng buồn cười hơn. Nếu không phải Thiên Lang Vương quân đoàn, ta để bảo đảm công chúa an toàn, để Xích Huyết quân đoàn hộ vệ công chúa nhập Hoàng Thành. Thiên Lang Vương ngươi lại vội vã muốn đẩy ta vào chỗ chết, một mực chắc chắn ta Lâm Phong là kẻ phản bội, còn nói chi quân đoàn này là phản quân. Chiếu ý của Thiên Lang Vương, ta cùng quân đoàn của người khác bảo vệ công chúa, lại thành kẻ phản bội? Có tội đáng chết, đúng không?”

Lâm Phong lại quát mắng, khiến sắc mặt Đoàn Thiên Lang cứng ngắc. Được lắm Lâm Phong, mấy câu nói này nói ra, giờ đây thành hắn Đoàn Thiên Lang có tội. Câu chất vấn phía sau của Lâm Phong càng lợi hại đến cực điểm.

“Hộ vệ công chúa đương nhiên vô tội. Nhưng là, Hoàng Thành hộ vệ thống lĩnh Mông Cô Phong cùng tử Mông Trùng chết, ngươi giải thích như thế nào? Sự tình e sợ không đơn giản như ngươi nói.”

Đoàn Thiên Lang âm u nói.

“Ta ở dưới Hoàng Thành, Mông Trùng biết rõ là công chúa giá lâm, lại còn dám mệnh lệnh tướng sĩ trên thành bắn cung, muốn bắn giết công chúa. Thiên Lang Vương, ta Lâm Phong hỏi ngươi một tiếng, người này có nên giết hay không?”

Con ngươi Đoàn Thiên Lang nheo lại, đáp: “Đáng chết.”

“Vậy ta hỏi lại Thiên Lang Vương, cha hắn Mông Cô Phong thân là Hoàng Thành hộ vệ thống lĩnh, lúc đó cũng ở đây, nhưng tùy ý con làm xằng làm bậy, ngay cả công chúa cũng dám bắn giết, sau đó còn chết không hối cải, không cho công chúa vào thành. Mông Cô Phong, có nên giết hay không?”

Giọng Lâm Phong lạnh lẽo, băng hàn.

“Đáng chết.” Thiên Lang Vương không thể phản bác, chỉ có thể thừa nhận lời Lâm Phong.

“Thiên Lang Vương, chính ngươi cũng nói đáng chết, vậy ta hỏi lại ngươi, ta Lâm Phong có tội gì? Chi quân đoàn này bảo vệ công chúa vào thành, khi nào thành phản quân?”

Lâm Phong cười gằn nhìn chằm chằm Đoàn Thiên Lang. Hắn vài lần ngăn cản Thiết kỵ quân đoàn động thủ, dù là vì không để lại nhân khẩu thiệt. Nơi này là Hoàng Thành, mấy vạn người quân đoàn này dù lợi hại đến đâu, cũng không lật được trời. Nếu dám động thủ, bị chụp lên tội danh phản loạn, chắc chắn phải chết.

“Hừ, các ngươi bảo vệ công chúa vào thành, xác thực có công vô tội. Nhưng vừa nãy, các ngươi lại giết chấp pháp quân sĩ, cứu viện tội nhân Liễu Thương Lan. Cái này chẳng lẽ vẫn không tính là tội danh?”

“Không tính, đương nhiên không tính tội danh.” Lâm Phong nhìn chằm chằm Đoàn Thiên Lang, nói: “Liễu tướng quân anh dũng giết địch, vì Tuyết Nguyệt chinh chiến, lại bị ngươi gian nhân này nói xấu, ta há có thể không cứu?”

Gian nhân!

Sắc mặt Đoàn Thiên Lang khó coi, Lâm Phong, lại một lần trước mặt mọi người sỉ nhục hắn.

“Thiên Lang Vương không cần vội vàng biện giải. Ta trả lời ngươi nhiều vấn đề như vậy, nhưng Thiên Lang Vương tựa hồ ngay cả một vấn đề của ta đều chưa trả lời đi.”

Lâm Phong tựa như cười mà không phải cười nói một tiếng, lập tức mở miệng: “Thiên Lang Vương, ta cùng quân đoàn hộ vệ công chúa vào thành, ngươi vì sao không phân tốt xấu, liền nói ta cùng chúng quân có tội? Thiên Lang Vương vì sao lại vội vàng định tội ta? Thiên Lang Vương nơi nào nhìn Lâm Phong không vừa mắt? Còn nữa, khi chúng ta đến, Thiên Lang Vương vì sao phải vội vàng giết Liễu tướng quân? Lại nữa, ta cùng công chúa trên đường về Hoàng Thành bị người chặn giết, hơn nữa là Tuyết Nguyệt quân sĩ, theo ta được biết, Thiên Lang Vương chính là tướng quân Tuyết Nguyệt. Lệnh giết ta cùng công chúa, có hay không là Thiên Lang Vương truyền đạt?”

Lâm Phong liên tục ba câu hỏi, khiến mọi người trong lòng khẽ run. Xem ra cuộc chiến tranh này phía sau, tựa hồ không đơn giản như họ tưởng tượng.

“Ngươi ba câu hỏi này đều nhằm vào ta, ta không có trả lời, cũng coi thường trả lời.”

Đoàn Thiên Lang lạnh nhạt nói, hắn không đáp, Lâm Phong có thể làm sao.

“Không trả lời cũng được, vậy ta hỏi lại Thiên Lang Vương, Liễu tướng quân, có tội gì?”

Mắt Đoàn Thiên Lang lập lòe, trong lòng hận không thể lập tức giết Lâm Phong. Nhưng tội của Liễu Thương Lan từ lâu công bố với chúng, thế nhân đều biết, căn bản không giấu được.

“Liễu Thương Lan gây nên nội loạn, dẫn đến chiến tranh thất bại, mấy trăm ngàn tướng sĩ chảy máu hi sinh, còn làm hại công chúa bị bắt, mất tích nhiều ngày. Tội danh này, chẳng lẽ còn chưa đủ chí tử sao?”

“Tội danh này là Liễu tướng quân bẩm lên tấu đi.” Nụ cười Lâm Phong nhạt nhòa, lập tức chỉ vào Đoàn Vô Nhai nói: “Nhị hoàng tử cũng ở đây, hy vọng Thiên Lang Vương đừng nói lời hoang đường.”

“Là ta.” Đoàn Thiên Lang nhắm mắt nói.

“Haha, Thiên Lang Vương như vậy vô sỉ, nói lời linh tinh như chó điên cắn người, ta ngược lại cũng không cảm thấy kỳ quái.” Lâm Phong cười khẽ, ý vị trào phúng cực kỳ rõ ràng.

“Ta chỉ là muốn hỏi Thiên Lang Vương mấy câu. Vương gia nói công chúa bị bắt, công chúa là ở đâu bị bắt? Là trong quân doanh Liễu tướng quân, hay là trong doanh trại của Vương gia?”

Lâm Phong cười hỏi: “Công chúa hiện tại đang yên đang lành đứng ở đây, Thiên Lang Vương đừng nói lời linh tinh mới phải.”

Đoàn Thiên Lang nhìn chằm chằm Lâm Phong, môi rung động, lại nghe Đoàn Vô Nhai mở miệng nói: “Vương thúc làm người bằng phẳng, Lâm Phong hỏi cái gì, Vương thúc trả lời chính là, ta sẽ giữ gìn lẽ phải.”

Con ngươi Đoàn Thiên Lang méo mặt, thấp giọng đáp: “Ở trong doanh trại Đại Minh Vương thuộc quyền quản hạt của ta.”

Tiếng nói Đoàn Thiên Lang vừa dứt, nhất thời đám người xa xa ồ lên một mảnh. Là ở trong quân doanh của Đoàn Thiên Lang, chân tướng lại là như vậy.

“Vậy Lâm Phong liền không hiểu. Nếu công chúa là ở trong quân của Thiên Lang Vương bị bắt, vì sao trách nhiệm lại thuộc về Liễu tướng quân, Liễu tướng quân trở thành tội nhân, mà Thiên Lang Vương ngươi lại còn có mặt ở đây chấp hành lệnh chém giết Liễu tướng quân? Ta ngược lại muốn mời Thiên Lang Vương giải thích một tiếng.”

Lâm Phong cao giọng nói, âm thanh lớn không ngừng khuếch đại ra, tất cả mọi người đều nghe rõ ràng.

“Xin mời Thiên Lang Vương giải thích.”

Đám người vây quanh đài chém tướng nổi giận gầm lên một tiếng, âm thanh rung động không ngớt. Sắc mặt Đoàn Thiên Lang khó coi đến cực hạn.

Vốn dĩ giờ phút này, Liễu Thương Lan đã bị chém giết. Nhưng theo Lâm Phong cùng Đoàn Hân Diệp trở về, tất cả đều đang lặng lẽ biến hóa, thế cuộc cũng bắt đầu nghiêng về một bên khác.

“Liễu Thương Lan thân là tam quân chi soái, tướng quân trong quân, hắn không bảo đảm tốt sự an toàn của nơi đóng quân, để người Ma Việt có cơ hội lợi dụng, đương nhiên là có tội.”

Đoàn Thiên Lang biện giải nói, nhưng lý do rõ ràng không có sức thuyết phục.

“Thì ra là vậy.” Lâm Phong nở nụ cười: “Như vậy, sau khi công chúa bị bắt, Lâm Phong ta vừa lúc ở đó, vừa mới chuẩn bị đuổi bắt kẻ bắt công chúa, lại bị một tướng lĩnh trong doanh trại của Thiên Lang Vương ngăn lại, nói ta đối với công chúa mưu đồ gây rối, muốn mưu hại công chúa, muốn lấy mạng Lâm Phong ta. Sau đó, Vương gia ngươi cũng chạy tới, Lâm Phong hỏi lại một tiếng, Vương gia lại làm thế nào?”

Lâm Phong hỏi xong, nhất thời tất cả mọi người đều nhìn về phía Đoàn Thiên Lang, chờ đợi hắn trả lời.

Tất cả mọi người đều muốn biết, trong chiến trường rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, dẫn đến mấy trăm ngàn quân sĩ chết.

Đoàn Thiên Lang yên lặng một hồi.

“Nếu Vương gia không đáp, ta thay Vương gia nói đi. Thiên Lang Vương ngươi lúc đó cũng một mực nhận định là do Lâm Phong ta gây nên, muốn lấy mạng Lâm Phong ta. Liễu tướng quân sau khi biết tự nhiên không đồng ý, dẫn người đến đây ngăn cản Vương gia. Liền, Thiên Lang Vương mạnh mẽ anh dũng vô địch, phát động nội loạn, gây nên chém giết nội bộ, cũng cùng lúc này, đại quân Ma Việt quốc xâm lấn, dẫn đến mấy trăm ngàn tướng sĩ chôn xương sa trường.”

Lâm Phong giọng nghiêm túc, nhìn Đoàn Thiên Lang chậm rãi nói: “Vương gia, lời Lâm Phong nói, có đúng không?”

“Ầm!”

Lòng mọi người mãnh liệt chấn động, Thiên Lang Vương, dĩ nhiên là do Thiên Lang Vương làm, hắn mới là kẻ cầm đầu, nhưng kẻ bị chém đầu lại thành Liễu Thương Lan.

“Ngươi ăn nói linh tinh.” Đoàn Thiên Lang gầm lên một tiếng.

Lâm Phong lại mỉm cười nhẹ nhàng, nói: “Lời ta còn chưa nói hết đây, Thiên Lang Vương hà tất vội vàng nguỵ biện.”

“Sau khi xúi giục phản loạn, mấy trăm ngàn tướng sĩ chết, đại quân Tuyết Nguyệt rút về Đoạn Nhận thành. Sau đó tất cả chứng minh, thì ra kẻ chặn giết công chúa là người Ma Việt quốc, mà trong doanh trại của Vương gia, dĩ nhiên có người tiếp ứng, là kẻ phản bội, cũng chính là kẻ chặn lại Lâm Phong ta, một mực chắc chắn Lâm Phong ta gây bất lợi cho công chúa, vị tướng lĩnh đó. Đối với điểm này, không ai không biết, Vương gia cần biện giải một chút không?”

Thì ra là vậy, kẻ chặn lại Lâm Phong, là nội ứng của Ma Việt quốc, mà Đoàn Thiên Lang, dĩ nhiên dùng hắn làm tướng lĩnh, hơn nữa tin tưởng hắn muốn giết Lâm Phong.

Chân tướng, lại chấn động lòng người như vậy.

“Sau đó, ta cùng Liễu tướng quân cùng nhau đổ máu đối địch, cứu vãn bại cục, liệt diễm phần thành. Khi đó, Vương gia đã trên đường về Hoàng Thành. Chuyện sau đó đến Hoàng Thành chắc mọi người đều biết. Thiên Lang Vương tất nhiên là trước tiên bỏ qua mình, sau đó đổ hết tội danh lên đầu Liễu tướng quân, sau đó để Tuyết Nguyệt định tội Liễu tướng quân, muốn giết Liễu tướng quân. Mà ta cùng công chúa đều mất tích, không có chứng cứ, trời giúp Vương gia tru diệt ‘tội nhân’ Liễu Thương Lan. Nếu như ta cùng công chúa trở lại Hoàng Thành, ngược lại sẽ làm lộ tất cả, gây bất lợi cho Vương gia. Liền, ta đang nghĩ, kẻ chặn giết ta cùng công chúa trên đường về Hoàng Thành…”

Lâm Phong nói đến đây trầm mặc lại, nhưng phía sau tất cả mọi người đều suy đoán được, những người đó, rất có khả năng chính là người của Đoàn Thiên Lang!

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 1599: Nhận tội

Chương 506: Nham quốc chiến tranh

Q.1 – Chương 1598: Hoàn chỉnh tan biến chi uy