» Q.1 – Chương 231: Hồ nước màu tím

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 11, 2025

Chương 231: Hồ nước màu tím

Đoàn người đều nhìn vào lồng ngực Tử Phủ lão tổ. Vết thập tự rõ ràng khắc sâu nơi đó, máu đỏ tươi chầm chậm chảy ra, trông thật kinh hoàng.

“Ai nói Linh Vũ Cảnh không làm thương Huyền Vũ Cảnh cường giả được.”

Đúng như Lâm Phong đã nói. Lâm Phong, hắn đã làm được. Với thực lực Linh Vũ Cảnh, hắn làm thương Huyền Vũ Cảnh Tử Phủ lão tổ, không chỉ làm thương, mà là trọng thương, suýt nữa tiêu diệt Tử Phủ lão tổ ngay tại chỗ, khiến người ta khó mà tin nổi.

Cúi đầu nhìn vết máu thập tự rõ ràng, sắc mặt Tử Phủ lão tổ đã không thể dùng ngôn ngữ nào hình dung được. Chân nguyên lực lượng lưu động, máu đông lại, vết thương ngừng chảy máu. Khi Tử Phủ lão tổ ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Phong, chỉ có sát cơ vô tận. Hắn chưa từng căm ghét ai đến mức này.

“Ta phải xẻo từng mảnh thịt trên thân thể ngươi, cuối cùng mới giết ngươi.”

Tử Phủ lão tổ phun ra một giọng nói cực kỳ âm u, hàn ý lẫm liệt.

“Hừ!”

Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, lùi về phía sau, kéo Đoàn Hân Diệp. Thân thể hắn trực tiếp lùi lại. Tình cảnh này khiến sắc mặt Tử Phủ lão tổ biến đổi, quát lên: “Ngươi dám!”

Lúc này phía sau Lâm Phong không xa là pho tượng khổng lồ của tổ tiên Tử Phủ, cũng chính là lối vào cấm địa Tử Phủ. Cái cửa hang lớn kia vẫn mở ra đó, không ai bước vào.

Nhìn thấy sắc mặt Tử Phủ lão tổ, con ngươi Lâm Phong lóe lên, lập tức cười gằn. Bước chân đạp xuống, thân như huyễn ảnh. Hắn và Đoàn Hân Diệp hai người trực tiếp biến mất không còn tăm hơi, đi vào lối vào cấm địa kia.

Sắc mặt Tử Phủ lão tổ trở nên càng thêm khó coi. Lâm Phong càng phải tiến vào bên trong.

Bóng người cuồng thiểm, Tử Phủ lão tổ đi theo, nhưng khi hắn chuẩn bị bước vào cửa động, một luồng kiếm quang cực kỳ ác liệt tỏa ra, khiến thân thể hắn phải lùi lại.

Ầm ầm ầm, theo một tiếng nổ nhỏ, cửa lớn cấm địa chầm chậm đóng lại, khiến ánh mắt Tử Phủ lão tổ đọng lại ở đó, nhìn theo bóng hình nàng.

“Răng rắc!”

Hai nắm đấm Tử Phủ lão tổ phát ra tiếng răng rắc. Ánh mắt hắn chăm chú nhìn cửa động kia. Chuyện hắn lo lắng nhất, cuối cùng vẫn xảy ra.

Vừa nãy, khi Lâm Phong tới gần cấm địa, hắn không biểu lộ bất kỳ dị thường nào, thậm chí đẩy lùi Lâm Phong để hắn lại gần cấm địa hơn một bước. Hắn làm vậy chính là không khiến người ta nghi ngờ cấm địa, để Lâm Phong không tiến vào, nhưng cuối cùng, Lâm Phong vẫn bước vào.

Nếu đối phương không phải Lâm Phong, hắn ngược lại không lo lắng lắm, thế nhưng Lâm Phong biểu hiện ra thiên phú quá cao. Nếu Lâm Phong ở bên trong mấy năm mà vẫn chưa ra, hắn căn bản không có bất kỳ biện pháp nào với Lâm Phong. Hơn nữa, với thiên phú của Lâm Phong, mấy năm sau đi ra, nói không chừng có thể giết hắn.

Huống chi, trong cấm địa vốn có một số thứ kỳ lạ, tuy rằng người của Tử Phủ chưa từng có ai lĩnh ngộ, nhưng với ngộ tính của Lâm Phong, ai có thể biết sẽ xảy ra chuyện gì, có lẽ, căn bản không cần mấy năm…

Sắc mặt biến đổi không ngừng, Tử Ảnh thân thể bất động, vẫn chờ đợi ở cửa cấm địa, trầm mặc nhìn chằm chằm cánh cửa cấm địa kia, ánh mắt âm trầm đến cực điểm.

Đoàn người cũng không vội vã rời đi. Thực ra họ đều tò mò trong cấm địa Tử Phủ có gì. Có phải là nghĩa địa của tổ tiên Tử Phủ?

Tuy nhiên, vì uy danh của Tử Phủ trong phạm vi vạn dặm này, thật không có ai dám mạnh mẽ xông vào. Mà những cường giả Huyền Vũ Cảnh ở khu vực khác, đối với cấm địa Tử Phủ cũng sẽ không có hứng thú quá lớn.

Dù sao, Tử Phủ lão tổ cũng chỉ có thực lực đó, chỉ có thể xưng bá trong phạm vi vạn dặm này thôi. Đối mặt với cường giả chân chính của Ma Việt, cũng chẳng là gì.

… …

Trong cấm địa, mang theo từng tia từng tia khí tức nặng nề, có chút ngột ngạt.

Không gian yên tĩnh không một tiếng động, tĩnh đến đáng sợ. Nơi không gian tràn ngập ánh sáng tím nhàn nhạt.

Màu tím, rọi sáng không gian nơi cấm địa này.

Đoàn Hân Diệp nắm chặt tay Lâm Phong, phảng phất sợ Lâm Phong sẽ buông ra. Đôi mắt đẹp chăm chú nhìn không gian nơi cấm địa này, mang theo vài phần hiếu kỳ.

Tuy rằng cũng có mấy phần sợ hãi, nhưng bởi vì bên cạnh có Lâm Phong, sự sợ hãi này cũng không quá mãnh liệt.

“Hân Diệp, người của Tử Phủ có nói gì với ngươi về nơi cấm địa này không?” Lâm Phong hỏi một tiếng, đương nhiên sản sinh từng luồng hồi âm.

“Không có, ta hầu như không nói chuyện nhiều với người Tử Phủ.”

Đoàn Hân Diệp nhẹ lắc đầu, nói.

“Vậy chúng ta vào bên trong xem sao.”

Lâm Phong kéo Đoàn Hân Diệp, mượn ánh sáng tím nhàn nhạt, chầm chậm tiến về phía trước.

Theo bước chân hai người Lâm Phong di chuyển về phía trước, ánh sáng tím càng ngày càng sáng lên, mọi thứ xung quanh đều rõ ràng cực kỳ.

Lúc này, dưới chân họ đang đi trên phiến đá bóng loáng, sạch sẽ chỉnh tề. Hai bên là vách tường khắc hoa văn. Hơn nữa, theo bước chân Lâm Phong tiến lên, khoảng cách hai bên càng ngày càng xa, bởi vì không gian trở nên rộng hơn.

Sau một lúc, ánh mắt Lâm Phong và Đoàn Hân Diệp khẽ ngưng lại, nhìn về phía trước, con ngươi tràn ngập sự kinh ngạc.

Một hồ nước xuất hiện trước mặt họ, đó là một mảnh hồ nước, nhưng mảnh hồ nước này có màu tím. Bên trong, chất lỏng màu tím dữ dội cuồn cuộn, phảng phất sẽ không ngừng lại.

Hơn nữa, mảnh hồ nước này không lớn, có thể nhìn thấy mơ hồ đầu bên kia đèn đuốc sáng trưng, điêu lan ngọc thế, càng phảng phất là một tòa cung điện khổng lồ.

“Hồ nước màu tím, còn có hành cung!”

Con ngươi Lâm Phong khẽ ngưng. Mảnh hồ nước không ngừng cuồn cuộn này, dĩ nhiên có vài phần giống vũ hồn của Tử Ảnh. Điều khiến hắn kinh ngạc chính là, hồ nước này dĩ nhiên vẫn đang gào thét, phảng phất vĩnh viễn sẽ không ngừng lại.

“Chúng ta nhảy qua xem sao.”

Lâm Phong quay về Đoàn Hân Diệp nói một tiếng. Đoàn Hân Diệp khẽ gật đầu. Lập tức, Lâm Phong kéo tay Đoàn Hân Diệp, thân thể run lên, lăng không mà lên, bước chân trực tiếp vượt qua trên hồ nước màu tím, muốn trực tiếp đến hành cung đối diện.

Nhưng mà, ngay khi Lâm Phong vượt qua trên không hồ nước màu tím, một tiếng gào thét cuồng mãnh truyền ra.

Chỉ thấy mảnh hồ nước màu tím kia vọt lên trời, vô số đạo vòng xoáy màu tím quấn lấy thân thể Lâm Phong và Đoàn Hân Diệp, lập tức trực tiếp kéo hai người họ vào trong hồ.

Tất cả đều chỉ xảy ra trong nháy mắt, nhanh đến mức khó tin nổi.

Sắc mặt Lâm Phong hoảng hốt. Mảnh hồ nước màu tím này dường như đột nhiên có sự sống, trực tiếp vọt về phía hắn, cuốn hắn vào tử hồ. Đây là chuyện hắn căn bản không nghĩ tới.

Đoàn Hân Diệp kêu lên một tiếng sợ hãi, tay nàng nắm chặt lấy Lâm Phong, chết không buông ra. Hai người cùng nhau bị cuốn vào tử hồ.

“Hống!”

Giờ khắc này, tử hồ dường như hưng phấn lên, cuồng loạn cuồn cuộn gào thét. Chất lỏng màu tím không ngừng nhảy vào bầu trời, cuồn cuộn không ngớt, toàn bộ đều hội tụ về phía Lâm Phong và Đoàn Hân Diệp.

Ống tay áo trên cánh tay Lâm Phong và Đoàn Hân Diệp trong nháy tức hóa thành hư không, bị tử hồ này hòa tan đi. Sau đó, họ ngơ ngác phát hiện, quần áo trên người họ cũng biến mất, bị hòa tan. May mắn là thân thể họ toàn bộ chìm vào tử hồ, mới không có vẻ lúng túng.

Hơn nữa hiện tượng quỷ dị bất thình lình, cũng khiến họ không để ý đến sự lúng túng.

Lâm Phong và Đoàn Hân Diệp đều chỉ còn lại một cái đầu và một cánh tay lộ ra ngoài. Hai cánh tay trần trụi nắm chặt lấy nhau. Chỉ thấy chất lỏng màu tím gào thét kia, càng trực tiếp chui vào cánh tay họ, theo cánh tay họ lưu động, tiến vào trong cơ thể họ.

Không chỉ vậy, chất lỏng màu tím theo toàn thân họ không ngừng rót vào, không sót chỗ nào, dường như muốn chiếm cứ thân thể họ.

“Lâm Phong, ta thật khó chịu.”

Sắc mặt Đoàn Hân Diệp tái nhợt, tử quang lấp lóe. Giờ khắc này, nàng cảm giác thân thể dường như đều muốn bành trướng. Lập tức, cánh tay trắng nõn nắm chặt lấy Lâm Phong của nàng cuối cùng cũng chầm chậm buông ra, không còn sức lực.

Sắc mặt Lâm Phong chìm xuống, hắn cũng rất khó chịu. Chất lỏng màu tím kia đang tấn công thân thể hắn.

Nhưng đúng lúc này, một luồng khí tức mạnh mẽ ập ra. Chỉ thấy phía sau Đoàn Hân Diệp, vài đạo hư ảnh hiện lên, dĩ nhiên là ba cánh cửa đen kịt.

Ba cánh, phảng phất ba cánh cửa đã tồn tại từ thời thượng cổ.

“Phong ấn chi môn!”

Con ngươi Lâm Phong run lên. Đây là phong ấn chi môn, vũ hồn mà huyết thống Hoàng thất Đoàn gia mới sở hữu, huyết thống vũ hồn.

“Oanh, oanh, Ầm!”

Ba phiến phong ấn chi môn lấp lóe, dĩ nhiên bao bọc lấy thân thể Đoàn Hân Diệp, phong ấn tất cả. Khí tức phong ấn cổ xưa truyền ra, chất lỏng màu tím dĩ nhiên không còn tấn công nàng nữa, chầm chậm rút lui.

Phong ấn chi môn ngăn cản dòng máu màu tím xâm lấn.

Con ngươi Đoàn Hân Diệp chầm chậm nhắm lại, nhưng khí tức vững vàng, khiến trái tim Lâm Phong khẽ thả lỏng. Đoàn Hân Diệp chỉ ngất đi thôi, không đáng ngại. Đúng là hắn, chất lỏng màu tím vẫn tấn công vào trong cơ thể hắn, vô cùng đau đớn.

Nhưng vào đúng lúc này, từng luồng cảm giác quen thuộc tự nhiên sinh ra, khiến thân thể Lâm Phong run lên. Lập tức, phía sau hắn, hình bóng vũ hồn hiện lên.

Thiên Phệ vũ hồn đang ngủ say, lại một lần nữa xuất hiện.

(Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại:)

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Chương 428: Tử Hoa Kiếm Điển

Q.1 – Chương 1265: Bát Môn Thiên Ma Tỏa Liên

Q.1 – Chương 1264: Vũ Hoàng xuất hiện