» Q.1 – Chương 10: Phong Vân hạp Sinh Tử đài
Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 11, 2025
Chương 10: Phong Vân hạp, Sinh Tử đài
Nhìn thấy Lâm Phong hào khí, Hàn Man nhếch miệng nở nụ cười: “Huynh đệ tốt, bất quá, người này giết liền giết, hậu quả chúng ta đồng thời gánh chịu, ta Hàn Man lẽ nào là loại nhát gan không được?” Hắn tự nhiên rõ ràng thâm ý của việc Lâm Phong giết Cảnh Phong, đây là để họ không còn đường lui. Giờ khắc này, Hàn Man thực sự bội phục Lâm Phong, nam nhi nhiệt huyết nên có đảm đương đỉnh thiên lập địa.
“Đúng, có hậu quả chúng ta đồng thời gánh chịu, huống hồ chỉ cần ở trong Vân Hải Tông, đồng môn đệ tử bị cấm tàn sát lẫn nhau. Cho dù Cảnh Hạo biết chúng ta giết Cảnh Phong, chỉ cần chúng ta không rời khỏi phạm vi tông môn, hắn cũng không thể làm gì được chúng ta.” Việc đã đến nước này, Thanh Y kiên quyết nói.
“Cứ tính cả ta nữa.” Tĩnh Vân mỉm cười, nụ cười đặc biệt mỹ lệ.
“Được.” Lâm Phong vì có những người bạn như vậy mà thấy vui, hơn nữa lời Thanh Y nói rất đúng. Mặc dù Vân Hải Tông không hạn chế đệ tử làm việc ở bên ngoài, nhưng trong tông môn vẫn có ràng buộc, bằng không tông môn đã sớm loạn.
Ngồi xổm xuống, Lâm Phong sờ soạng trên người Cảnh Phong, lấy ra một quyển sách, là một môn võ kỹ.
“Kinh Lôi kiếm pháp.”
Nói nhỏ một tiếng, Lâm Phong mở võ kỹ ra. Kinh Lôi kiếm pháp là hoàng cấp thượng phẩm võ kỹ, luyện đến cực hạn, kiếm như kinh lôi, mỗi một kiếm đều mơ hồ có tiếng nổ vang của kinh lôi, kiếm pháp đi theo con đường bộc phát lực.
“Kinh Lôi kiếm pháp là võ kỹ trong Tinh Thần các. Hai huynh đệ Cảnh Phong đều tu luyện, uy lực rất mạnh nhưng khá khó tu luyện, đặc biệt là rất khó tu luyện tới cảnh giới kiếm như kinh lôi ở phía sau.” Thanh Y khát khao trở thành kiếm tu, bởi vậy đối với kiếm pháp rất có kinh nghiệm, nói: “Kinh Lôi kiếm pháp ta cũng tu luyện, bất quá nhưng không được yếu lĩnh, sử dụng ra uy lực có hạn.”
Lâm Phong khẽ gật đầu. Bây giờ hắn tu luyện ba bộ võ kỹ: Cửu Tầng Lãng có thể công có thể thủ; thân pháp Lướt Qua không thể thiếu; Bạt Kiếm Thuật dùng để một đòn giết chết. Nếu tu luyện thêm Kinh Lôi kiếm pháp phối hợp công kích của Cửu Tầng Lãng, đồng thời che giấu Bạt Kiếm Thuật, có lẽ là một lựa chọn không tồi.
“Bây giờ chúng ta có về không?” Tĩnh Vân đi tới hỏi Lâm Phong. Bây giờ cả đoàn người đều mơ hồ xem Lâm Phong là người đáng tin cậy.
“Nếu đã đến rồi, vội vã trở về làm gì? Săn bắt thêm một ít thú hạch không tốt hơn sao?” Lâm Phong cũng không muốn về tông môn sớm như vậy. Ở trong Hắc Phong Lĩnh có thể dùng yêu thú để rèn luyện bản thân, đồng thời tu luyện Kinh Lôi kiếm pháp, chẳng phải rất vừa vặn sao.
Ba người nhìn nhau mỉm cười, lập tức đều bật cười. Có Lâm Phong ở đó, chỉ cần họ không đụng phải yêu thú quá mạnh, sẽ không gặp nguy hiểm, quả thực không cần vội vã trở lại.
“Nếu có thể đổi được một ít Quy Nguyên Đan thì tốt quá.” Tĩnh Vân có chút mong chờ. Quy Nguyên Đan là một loại đan dược có thể tăng cảnh giới của võ tu Khí Vũ Cảnh, tác dụng rất lớn đối với võ tu Khí Vũ Cảnh. Bất quá cần rất nhiều thú hạch mới có thể đổi lấy một viên Quy Nguyên Đan, hơn nữa còn phải là thú hạch của yêu thú cấp khá cao.
Trong mắt Lâm Phong loé lên một tia hào quang. Dựa vào ký ức trước đây, hắn cũng biết Quy Nguyên Đan. Bây giờ hắn tuy có thể dễ dàng đánh bại võ tu Khí Vũ Cảnh tầng tám, nhưng tu vi Khí Vũ Cảnh tầng bảy vẫn còn hơi thấp. Nếu có thể nâng cao tu vi, có lẽ không cần dựa vào Bạt Kiếm Thuật cũng có thể giao chiến với võ tu Khí Vũ Cảnh tầng chín.
Sau năm ngày, trong rừng rậm, kiếm khí gào thét, trong không gian mơ hồ có tiếng nổ vang của kinh lôi, khiến người ta kinh ngạc là âm thanh nổ vang này lại phát ra từ trong kiếm khí.
“Oành, oành…” Kiếm chỉ đến đâu, cây cối nổ tung đến đó. Một thanh niên tuấn dật trường kiếm trong tay bay lượn, kiếm như kinh hồng, uy lực mạnh mẽ.
“Năm ngày thời gian, đem Kinh Lôi kiếm pháp vận dụng đến mức độ như vậy, tên này thật là một quái vật.” Một bên quan sát, khóe miệng Thanh Y lộ ra một nụ cười khổ. Hắn cũng thích kiếm, hơn nữa tu luyện Kinh Lôi kiếm pháp, biết độ khó tu luyện của Kinh Lôi kiếm pháp. Nhưng vẻn vẹn năm ngày, mỗi một kiếm Lâm Phong phát ra đều có tiếng kinh lôi nổ vang, đây là biểu hiện của đại thành. Thanh Y cảm thấy bị đả kích quá lớn.
“Ngươi đừng có so với tên Lâm Phong này. Hắn hoàn toàn là dùng yêu thú cấp tám Lưu Vân Báo để luyện kiếm.” Hàn Man khoanh tay trước ngực, nhìn Lâm Phong và Lưu Vân Báo chiến đấu. Vốn dĩ là thế một chiều, càng đáng trách hơn là tên này rõ ràng có thể trực tiếp tiêu diệt Lưu Vân Báo nhưng cố ý không giết, kiếm pháp mưa gió không lọt, cho dù Lưu Vân Báo am hiểu tốc độ muốn trốn cũng không thoát.
“Xì!” Một tiếng vang nhỏ, Lâm Phong một kiếm đâm vào đầu Lưu Vân Báo, Lưu Vân Báo trong nháy mắt mất mạng.
Tra trường kiếm vào bao, Lâm Phong cực kỳ hài lòng với Kinh Lôi kiếm pháp. Kiếm như kinh lôi, khi sử dụng đến cực hạn, lực bộc phát tuyệt đối mạnh hơn Cửu Tầng Lãng. Kiếm vốn dĩ nổi tiếng với công kích mạnh mẽ.
Giờ khắc này Lâm Phong đứng đó, trên khuôn mặt thanh tú đường nét rõ ràng, so với lúc vừa tới thế giới này thêm mấy phần cương nghị, mấy phần hào hiệp, dường như trưởng thành không ít.
Hàn Man đi lên phía trước, lại bắt đầu lấy thú hạch, trong miệng còn lẩm bẩm nói nhỏ. Ý định ban đầu của hắn là đến rèn luyện bản thân, săn giết yêu thú, bất quá bây giờ lại chuyên phụ trách lấy thú hạch. Bất quá hắn cũng không bất mãn, yêu thú Lâm Phong săn giết đều là yêu thú cấp bảy và cấp tám. Ở bên cạnh quan sát Lâm Phong và yêu thú chiến đấu cũng thu được lợi ích không nhỏ.
“Hàn Man, chúng ta bây giờ có bao nhiêu thú hạch có thể đổi lấy Quy Nguyên Đan?” Lâm Phong kéo Hàn Man đang cẩn thận thu thú hạch lại, hỏi.
“Mười hai viên, ít nhất.” Trong mắt Hàn Man loé lên vẻ hưng phấn. Họ không ngờ lần này thu hoạch lại lớn như vậy, không quá thiệt thòi Lâm Phong. Nếu không thì họ ngay cả yêu thú cấp bảy cũng rất khó giết chết.
“Vừa vặn, như vậy mỗi người có thể có ba viên. Thú hạch khác có thể đổi một ít vũ khí hoặc tiền tài. Nếu các ngươi thiếu cái gì thì đổi cái đó. Bây giờ chúng ta trở về tông môn đi.”
Quy Nguyên Đan đối với võ tu mà nói chỉ có ba viên đầu tiên hữu hiệu. Lần đầu tiên dùng có thể phát huy tác dụng lớn nhất, xác suất đột phá cảnh giới cũng lớn nhất. Lần thứ hai và lần thứ ba thì lại khó hơn một chút.
“Ba viên Quy Nguyên Đan.” Ba người Hàn Man đều rất vui vẻ. Nói như vậy họ thì có cơ hội trong khoảng thời gian ngắn xung kích Khí Vũ Cảnh tầng tám. Cảnh giới Khí Vũ Cảnh tầng năm ở trong tông môn xem như là lót đáy. Khí Vũ Cảnh tầng bảy trong số các đệ tử ngoại môn cũng chỉ có thể tính là trung đẳng. Chỉ khi đạt đến Khí Vũ Cảnh tầng tám ở ngoại môn mới có thể nói được lời.
Ba người cũng không khách sáo với Lâm Phong. Mấy ngày ở chung họ cũng hiểu rõ con người Lâm Phong, hào phóng bất kham, ý chí võ đạo kiên cường.
“Đi, chúng ta trở lại.” Nói rồi, đoàn người hướng về Hắc Phong Lĩnh đi ra ngoài.
Trở lại Quy Nguyên Tông, bốn người Lâm Phong trực tiếp cầm thú hạch đi đổi. Mười hai viên Quy Nguyên Đan mỗi người ba viên, mặt khác còn đổi được một thanh trường kiếm, Lâm Phong dùng; một thanh chiến phủ cho Hàn Man dùng. Thanh Y thì cầm hai viên Bồi Nguyên Đan, cố bản bồi nguyên, có thể tăng cường căn cơ võ đạo. Hiển nhiên Thanh Y ý thức được thiên phú của mình không đủ, căn cơ không ổn định.
Còn về thứ Tĩnh Vân đổi được khiến Lâm Phong hơi bất ngờ, Trú Nhan Đan. Loại đan dược này có thể làm cho nữ nhân tăng thêm mấy phần mị lực. Nếu là nữ nhân tu luyện một ít công pháp tà mị dùng cái này thì bình thường, bất quá Tĩnh Vân hiển nhiên không phải loại nữ nhân phóng đãng kia, ngược lại rất đơn thuần. Lâm Phong không hiểu tại sao nàng lại lựa chọn Trú Nhan Đan.
“Ngươi nhìn ta như vậy làm gì?” Tĩnh Vân thấy Lâm Phong nhìn chằm chằm mình, không khỏi khuôn mặt ửng đỏ, cúi đầu.
“Không có gì, chỉ là hơi bất ngờ, ngươi đã rất đẹp rồi.” Lâm Phong lúng túng cười cười, đánh trống lảng. Nếu Tĩnh Vân đã lựa chọn Trú Nhan Đan, hắn cũng sẽ không can thiệp.
“Lâm Phong, tiếp theo định làm gì?” Hàn Man quay sang hỏi Lâm Phong. Có cơ hội hắn rất muốn cùng Lâm Phong đi Hắc Phong Lĩnh chơi một chút.
“Trước tiên nâng cao tu vi đã, mới Khí Vũ Cảnh tầng bảy, ta cảm thấy hơi thấp.” Lâm Phong đáp lại.
“Xác thực, chúng ta đều cần nâng cao tu vi. Lâm Phong, với thực lực hiện tại của ngươi, hoàn toàn có thể đi nơi đó rèn luyện bản thân.” Hàn Man gật đầu, lập tức đưa tay chỉ xa xa, ở nơi đó có một hẻm núi khổng lồ, là địa phương nổi tiếng nhất của Vân Hải Tông, Phong Vân hạp.
Bát Trụ Thông Thiên Sơn phong vây quanh Vân Hải Tông ở trung tâm, mà Phong Vân hạp thì ở trung tâm Vân Hải Tông, lún sâu xuống lòng đất sâu đến trăm mét, chiếm diện tích cực lớn, chia làm vài khu vực lớn, giống như một toà thành dưới lòng đất. Địa thế bên trong cực kỳ phức tạp. Ở phía trên hẻm núi tầm nhìn thoáng đãng có thể nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng bên trong, nhưng nếu ngươi tiến vào trong hẻm núi lại là một quang cảnh khác, có thể ngươi đang ở trong một rừng cây, có thể ngươi đang ở trên một vùng núi.
Vân Hải Tông khuyến khích đệ tử rèn luyện bản thân bằng chiến đấu. Ngoại trừ đi Hắc Phong Lĩnh nguy hiểm ra, Vân Hải Tông còn mở ra Phong Vân hạp rộng lớn vô cùng. Chỉ cần vừa bước vào trong hẻm núi, liền bất kể thân phận, không nói chuyện quan hệ, ở bên trong tuỳ ý tìm người chiến đấu. Nơi đó là sân khấu của cường giả, kẻ yếu một khi tiến vào bên trong, chỉ có phần bị đánh.
Bởi vậy ở Vân Hải Tông, những người không phải tu vi Khí Vũ Cảnh tầng tám trở lên bình thường không dám đặt chân vào Phong Vân hạp.
Mặt khác, Phong Vân hạp còn có một nơi gọi Sinh Tử Đài. Chỉ cần ngươi tự nguyện bước lên Sinh Tử Đài, sinh tử do mệnh, cho dù ngươi bị người đánh chết, tông môn cũng sẽ không quản. Đương nhiên ngươi mạnh cũng có thể đánh chết người khác.
Nếu trong tông môn có người có thù sinh tử lớn, không thể hoá giải, liền có thể cùng nhau bước lên Sinh Tử Đài, nhất quyết sinh tử.
“Nơi đó, ta đương nhiên sẽ đi.” Lâm Phong nhìn những người vây quanh ở phía trên Phong Vân hạp quan sát, trong ánh mắt lộ ra một tia sáng khác. Trước đây Lâm Phong chỉ có tu vi Khí Vũ Cảnh tầng năm, bị người gọi là phế vật, chỉ có thể đứng ở phía trên hẻm núi nhìn xuống, ước ao những cường giả đang chiến đấu trong thung lũng đó.