» Chương 6145: Ngộ đạo

Vô Thượng Thần Đế - Cập nhật ngày May 9, 2025

Mục Vân đắm chìm cả thể xác lẫn tinh thần vào công pháp, cảm nhận dòng linh lực vận chuyển trong cơ thể. “Cửu Tiêu Long Ngâm Quyết” cũng tiến thêm một bước trong quá trình tu luyện.

Lúc này, Thẩm Trọng đang quan sát phù văn ở tầng năm lại phát giác được sự chấn động của linh lực.

“Có linh lực ba động, xem ra tầng năm này ngoài chúng ta còn có người khác.”

Ánh mắt Thẩm Trọng lóe lên tia sáng tinh ranh.

“Sẽ là ai nhỉ?”

Người có thể đi đến tầng thứ năm hẳn là có thực lực không tầm thường.

Mấy đệ tử phía sau hắn cũng tỏ ra tò mò.

“Chắc chắn là đệ tử tông môn chúng ta rồi, đệ tử Thiên Nguyên tông yếu như tôm chân mềm, đến tư cách vào tháp thí luyện còn không có.”

“Đúng vậy, nói không chừng tầng thứ nhất còn chưa qua được.” Đệ tử Liệt Hỏa tông và Cuồng Sát tông lộ vẻ khinh thường và đắc ý.

Nhớ lại sự hèn nhát và kiêu ngạo của đệ tử Thiên Nguyên tông bên ngoài Bắc Cực, bọn hắn càng cảm thấy Thiên Nguyên tông cũng chỉ có vậy. “Còn cái gì mà đệ nhất tông môn, cũng chỉ thế thôi.”

Xem ra tại cuộc thi tông môn sau một năm nữa, Thiên Nguyên tông sẽ trở thành tông môn cuối cùng. Liệt Hỏa tông và Cuồng Sát tông sẽ trở thành tông môn thứ nhất và thứ hai.

Thiên Nguyên tông chỉ có thể bị bọn hắn giẫm dưới chân, vĩnh viễn không có ngày ngóc đầu lên.

Còn tên tiểu tử Mục Vân kia, cứ để hắn hưởng thụ quãng thời gian cuối cùng này đi, chờ ra khỏi tháp thí luyện là ngày hắn chết.

“Ta thấy có khả năng là tên tiểu tử Mục Vân kia, nhưng hắn chắc chắn không lợi hại bằng Thẩm Trọng sư huynh.”

“Ngươi nói nhảm gì vậy? Đại sư huynh của ta là lợi hại nhất, tên Mục Vân kia là thứ gì, hắn có tư cách gì so với đại sư huynh?”

Đệ tử Cuồng Sát tông không vui. Dựa vào đâu lại đặt tên tiểu tử kia chung với đại sư huynh, hắn xứng sao?

Thẩm Trọng nghe bọn hắn nói, khóe miệng khẽ nhếch lên. Hắn nhìn thoáng qua về hướng sóng linh khí, rồi mới nhìn về phía mấy người phía sau.

“Đi thôi, qua xem rốt cuộc là ai.”

Bọn hắn tiến về phía trước, không lâu sau thì thấy một người đang ngồi đó ngộ đạo.

Thẩm Trọng hơi híp mắt dò xét đối phương, càng nhìn càng thấy có chút quen mắt. Đến gần nhìn kỹ, phát hiện là Mục Vân, ánh mắt hắn lóe lên vẻ lạnh lẽo và sát ý.

Trước đó hắn còn có chút tiếc nuối vì không có cách giết chết tên tiểu tử này, không ngờ tìm mãi không thấy, giờ lại chạm trán.

Đệ tử phía sau nhìn rõ đối phương, sững sờ một lúc rồi ánh mắt lóe lên vẻ vui mừng.

“Hôm nay quả là ngày vui của chúng ta, không chỉ đi đến cửa thứ năm, thậm chí còn gặp được tên Mục Vân này.”

“Hắn đang ngộ đạo à, dám ở nơi này ngộ đạo, gan hắn thật sự lớn.”

“Nhưng tại sao nơi này không có ma thú giữ cửa?”

Có đệ tử lộ vẻ khó hiểu. Bọn hắn đi một đoạn thời gian rồi mà không gặp ma thú giữ cửa, con ma thú kia đi đâu rồi?

“Theo ta thấy, con ma thú giữ cửa kia nói không chừng thấy Thẩm Trọng sư huynh đến nên sợ chạy rồi.”

“Mặc kệ con ma thú kia đi đâu, hiện tại tên tiểu tử này đang ở trước mắt chúng ta, đương nhiên không thể bỏ qua hắn. Thẩm Trọng sư huynh, ngươi thấy sao?”

Đệ tử Liệt Hỏa tông nhìn về phía Thẩm Trọng, trong mấy người bọn hắn, Thẩm Trọng là người có thực lực mạnh nhất. Hơn nữa tên tiểu tử này có chút quỷ dị, cũng chỉ có Thẩm Trọng sư huynh mới có thể đối phó được hắn.

Đương nhiên là phải hỏi ý kiến hắn.

“Đó là đương nhiên, có đại sư huynh của ta ở đây, gặp phải đại sư huynh của ta là vận khí không tốt của tên tiểu tử kia, hắn ngay cả một ngón tay của đại sư huynh của ta cũng không sánh bằng.”

Đệ tử Cuồng Sát tông vẻ mặt kiêu ngạo, đại sư huynh nhà hắn là lợi hại nhất, tên Lục Vân kia còn không xứng lau giày cho đại sư huynh hắn.

Bọn hắn quan sát Lục Vân một lúc, thấy hắn vẫn đang đắm chìm trong ngộ đạo, mắt của đệ tử hai tông đều lóe lên vẻ ác ý.

“Tên tiểu tử này xem ra đang chìm đắm trong ngộ đạo, nếu không tại sao lại không phát giác ra chúng ta ở đây?”

Có đệ tử cười hắc hắc vài tiếng, trong mắt lóe lên ánh sáng độc ác. Bọn hắn không thể quên tên tiểu tử này đã đối xử với bọn hắn như thế nào trước đó. Dám ra tay với bọn hắn trước mặt mọi người, còn kiêu ngạo không coi bọn hắn ra gì, sao bọn hắn có thể chịu đựng được sự sỉ nhục này?

“Đây đúng là trời giúp chúng ta vậy, ngay cả lão thiên cũng đang giúp chúng ta, có thể thấy tên tiểu tử này đáng ghét đến mức nào.”

Mấy đệ tử nói xong, Thẩm Trọng hừ lạnh một tiếng. “Muốn ngộ đạo, vậy cũng phải xem ta có đồng ý hay không.”

Tên tiểu tử này thực lực không tệ, đáng tiếc hết lần này đến lần khác lại gặp phải hắn. Chỉ cần lúc này cắt đứt hắn ngộ đạo, ép hắn từ trong nhập định ra, Mục Vân chắc chắn sẽ trọng thương. Người nặng có lẽ thực lực còn sẽ suy giảm, đến lúc đó Lục Vân sẽ chết.

Nhưng trước đó, hắn nhất định sẽ cố gắng tra tấn Lục Vân. Dám khiêu khích đệ tử Cuồng Sát tông và Liệt Hỏa tông, vậy thì phải chuẩn bị sẵn sàng bị hai đại tông môn truy sát.

“Đại sư huynh, tên Mục Vân kia chẳng qua là kẻ nhảy nhót tầm thường thôi, còn không đáng để đại sư huynh xuất thủ.”

“Thẩm Trọng sư huynh, tên tiểu tử kia căn bản không xứng đại sư huynh xuất thủ, để chúng ta đến đi.”

“Chỉ cần khiến hắn từ trong nhập định ra, đến lúc đó sống chết của tên tiểu tử này do chúng ta quyết định.”

Thẩm Trọng nghe vậy, đứng ở trên cao nhìn Mục Vân cách đó không xa. Hắn hiện tại không kịp chờ đợi muốn nhìn thấy dáng vẻ tên tiểu tử này quỳ trước mặt hắn dập đầu cầu xin tha thứ.

Đệ tử hai tông trở tay, kiếm xuất hiện trên tay bọn hắn. Bọn hắn cầm kiếm lao về phía Lục Vân.

Một đạo kiếm quang xuất hiện, rơi xuống người Mục Vân, trên mặt đệ tử hai tông đều hiện lên nụ cười dữ tợn.

Bọn hắn tin rằng chỉ cần chịu công kích của bọn hắn, cho dù tên này không chết cũng tàn phế. Huống chi hiện tại hắn còn đang nhập định, đây là hậu quả của việc đắc tội Liệt Hỏa tông và Cuồng Sát tông!

Nhưng khi kiếm quang rơi xuống người Mục Vân, cơ thể hắn lập tức xuất hiện một tầng vòng bảo hộ bao bọc lấy hắn. Vòng bảo hộ tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ mờ nhạt.

Kiếm quang bị tầng vòng bảo hộ này phản xạ lại, sức mạnh theo đường cũ quay trở lại tấn công. Đệ tử hai tông lập tức bị chính sức mạnh của mình đánh bay ra ngoài, ngã mạnh xuống đất, bọn hắn đột nhiên nôn ra một ngụm máu, toàn thân uể oải rã rời. Vừa nãy bọn hắn đã dùng chiêu thức lợi hại nhất của mình, lúc này chiêu thức đó lại dùng lên chính bọn hắn.

Mấy người chỉ cảm thấy sinh mệnh lực của mình đang suy giảm, bọn hắn vội vàng lấy đan dược ra nuốt xuống, lúc này mới bớt căng thẳng.

“Cái này làm sao có thể?”

Có người nhìn về phía Mục Vân, phát hiện hắn không hề bị thương gì, cũng không ra khỏi nhập định. Sắc mặt cực kỳ khó coi.

“Tên này vậy mà không sao, là cái vòng bảo hộ vừa nãy, đáng chết, hắn cố ý!”

Tên tiểu tử này e rằng đã sớm biết sẽ có người ra tay với hắn, cho nên mới cố ý đặt vòng bảo hộ lên người, nhằm ngăn chặn những chuyện tương tự xảy ra.

Lúc bọn hắn đến đâu có thấy vòng bảo hộ nào, tên tiểu tử này vậy mà lừa gạt bọn hắn!

Cùng lúc đó, Mục Vân đang đắm chìm trong công pháp, cảm nhận có người công kích mình, hắn thoát khỏi nhập định, mở mắt…

Quay lại truyện Vô Thượng Thần Đế

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 95: Một bước giết một người

Q.1 – Chương 94: Ta chỉ cho phép ngươi xem

Chương 48: Mộc Linh Phù Lục cửa hàng