» Chương 6098: Phát hiện Thái Sơ
Vô Thượng Thần Đế - Cập nhật ngày May 9, 2025
“Mục Vân, ngươi có tâm sự gì sao?”
Vân Yên Nhiên nhìn sắc mặt không tốt của hắn, còn tưởng rằng hắn bị thương. Nhất định là nàng suy nghĩ nhiều rồi. Dưới cái nhìn của nàng, Mục Vân là người mạnh nhất thế gian. Tuổi còn trẻ nhưng tu vi thâm bất khả trắc, e rằng ngay cả vị kia ẩn mình trong hoàng cung cũng không chắc đã lợi hại bằng hắn. Nàng luôn cảm thấy Mục Vân che giấu bí mật gì đó, nhưng nếu hắn muốn nói thì nói, không muốn nàng cũng không ép buộc.
“Không có gì.”
“Ngươi biết càng ít càng tốt.”
Mục Vân không tính toán lôi kéo nàng vào chuyện này. Thái Sơ kia, âm hiểm xảo trá. Hắc hóa Tinh Linh tộc, cần thiết hắc ám lực lượng, hắn cấu kết với Ma tộc từ lúc nào? Chẳng lẽ, hắn đã đọa ma rồi? Nếu là vậy, thế giới này e rằng sẽ đại loạn. Hắn đã tìm rất nhiều nơi nhưng không phát hiện tung tích của Thái Sơ. Chắc hẳn thương thế của hắn vẫn chưa khỏi hẳn.
“Nhân loại, Liên hồ hiện nay đã bị kẻ ác kia chiếm lấy. Đồng tộc của chúng ta đều bị hắn khống chế, ngươi đi khả năng lành ít dữ nhiều.” Tinh Linh tốt bụng khuyên nhủ. Suy cho cùng cũng không thể vô duyên vô cớ để người ta mất mạng.
“Không sao.”
“Dẫn đường đi.”
Mục Vân thản nhiên nói.
Thấy thế, Tinh Linh tộc cũng không ngăn cản nữa. Hai nhân loại này đã cứu các nàng, đặc cách có thể tiến vào Liên hồ. Còn về việc họ có sống sót đi ra được hay không, đạt được vật mình muốn hay không, đều phải xem tạo hóa của chính họ.
“Kẻ ác kia hung tàn, khống chế chúng ta, thậm chí thôn phệ lực lượng của chúng ta.”
“Đúng vậy, động một tí đánh chửi, rất nhiều đồng tộc thân trên toàn là vết thương.”
“Ban đầu chúng ta đã khan hiếm, sắp tuyệt tộc, người này còn không buông tha chúng ta.”
“Đại nhân, chúng ta tuyệt đối không ghét nhân loại, chỉ là hắn nhìn… không giống người.”
Tinh Linh nhịn không được lầm bầm. Mục Vân càng thêm chắc chắn, kẻ đó chính là Thái Sơ. Trách không được hắn không phát hiện tung tích của Thái Sơ, nguyên lai là ẩn mình ở đây. Càng đến gần đường hầm, hắn càng cảm nhận được luồng lực lượng quen thuộc kia.
“Yên Nhiên, ngươi đừng vào trước.”
Mục Vân đột nhiên dừng bước.
“Tại sao?”
“Ngươi phát hiện ra gì sao?”
Mấy con Tinh Linh cũng bay lơ lửng giữa không trung, hiếu kỳ nhìn Mục Vân.
“Ta đi gặp cố nhân này, ngươi nghe ta, ở lại đi.”
“Một lát nữa chúng ta sẽ gặp lại.”
“Mấy ngươi cũng đừng vào.”
Mặc dù thủ hộ Liên hồ là trách nhiệm của Tinh Linh tộc, nhưng lúc này Liên hồ sớm đã bị kẻ ác kia chiếm giữ, các nàng căn bản không thể tới gần. Tiến vào chỉ có tự tìm đường chết. Chi bằng để nhân loại này vào thử xem.
Vân Yên Nhiên rất lo lắng, nhưng cũng chỉ có thể đứng chờ tại chỗ. Điều nàng có thể làm là tin tưởng Mục Vân.
Mục Vân bước vào đường hầm, chỉ thấy bóng tối bao trùm, tràn ngập một luồng không khí thần bí. Hắn cảnh giác nhìn quanh, lập tức cảm nhận được một luồng khí tức cường đại từ xa truyền đến. Hắn nắm chặt tay, chuẩn bị nghênh chiến.
Một nhân vật thần bí mặc hắc bào, thể hiện linh lực khiến người ta rung động. Hắn đứng đằng xa, ánh mắt lạnh lùng sắc bén, toát ra một vẻ uy nghiêm. Hắn cầm trong tay một thanh trường kiếm đen nhánh, lưỡi kiếm lóe ra tử quang u tối, rất đáng chú ý.
“Ngươi vẫn tìm đến.”
“Đương nhiên, là để giết ngươi.”
Mục Vân đột nhiên lao về phía Thái Sơ, hai tay hóa thành chưởng đao, dựa vào thân pháp xuất sắc và động tác mau lẹ. Hai người lúc thì xuyên qua bóng tối, lúc thì giao thoa trong tử quang.
Linh lực của Mục Vân mạnh mẽ, mỗi lần ra tay đều kèm theo một luồng sức gió dữ dội, khuấy động không khí xung quanh đến mức vặn vẹo không ngừng. Hắn quyền cước giao nhau, công thủ toàn diện, thể hiện kỹ năng chiến đấu và sự linh hoạt cực cao. Lúc thì có hỏa diễm, lôi điện các nguyên tố hiện lên trong công kích của hắn, gia tăng uy lực và sức phá hoại.
Thái Sơ không hề yếu thế, dùng linh lực tương tự phản kích. Mỗi lần vung kiếm đều kèm theo kiếm khí dữ dội, khiến nham thạch trong đường hầm lần lượt vỡ vụn, hóa thành bụi bặm. Kiếm pháp của hắn uy mãnh có lực, mỗi nhát kiếm tựa hồ có thể xé rách không gian, kiếm nhận đi qua đâu là bóng tối tan biến ngay lập tức.
Theo trận chiến tiến hành, trong đường hầm vang vọng tiếng quyền chưởng va chạm, cùng tiếng kiếm và quyền giao thoa. Thân ảnh hai người quấn lấy nhau, giao thoa không ngừng. Linh lực của họ hòa quyện vào nhau, hình thành những luồng sáng rực rỡ, chiếu sáng cả đường hầm.
Trận quyết đấu giữa Mục Vân và Thái Sơ vô cùng kịch liệt, bất kể là công kích, phòng thủ hay thân pháp, cả hai đều thực lực tương đương.
“Ha ha ha ha ha ha, Mục Vân ngươi không giết chết được ta.”
Thái Sơ nhốt Mục Vân trong một kết giới cường đại. Kết giới lóe hàn quang này phong tỏa tất cả lối thoát. Thái Sơ tiến gần Mục Vân, trong mắt lộ ra một tia cười âm mưu.
Thái Sơ bình tĩnh nói: “Mục Vân, từ bỏ đi. Tại sao không cùng ta tu ma đạo?”
“Hiện nay ta đã có bước tiến dài, lực lượng có đột phá phi thường!”
“Hiện nay ngươi căn bản không phải đối thủ của ta, huống chi trong tiểu thế giới này linh lực của ngươi bị áp chế. Chỉ cần gia nhập ta, ta có thể ban cho ngươi lực lượng vô cùng cường đại.”
“Thừa nhận đi, ngươi căn bản không giết được ta.”
Thái Sơ cười lớn. Hắn tùy tiện hấp thụ năng lượng của một con Tinh Linh, biến đổi để bản thân sử dụng. Nếu là như vậy, linh lực của hắn chỉ có thể cuồn cuộn không ngừng.
Sự ngạo mạn và tự tin của Thái Sơ khiến Mục Vân không khỏi cười lạnh.
“Người si nói mộng.”
“Đồ ăn trộm chính là của ngươi sao?”
Lời đáp của Mục Vân khiến Thái Sơ mỉm cười, hắn tuyệt không tức giận. Hắn hít một hơi thật sâu: “Ta thấy ngươi mới là không biết tự lượng sức mình!”
Màn sương mù tràn ngập không khí, toát ra một luồng khí tức tà ác hung ác. Thái Sơ chiếm cứ trên một vách đá dốc đứng, đôi mắt sâu thẳm âm lãnh của hắn toát ra một tia cười xảo quyệt.
“Để ta tiễn ngươi đoạn đường đi.”
Thái Sơ mỉm cười, hắn thành thạo điều khiển pháp khí trong tay, tỏa ra ánh sáng năng lượng hắc ám bừng cháy. Hắn điều khiển kết giới đất tuyết này, dường như muốn vây khốn Mục Vân, tước đoạt tất cả lực lượng và ý chí của hắn, khiến hắn cuối cùng mất hết ý chí chiến đấu biến thành phế nhân.
Trong nháy mắt, lực lượng hắc ám từ tay Thái Sơ tuôn trào ra bãi cỏ, giống như sợi dây vô hình quấn quanh người Mục Vân. Kết giới bắt đầu chậm rãi dâng lên, hình thành một bức tường năng lượng khổng lồ và lạnh lẽo. Những đợt màu hắc ám bao vây chặt chẽ đất tuyết, dường như muốn trói buộc tất cả của Mục Vân trong đó.
Mục Vân cảm nhận lực lượng hắc ám tấn công, linh lực trên người hắn bắt đầu chấn động kịch liệt, cả người có vẻ không ổn định. Ngay lúc này, nụ cười của Thái Sơ càng trở nên độc ác, hắn liếm môi, chờ đợi nhìn thấy Mục Vân giãy giụa đau khổ trong bóng tối.
“Cũng muốn cho ngươi nếm thử mùi vị đau khổ.”
“Không ngờ Thiên Địa Tôn Giả cũng có ngày này!”
Mục Vân khẽ cười, bắt đầu phóng thích thực lực chân chính của bản thân. Cơ thể hắn dần tỏa ra một luồng kim quang, giống như một mặt trời rực rỡ. Kim quang bắt đầu va chạm với kết giới hắc ám.
Linh lực của Mục Vân dần phục hồi, lực lượng hắc ám cũng dần suy yếu. Linh lực của hắn lên xuống, đặc biệt kiếm pháp vạch ra những đường cong tuyệt đẹp trong không khí, kèm theo kiếm khí khiến người ta rung động.
“Không thể nào!”