» Q.1 – Chương 3083: Đến chuộc Mạc Phàm

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 8, 2025

Chương 3080: Đến chuộc Mạc Phàm

Mưa không có dấu hiệu hạ xuống. Từ vài hạt móc ban đầu trên đồng bằng cỏ lau bên dòng suối, cơn mưa dần dày đặc, bao phủ toàn bộ chân núi phía tây Anpơ.

Đây là một trận mưa thu cực kỳ sạch sẽ. Không có khối không khí ẩm ướt phía xa dãy núi, cũng không có chút sương mù nào che lấp bầu trời. Những hạt mưa từ rất cao rơi xuống mặt đất, phát ra âm thanh trong trẻo dễ nghe.

Hai tòa Thánh thành, xanh vàng rực rỡ, lúc này đang phản chiếu lẫn nhau trong trận mưa trong suốt. Hình như có một mặt hồ trong suốt đến cực hạn, phản chiếu dáng vẻ cổ xưa, trang nghiêm của thành thị này.

Lạ lùng thay, trong hình ảnh phản chiếu của Thánh thành, nếu nhìn ra bên ngoài, sẽ thấy những hạt mưa lách tách đang “chảy ngược”. Từ góc nhìn của họ, những hạt mưa móc hiện lên một tư thái khác chưa từng thấy, như thể chúng đang chui ra từ lòng đất và trở về bầu trời.

Thời gian thong thả trôi đi. Theo biến cố xảy ra tại Thánh thành, những người trong thành cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng.

Cư dân Thánh thành vốn dĩ vẫn bình tĩnh. Sống ở đây nhiều năm, Thánh thành chưa từng để con dân phải chịu khổ. Họ tin tưởng đại thiên sứ trưởng và tin tưởng Thánh thành. Họ thậm chí thể hiện thái độ tử thủ, sẵn sàng chống lại thế lực tà ác bên ngoài đến cùng.

Còn những người khác không phải cư dân gốc, chỉ là ngưỡng mộ mà đến, lại tỏ ra rất hoang mang.

Nhiều người trong số họ căn bản không biết chuyện gì đang xảy ra. Dường như có tà ma nào đó từ bên ngoài thành, nhưng mọi thứ trông rất yên bình. Căn bản không có cái gọi là khói thuốc súng. Tại sao Thánh thành lại phải làm ra vẻ đối đầu kẻ địch mạnh mẽ đến vậy?

Thực sự muốn nói có điều gì đó không hài hòa, e rằng chỉ có người bị treo trong vùng đá đen lõm vào. Luồng tinh mang đen lớn đang từng điểm từng điểm kéo sinh mạng và linh hồn của hắn vào vực sâu địa ngục. Người đó, có thật là ma đầu lớn nhất hiện thế không?

Tựa hồ cũng là vì hắn, Thánh thành trở nên căng thẳng như vậy.

Trên đại lộ đầu tiên trống rỗng của Thánh thành, từ từ xuất hiện vài người.

Chỉ cần là người hiểu biết về thế cuộc đều biết chiến tranh có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, vì vậy vào lúc này mà đến Thánh thành sẽ phải liều lĩnh rất nhiều nguy hiểm.

Nhưng không có cách nào khác. Trong thành có một số người quan trọng. Thậm chí họ còn không hiểu ma pháp, cuốn vào trận chiến tranh ma pháp thay đổi chế độ này cũng là bất hạnh.

Vì vậy, lần lượt sẽ có một số người đến đây, chuộc những người không liên quan đến tranh đấu ma pháp.

“Đại nhân, chúng ta chỉ là một đám thương nhân bán đặc phẩm lá trà. Hội trưởng trà thương của chúng tôi không may đang ở Thánh thành làm một khoản buôn bán. Hắn là người bình thường, ngay cả một cơn gió thổi tới cũng có thể lung lay không ngớt. Hơn nữa, hắn còn bị bệnh tim. Nếu không thể kịp thời về chữa bệnh thì…” Một tên thương nhân Arab nói.

“Các ngươi có quan hệ với thương hội liên minh hay không?”

“Không có, tuyệt đối không có… Kỳ thực chúng tôi căn bản ngay cả tư cách tiến vào thương hội liên minh cũng không có. Chúng tôi chỉ là một vài thương nhân ở châu Âu, châu Á bán một ít trà phẩm tư nhân, cũng là mấy người làm của gia tộc mình mà thôi. Vạn ác thương hội liên minh, dĩ nhiên coi rẻ Thánh thành, coi rẻ thiên thần ban tặng chúng ta ma pháp cùng sức mạnh, ta cùng các ngươi một dạng phỉ nhổ bọn họ!”

“Ừm, ngươi ở chỗ này chờ. Chúng ta sẽ để thánh tài giả đưa người từ bên trên xuống, nhưng cần một ít thời gian. Mỗi người rời khỏi Thánh thành đều nhất định phải trải qua thẩm tra nghiêm ngặt, hiểu chưa? Hiện tại là thời kỳ không bình thường.” Tài giáo Moller nói.

Từ khi Saga bị đoạt đi quyền lực, tài giáo Moller lại phục hồi nguyên chức.

Hắn bây giờ, nhìn thấy Mạc Phàm như một tên phạm nhân tử hình treo lơ lửng giữa hai tòa Thánh thành, tâm tình khỏi nói có bao nhiêu sung sướng rồi!

“Còn có người muốn chuộc sao?” Moller tài giáo nhìn ra phía ngoài cửa lớn.

Không có ai trả lời.

Bản thân thời gian cũng rất ngắn ngủi, tin rằng không ít người đều chưa kịp phản ứng. Về phần người của mười đại tổ chức, trên căn bản là không thể rời đi Thánh thành. Mặc dù là rời đi, hoặc là một bộ thi thể, hoặc là ma pháp bị hoàn toàn phế bỏ.

“Có.” Đột nhiên, một giọng nói vô cùng lành lạnh vang lên.

Moller tài giáo tìm kiếm ánh mắt, lúc này mới phát hiện nơi cửa thành đứng một cô gái. Nàng thân mặc một bộ trường y tơ lụa màu đen, trước ngực có một đóa hoa hồng sợi vàng như ẩn như hiện.

Dáng người nàng vô cùng đẹp, thon dài cao gầy, nhưng đường nét lại mềm mại uyển chuyển. Từng sợi tóc kinh diễm màu tuyết ngân giấu trong mũ. Mặc dù mũ bào rộng che khuất một nửa dung nhan, chỉ cần nhìn thấy sống mũi trắng như tuyết và bờ môi gợi cảm, liền có thể liên tưởng đến cả đường nét khuôn mặt nàng sẽ khuynh quốc khuynh thành đến mức nào!

“Ngươi muốn chuộc ai?” Moller tài giáo vội vàng phục hồi tinh thần, ho khan một tiếng, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra.

“Hắn!” Nữ tử dùng tay chỉ vào giữa không trung, ngữ khí rất khẳng định nói.

“Hắn là ai? Phía trên có rất nhiều người. Ngươi phải nói ra thân phận và tên của hắn…” Moller tài giáo nhìn theo hướng nữ tử chỉ, nói được nửa câu, vẻ mặt có chút biến hóa.

“Người yêu của ta, Mạc Phàm.” Nữ tử nói.

Moller tài giáo vừa bắt đầu còn không phản ứng lại. Đợi đến khi hắn ý thức được cô gái trước mắt muốn chuộc chính là Tà Thần Mạc Phàm bị treo giữa không trung, miệng hắn từ từ mở lớn.

Đùa… Đùa gì thế!!

Toàn bộ người Thánh thành đều có thể được chuộc đi, chỉ có Mạc Phàm này là tuyệt đối không thể, nguyên thủ quốc gia đến cũng không được!

“Người yêu của ngươi? Ngươi là…” Moller tài giáo nhìn chằm chằm nữ tử.

Lúc này, nữ tử từ từ bỏ mũ xuống. Thoáng chốc, mái tóc dài màu bạc tuyệt đẹp rơi lả tả. Một phần theo vai đẹp trượt về phía sau, một phần buông xuống trước ngực. Trong lúc nhất thời, dung nhan đẹp đến tột cùng dưới mái tóc uốn lượn tôn lên càng thêm làm người nghẹt thở!!

Có lẽ là vì sống trong vùng băng địa cực nam rất lâu, hình dạng và khí chất của nàng đều hòa quyện vào nhau, hoàn toàn không nhiễm một hạt bụi, như một tinh linh sinh ra trong tuyết quốc…

“Ta là Mục Ninh Tuyết.”

Mục Ninh Tuyết nói với Moller tài giáo.

Vừa dứt lời, một trận gió lạnh lẽo từ đầu kia cầu dài kéo tới, xuyên qua áo bào và tóc bạc của Mục Ninh Tuyết, xuyên qua cửa thành Thánh thành này, cũng xuyên qua đại lộ đầu tiên dài rộng của Thánh thành!

Moller tài giáo, cùng với mấy chục tên thánh tài giả bảo vệ cửa thành, trên mặt họ mang vẻ kinh ngạc, đang định “rút kiếm” vây nhốt Mục Ninh Tuyết tự chui đầu vào lưới, nhưng cơ thể họ không thể nhúc nhích…

Kiểu không thể hành động này ban đầu chỉ là cảm thấy bắp thịt căng cứng, nhưng rất nhanh họ cảm nhận được dòng máu của mình như đông lại, xương cốt không thể cử động nửa phần.

Cuối cùng, ngay cả biểu cảm khuôn mặt cũng hoàn toàn dừng lại.

Vẫn là trận gió vừa nãy khi Mục Ninh Tuyết báo lên họ tên kia. Moller tài giáo cùng đám thánh chức giả bảo vệ cửa thành đều biến thành tiêu bản. Đôi mắt của họ lấp lánh vẻ mặt khó tin và hoảng sợ cũng đều không rút đi!!

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 5738: Lão tử còn là một vị kiếm tu

Chương 5737: Ngươi có thể làm gì?

Chương 5736: Ta hiện tại cũng không tính đi