» Chương 498: Còn có ai muốn chết!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 26, 2025
Sau khi đụng diệt cự nhân này, Bạch Tiểu Thuần chợt xoay người. Phía sau hắn, giờ phút này hai tên thổ dân cự nhân khác, đã mang theo sát ý mà đến. Đang muốn xuất thủ, Bạch Tiểu Thuần nhe răng cười, tay phải trong nháy mắt nâng lên, mặc cho đối phương một quyền đánh vào thân, nhưng tay phải hắn lại như chớp giật, trực tiếp cắm vào yết hầu cự nhân này.
Dù tay Bạch Tiểu Thuần so với yết hầu cự nhân này có vẻ không thể bao trùm toàn bộ, nhưng lực lượng hủy diệt ẩn chứa trong tay hắn, lại trong cái chớp mắt này, theo hắn hai ngón tay hung hăng bóp, “oanh” bộc phát, trực tiếp bóp nát!
Càng có trận trận hắc mang khuếch tán toàn thân cự nhân này, những nơi đi qua, cả người xương cốt cự nhân này, toàn bộ vỡ vụn!
Chính là… Toái Hầu Tỏa!
Không có kết thúc, sau khi liên sát hai tên thổ dân cự nhân, chân phải Bạch Tiểu Thuần đột nhiên vung lên, trực tiếp quét ngang về phía sau lưng. Phía sau hắn, tên thổ dân cự nhân thứ ba kia, đang quơ một thanh tàn phá đại kiếm, trực tiếp chém tới.
Trong nháy mắt, chân phải Bạch Tiểu Thuần va chạm với thanh đại kiếm kia. Trong âm thanh ken két, đại kiếm sụp đổ, cánh tay thổ dân cự nhân kia cũng bị chân phải Bạch Tiểu Thuần đụng phải, “oanh” một tiếng, cự nhân này kêu thảm. Lúc tay phải máu thịt be bét, từng đạo chỉ đen trong nháy mắt lan tràn toàn thân nó, lại tạo thành phong ấn!
Phong ấn này, dường như có thể sản sinh sự thống khổ không cách nào hình dung. Thân thể cự nhân này run lên, kêu thảm kinh thiên, thế mà đau đến liên tục quỳ trên mặt đất, không ngừng rên rỉ.
Chính là Bất Tử Cấm!
“Còn có ai muốn chết!” Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên quay đầu, một chân đạp lên cánh tay cự nhân đang khống chế không nổi kêu rên kia. Toàn thân hắn sát khí kinh thiên, mái tóc dài phất phới, áo hư hại hơn phân nửa, lộ ra làn da màu vàng óng. Cả người hắn đứng ở đó, phảng phất Thiên Thần vậy!
Ánh mắt hắn mang theo điên cuồng, càng có hung tàn, hung hăng nhìn chằm chằm bốn phía thổ dân cự nhân.
Bị hắn nhìn như thế, lập tức các thổ dân bốn phía muốn xông sát đến, nhao nhao hô hấp ngưng trệ, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần lúc, ánh mắt hoảng sợ tràn ngập sự không thể tin.
Bọn hắn tận mắt thấy đoạn đường vây giết này, sự cường hãn của Bạch Tiểu Thuần. Số thổ dân cự nhân bị hắn đánh chết đã hơn ngàn, vốn cho rằng hắn mượn nhờ phòng hộ mới có uy thế như vậy, nhưng giờ đây Bạch Tiểu Thuần dưới sự không có bất kỳ phòng vệ nào, liên sát ba người. Cảnh tượng này, hình thành lực xung kích lớn hơn.
Giờ phút này, thanh âm hắn quanh quẩn, bốn phía lại không có một tên thổ dân cự nhân nào dám nói một câu…
Đánh giết tam đại thổ dân cự nhân, nhìn như gọn gàng, nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần, cũng vất vả. Ba người này đều là thổ dân không tầm thường, tu vi có thể so với Kết Đan đại viên mãn, khoảng cách Nguyên Anh chỉ là nửa bước mà thôi.
Mà Bất Tử Trường Sinh Công của Bạch Tiểu Thuần cũng trong trận chiến này phát huy tác dụng then chốt. Không nói gì khác, chỉ riêng sức khôi phục, đã khiến chiến lực Bạch Tiểu Thuần có thể bền bỉ hơn rất nhiều.
Giờ phút này, mượn nhờ thời gian nói chuyện, mượn nhờ sát ý bản thân hình thành sự chấn nhiếp, Bạch Tiểu Thuần nhìn như uy vũ, nhưng trên thực tế toàn thân đều đang thả lỏng, đang cấp tốc khôi phục sức mạnh.
“Ta đến!” Nhưng đúng lúc này, một tiếng gào thét rầu rĩ, từ nơi không xa sau lưng thổ dân cự nhân đột nhiên truyền đến. Đại địa chấn động mấy lần, Bạch Tiểu Thuần đột nhiên ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy ở nơi đó, bất ngờ có một tên kinh thiên cự nhân cao tới hơn một trăm trượng, mặc áo da lông thú, đang băng băng tới.
Cự nhân này tóc tai bù xù, thần sắc dữ tợn, trên mặt có không ít vết sẹo, nhìn thấy mà giật mình, lại dường như cực kỳ nóng nảy, càng là lực lớn vô cùng. Lúc tiếng rống hắn truyền ra, thân thể phi nhanh, những nơi đi qua, tất cả cự nhân đều biến sắc né tránh, một chút né tránh không kịp, lại bị hắn trực tiếp quăng bay.
“Khôi!”
“Khôi!!”
“Khôi!!!” Theo cự nhân đến, các thổ dân khác bốn phía nhao nhao phấn chấn, toàn bộ rống to, vì đó trợ uy.
Bạch Tiểu Thuần nhìn thoáng qua, cũng kinh hãi. Hắn không biết các thổ dân bốn phía kêu có phải là tên cự nhân này hay không, nhưng dù sao đi nữa, cự nhân này thế mà chỉ cần vung cánh tay liền có thể quăng thổ dân ngăn cản phía trước hắn ra ngoài hơn mười trượng, có thể thấy lực lớn vô cùng của nó kinh người đến mức nào.
Gần như trong nháy mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn lại, cự nhân này đã xông ra đám người, bước chân nhanh, trong mắt lộ ra sự tàn nhẫn, sát na tới gần Bạch Tiểu Thuần, tay phải nâng lên, hướng về nơi Bạch Tiểu Thuần, hung hăng một cước đạp đến!
“Chết đi cho ta!” Cước này lớn, về tốc độ cũng kinh người, nhấc lên tiếng xé gió đồng thời, càng ẩn chứa mạnh mẽ lực nhục thân.
Tròng mắt Bạch Tiểu Thuần đều nhanh trừng ra ngoài. Hắn biết mình không thể né tránh, một khi né tránh, các thổ dân bốn phía trước đó bị hắn chấn nhiếp này, nhất định lần nữa vây quanh tấn công tới.
“Là ngươi chết!” Bước ngoặt nguy hiểm, Bạch Tiểu Thuần cũng lửa giận ngập trời, hắn cuồng hống một tiếng, tay phải nâng lên nắm đấm, lại không chút nào né tránh, trực tiếp một quyền va chạm với chân to cự nhân kia!
Nhìn từ xa, cảnh tượng này rất không cân đối thậm chí buồn cười. Cự nhân hơn trăm trượng, bàn chân to lớn như ngọn núi nhỏ, còn Bạch Tiểu Thuần bên dưới, dường như con kiến vậy, vung ra toàn bộ lực nhục thân ngưng tụ… một quyền!
Rầm rầm rầm!
Tiếng vang đinh tai nhức óc, vào lúc này như muốn sụp đổ thương khung, đột nhiên truyền ra, rung chuyển chiến trường, truyền khắp tứ phương, khiến cho trong phạm vi ngàn dặm này, đều có thể nghe thấy!
Một luồng xung kích kinh người bộc phát ra, quét ngang bốn phía!
Dưới tiếng vang kia, nắm đấm Bạch Tiểu Thuần va chạm với chân to cự nhân. Bạch Tiểu Thuần chấn động toàn thân, trong tiếng gầm nhẹ chỉ cảm thấy một luồng đại lực thuận nắm đấm truyền khắp toàn thân. Da, xương cốt thậm chí mỗi một tấc máu thịt toàn thân hắn, đều vào lúc này dường như run rẩy.
Dường như muốn hủy diệt sinh cơ của chính mình, phá hủy thân thể của mình!
“Ta há có thể chết ở chỗ này!” Bạch Tiểu Thuần gầm thét, thân thể hắn trong run rẩy, có một luồng dường như vô cùng vô tận khí lực, từ toàn thân hắn bên trong tất cả máu thịt kích phát, dung hợp lại cùng nhau, tạo thành cự lực, ngang nhiên phản kích.
“Chết, chết, chết!” Bạch Tiểu Thuần rống to, hung hăng lại đấm một quyền. Một quyền này, ẩn chứa Bất Tử Bì, Bất Tử Kim Cương, Bất Tử Cân, tạo thành hắc mang, vờn quanh nắm đấm hắn, trực tiếp khuếch tán toàn thân cự nhân này!
Trong tiếng vang, cự nhân hơn một trăm trượng kia, toàn thân bỗng nhiên run rẩy, phát ra một tiếng gào thét thảm thiết. Đùi phải hắn trực tiếp phun ra huyết vụ, tất cả huyết nhục trong nháy mắt sụp đổ, kể cả xương cốt cũng trong chốc lát hóa thành tro bụi. Càng theo luồng hắc mang kia khuếch tán, cự nhân hơn một trăm trượng này, chân còn lại, thân thể, hai cánh tay, đầu, tất cả mọi thứ… đều trong cái chớp mắt này, “oanh” một tiếng, trực tiếp nổ tung thành… huyết vụ!
Huyết vụ như mưa, từ giữa không trung vẩy xuống bốn phía. Cự nhân bên cạnh Bạch Tiểu Thuần trước đó còn đang kêu rên kia, cũng đã sớm dưới sự xung kích này, hình thần câu diệt, khiến cho trong phạm vi trăm trượng nơi hắn đứng, chỉ có Bạch Tiểu Thuần một mình.
Bốn phía yên tĩnh, các thổ dân cự nhân trong phạm vi này, từng người tâm thần giờ phút này sớm đã “oanh minh” ngập trời. Bọn hắn không thể tin nhìn xem cảnh tượng này. Trong óc bọn hắn, bây giờ phảng phất Thiên Lôi cuồn cuộn, kinh sợ đến cực hạn.
“Khôi… chết rồi?”
“Cái này… Tại sao có thể như vậy, Khôi a, hắn là Khôi a, lực lớn vô cùng Khôi… Hắn thất bại thì cũng thôi đi, có thể lại bị Bạch Ma này một quyền… trực tiếp đánh nát thân thể!”
“Cái này sao có thể… Trời ạ, rốt cuộc Bạch Ma này là Thánh tộc, hay chúng ta là Thánh tộc a! Loại nhục thân chi lực này, cái này… cái này…” Các thổ dân bốn phía nhao nhao run rẩy, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần lúc, lộ ra sự hoảng sợ.
Bạch Tiểu Thuần đã chứng minh, hắn không dựa vào phòng hộ, mà dựa vào lực nhục thân cường hãn. Lực lớn vô cùng này, ngay cả Khôi lực lớn vô cùng kia, cũng đều hoàn toàn không phải đối thủ!
Huyết vũ đang rơi, có thể trong lòng các thổ dân bốn phía, lại không có mảy may chiến ý. Thân ảnh dưới huyết vũ phía kia, trở thành ác mộng của bọn hắn.
Trong huyết vũ bên kia, thân thể Bạch Tiểu Thuần dường như không quan tâm bị ăn mòn, chậm rãi ngẩng đầu, mắt lạnh nhìn tất cả các thổ dân cự nhân đang ngẩn ra bốn phía.
“Còn có ai muốn chết!”
Các thổ dân trầm mặc, không ai nói chuyện, từng người hô hấp thô trọng, trong thần sắc sự sợ hãi cùng kiêng kị, đặc biệt rõ ràng.
“Còn có ai muốn chết!” Sát khí trên thân Bạch Tiểu Thuần lần nữa dâng lên, bước về phía trước ra mấy bước, thanh âm cũng lớn hơn một chút, các thổ dân bốn phía sắc mặt trắng bệch, nhao nhao lùi lại.
“Muốn giết ta Bạch Tiểu Thuần, ta hỏi các ngươi, còn có ai… muốn chết!!!” Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên rống to, thanh âm siêu việt Thiên Lôi, quanh quẩn tứ phương, truyền khắp gần nửa chiến trường, truyền vào khu vực này, rơi vào tai những tu sĩ năm đại quân đoàn đang cùng thổ dân cự nhân gian khổ chém giết kia.
Tất cả tu sĩ nghe được câu này, đều thân thể chấn động, đột nhiên nhìn về phía vị trí Bạch Tiểu Thuần, từng người thần sắc khác nhau, có thể đại đa số đều cắn răng, lập tức lùi lại, thẳng đến vị trí Bạch Tiểu Thuần.
Rất nhanh, những tu sĩ năm đại quân đoàn phân tán tại khu vực này liền lần lượt xuất hiện. Bọn hắn ai nấy đều mang thương thế, rất là chật vật, nhưng khi tới gần nơi này, rõ ràng thấy được không ít thổ dân, nhưng không có một thổ dân cự nhân nào dám ngăn cản, khiến cho bọn hắn hóa thành từng đạo cầu vồng, lại lần lượt xuất hiện ở bốn phía Bạch Tiểu Thuần, chừng mấy trăm người.
Sau khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, bọn hắn cũng nhìn thấy số lượng lớn thi thể thổ dân bốn phía này. Sự thảm liệt đó, nhìn thấy mà giật mình đồng thời, cũng khiến bọn hắn khi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, tâm thần đồng dạng bị chấn động.
“Tham kiến Bạch đại sư!”
“Tham kiến Bạch đại sư!”
Thanh âm quanh quẩn, mang theo sự chấn động của bọn hắn, mang theo sự nhận thức lại về Bạch Tiểu Thuần nơi đây, từng người dường như xem Bạch Tiểu Thuần là trung tâm của bọn họ.
Một thế giới phép thuật đầy huyền bí, một vùng đất chứa đầy bí ẩn. Những chủng tộc mang sức mạnh vượt trội hơn cả con người, ví như Elf, Troll, Orc, Goblin, Vampire, Ma Sói, Gitan… dần lộ diện. Lại đột nhiên xuất hiện một ông chú bán hủ tiếu dạo, bán hủ tiếu cho cả thế giới.