» Q.1 – Chương 3010: Thần tuyển chi nữ

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 8, 2025

**Chương 3007: Thần tuyển chi nữ**

Vắng lặng một lúc lâu, Tâm Hạ nhẹ nhàng đặt hai tay lên tay vịn, không để ý đến lời buộc tội của Ishisa.

“Không có chuyện khác, ta đi về nghỉ trước.” Chỉ khi xoay lưng đi, Tâm Hạ mới nói câu này với Ishisa.

Ishisa vẫn đứng yên. Mắt nàng như xà vương trong rừng nhiệt đới, dõi theo không chớp, dường như muốn thấu triệt Diệp Tâm Hạ từ lớp da đến linh hồn.

Đợi đến khi Diệp Tâm Hạ khuất khỏi tầm mắt, Ishisa vẫn đứng tại chỗ. Nàng hướng về phía Tâm Hạ nở nụ cười rạng rỡ, như vừa khám phá ra bí mật động trời. Nhưng nụ cười ấy nhanh chóng nhạt đi, thay vào đó là sự lạnh lẽo, tức giận, và cuối cùng là một vẻ quỷ dị.

Đến cả Ishisa cũng không ngờ, người cuối cùng tranh cử với mình lại là Diệp Tâm Hạ. Tất nhiên, điều khiến Ishisa bận tâm nhất vẫn là thần hồn.

Đã từng là thần nữ, trong suốt thời gian tại vị, Ishisa chưa bao giờ được thần hồn tán thành. Điều này khiến nàng hứng chịu vô số lời chê trách. Dù nắm giữ quyền lực lớn, đến mức cả Parthenon thần miếu không mấy thế lực dám chống lại, nhưng vì không có thần hồn, mỗi hành động dù nhỏ nhất của nàng đều bị gắn mác “không được thần tán thành”!

Một thần nữ không được tán thành. Một thần nữ dùng giết chóc, uy hiếp, quyền mưu để chiếm đoạt vị trí thần nữ! Đó là đánh giá của phần lớn mọi người về Ishisa.

Nhìn lại Diệp Tâm Hạ!

Chỉ vì nàng nắm giữ thần hồn, dù làm việc nhỏ nhặt không đáng kể, vẫn luôn có những phe phái tôn sùng cổ thần tung hô. Nếu nàng truyền bá chúc phúc ở các khu vực khác có đóng góp lớn, lại càng được nhiều người ca tụng lên trời.

Thần tuyển chi nữ!

Thánh nữ như vậy, nếu không ủng hộ nàng trở thành tín ngưỡng tối cao của Parthenon thần miếu, ngay cả thần linh cũng sẽ khinh miệt họ!

Khi Diệp Tâm Hạ đến Parthenon thần miếu, nàng không có gì cả, thậm chí chỉ là một thị hầu tập sự. Chỉ vì thần hồn, vì Điện mẫu và các lão hiền giả khác mê tín thần hồn…

Họ đã mạnh mẽ tiến cử một cô gái nhỏ bé như vậy lên vị trí ngang hàng với mình, thậm chí còn trở thành đại địch của mình trong cuộc tái nhiệm thần nữ!

Như vậy, tất cả sắp xếp trước đó, tất cả hi sinh trước đó của nàng đều trở nên vô nghĩa!

Phục sinh thần thuật sao. Nàng đã thiết kế cái chết của chính mình, rồi phục sinh từ quan tài băng thủy tinh, không phải để mọi người biết Ishisa dù không có thần hồn vẫn nắm giữ phục sinh thần thuật, bản thân nàng có thể khởi tử hoàn sinh là minh chứng tốt nhất sao?

Nhưng khi nàng thật sự tỉnh lại từ quan tài thủy tinh, lại phát hiện mọi thứ đều đã thay đổi. Parthenon thần miếu quan tâm đến thần hồn, đến sự lựa chọn của thần, quan tâm đến việc có được thần hồn tán thành hay không, chứ không phải thần thuật chí cao kia.

Hoặc có lẽ, trong giai đoạn nàng nắm quyền Parthenon thần miếu, những người kia đã sớm bất mãn. Họ cuối cùng đã tìm được cách để trút giận lên mình, đó là vô điều kiện ủng hộ đối thủ cạnh tranh với mình.

Ishisa đứng ở ngã tư đường Thánh Nữ điện. Sắc mặt nàng càng lúc càng khó coi. Để tái nhiệm, nàng đã trả cái giá người khác khó có thể tưởng tượng! Cuối cùng, nàng rất có thể bị chính đám người vẫn mong mình sụp đổ này lật đổ!

Rõ ràng đã diệt trừ kẻ uy hiếp lớn nhất với mình trên thế giới, Văn Thái. Nhưng Văn Thái dù đã chết, linh hồn hắn dường như vẫn tồn tại trên thế giới này, hắn đang âm thầm điều khiển tất cả.

Trở lại Thánh Nữ điện, Ishisa thần tình lạnh lùng.

Nữ hiền giả Mai Nhạc vội vã bước tới, trang trọng hành lễ với Ishisa. Lễ này có chút khác biệt so với ngày thường, thân thể cúi xuống rất sâu, gần như quỳ, đầu hoàn toàn cúi gằm.

“Ngươi đang làm gì?” Ishisa cau mày hỏi.

“Hành lễ ạ.” Nữ hiền giả Mai Nhạc cười nói.

“Ta biết.” Ishisa ngữ khí rất cứng nhắc. Nàng ở Parthenon thần miếu nhiều năm như vậy, sao lại không phân biệt được các loại hành lễ khác nhau? Nữ hiền giả Mai Nhạc rõ ràng đang hành lễ với thần nữ, nhưng cuộc tranh cử chưa kết thúc, chưa có kết quả, lễ nghi này không nên xuất hiện trong bất kỳ trường hợp nào, kể cả nơi riêng tư.

“Điện hạ, ngài vẫn nghiêm cẩn như vậy. Ta chẳng qua cảm thấy vị trí thần nữ trừ ngài ra không còn ai khác có thể là, đã nhiều năm không hành lễ này, sợ người lạ sơ, vì vậy luyện tập một chút, miễn cho đến lúc ngài kế nhiệm xảy ra sai sót, lại bị các hiền giả khác chế giễu.” Nữ hiền giả Mai Nhạc tiếp tục nói.

“Đừng làm chuyện nhàm chán đó nữa.” Ishisa lạnh mặt, không có hứng thú với lời nịnh bợ của Mai Nhạc. Nàng không thích loại lễ nghi phức tạp vô dụng này. Một người thật sự đủ sức kiểm soát tất cả thì căn bản không quan tâm đến loại lễ nghi bề ngoài này. Nàng cần là sự tôn kính và sợ hãi từ nội tâm của mỗi người!

“Vâng, điện hạ.” Mai Nhạc có vẻ hơi lúng túng. Nàng nghĩ mình khôn vặt có thể khiến Ishisa mỉm cười. Nàng vội vã chuyển đề tài: “Có người mang đến rất nhiều tiểu bình tinh mỹ.”

“Ta thấy.” Ishisa vừa bước vào Thánh Nữ điện đã nhìn thấy. Mai Nhạc đã sắp xếp những tiểu bình tinh mỹ này rất ngăn nắp. Đây là điều duy nhất khiến Ishisa cảm thấy vui vẻ trong mấy ngày qua.

“Nhất định là người hết sức quen thuộc ngài mang đến. Người mang đến còn cố ý dặn ta, đồ vật bên trong đều được niêm phong, phải đợi ngài về tự mình mở ra. Dường như bên trong mỗi loại có họa tiết hoa văn khác nhau đều là quà tặng khác nhau. Chắc vị lão bằng hữu này của ngài cũng đang sớm chúc mừng ngài đây.” Mai Nhạc nói.

Mai Nhạc đã theo Ishisa từ rất sớm, Ishisa thường ngày có những thói quen và sở thích gì Mai Nhạc đều hiểu rõ. Ishisa không thích những vật tinh xảo mà đa số thị hầu, hiền giả nữ yêu thích, bao gồm châu báu, xiêm y đắt giá, đình viện xa hoa, nàng đều không có bất kỳ hứng thú gì, chỉ đặc biệt yêu thích các loại bình có vỏ ngoài điêu khắc tinh mỹ, hình dáng nghệ thuật đặc biệt.

Chỗ ở của nàng luôn bày các loại bình hoa, thanh bình, cổ sứ đủ kiểu, mỗi khoảng thời gian còn thay đổi. Dù vậy, người biết Ishisa có sở thích này cũng rất ít, vì vậy Mai Nhạc khẳng định những bình nghệ thuật này thu thập từ khắp nơi trên thế giới chắc chắn là do người quen của Ishisa tặng, một người rất tỉ mỉ, và cũng rất quan tâm đến Ishisa.

Ishisa bước đến trước phòng triển lãm bồn hoa, đánh giá một cái tiểu bình thấp trong đó, tiện tay cầm lấy, sau đó mở nắp nhỏ hình chiếc lá. Vốn tưởng bên trong chứa loại hương liệu dị quốc nào đó, nhưng một mùi hơi mốc từ bên trong truyền ra.

Chưa nói đến mùi, Ishisa đã có chút bất mãn. Nhưng đợi khi nàng nhìn rõ đồ vật chứa trong bình, sắc mặt đột nhiên thay đổi!

“Đùng!”

Bình tinh mỹ bị Ishisa mạnh mẽ ném xuống đất, mảnh vỡ văng tung tóe, toàn bộ bột phấn màu xám bên trong cũng vãi ra.

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 3082: Vùng đá đen lõm vào

Chương 5642: Bất nghĩa hành động?

Q.1 – Chương 3081: Mang tinh ấn