» Chương 46: Chấp Pháp Đường nhiệm vụ!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 25, 2025
Chương 46: Nhiệm vụ của Chấp Pháp Đường!
Chiếc lệnh bài này đen kịt, duy chỉ có ở giữa vị trí, có một chữ “Pháp” nhô ra, khiến người nhìn lại lúc, không khỏi sẽ dâng lên một cỗ túc sát chi ý.
Ngay tại lúc Bạch Tiểu Thuần sửng sốt, một thanh âm băng lãnh, bỗng nhiên từ lệnh bài này truyền ra, vang vọng cả phòng.
“Ngoại môn đệ tử Bạch Tiểu Thuần, trải qua Chấp Pháp Đường điều tra, ngươi nhập môn mấy năm, chỉ hoàn thành một lần nhiệm vụ chủng dưỡng linh thực, xúc phạm môn quy, cho nên cưỡng chế tham dự nhiệm vụ ra ngoài sau ba ngày, không được sai sót!”
Thanh âm lạnh lẽo, toát ra từng đợt băng hàn, tựa hồ nếu Bạch Tiểu Thuần dám cự tuyệt, như vậy chờ đợi hắn, chính là sự trừng phạt tàn khốc của Chấp Pháp Đường!
“Chấp Pháp Đường!” Mắt Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên trợn trừng, nội tâm càng là lộp bộp một tiếng lúc, lệnh bài này hóa thành một đạo hắc mang, biến mất không còn tăm hơi.
Bốn phía yên tĩnh, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần không ngừng biến hóa, lấy ra thân phận lệnh bài của mình, phát hiện bên trong cưỡng ép xuất hiện một nhiệm vụ mình phải đi hoàn thành.
Thật sự là hắn đã sơ suất việc trong tông môn hàng năm cần ít nhất hoàn thành một lần nhiệm vụ, nhưng lệnh bài Chấp Pháp Đường này tới đột ngột, Bạch Tiểu Thuần nghĩ thế nào cũng cảm thấy việc này kỳ quặc.
Hắn trầm mặc một lát, ra khỏi phòng, rời khỏi Luyện Dược Các, thẳng đến đỉnh núi.
“Việc này không ổn, luôn cảm giác phía sau lạnh lẽo… Ta lên núi nhiều năm, chưa từng chủ động đi tìm chưởng tọa, lần này muốn đi bái kiến một chút, hỏi cho rõ chuyện gì đang xảy ra.” Bạch Tiểu Thuần một đường tâm sự nặng nề, nhưng đến đỉnh núi sau hỏi đạo đồng của Lý Thanh Hậu, lại biết được Lý Thanh Hậu đã ra ngoài từ mấy tháng trước, đến nay chưa về.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần kêu khổ, trong lòng bất an, khi quay người rời đi không lập tức trở về Luyện Dược Các, mà đi tìm Hứa Bảo Tài, dù sao đối phương biết mọi sự, Bạch Tiểu Thuần nghĩ có lẽ có thể từ đối phương nơi đó, có được một chút manh mối.
Hứa Bảo Tài là ngoại môn đệ tử Hương Vân Sơn, ở tại viện tử ở sườn núi khác, Bạch Tiểu Thuần một đường phi nhanh, giờ phút này hoàng hôn, sắc trời dần tối, trên đường đi cũng không thấy mấy bóng người, rất nhanh liền đến bên ngoài viện Hứa Bảo Tài.
Nơi này không yên tĩnh như viện tử của Bạch Tiểu Thuần, mà kề cùng bảy tám cái viện tử khác, giờ phút này trong bóng đêm, có thể nhìn thấy trong những viện này đều có ánh nến tràn ra.
Bạch Tiểu Thuần cúi đầu, không gõ cửa, thân thể nhoáng một cái bay thẳng vào, lập tức nhìn thấy Hứa Bảo Tài đang cúi đầu viết gì đó trên một quyển sổ nhỏ.
“Hứa Bảo Tài.” Bạch Tiểu Thuần thấp giọng mở miệng, lời hắn vừa ra, Hứa Bảo Tài giật nảy mình, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, mới phản ứng lại.
“Bạch sư huynh.” Hứa Bảo Tài kinh ngạc, vội vàng đứng dậy, mời Bạch Tiểu Thuần vào phòng.
“Bạch sư huynh không phải ở Luyện Dược Các bế quan sao, sao lại đến chỗ ta?” Hứa Bảo Tài hiếu kỳ hỏi.
“Hứa Bảo Tài, ngươi hiểu biết bao nhiêu về Chấp Pháp Đường?” Bạch Tiểu Thuần lập tức mở miệng.
“Chấp Pháp Đường? Chia làm nam bắc hai đường, mỗi đường có quyền giám sát tất cả ngoại môn đệ tử và tạp dịch thuộc khu vực của mình, bất quá bình thường sẽ không ra mặt, trừ phi là phạm phải một số môn quy nghiêm trọng.” Hứa Bảo Tài cảm thấy không bình thường, thấy sắc mặt Bạch Tiểu Thuần âm trầm, hắn vội vàng mở miệng.
“Chỉ khi nào ra mặt, quyền lợi của họ cực lớn, cưỡng ép an bài một số chuyện không nói, đối với người phản bội chạy trốn tông môn, càng có thể trực tiếp đánh giết, nói như vậy, Chấp Pháp Đường chính là một cây đao, một thanh đao treo trên đầu ngoại môn đệ tử, khiến bất kỳ ngoại môn đệ tử nào, cũng không dám đi xúc phạm môn quy.”
“Một khi xúc phạm môn quy, bị Chấp Pháp Đường để mắt tới, không chết cũng phải tróc một lớp da xuống…”
“Bất quá Chấp Pháp Đường tuy quyền lợi không nhỏ, nhưng hạn chế cũng rất nhiều, chỉ cần không xúc phạm môn quy, như vậy thì không cần để ý tới Chấp Pháp Đường.” Hứa Bảo Tài nói rất kỹ càng, đem những thông tin liên quan đến Chấp Pháp Đường mà hắn biết, đều nói cho Bạch Tiểu Thuần.
Thậm chí nói, hắn còn kể lại tất cả những câu chuyện mà hắn nghe được về những đệ tử bị Chấp Pháp Đường để mắt tới, cuối cùng đều thê thảm.
“500 năm trước, Linh Khê Tông ta xuất hiện một tên phản đồ, bị Chấp Pháp Đường truy sát bảy ngày rồi diệt sát, thân hồn câu diệt!”
“300 năm trước, một vị ngoại môn đệ tử phạm phải lỗi nặng, Chấp Pháp Đường cho cơ hội, nhưng lại không biết hối cải không chút để tâm, kết quả bị Chấp Pháp Đường bẩm báo tông môn, bị trách phạt tại hắc phong khẩu, cả ngày chịu Liệt Phong cắt xé, đến nay vẫn còn đang bị phạt.”
“100 năm trước, Chu Sơn Đạo làm phản, Chấp Pháp Đường cảnh cáo sau đối phương vẫn như cũ không biết hối cải, cho nên xuất động, diệt sát tất cả tu sĩ của Chu Sơn Đạo trừ phàm nhân, chấn động tứ phương.”
Bạch Tiểu Thuần càng nghe sắc mặt càng khó coi, nội tâm không ngừng lộp bộp lộp bộp.
“Ý ngươi là nói, Chấp Pháp Đường làm việc, cũng là đầu tiên cảnh cáo, nếu không biết hối cải, liền sẽ xử lý nghiêm khắc?”
“Đúng vậy, đây chính là một trong những hạn chế đối với Chấp Pháp Đường, nếu không Chấp Pháp Đường chẳng phải quyền lợi vô biên.” Hứa Bảo Tài nhìn Bạch Tiểu Thuần một chút, đáy lòng ẩn ẩn đoán được đối phương có lẽ bị Chấp Pháp Đường để mắt tới, nhưng việc này quá nhạy cảm, Hứa Bảo Tài tự bảo vệ mình, nói một số thông tin có thể, nhưng lại không dám tham gia quá sâu.
Chỉ là cuối cùng, khi Bạch Tiểu Thuần sắp đi, Hứa Bảo Tài chần chờ một chút, nhớ tới tài nghệ thảo mộc của Bạch Tiểu Thuần, thấp giọng nói với Bạch Tiểu Thuần một câu.
“Bạch sư huynh, ngươi có biết nội môn đệ tử Thanh Phong Sơn… Tiền Đại Kim? Hắn là biểu huynh của Trần Phi, người này cũng là một thành viên của Chấp Pháp Đường.”
Một nén nhang sau, Bạch Tiểu Thuần rời đi, đi trên con đường nhỏ của tông môn, nhìn lên Minh Nguyệt trên bầu trời, Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến những điều Hứa Bảo Tài nói, cùng những điều mình đã biết trước đó từng cái xác minh, xác định là thật, thở dài một tiếng.
“Trong tông môn ta không đắc tội ai vậy, nếu thật nói có, Trần Phi tính một cái, lại có là những người hâm mộ Chu Tâm Kỳ kia… Tiền Đại Kim, Tiền Đại Kim!” Bạch Tiểu Thuần cắn răng, về tới Luyện Dược Các sau, khoanh chân ngồi trong phòng, nhìn qua đan lô trước mặt, da mặt hắn khẽ nhăn một cái.
“Không sai biệt lắm sáng tỏ, ta không hoàn thành nhiệm vụ hàng năm là một nguyên nhân dẫn đến, chuyện thế này, trên thực tế nếu không có người đến tra, tính không được đại sự, dù sao không thể nào chỉ có một mình ta không hoàn thành, cái tên Tiền Đại Kim kia là một thành viên của Chấp Pháp Đường, đây là lấy công báo tư thù!” Bạch Tiểu Thuần trầm mặc, nửa ngày sau, trong mắt có tơ máu.
“Nếu ta đi chấp hành nhiệm vụ, tên này tất nhiên sẽ có hành động trên đường, bằng không, sẽ không tốn nhiều tâm tư như vậy, nhưng mặc dù thế, nhưng dù sao cũng là giấu diếm, hắn không dám để tông môn biết được, tổng thể mà nói, hắn là bị động.”
“Nhưng nếu là ta không để ý tới, như vậy đúng ý hắn mong muốn, hắn không còn bị động, mà là có thể dựa vào thân phận Chấp Pháp Đường, chủ động đối với ta trách phạt!”
Suy tư hồi lâu, trái cũng không phải, phải cũng không được, Bạch Tiểu Thuần lấy ra thân phận lệnh bài, nghiên cứu cẩn thận một cái nhiệm vụ, rất nhanh, liền nhìn thấy một cái tên quen thuộc bên trong.
“Hầu Vân Phi?” Bạch Tiểu Thuần sửng sốt, nhớ lại khi mình vừa mới trở thành ngoại môn đệ tử, chính là Hầu Vân Phi đã tỉ mỉ giới thiệu tông môn cho mình, sau khi xem xong, hắn nhắm mắt lại trầm tư.
Nhiệm vụ này không khó, Hầu Vân Phi đã nhận một nhiệm vụ mấy năm trước, ra ngoài chấp hành, mỗi tháng đều cố định truyền tin tức về tông môn, đây là bất kỳ đệ tử nào nhận nhiệm vụ dài hạn đều cần làm.
Nhưng hai tháng trước, lại đã mất liên lạc, không có tin tức truyền về.
Cho nên mới có nhiệm vụ lần này, để ba ngoại môn đệ tử xuất động, đi điều tra việc này, nhưng lại không có yêu cầu nhất định phải tìm thấy toàn bộ manh mối.
Loại nhiệm vụ này, rất phổ biến trong tông môn, nói chung chỉ là tìm kiếm, điều tra một phen, tìm thấy chút manh mối là đủ, hồi bẩm tông môn sau, tông môn tự sẽ xử lý.
Huống hồ một ngoại môn đệ tử mất tích, đối với tông môn mà nói, không tính là quá lớn sự tình, nhưng dù sao cũng là đệ tử tông môn, cho nên việc mất tích cũng cần xử lý.
Lúc này mới có nhiệm vụ lần này.
Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một lát, cân nhắc sau cắn răng một cái.
“Nhiệm vụ này, đi!” Hô hấp Bạch Tiểu Thuần dồn dập, mắt đỏ, lập tức luyện đan, hắn muốn khi ra ngoài thi hành nhiệm vụ, khiến Bất Tử Thiết Bì của mình đại thành.
Hai ngày sau, toàn thân Bạch Tiểu Thuần oanh minh, chấn động lúc toàn thân da hắn, trong khoảnh khắc này một mảng đen kịt, làn da đen rất nhanh liền khôi phục như thường, nhưng cẩn thận nhìn, ẩn ẩn thấy một tia đỏ, lóe lên rồi biến mất trên da.
“Đen là sắt, đỏ là đồng!”
Bạch Tiểu Thuần ấn xuống da của mình, lại truyền ra từng đợt tiếng kim loại, đứng dậy nhoáng một cái, tốc độ nhanh chóng càng siêu lúc trước.
Lại thử một chút lực lượng, cuối cùng thân thể hắn trong nháy mắt nhảy lên, ngón cái cùng ngón trỏ hung hăng bóp, nát đợi khóa triển khai, hư vô truyền ra không còn là tiếng ken két, mà là âm thanh oanh minh trầm đục, tuy không lớn, nhưng Bạch Tiểu Thuần rõ ràng cảm nhận được nát đợi khóa của mình, uy lực so với trước đây lớn hơn đâu chỉ gấp đôi.
“Bất Tử Thiết Bì, đại thành!” Bạch Tiểu Thuần phấn chấn, đối với việc ra ngoài nhiệm vụ, nắm chắc lớn hơn một chút.
“Đáng tiếc bây giờ ta chỉ có thể luyện nhất giai linh dược thích hợp Ngưng Khí tầng năm trở xuống, cho dù là luyện linh, hiệu quả phục dụng cũng không tốt lắm.” Bạch Tiểu Thuần đứng trong phòng, cảm thấy có chút đáng tiếc, chỉ là thời gian cấp bách, hắn vẫn chưa thể luyện ra nhị giai linh dược thích hợp Ngưng Khí tầng tám trở xuống.
Cho nên tu vi tiến triển không nhiều, chỉ đạt đến Ngưng Khí tầng sáu đại viên mãn.
“Sáng sớm mai, liền phải ra ngoài rồi…” Nội tâm Bạch Tiểu Thuần khẩn trương, hắn bái nhập Linh Khê Tông sau, đây là lần đầu tiên thật sự ra ngoài, trong lòng cảm thấy không an toàn, thế là đem tấm chắn từ chỗ Trần Phi lấy được trong túi, cũng luyện linh ba lần, thậm chí cảm thấy vẫn chưa ổn thỏa, hắn đem mấy món áo da mặc lúc tiểu bỉ, cũng đều đi luyện linh.
Cuối cùng lại nghĩ đi nghĩ lại, trong đêm đi tìm Trương Đại Bàn, mượn chiếc nồi lớn màu đen của hắn nghe nói có Địa Hỏa trận pháp, vẫn như trước không yên lòng, nhưng không có biện pháp khác, Bạch Tiểu Thuần sầu mi khổ kiểm, chưa về Luyện Dược Các, ngồi trong viện của hắn, chờ đợi rạng đông.
“Tiền Đại Kim, đợi ta đến Trúc Cơ, ta nhất định cho ngươi đẹp mặt!” Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng khẩn trương, dần dần mắt đỏ lên, hắn sợ chết a, bây giờ hắn đã không phải người vừa mới nhập tông môn, đã có hiểu biết nhất định về Tu Chân giới.
Một đêm suy nghĩ lung tung… Dần dần, trời đã sáng.
Bị giết liền có thể phục sinh, đạt được năng lực ngẫu nhiên từ đó chờ đợi sự tình cũng là bị giết.