» Q.1 – Chương 2986: Ác tứ hồn!

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 8, 2025

Chương 2983: Ác tứ hồn!

“Có di ngôn gì?” Mạc Phàm nói với Cao Kiều Phong.

Cao Kiều Phong như trước đứng ở nơi đó, trên mặt mang theo nụ cười.

Hắn không có chút nào kinh ngạc, mặc dù bị Mạc Phàm tìm tới bản tôn.

Linh Linh nhìn Cao Kiều Phong vẻ mặt quỷ dị, trong lòng có một loại linh cảm không lành.

Tại sao rõ ràng khóa chặt bản tôn Hồng Ma, nhưng lại cảm giác toàn bộ Song Thủ các lộ ra một loại quái lạ? Có phải mình đã quên chuyện gì đó chăng?

“Vừa nãy ta hỏi ngươi một vấn đề, ngươi làm sao phán đoán thế gian đẹp và xấu, cũng như thiện và ác. Nếu thật sự có di ngôn gì mà nói, ta đại khái chỉ có cái này.” Cao Kiều Phong bình tĩnh nói.

Mạc Phàm cùng Linh Linh khóa chặt mục tiêu là chính xác.

Hắn chính là Hồng Ma Nhất Thu.

Tại thời khắc Cao Kiều Phong tự mình hi sinh, Cao Kiều Phong cũng đã không còn là Cao Kiều Phong, mà là ký thể mới của Hồng Ma Nhất Thu. Hắn nắm giữ bộ thân thể tuổi trẻ liều mình đạt nghĩa này.

Đương nhiên, Hồng Ma Nhất Thu cũng không có giết chết Cao Kiều Phong.

Ngược lại, Hồng Ma Nhất Thu đã cứu vớt Cao Kiều Phong. Cái cấm chế mà Cao Kiều Phong chạm vào đủ để hóa hắn thành tro tàn. Chính Hồng Ma Nhất Thu đã cứu vớt hắn, thay thế hắn.

Mạc Phàm xuất hiện, Hồng Ma Nhất Thu không có chút nào bất ngờ.

Thậm chí hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý đối mặt với Mạc Phàm.

“Ta bằng vào giá trị quan của chính ta phán đoán, ngươi nói tới không có sai.” Mạc Phàm trả lời vấn đề của Cao Kiều Phong.

“Vì lẽ đó, nếu như giá trị quan của ngươi xuất hiện vặn vẹo, tất cả việc ngươi làm chẳng khác nào là đang phạm tội, giống như những tù nhân bị giam giữ ở Đông Thủ Các, phát điên! Ngươi nắm giữ sức mạnh mạnh mẽ tuyệt luân, điều này có nghĩa là trên thế giới này sẽ hiếm có người có thể hưng binh vấn tội ngươi, vậy ngươi cần làm sao để phán xét chính ngươi…” Cao Kiều Phong tiếp tục hỏi.

“Cái này liền thú vị, một đại ma đầu đứng đầu lại đi tra hỏi linh hồn người khác.” Mạc Phàm không nhịn được muốn cười.

Chúng ta có thể đừng nói nhảm nữa, trực tiếp động thủ được không?

Mạc Phàm đến gần Cao Kiều Phong.

Nhưng Cao Kiều Phong như trước không có ý xuất thủ.

“Ngươi tôn trọng bạo lực, ta lại không thích.” Cao Kiều Phong nói.

“Nói thế nào đây, ta kỳ thực chỉ lễ phép cho ngươi nói vài câu di ngôn, nhưng không cho phép ngươi nói mãi không xong như vậy.” Mạc Phàm cũng không nói nhảm nữa, trên thân điện quang hỏa thạch.

“Oanh! ! ! ! ! !”

Mạc Phàm trực tiếp ra tay, lôi trảo cuồng vũ, hình như có một đoàn cuồng sư đang phân thực con mồi trước mắt.

Cao Kiều Phong không trốn cũng không né, mặc cho những cuồng sư lôi lực này đánh vào trên người mình, rất nhanh thân thể của hắn máu me đầm đìa, cháy đen một mảnh.

Bản tôn Hồng Ma, trước khi chưa hoàn thành phi thăng, nó sẽ không đạt đến thực lực cấp đế vương. Ma pháp Lôi hệ của Mạc Phàm đủ để tạo thành vết thương chí mạng với hắn.

Có thể bản tôn Hồng Ma không có tránh né, hắn thật sự cứ tùy ý Mạc Phàm tiến công.

Hơn nữa bản tôn Hồng Ma tuyệt đối không phải nắm giữ năng lực miễn dịch và không nhìn năng lực ma pháp Lôi hệ mới tự tin không né.

Hắn bị thương.

Sự thống khổ hiển hiện trên khuôn mặt hắn, chỉ là hắn cố nén.

Mạc Phàm nhìn thấy bản tôn Hồng Ma căn bản không phòng ngự, cũng căn bản không đánh trả, nhất thời cảm thấy nghi hoặc không rõ.

Trước khi bản tôn Hồng Ma phi thăng được tìm thấy, đúng là Mạc Phàm cùng Linh Linh đã giành được thắng lợi, nhưng bản tôn Hồng Ma không đến nỗi ngay cả phản kháng cũng không phản kháng một chút nào.

“Ta nói rồi, ta không thích bạo lực.” Hồng Ma Nhất Thu nhếch miệng, thân thể có chút lảo đảo, nhưng vẫn cố miễn cưỡng đứng thẳng, “Bây giờ ngươi phá hủy ta, ta cũng sẽ không có bất kỳ phản kháng nào.”

“Ngươi đã thua.” Mạc Phàm nói.

“Ta đương nhiên thua, nhưng ngươi quên ta đã sinh ra như thế nào sao?” Hồng Ma Nhất Thu nói.

“Đơn giản là một đoàn tà khí sinh ra ở nơi bẩn thỉu, cuối cùng tu luyện thành ma.” Mạc Phàm khinh thường nói.

“Ngươi nói không sai, sự ra đời của ta vốn dĩ khiến tuyệt đại đa số người cảm thấy buồn nôn, vì lẽ đó ngay cả chính ta cũng cảm thấy mình không có tư cách trở thành Tà Thần.” Hồng Ma Nhất Thu nói tiếp.

“Vậy sao ngươi không tiêu hủy chính ngươi?” Mạc Phàm lại một lần nữa ra tay.

Lần này Mạc Phàm sử dụng Thiên hỏa. Ngọn lửa này đủ để thiêu đốt những sinh vật cấp bậc chí tôn như Bát Kỳ Đại Xà thành tro bụi. Mạc Phàm xưa nay không tin chuyện hoang đường có ma đầu không thích bạo lực này. Trước lúc sắp chết, hắn nhất định sẽ giãy dụa!

Thiên hỏa nhanh chóng bao vây Hồng Ma Nhất Thu. Hồng Ma đứng trong đống lửa, mặc cho hỏa diễm nuốt chửng.

Hắn như trước không phản kháng, hắn vô cùng thống khổ, nhưng không triển khai bất kỳ tà lực mạnh mẽ nào để chống lại.

“Ngươi… Ngươi đang làm gì!” Vọng Nguyệt Thất Dã rít gào.

“Hắn không phải Cao Kiều Phong.” Linh Linh lạnh lùng đáp lại.

“Ai nói, hắn có phải là Cao Kiều Phong hay không, lại không phải do các ngươi quyết định. Là bạn thân của hắn, ta mới là người có tư cách kết luận thân phận của hắn nhất. Hắn chính là Cao Kiều Phong, ngươi đây là đang hành hung!” Vọng Nguyệt Thất Dã xông lên ngăn cản.

“Thất Dã, hắn không lừa dối ngươi, ta không phải Cao Kiều Phong…” Hồng Ma Nhất Thu ở bên trong liệt hỏa hiển hóa ra dáng dấp bản tôn.

Đó là một đoàn dung dịch màu đen bạc, dung dịch phác họa thành hình dạng người, không có mặt, nhưng có một đôi mắt làm người ta sợ hãi. Trong đôi mắt là một tia vật chất màu đỏ, tựa hồ đại diện cho linh hồn hắn!

Tiếng thét chói tai vang lên trong chùa miếu.

Các thanh niên nhìn thấy một con quái vật xuất hiện trong ngọn lửa, dường như ma quỷ bị giam cầm trong nơi sâu thẳm của ác mộng chui ra, dữ tợn mà lại xấu xí.

Rõ ràng mới vừa rồi còn là một người sống sờ sờ, là Cao Kiều Phong, nhưng liệt diễm phảng phất hòa tan đi lớp túi da giả tạo của hắn, bóc trần khuôn mặt vốn có của hắn.

Hắn không phải Cao Kiều Phong!

Là một con ma quỷ với hai mắt đỏ tươi! !

“Ta chính là Hồng Ma.” Thiên hỏa hừng hực, con ma quỷ màu đỏ kia nhưng hướng về tất cả mọi người tuyên đọc thân phận của chính mình, tà tính lẫm liệt! !

Vọng Nguyệt Thất Dã nhìn đến ngây dại. Sự thật bày ra trước mắt, không thể kìm được sự nghi vấn của hắn: Cao Kiều Phong thật sự đã bị một con ma quỷ xâm chiếm rồi!

“Ngày hôm nay nên có cái chấm dứt rồi!” Mạc Phàm hít sâu vào một hơi, cùng Linh Linh liếc mắt nhìn nhau.

Linh Linh cũng ngừng thở, ánh mắt chăm chú nhìn ma đầu màu đỏ phải khổ sở tìm kiếm. Đây chính là kẻ cầm đầu! !

“Ngày hôm nay đúng là nên có cái chấm dứt, rất nhiều đại ma đầu thường thường sẽ nói, ngươi không chết thì ta phải lìa đời, nhưng ta sẽ không. Hôm nay nhất định là ta diệt vong, vận mệnh đã sớm định sẵn.” Hồng Ma cuồng tiếu trong liệt diễm.

Tiếng nói của hắn biến ảo, khi thì giọng nam, khi thì giọng nữ, đại khái chính là âm thanh của bát hồn cách.

“Lấy ra chút bản lĩnh thật đi.” Mạc Phàm cười gằn. Hắn biết con ma quỷ này sẽ không bó tay chịu trói như vậy.

“Bản lĩnh của ta sao? Vậy ngươi hãy nhìn cho kỹ!” Hồng Ma hai tay giơ lên thật cao.

Trong bầu trời đen nhánh xuất hiện một vòng hồng nguyệt. Rõ ràng là nguyệt thực, nhưng nguyệt không có dấu hiệu nào xuất hiện ở đỉnh không tế sơn, như một con tà ác chi nhãn tràn ngập tơ máu, đang quan sát thế giới nhỏ bé đáng thương này! !

“Số mệnh an bài, cái tế điện này là phần mộ của ta. Nhưng Hồng Ma vĩnh viễn sẽ không biến mất khỏi thế giới này. Mạc Phàm, ngươi giết không chết Hồng Ma chân chính!” Hồng Ma Nhất Thu tiếp tục cười, phảng phất hắn đã là người thắng.

“Ta hiện tại sẽ khiến ngươi biến thành tro bụi!” Mạc Phàm lạnh lùng nói.

“Không cần ngươi làm, ta tự mình tới. Hồng Ma chân chính chúa tể tất cả, hôm nay mới sinh ra. Ta là một nô bộc, đã phụng dưỡng ngài đã lâu.” Hồng Ma Nhất Thu từ trong ngọn lửa đi ra.

Hắn là một cái dung dịch hình người, nhưng bộ dạng của hắn tại thời điểm mỗi bước ra một bước đều đang biến ảo.

Hắn biến ảo chính là tám hồn, thiện tứ hồn, ác tứ hồn.

Mạc Phàm biết thiện tứ hồn là ai.

Nhất Thu, Lãnh liệp vương, Lonna, Xích điểu.

Nhưng hắn chưa từng thấy ác tứ hồn…

Điều khiến Mạc Phàm khiếp sợ không gì sánh nổi chính là, mỗi một khuôn mặt trong ác tứ hồn, hắn đều đã gặp!

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 5681: Không đáng nhắc đến Đại Đế

Q.1 – Chương 3107: Thứ tự thời gian

Chương 5680: Phù điêu