» Q.1 – Chương 2981: Ma đầu Hắc Xuyên Cảnh
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 8, 2025
Chương 2978: Ma Đầu Hắc Xuyên Cảnh
Mạc Phàm hướng về Tiểu Trạch giơ ngón tay cái lên.
Tiểu Trạch cũng lộ ra một nụ cười khó coi. Trên bụng còn cắm vào một thanh đoản đao, nghĩ đến có thể làm chút biểu tình cũng là chuyện cực kỳ gian nan.
Nhưng Tiểu Trạch làm được tốt vô cùng. Hắn thành công để hết thảy người sống trong mộng phải suy nghĩ lại, phải nghi vấn.
Lại như Linh Linh nói, mộng chung quy là mộng, nó tồn tại rất nhiều điều không hợp lý. Khi ngươi chìm đắm ở trong đó, ngươi cảm thấy tất cả đều là sự thật; khi ngươi thử nghiệm suy nghĩ, nghi vấn, liền sẽ phát hiện cái mộng này trăm ngàn chỗ hở!
Không sai, Song Thủ các bị huyết ma nhân khống chế, bản thân nó liền là trăm ngàn chỗ hở. Huyết ma nhân có thể đánh cắp một phần ký ức người trong cuộc, nhưng không thể làm đến thập toàn thập mỹ. Dù cho thập toàn thập mỹ, một người thiếu hụt mới là dáng vẻ vốn có của người đó.
“Thạch Điền Trì Tử, ngươi đi đâu vậy?” Đột nhiên, Thiệu Hòa Cốc mở miệng hỏi.
“Ta có chút không lớn thoải mái, muốn đi về nghỉ trước.” Thạch Điền Trì Tử nói.
“Há, tại sao khi nhắc tới huyết ma nhân, ngươi không dễ chịu như vậy, chẳng lẽ…” Thiệu Hòa Cốc nhìn chằm chằm Thạch Điền Trì Tử.
Thạch Điền Trì Tử sắc mặt hoảng hốt, đột nhiên xông ra ngoài.
Thiệu Hòa Cốc lập tức đuổi tới. Trên lòng bàn tay của hắn xuất hiện dây thòng lọng do quang tia đan dệt mà thành, quang sợi dây thòng lọng vứt ra ngoài, vừa vặn rơi vào trên thân Thạch Điền Trì Tử, cũng nhanh chóng trói buộc chặt!
“Thiệu Hòa Cốc, ngươi làm cái gì, tại sao đối với một học sinh ra tay!” Fujikata Nobuko nhìn thấy Thiệu Hòa Cốc hành vi, giận tím mặt nói.
Thiệu Hòa Cốc đột nhiên lôi Thạch Điền Trì Tử trở về, lạnh lùng nói: “Một lần lúc huấn luyện, ta rõ ràng nhìn thấy cánh tay phải Thạch Điền Trì Tử bị cắt, nhưng khi ta để nhân viên y tế đi giúp nàng xử lý vết thương, vết thương của nàng lại không thấy. Cái vết thương kia là do độc hệ ma pháp tạo thành, dù cho có chữa trị pháp sư cũng rất khó khép lại. Vào lúc ấy ta liền phi thường hoài nghi…”
“Dùng quang hệ ma pháp đốt con mắt của hắn.” Linh Linh nói với Thiệu Hòa Cốc.
“Chớ có làm càn!” Fujikata Nobuko lớn tiếng ngăn cản.
Thiệu Hòa Cốc nhưng căn bản không có nghe theo, hắn hiển nhiên còn biết những chuyện khác có liên quan đến Thạch Điền Trì Tử. Hắn sử dụng Quang Diệu (chói lọi), chiếu thẳng vào mắt Thạch Điền Trì Tử!
Thạch Điền Trì Tử che mắt hét rầm lên, toàn thân nàng đột nhiên như bị thiêu đốt, bốc lên khói màu đen.
Khói đen càng ngày càng đậm, làn da của nàng như thạch cao đen vậy bị tan chảy ra, biến thành mủ dịch màu đen chảy xuống.
Sau khi mủ dịch chảy xuống, lộ ra không phải huyết nhục bình thường, mà là vảy máu đen. Toàn thân trên dưới đều là loại vảy máu này, nhìn qua dữ tợn đến cực điểm.
“A a! ! ! ! ! !”
Những học viên bên cạnh Thạch Điền Trì Tử thấy cảnh này, lập tức sợ hãi hét lên.
Huyết ma nhân! ! !
Hắc vảy huyết ma nhân! ! ! !
Nguyên lai loại vật kinh khủng này thật sự tồn tại.
Toàn bộ các đình lại một lần nữa sôi trào, mọi người không thể tin được mắt mình, một người sống sờ sờ bỗng chốc biến thành bộ dạng này.
Fujikata Nobuko cũng đã đứng lên, nhìn thấy Thạch Điền Trì Tử lộ ra bộ dạng này, nàng không thể không mạnh mẽ biểu lộ ra vẻ giật mình!
“Khó có thể tin, khó có thể tin…” Fujikata Nobuko không dám che chở.
“Các chủ!” Tiểu Trạch lúc này lại một lần nữa mở miệng.
“Ngươi… Ngươi còn có cái gì muốn nói…” Các chủ hít vào một hơi thật sâu.
Việc đã đến nước này, hắn biết hắc huyết vảy huyết ma nhân kia là không có cứu. Đêm không trăng còn chưa đến, bọn họ vẫn chưa thể trực tiếp bại lộ. Trước công chúng bị bắt lại, vậy cũng chỉ có thể mặc cho bị tiêu tan dưới ánh mặt trời.
“Thạch Điền Trì Tử thực sự bị giam giữ ở trong nhà giam Đông Thủ Các. Mọi người không phải muốn hỏi ta vì sao xông Đông Thủ Các, đây chính là nguyên nhân. Trên thực tế bị giam giữ tại Đông Thủ Các không chỉ có Thạch Điền Trì Tử, còn có rất nhiều người ta tận mắt nhìn thấy, ta có thể từng người nói cho…” Tiểu Trạch nhìn thấy thời cơ rốt cục chín muồi, lập tức nói ra chân tướng.
Nhưng vào lúc này, một tên cảnh vệ nhìn Tiểu Trạch đột nhiên đánh về phía hắn. Hắn tóm lấy thanh đoản đao ở bụng Tiểu Trạch, muốn trực tiếp cắt ra bụng Tiểu Trạch! !
Thời điểm người này hành động, quần áo như bị món đồ gì thấm ướt. Nhìn kỹ mà nói sẽ phát hiện tên cảnh vệ này toàn thân đẫm máu, chế phục trên người đã bị nhuộm đỏ.
Hắn không thể để cho Tiểu Trạch vào lúc này nói ra sự tình nhìn thấy trong Đông Thủ Các, hắn muốn diệt khẩu! !
Nhưng mà, tên cảnh vệ huyết ma nhân kia cũng không phát hiện, tại cách đó không xa Mạc Phàm vẫn đang cười lạnh.
Vị trí Tiểu Trạch cùng Mạc Phàm ở một trận ánh bạc lóng lánh lóa mắt qua đi đã đổi chỗ. Người mà cảnh vệ huyết ma nhân này đánh tới đã không phải Tiểu Trạch, mà là Mạc Phàm mang theo nụ cười.
Mạc Phàm đưa tay ra, sấm sét màu tím như từng con ma xà quấn ở trên cánh tay hắn, vững vàng cắn vào cổ huyết ma nhân cảnh vệ!
Từ xa nhìn lại, như là Mạc Phàm một tay nhấc lên tên huyết ma nhân cảnh vệ này, nhưng kỳ thực huyết ma nhân là bị xà nha của những lôi điện ma xà kia cắn chặt, không thể động đậy!
“Lại một con!” Mạc Phàm nhếch khóe miệng, quăng con huyết ma nhân cảnh vệ dễ kích động này đến chính giữa các đình!
Mọi người trợn to hai mắt.
Vẫn chưa hồi phục tinh thần từ sự “biến hóa” của Thạch Điền Trì Tử, vậy mà lại xuất hiện thêm một con. Một người sống sờ sờ đột nhiên hóa thành ma quỷ! !
Mạc Phàm chậm rãi đi tới, dùng chân đạp tên cảnh vệ huyết ma nhân này, ánh mắt đảo qua tất cả mọi người trong các đình này, quan sát biểu tình của mỗi người bọn họ…
Đều rất giữ được bình tĩnh a.
Xem ra đại quân huyết ma nhân là dự định bỏ qua mấy tên huyết ma nhân ngu xuẩn này.
Huyết ma nhân cao minh sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở. Hơn nữa từ huyết ma nhân mô phỏng theo Mạc Phàm cũng có thể thấy được, chính bọn hắn cũng mê muội trong nhân vật họ đóng vai.
“Huyết ma nhân các ngươi lại như con chuột trong cống ngầm, không chỉ không thấy được ánh sáng, nhìn thấy đồng bạn bị người giẫm như vậy, cũng thờ ơ không động lòng. Không biết có huyết ma nhân nào có huyết tính không, đứng ra cùng ta đọ sức một trận?” Mạc Phàm đặt bàn chân lên mặt cảnh vệ huyết ma nhân, mỉa mai nói.
Các đình hơn ngàn người, cũng không có người thật sự đứng ra.
“Các ngươi đã từng là ma đầu làm người nghe tiếng đã sợ mất mật a. Làm sao đột nhiên thay hình đổi dạng, làm chó giữ cửa Song Thủ các theo khuôn phép cũ? Nếu làm được cẩu nuốt giận vào bụng, lúc trước tại sao lại dưới cơn nóng giận phạm vào tội lớn ngập trời đây? Vẫn làm con chó, cũng sẽ không bị giam trong Đông Thủ Các.” Mạc Phàm tiếp tục đùa cợt nói.
Mạc Phàm lại một lần nữa nhìn quét một vòng.
Quả nhiên, có một người đứng dậy! !
Đó là một nam tử mặc quân phục, tướng mạo rất phổ thông, không phải một thân quân trang chỉnh tề rất dễ dàng bị nhấn chìm trong dòng người.
Hắn gỡ xuống mũ, trên mặt lộ ra một cái nụ cười bệnh hoạn, nét mặt đều bởi vì ý cười của hắn mà vặn vẹo rồi!
“Ngươi chính là Mạc Phàm, ngưỡng mộ đại danh đã lâu a. Tại hạ Hắc Xuyên Cảnh…” Quân phục nam tử ném mất mũ, từ chỗ ngồi nhảy xuống, đi thẳng về phía Mạc Phàm!
Mạc Phàm nhíu mày.
Ma đầu chính là ma đầu, lá gan thực sự là không lớn bình thường!
“Há, ngươi chính là Hắc Xuyên Cảnh cần nhờ giết người chế tạo một điểm khủng hoảng mới miễn cưỡng có thể làm cho người nhớ kỹ ngươi.” Mạc Phàm mang theo vài phần khinh thường nói.
Hắc Xuyên Cảnh sắc mặt lập tức không dễ nhìn.
“Người giống như Mạc Phàm ta, mặc dù không cần giết một người, mọi người cũng sẽ vẫn đàm luận ta. Ta như sao kim trong bầu trời đêm, lóng lánh loá mắt như vậy.” Mạc Phàm nói tiếp.
Hắc Xuyên Cảnh bị tức đến toàn thân bốc lên huyết yên, mặt hắn như bị axit mạnh nào đó ăn mòn, dần dần biến thành một bộ dạng khủng bố đến cực điểm!
Hắn không thích diễn kịch.
Hắn thích tàn sát gọn gàng dứt khoát!
Đại cục đã định, hà tất cùng mấy người này ở đây dây dưa, trực tiếp làm thịt, xong việc!
“Đương nhiên, có một điểm ngươi đáng giá ta tán thành, đó chính là Hắc Xuyên Cảnh ngươi ít nhất như một người trưởng thành, hoàn toàn không có hứng thú bồi Hồng Ma chơi loại trò chơi ấu trĩ này.” Mạc Phàm lại một lần nữa nói.