» Q.1 – Chương 2972: Giam giữ thủ tọa

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 8, 2025

**Chương 2969: Giam giữ thủ tọa**

Mạc Phàm, Linh Linh, Tiểu Trạch đi ở phía trước, chỉ tí nữa là tiến vào cửa lao cuối cùng thì phía sau truyền đến một tiếng gọi lớn, rõ mồn một.

Mạc Phàm cùng Linh Linh thầm kêu không ổn.

Đã là cánh cửa cuối cùng rồi. Tiến vào bên trong, dù cho bị người phát hiện, bọn họ cũng có thể trước tiên kiểm tra xong tình huống bên trong, biết bên trong Đông Thủ Các này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Giả như bị chặn lại ở đây, bọn họ nhưng lại không làm được gì cả!

“Tiểu Trạch quân trưởng, ngươi dường như đã quên quy củ. Nhân viên tiến vào Đông Thủ Các nhất định phải báo cáo cho Các chủ, huống hồ còn có một gương mặt mới.” Đoàn trưởng đoàn cảnh vệ giơ tay lên, ra hiệu cảnh vệ duy trì đề phòng cửa lao cuối cùng.

Mạc Phàm thấy tình hình không ổn, đã chuẩn bị tinh thần để xông vào.

Cũng đã đến bước này rồi, nếu còn kéo dài nữa, Hồng Ma phi thăng sẽ thực hiện được mất!

“Đoàn trưởng, ngươi đang nghi ngờ ta sao?” Lúc này, Tiểu Trạch đưa cho Mạc Phàm một ánh mắt, ra hiệu hắn tạm thời đừng động thủ.

“Ta làm sao sẽ nghi ngờ Tiểu Trạch ngươi, chỉ là chúng ta làm theo quy củ. Sau ba tháng, vị cô nương này tự nhiên có thể đi vào đưa món ăn, lấy món ăn.” Đoàn trưởng đoàn cảnh vệ bắt đầu cười dài.

Linh Linh cải trang, đoàn trưởng đoàn cảnh vệ hiển nhiên không nhận ra Linh Linh.

“Đoàn trưởng, ta không biết ngươi đây là ý gì. Ngươi nói báo cáo, ta đã trình cho Các chủ ba tháng trước rồi. Rốt cuộc là tâm trí của ngươi đều đặt ở chỗ khác, hay là ta không tuân thủ quy củ, mời chính ngươi hỏi rõ ràng Các chủ đi. Còn có một chuyện, làm phiền đoàn trưởng xử phạt mấy cảnh vệ trẻ tuổi giữ cửa thứ ba. Nhà bếp đúng là một nơi nhỏ không đáng chú ý, thế nhưng không đến nỗi cho phép cảnh vệ như những thiếu niên hư đốn huýt sáo với nữ đầu bếp.” Tiểu Trạch quân quan thể hiện thái độ cứng rắn.

“Có chuyện này?” Đoàn trưởng đoàn cảnh vệ hỏi dò một vị lão đội trưởng bên cạnh.

“Cái này… Tiểu Trạch quân trưởng, bọn thuộc hạ cũng chỉ là nói đùa thôi, dù sao gác đêm xác thực rất muộn, hy vọng có thể tha thứ cho họ.” Cảnh vệ lão đội trưởng nói.

“Đoàn trưởng, ta còn có chuyện quan trọng khác phải xử lý, mở cửa đi.” Tiểu Trạch nói.

“Ngươi đã trình lên Các chủ, nhưng chỗ ta không nhận được văn kiện.”

“Vậy hẳn là tự hỏi chính ngươi. Nếu như ta không trình, ta sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm. Nhưng nếu như là ngươi vì chuyện khác mà không xem xét, hoặc là thất lạc văn kiện, chính ngươi đi thỉnh tội với Các chủ đi.” Tiểu Trạch quân trưởng nói.

Đoàn trưởng đoàn cảnh vệ do dự một hồi, cuối cùng vẫn khoát tay áo một cái, ra hiệu cảnh vệ cửa tù cuối cùng cho đi.

Tiến vào hành lang nhà tù Đông Thủ Các, Mạc Phàm, Linh Linh đều thở phào nhẹ nhõm, không chỉ có tự chủ động giơ ngón tay cái lên với Tiểu Trạch.

Cũng còn tốt Tiểu Trạch đủ cứng rắn, không thì lần này xông vào chắc chắn sẽ thất bại. Đông Thủ Các có muốn nhốt Mạc Phàm chắc không được, nhưng thứ muốn nhìn thấy thì chắc chắn sẽ không thấy.

“Đi lối này. Ta nhớ trước đây chú đầu bếp có nói, ông ấy ở trong hành lang nhà tù thứ chín có nghe thấy một vài âm thanh kỳ lạ.” Tiểu Trạch nói.

Theo Tiểu Trạch đi về phía hành lang nhà tù thứ chín. Những cảnh vệ đi theo bọn họ đã sớm bị Mạc Phàm vây trong hỗn độn khu, lại trong mắt bọn họ, bọn họ vẫn đang đi theo con đường bình thường.

Đến hành lang nhà tù thứ chín, khi Mạc Phàm đẩy toa ăn bước nhanh đi vào, đột nhiên trong một cánh cửa sắt lớn truyền đến tiếng “Loảng xoảng”, như là có người đang điên cuồng đập cửa sắt.

Mạc Phàm sửng sốt một chút, dừng lại ở đây, đồng thời kiễng chân kiểm tra tình huống trong nhà lao.

Nhà tù chỉ có một cái cửa sổ nhỏ, bị lưới sắt niêm phong lại. Khi Mạc Phàm nhìn vào trong, đột nhiên một gương mặt xuất hiện trước cửa sổ lưới sắt. Hắn hai mắt phẫn nộ đến cực điểm nhìn chằm chằm Mạc Phàm!

Râu ria đầy mặt bẩn thỉu, sống mũi rất lõm, miệng rất dày, tai vểnh ra, đây là một tù phạm trung niên như người lang thang. Mới nhìn thì không có gì đặc biệt, nhưng Mạc Phàm ngơ ngác nhìn rất lâu.

Tiểu Trạch quân quan mới đầu cũng không để ý, chờ khi nhìn rõ ràng khuôn mặt bẩn thỉu kia, Tiểu Trạch cũng kinh ngạc há hốc mồm!

Chuyện này… Đây rõ ràng là chú đầu bếp a! !

Mười mấy năm qua đưa món ăn, chú đầu bếp đã cung cấp thức ăn cho các cảnh vệ Đông Thủ Các, hơn nữa cũng chính là người mà Mạc Phàm dùng lừa gạt chi nhãn để cải trang lúc này!

Chuyện gì thế này! !

Mạc Phàm rất lâu không phục hồi tinh thần lại.

Chính mình trước đây không lâu mới chụp ảnh cùng “Chính mình”, lần này cải trang thành một chú đầu bếp, kết quả trong ngục còn giam giữ một chú đầu bếp!

Vậy… vậy ở tây thủ các, chú đầu bếp mà Mạc Phàm làm ngất kia là ai vậy?

Trên thế giới này lại xuất hiện ba chú đầu bếp!

“Đi, đi, đi, đi lên trước nữa.” Linh Linh đột nhiên thúc giục.

Chú đầu bếp trong phòng giam nổi trận lôi đình, như một con dã thú muốn xông ra xé nát Mạc Phàm, nhưng hắn rõ ràng chỉ là một người bình thường, bị nhốt trong phòng giam căn bản không xông ra được. Thế nhưng có thể nhìn thấy được hắn vô cùng phẫn nộ với Mạc Phàm! !

Tiếp tục đi về phía trước, rất nhanh sẽ đến khu nhà tù có “Hút hồn lực”. Những nhà tù này liên tục tiêu hao ma lực cùng linh hồn lực trên người những tù nhân pháp sư kia, khiến cho bọn họ liền giống như người bình thường, dù cho một nhà tù đơn sơ cũng khó có thể thoát khỏi.

Linh Linh không biết vì sao, thúc giục đi về phía trước, nhưng rất nhanh bọn họ lại bị cảnh tượng trước mắt làm chấn động rồi! !

Bốn vị thủ tọa, Vọng Nguyệt Danh Kiếm, Fujikata Nobuko, Các chủ Trọng Kinh…

Ngoại trừ Quân Tổng Thác Nhất, ba vị thủ tọa Đông Thủ Các lại toàn bộ bị giam giữ ở đây.

Vậy ba người trong cuộc họp khẩn cấp ngày hôm nay là ai? ? ?

“Tiểu Trạch? ?” Các chủ Trọng Kinh từ trong nhà tù bò lên, trên mặt mang theo vài phần mừng rỡ như điên, hầu như ngã nhào trước cửa phòng giam.

Nhưng một giây sau, Các chủ Trọng Kinh lại ý thức được điều gì, sắc mặt trở nên khó coi, có chút hồn xiêu phách lạc ngồi xuống.

“Các chủ, ngài…” Tiểu Trạch cảm giác đầu mình muốn nứt ra rồi.

Đây rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra! !

“Tiểu Trạch, ta vốn tưởng rằng toàn bộ Song Thủ các ai cũng sẽ rơi vào bẫy, chỉ có ngươi sẽ không. Không ngờ ngươi vẫn gia nhập cùng bọn họ. Coi như ta mắt kém đi.” Các chủ Trọng Kinh thở dài một hơi, tóc dài rối bời rủ xuống, che khuất nửa khuôn mặt.

Nhưng mà Tiểu Trạch làm sao sẽ nhận sai.

Người trong nhà tù này, rõ ràng chính là Các chủ Trọng Kinh!

Trước đây không lâu hắn mới nói chuyện với mình, nói với mình Song Thủ các đang đối mặt nguy cơ to lớn. Vì sao hắn lại đột nhiên bị giam giữ ở trong này, hơn nữa nhìn bộ dạng luộm thuộm của hắn, rõ ràng là đã bị giam ở đây một quãng thời gian.

“Các chủ, chuyện gì thế này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? ?” Tiểu Trạch dùng tay nắm lấy cửa lao, nhưng suýt chút nữa bị cấm chế mạnh mẽ giật cháy tay.

“Ngươi chẳng lẽ không biết? ?” Các chủ Trọng Kinh một lần nữa đi tới, có chút kinh ngạc nhìn Tiểu Trạch, vừa liếc nhìn Mạc Phàm cùng Linh Linh đang đưa món ăn.

Mạc Phàm cùng Linh Linh cũng mất một lúc lâu mới phục hồi tinh thần lại, hai người lúc này đã cởi bỏ ngụy trang, lộ ra khuôn mặt thật.

Lúc này Fujikata Nobuko cùng Vọng Nguyệt Danh Kiếm ở một bên cũng lập tức đứng dậy, hai người bọn họ làm sao có thể không quen biết Mạc Phàm.

“Mạc Phàm! Mạc Phàm!”

“Đúng là ngươi a, quá tốt rồi!”

Fujikata Nobuko cùng Vọng Nguyệt Danh Kiếm vô cùng kích động nói.

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 3050: Huyết sắc thần miếu (Hạ)

Chương 5594: Ta cho ba vị một cơ hội

Chương 5593: Ngươi là Kỳ Sam?