» Q.1 – Chương 2908: Băng Tinh Sát Cung hoàn chỉnh

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 8, 2025

Chương 2905: Băng Tinh Sát Cung hoàn chỉnh

Việc cấp bách bây giờ là nhanh chóng nâng cao thực lực. Trước khi tìm được địa thánh tuyền mới, Thanh Long sẽ không thể tỉnh lại. Ác Ma hệ cũng khó lòng sử dụng khi Tà Châu chưa được bổ sung năng lượng dồi dào. Nếu Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần quay trở lại, hoặc nữ vương đáy biển một lần nữa kéo tới, ta sợ rằng mình rất khó góp sức được nữa.

Hiện tại, Tiểu Cá Trạch trụy đã lột xác thành Tiểu Thanh Long trụy. Mặc dù địa thánh tuyền đã rải vào vị trí trường thành cổ, nhưng cuối cùng người được lợi là Tiểu Cá Trạch. Việc Thánh đồ đằng thức tỉnh đã mở ra phong ấn cổ xưa của nó. Hiện tại, nó tỏa ra thánh trạch màu xanh, bên trong bao hàm năng lượng tinh khiết mênh mông như biển.

Trong Minh Hải của Tiểu Thanh Long trụy, mỗi khi một con sóng lớn cuộn lên, đều có thể thúc đẩy tu vi của Mạc Phàm, giúp hắn phá vỡ rào cản tu vi. Mạc Phàm hiện tại cần thời gian, đủ thời gian để nhanh chóng nâng cao năng lực của từng hệ! Vì lẽ đó, tiếp theo Mạc Phàm cũng không có dự định đặc biệt gì khác, chỉ chuyên tâm tu luyện.

Bế quan tĩnh tu, với Thần khí như Tiểu Thanh Long phụ tá, Mạc Phàm tuyệt đối có thể trong thời gian rất ngắn nâng tất cả tu vi của mình đạt đến siêu giai đỉnh điểm! ! Thánh đồ đằng Thanh Long tuy rằng tiếp tục ngủ say, nhưng đã để lại cho Mạc Phàm một bảo tàng khổng lồ. Huống chi, trong trận chiến hai bờ sông Hoàng Phố, Thanh Long cùng Mạc Phàm đã thu hoạch không biết bao nhiêu tàn hồn tinh phách…

Hiện tại, những tàn hồn tinh phách này đều đã có thể chuyển hóa thành vật liệu cần thiết trợ lực cho Mạc Phàm tu luyện. Quả thực, việc tu luyện cả tám hệ đến đỉnh phong là một chuyện rất gian nan, nhưng Mạc Phàm nắm giữ tài nguyên khổng lồ như vậy, nhất định có thể làm được.

Tu luyện vẫn luôn là một quá trình khô khan, không có bất kỳ loại năng lực nào tồn tại con đường tắt tuyệt đối. Mặc dù danh tiếng vang xa, cả nước trên dưới đều đang bàn luận về đồ đằng và hộ quốc Thần Long, Mạc Phàm vẫn có thể bình tĩnh lại, chân thật đóng kín mình trong một cái sân nhỏ, mắt điếc tai ngơ! Cứ để ngoại giới thỏa thích tuyên dương truyền thuyết của ca đi! !

Hiện tại, tu vi cao nhất là Lôi hệ, kế đó là Hỏa hệ, rồi đến Ám Ảnh hệ, Không Gian hệ. Triệu Hoán hệ, Thổ hệ, Hỗn Độn hệ có tu vi thấp hơn một chút, bất quá hiện tại trong Tiểu Thanh Long trụy có một luồng năng lượng khổng lồ đang chờ mình đi tiêu hóa, tin rằng tất cả các hệ ma pháp sau lần bế quan tu luyện này đều sẽ có một lần tăng lên đáng kể!

Mạc Phàm cũng không đi đâu khác. Giống như những người khác, tạm thời ở lại Đĩnh thành. Triệu Mãn Duyên lần này hẳn là cũng được lợi ích cực kỳ lớn, rất hiếm thấy cùng Mạc Phàm đồng thời tu luyện. Dã nam nhân này mấy ngày không ăn mặn, tựa hồ dần dần thưởng thức loại cảm giác một mình thay đổi thế giới này, cũng quyết tâm làm một cường giả có thể một mình gánh vác một phương!

Trước đây không lâu, Triệu Mãn Duyên đã từ Triệu thị bên kia đoạt lại một ít tài sản, hắn đã quy đổi những tài sản này thành các loại ma pháp cội nguồn, hiển nhiên hắn cũng ý thức được không có gì quan trọng hơn việc bản thân trở nên mạnh mẽ.

Thời tiết lạnh lẽo, thổi lên gió cũng giống như là roi, mạnh mẽ quất lên thân thể người. Cây cối khô héo, một mảnh rừng rậm lớn gần Đĩnh thành cũng đã tàn lụi, rất nhiều cây nông nghiệp bị đông cứng chết, nước sông cũng bắt đầu kết băng. Thật vất vả có gần nửa tháng dấu hiệu ấm lên rõ ràng, nhưng không bao lâu lại là gió lạnh mãnh liệt, băng tuyết giáng lâm, một cái đô thị nguyên tố thổ như Đĩnh thành đều phải biến thành một mảnh trắng như tuyết!

Đã có thời gian rất dài không cảm nhận được sự biến đổi của mùa, ngoại trừ lạnh giá và càng thêm lạnh lẽo ra, hoàn toàn không nhận thức được sự ấm áp. Từng tấn từng tấn hỏa thạch từ trong ám quật được vận chuyển ra, làm vật liệu sưởi ấm tương đối quan trọng của cả thành phố…

“Những động yêu trong ám quật cũng bị dồn vào đường cùng, chúng nó không để ý tất cả huyết chiến với chúng ta, chính là vì bảo vệ những hỏa ma thạch tỏa nhiệt này, may là lần này Ma Pháp sư chúng ta đi vào khai thác có lực lượng đủ mạnh, nếu không lại là một lần ác chiến.” Vài tên quân quan trên xe vận tải chuyện phiếm nói.

“Tiếp tục như vậy cũng không phải cách a, chúng ta không có nơi trồng lương thực, thành phố phát điện và tỏa nhiệt phải tiêu thụ lượng lớn tài nguyên ma thạch, những quái vật trong ám quật cũng bị lạnh giá đến mất đi lý trí, xung quanh hành hung.”

“Chung quy vẫn là vùng duyên hải ấm áp hơn, có chút hoài niệm Thượng Hải, khí hậu nơi đó tốt hơn nơi này nhiều.”

“Hàng rào lòng đất bên kia truyền đến tin tức, nói là một cường giả từ Đế Đô điều phái tới, giết chết một đầu Thâm Hải Tích Ma Long lãnh tụ, đại quân Tích Ma Long bắt đầu trốn về biển.”

“Là ai vậy, lợi hại như vậy?”

“Nghe nói là một tên cấm chú pháp sư trẻ nhất quốc nội chúng ta, hơn nữa rất sớm đã tự mình tìm hiểu phương pháp cấm chú, tên gọi là gì cũng không biết rõ lắm, chỉ nghe nói là một tên Hỏa hệ cấm chú.”

“Vậy thì thật là hả hê lòng người. Nơi này thực sự quá lạnh, ngoại trừ đá là đá, vẫn là hy vọng có một ngày có thể trở lại Ma Đô đi, mặc dù mỗi ngày cùng hải yêu chiến đấu, cũng tốt hơn ở đây bị đông cứng đến da cũng muốn nứt ra rồi.”

Phàm Tuyết sơn

Bởi vì gần biển, khu căn cứ Phi Điểu cùng Phàm Tuyết sơn bên này đương nhiên phải ấm áp hơn nội địa mấy phần, không khí lạnh lẽo sẽ được Thái Bình Dương rộng lớn điều hòa, khí hậu chỉ tương tự mùa đông thông thường ở phía nam.

Mục Ninh Tuyết khoác một cái áo khoác tơ ngỗng trắng muốt, một mái tóc như tuyết buông xuống trên vai áo khoác, cất bước trong đình viện cổ kính, cũng giống như tiểu thơ cành vàng lá ngọc trong tranh cổ, trong suốt mà lại mê người.

“Ta biết rồi, ta hẳn là còn muốn bế quan một hồi nữa, sau khi kết thúc sẽ về Phàm Tuyết sơn.”

Đây là một đoạn ghi âm Mạc Phàm gửi đến. Hắn xem ra thực sự rất nỗ lực, không đi lung tung, một lòng chỉ vì nâng cao tu vi. Mặc dù có thể bế quan tu luyện ở Phàm Tuyết sơn, nhưng cân nhắc đến việc khu căn cứ Phi Điểu và Phàm Tuyết sơn cũng đang trong thời buổi loạn lạc, nếu Mạc Phàm bế quan ở đây, ít nhiều cũng sẽ chịu ảnh hưởng của việc hải yêu liên tục xâm nhập. Mục Ninh Tuyết cũng hy vọng hắn có thể ở một nơi yên tĩnh hơn để nâng cao tu vi.

“Ninh Tuyết, một ít mảnh vỡ địa tinh này được tìm thấy trong di tích Amazon. Thương hội của chúng ta đã bỏ ra giá cao mới mua lại từ tay những thợ săn đỉnh cấp kia, chắc là thứ ngươi cần chứ?” Chước Vũ bước nhanh tới, trên tay còn nâng một cái hộp đựng tài liệu.

Mục Ninh Tuyết mở hộp, nhìn thấy bên trong những tinh thể đặc biệt như kim cương vụn, trên mặt nở một nụ cười. Chước Vũ nhìn nàng, không khỏi thất thần. Mục Ninh Tuyết quả thực có vẻ đẹp trời phú mê hoặc, cảm giác nụ cười của nàng có thể làm say lòng cả nữ giới.

“Hẳn là đủ rồi.” Mục Ninh Tuyết nói với Chước Vũ.

“Có phải mang ý nghĩa Băng Tinh Sát Cung của ngươi cuối cùng đã hoàn chỉnh?” Chước Vũ có chút mong đợi hỏi.

“Ừm, ta cần tăng cường tu luyện.” Mục Ninh Tuyết gật đầu nói.

“Chờ ngươi xuất quan lần này, tin rằng trong nước không có mấy người là đối thủ của ngươi.”

“Ngươi nói hơi quá rồi.”

“Không hề nói quá, ta lại không phải chưa từng thấy cảnh ngươi sử dụng cây ma cung này.” Chước Vũ rất khẳng định nói.

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 887: Trùng kiến

Chương 340:

Q.1 – Chương 886: Khống chế Tà linh