» Q.1 – Chương 2872: Đồ đằng tụ hội
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 7, 2025
“Mật!!! ! ! ! ! !”
Trên bầu trời một tiếng gáy dài, ảnh ưng màu xanh đáp xuống, cuối cùng chao lượn quanh trên đầu Thanh Long.
Hùng ưng vẫy lên từng trận cuồng phong vẩn đục, cuồng phong xoắn thành từng cơn bão táp vẩn đục, lan rộng khắp khu vực Bến Thượng Hải, dã tính và thánh tính kết hợp với nhau.
Ban đầu, Mạc Phàm cho rằng Huyền xà và Bá Hạ va chạm vào nhau, kích phát một phần sức mạnh Thánh đồ đằng trong cơ thể chúng, nhưng rất nhanh Mạc Phàm chú ý đến bộ lông của Hải Đông Thanh Thần cũng tỏa ra ánh sáng rạng rỡ. Điều này khiến khí tức của nó hoàn toàn khác biệt so với trước đây!
Mạc Phàm quay đầu lại, lúc này mới phát hiện trên thân Thanh Long không chỉ hiện ra Ấn Thánh đồ đằng ngoằn ngoèo, chi chít, phân bố không theo quy tắc trên lớp vảy Thanh Long của nó.
Mà trên thân ba đại đồ đằng Huyền xà, Bá Hạ, Hải Đông Thanh Thần cũng đồng dạng có Ấn đồ đằng u quang tương tự.
Trên thân Đồ đằng Huyền xà là vảy rắn, Bá Hạ là ấn chú mai rùa, Hải Đông Thanh Thần là vân lông vũ.
Mà vảy rắn, vân lông vũ lại thuộc về một phần Ấn Thánh đồ đằng của Thanh Long. Thanh Long thức tỉnh, dường như đã kích hoạt tiềm năng thực sự của những đồ đằng thú đã biến mất từ thời cổ xưa này!
“Hống hống hống hống!!!!! ! ! ! ! !”
Ngay khi Thanh Long chiếu khắp, đánh thức nguyên lực của mấy đại đồ đằng khác thì, hướng tây, một đầu thánh thú toàn thân được bao phủ bởi lớp lông băng tuyết thanh khiết lao tới đây.
Nó đang bay như xé gió, nơi nó đi qua, bất luận dòng chảy nước biển xiết đến đâu đều ngưng kết thành băng tuyết dày đặc.
Băng sương bay lượn, trời băng đất kết, khí tức thần thánh càng thêm nồng đậm. Loại khí chất không nhiễm bụi trần này dường như là tiên thú từ thần giới tiên cảnh bước vào thế gian ô uế, phi phàm, thiên thánh tuyệt đối!
“Bạch hổ!!”
Thủ tịch Pháp sư phương Đông đầy mặt kinh ngạc nói.
Nhiều pháp sư đạt đến đỉnh cao đều đã đặt chân đến những thánh địa như Thiên Sơn, và truyền thuyết về Thánh Hổ Thiên Sơn càng được người ta bàn tán say sưa.
Nhưng Thiên Sơn và Ma Đô cách nhau xa xôi như vậy, tại sao Thánh đồ đằng Bạch hổ lại xuất hiện ở đây?
Bạch hổ có sức tấn công hủy diệt đối với đám hải yêu. Có thể thấy, những con sóng biển mà đám hải yêu khó khăn lắm mới tạo ra đều bị khí tức đông lại mà Bạch hổ tự mang khiến chúng đông cứng hoàn toàn. Phạm vi đông cứng rất rộng.
Hải yêu cấp bậc hơi cao có thể tự mình hô phong hoán vũ, nhưng những đám tiểu yêu tiểu ma kia lại lập tức như cá mập mắc cạn trên bờ cát. Dù có răng nanh sắc bén, thể phách cường tráng, cũng rất khó gây uy hiếp cho các pháp sư.
“Ào ào ào ~~~~~~~~~~”
Cùng một hướng với Tiểu Bạch Hổ, một sinh vật nhẹ nhàng bay lượn dưới ánh trăng cũng từ từ tiến gần.
Cánh của nó gần như trong suốt, nhưng trên đó chiếu ra ánh sáng lộng lẫy như mộng như ảo. Khác với sự hung hăng của Bạch hổ trên mặt đất không ngừng tạo thành băng tuyết, trên người nó tỏa ra luồng khí tức thánh khiết tựa như một vị tiên nữ đêm trăng, mang lại cho người ta cảm giác an bình, tĩnh lặng.
Yêu ma tàn phá bừa bãi, tà khí cuồn cuộn, người trong thành thấp thỏm lo âu, nhưng chẳng biết vì sao, khi lặng lẽ nhìn chăm chú vào con đồ đằng Nguyệt Nga này, nội tâm lại yên tĩnh chưa từng có.
Bá Hạ!
Huyền xà!
Hải Đông Thanh Thần!
Bạch hổ!
Nguyệt Nga Hoàng!
Năm đại đồ đằng toàn bộ xuất hiện. Chúng vây quanh gần đầu Thanh Long. Thánh khí giữa vài loại đồ đằng vào thời khắc này đạt đến đỉnh điểm. Có thể thấy luồng Thánh Quang óng ánh đến cực điểm lưu chuyển trên thân chúng, đặc biệt là Đồ đằng Thanh Long.
Thân thể Thanh Long ban đầu có màu xanh đen, trong màn trời u ám còn hơi khó nhìn rõ, nhưng theo năm đại đồ đằng thú giáng lâm, những vết ấn trên thân Thanh Long Thánh đồ đằng từ vân rồng trên sừng rồng cho đến thân rồng, đuôi rồng toàn bộ tỏa ra hào quang!!
Giữa các Đồ đằng vốn có sự tương ứng lẫn nhau. Có thể cảm nhận được mỗi một con đồ đằng vào thời khắc này đều đang lột xác…
Ngay cả Mạc Phàm cũng cảm thấy khó tin.
Mỗi một con đồ đằng này Mạc Phàm đều rất quen thuộc, nhưng cho đến hôm nay Mạc Phàm mới nhìn thấy bộ mặt thật của chúng nó, nhìn những thánh văn lấp lánh trên thân chúng nó. Mạc Phàm nhận ra rằng trong quá khứ chúng bất quá chỉ bảo lưu khí tức dã thú của đồ đằng ban đầu, nhìn qua không khác những yêu ma kia là bao. Hiện tại chúng mới thực sự là đồ đằng thú, viễn cổ chi thần nắm giữ thánh văn đồ đằng!
Tiếng gào thét của quân đoàn tiểu yêu khắp thành dưới luồng thánh khí bàng bạc này cũng không còn âm thanh.
Đám yêu tập kết xung quanh Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần lúc này cũng như gặp đại địch, tự rối loạn trận tuyến.
Các vị pháp sư cấm chú của Hiệp hội Cấm chú lúc này cũng bị cảnh tượng trước mắt khiến kinh ngạc không nói nên lời. Bọn họ dù thế nào cũng không nghĩ đến cuối cùng đứng ra che chở Ma Đô lại là những đồ đằng đã sớm mai danh ẩn tích này!
“~~~~~~~~~~~”
Âm thanh yêu dị, quái lạ của Lãnh Nguyệt Mâu, nó như đang nói với bầy yêu, vài con đồ đằng có gì đáng sợ?
Bất quá năm con đồ đằng, lại không phải tất cả đồ đằng của núi đồi mặt đất này.
Có nhiều đồ đằng đã tuyệt diệt như vậy, càng có nhiều đồ đằng không biết hình bóng như vậy. Những đồ đằng trước mắt này cũng bất quá là trẻ mồ côi của thánh chiến năm đó. Số lượng cấp đế vương trong bầy yêu bọn họ liền đạt đến bốn cái, càng không cần phải nói những Đại Quân chủ kia, siêu cấp quân chủ, chí tôn quân chủ, bán đế vương…
Đội hình như vậy, sợ gì không diệt hết nhân loại của một thành phố nhỏ bé này!!
“Hoành Ngọ hội trưởng, năm đại đồ đằng và Thánh đồ đằng Thanh Long giúp đỡ, trận chiến Ma Đô này có một tia hi vọng hay không?” Trên bầu trời, một Pháp sư mặc đồ mộc mạc lơ lửng trên không, mở miệng hỏi lớn.
Hội trưởng Hiệp hội Pháp thuật Hoành Ngọ ngẩng đầu nhìn tới, thấy chính là pháp sư cấm chú hệ Thủy, Viện trưởng Tiêu.
Viện trưởng Tiêu hạ xuống, đứng trên đài ngắm cảnh Bến Thượng Hải đã hoàn toàn thay đổi. Nước sông Hoàng Phố đã tràn ngập như ác long, nhưng theo ông đến, toàn bộ nước sông tràn ra không tên bình tĩnh lại. Nước sông và nước biển tiến tới lưu động ngăn nắp có trật tự. Dù cho bên kia sông là vô số hải yêu mạnh mẽ, dòng sông cuồn cuộn này cũng tuyệt đối không thoát khỏi sự khống chế của Viện trưởng Tiêu!!
Một mình Viện trưởng Tiêu dường như đã trấn áp luồng yêu khí bàng bạc xuống mấy phần. Con mắt khủng khiếp của Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần lập tức khóa chặt Viện trưởng Tiêu, hiển nhiên đối với Viện trưởng Tiêu mang theo địch ý và sự thù hận cực sâu!!
“Ma Đô, chắc chắn sẽ không diệt, chúng ta sẽ huyết chiến đến cùng với những hải yêu này!!” Hội trưởng Hoành Ngọ suýt nữa rơi lệ, hắn dùng hết hơi, hướng về bầu trời hét to.
Ma Đô có một chút hi vọng hay không??
Thánh đồ đằng và năm đại đồ đằng đến, cũng không đánh lại khí tức của bầy yêu.
Nhưng Ma Đô này là Ma Đô của nhân loại!
Trong nhân loại còn có cấm chú, còn có liên minh siêu giai, càng có đoàn cao giai, còn có đại quân trung giai, sơ giai vô cùng vô tận!
“Nghe lệnh ta, tất cả Pháp sư cấp cấm chú tập kết Bến Thượng Hải!” Hội trưởng Hoành Ngọ lần thứ hai hô to, cầm trong tay một lá cờ đầy rẫy điện quang màu tím tầng tầng ném lên trời cao.
Lệnh tập kết của Hiệp hội Pháp thuật!
Lúc trước tại cố đô, Mạc Phàm đã từng thấy lá lệnh tập kết này. Ma Đô rốt cuộc có bao nhiêu tên cấm chú, lại có bao nhiêu người mạnh mẽ, trước đây Mạc Phàm căn bản rất khó hiểu được, nhưng hiện tại rốt cuộc có thể tận mắt chứng kiến.
“Nghe lệnh ta, liên minh siêu giai, tập kết Bến Thượng Hải!” Thủ tịch Pháp sư phương Đông đồng dạng ném lên một lá cờ điện màu lam. Lá cờ này và lá cờ màu tím trước đó cùng phóng ra ánh sáng tập kết.