» Q.1 – Chương 2854: Cửu tử nhất sinh kiều (cầu)
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 7, 2025
Chương 2851: Cầu cửu tử nhất sinh
Quả thật không phải bản thể Hắc Long đại đế, chỉ là chân hồn Hắc Long hóa thân, nhưng một luồng long viêm này uy lực cũng kinh thiên động địa. Con quốc thú Ai Cập như Sphinx vậy mà trong long viêm đã bị đốt thành hai đoạn!
Trong long viêm, có hai đám lửa rơi xuống đất. Một đám là chân trước, gáy, vai, đầu của Sphinx; đám còn lại là eo người và chi sau.
Thân thể Sphinx bị thiêu đứt đoạn một cách khủng khiếp!
Nhất thời, đại quân mênh mông đang lúc này cứng lại, chúng tận mắt chứng kiến sứ giả Khufu thảm bại.
Sphinx vốn có thân thể bất tử, toàn thân là lửa nóng. Hai đoạn thân thể rơi xuống đất còn không ngừng bị vụn ra. Hàng đàn hàng đàn xác ướp lao tới chỗ Sphinx, không ngừng thi triển pháp thuật Ai Cập, thậm chí sử dụng cội nguồn Pharaông, cố gắng làm cho thân thể Sphinx tái tạo.
Nhưng long viêm không phải ai cũng chạm vào được. Những xác ướp cao cấp kia lần lượt bị đốt thành tro bụi. Những Pharaông đứng rất xa cạnh đống lửa không biết làm sao.
Xác ướp vẫn tiếp tục nhào đến thân Sphinx để dập tắt long viêm, tổn thất bao nhiêu cũng cam lòng.
Đám Pharaông gầm thét lên, dù thế nào cũng phải cứu Sphinx khỏi tan vỡ.
Đại quân xác ướp mênh mông, chỉ vì dập tắt long viêm mà tổn thất vài ngàn. Bầu trời ngập tràn tro tàn xác ướp, từ thây khô đã biến thành tro bụi…
Mạc Phàm vốn muốn truy kích, nhưng đám vong linh Khufu số lượng quá nhiều, hắn căn bản không thể vượt qua, chỉ đành trơ mắt nhìn Sphinx được những kẻ đó bất kể giá nào ghép lại.
Cuối cùng, Sphinx lại được nối lại. Có thể thấy thân thể kim sa của nó đã biến thành một đống than đen, cháy xém thê thảm. Một cái chân trước đã bị phế bỏ hoàn toàn, biến thành ba chân.
“Hống hống hống!!!!”
Sphinx sau khi tái tổ lại, phẫn nộ gào thét.
Vô cùng nhục nhã, vô cùng nhục nhã!
Lại bị tên nhân loại này suýt chút nữa đốt thành một đống bùn đất. Liếc nhìn cái chân bị thiếu, khuôn mặt đen sì của Sphinx hoàn toàn méo mó!
“Các ngươi tiếp tục tấn công, ta trở về bẩm báo Minh vương!” Sphinx âm trầm nói.
Mấy tên Pharaông cũng há hốc mồm…
Sao ngươi lại lâm trận bỏ chạy? Thiếu chân đâu ảnh hưởng gì? Bọn họ, những vong linh này, ai mà không cụt tay thiếu chân?
Huống chi, thiếu đi chủ soái như Sphinx, bọn họ chưa chắc đã chiếm được bạch sắc mộ cung. Bên trong bát phương vong quân còn có mấy nhân vật cực kỳ hung bạo khó đối phó. Không thể để toàn bộ đại quân vong linh Khufu nghe theo hai tỷ muội medusa?
“Ngươi không phải sư hùng, không phải pháp vương sao? Sao lại thành tang gia khuyển què chân thế này? Đừng trốn sau đám xác ướp kia, ra đây đường đường chính chính tranh tài!” Mạc Phàm đứng trên cao khiêu khích.
Sphinx tức giận đến ba cái móng vuốt cắm vào đất.
“Ngươi tên phàm nhân ngu xuẩn này, đơn giản là dựa dẫm chân long chi hồn. Chờ Minh vương của ta thống nhất Minh giới, tất sẽ ban cho ngươi cái chết đầu tiên!” Sphinx trong xương vẫn kiêu ngạo.
“Chờ ta bình định hải yêu, tất phá miếu của ngươi, rút máu ngươi, đào xương ngươi, giẫm mộ ngươi. Trở về nói một tiếng với chủ nhân Khufu của ngươi rằng dám đánh chủ ý cố đô chúng ta, Mạc Phàm ta nhất định đến nhà bái phỏng!” Mạc Phàm đáp trả.
Minh vương Khufu, kẻ khởi xướng trận chiến Thánh thành. Món nợ này Mạc Phàm sớm muộn sẽ tính toán với hắn. Không ngờ hắn lại chủ động chạy tới ngang ngược ở sát uyên này, vọng tưởng lợi dụng sát uyên tiếp tục mở rộng Minh huy thống trị của nó.
Sphinx há miệng, bộ dạng muốn nhào cắn.
Trên thân Mạc Phàm lại một lần nữa nổi lên long khí màu đen quấn quanh. Vừa nhìn thấy long khí này, Sphinx sợ đến quay đầu liền chạy. Rõ ràng là què một cái chân, lại chạy nhanh như bốn cái chân trước đó!
Thân thể bất tử thì thân thể bất tử, chỉ là không bị đánh cho hồn phi phách tán, biến thành tro bụi. Trên thế giới này nào có cái bất tử chân chính, vong linh cũng có điểm cuối.
…
Sphinx rời đi quả nhiên ảnh hưởng nghiêm trọng đến toàn bộ tinh thần đại quân vong linh. Nhưng rất đáng tiếc là Trisina và Euryale không có ý định buông tha Apase.
Đặc biệt là Apase đã từng thi triển tà nhãn hủy diệt medusa của nàng. Nếu không diệt trừ nàng, để nàng tiếp tục trưởng thành, cuối cùng cũng có một ngày hai tỷ muội các nàng đều sẽ bị Apase tiêu diệt. Bọn họ nắm trong tay quân đoàn nữ yêu có nhiều đến đâu cũng không có chút ý nghĩa nào, không có nữ yêu nào có thể ngăn cản được tà nhãn hủy diệt.
Chỉ là, Apase và Mạc Phàm trói chặt cùng nhau. Trisina và Euryale muốn giết chết Apase cũng không dễ dàng như vậy. Vong linh cố đô bảo vệ trong bạch sắc mộ cung này cũng không phải vật trang trí.
Hắc Long ma trang dần dần ảm đạm xuống. Mạc Phàm cũng ý thức được toàn bộ nguồn năng lượng ma trang chỉ có thể chống đỡ một lần Hắc Long long viêm. Sau khi sử dụng Hắc Long long viêm, có nghĩa là Mạc Phàm sẽ mất đi hết thảy hiệu quả khác của Hắc Long giác khôi, long lân áo giáp, Hắc Long cánh tay giáp, Hôn Minh Lê Ám chi sí cùng với Hắc Long chi ngoa.
Xem ra chiêu thức này, xác thực phải sử dụng ở thời điểm mấu chốt. Dù sao, với bộ hắc long ma trang trên người, Mạc Phàm đối mặt với những chí tôn quân chủ có năng lực hủy diệt bản thân mình, sẽ có bảo đảm sinh mệnh rất lớn.
Thở phào nhẹ nhõm thật dài, không nghĩ tới ở thời điểm mấu chốt nhất này, vẫn là Hắc Long đại đế che chở mình.
Hắc Long đã vong, nhưng hồn nó ở trong bộ ma trang này trên người mình.
Cũng có thể bộ Hắc Long ma cụ này còn rất nhiều năng lực mình chưa từng phát hiện, sẽ theo thực lực mình tăng lên không ngừng khai quật ra.
…
“Mạc Phàm, ta ở trên cầu cửu tử nhất sinh nhìn thấy một vài thứ, không biết có phải là đoạn thần chú hô hoán cổ lão các ngươi muốn tìm. Ta thử nghiệm dùng một ít bồn chứa của vương tiến hành rồi tỉnh lại, nhưng nó tựa hồ cần cái gì khác làm lời dẫn.” Tiếng Cửu U Hậu truyền đến từ phía sau lưng.
Mạc Phàm liếc nhìn Apase, Apase hướng Mạc Phàm gật đầu nói: “Ngươi đi đi, nơi này ta có thể xử lý. Vốn dĩ đây cũng là chuyện của ta.”
“Được, các nàng nếu dám bắt nạt ngươi, ta sẽ tìm lại bãi cho ngươi.” Mạc Phàm gật đầu.
Thời gian không cho phép Mạc Phàm tiếp tục ở lại đây quá lâu. Bọn họ còn muốn bố trận, càng cần phải chuẩn bị những thứ khác. Sphinx đã bị đánh lui, bạch sắc mộ cung trong thời gian ngắn sẽ không có vấn đề gì.
Bước vào bạch sắc cung điện, Mạc Phàm theo con đường quen thuộc đi đến cầu cửu tử nhất sinh.
Trong bạch sắc mộ cung dường như cũng nghỉ lại một ít tử linh đặc thù, hoặc là toàn bộ bạch sắc mộ cung cũng có linh hồn của nó. Hoàn toàn khác với lúc mới bước vào nơi này là mỗi con đường đều vô cùng rõ ràng, cũng rất thông suốt.
Không bị làm khó dễ, Mạc Phàm rất nhanh đã đến cầu cửu tử nhất sinh.
Nhưng trên cầu không có thứ gì, không có thần chú tương ứng.
“Ta đã tìm được mộ cung chi linh. Nó nhắc nhở ta ở đây. Nó nói nếu là cầu, vậy thì hẳn là có nước. Nước đủ tinh khiết, liền có thể nhìn thấy ngụ ý chân chính của cây cầu cửu tử nhất sinh này.” Cửu U Hậu nói cho Mạc Phàm.
Mạc Phàm nhìn xuống dưới cầu, phát hiện phía dưới cầu cửu tử nhất sinh không biết từ khi nào không còn là không gian hỗn độn đen kịt khủng bố, trái lại đã biến thành một ít đất gạch khô héo, phía trên có một ít ngấn như mương nước.
Mạc Phàm suy nghĩ một chút, đổ địa thánh tuyền xuống dưới cây cầu cửu tử nhất sinh này.
Rất nhanh nước suối thành sông, như một sợi tơ màu bạc, xuyên qua chín tòa cầu hình vòm màu trắng.
Mà nước suối trong suốt, dễ dàng ánh ra từng chuỗi thần chú dưới đáy cây cầu cửu tử nhất sinh. Chúng vừa vặn hiện chín hàng, như văn tự trên thẻ tre…