» Q.1 – Chương 2841: Địa thánh tuyền của cổ lão vương

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 7, 2025

Chương 2838: Địa thánh tuyền của cổ lão vương

Mọi người đang muốn cưỡi lên Hải Đông Thanh Thần. Mạc Phàm đỡ Linh Linh nhưng không có tới.

“Ngươi không đi?” Trương Tiểu Hầu không hiểu hỏi.

Mạc Phàm lắc lắc đầu.

“Ma Đô hiện tại nguy hiểm như thế, ngươi không theo chúng ta đến, chúng ta sợ là không chịu nổi a.” Triệu Mãn Duyên nói.

“Hầu tử, vị nữ quân ty Bân Úy ở Trấn Bắc quan ngươi còn nhớ chứ, nàng là người canh gác của trường thành cổ.” Mạc Phàm nói.

“Làm sao sẽ không nhớ rõ, chính là nàng khởi động ngự thiên tư thế trường thành cổ chặn lại đại quân Khufu dài mười mấy cây số.” Trương Tiểu Hầu nói.

Mấy người này mới phản ứng được, vị người canh gác trường thành cổ có thể để cho tường thành mọc lên từ mặt đất cũng là nhân vật then chốt.

“Đã có ngự thiên tư thế, chứng tỏ trường thành cổ còn có tư thế khác. Trong đó có một loại chính là cổ tường thần quân kia. Chúng ta giải được những cổ lão thần chú này, bảo đảm chúng ta khi thức tỉnh những di tích trường thành cổ kia có thể điều khiển chúng.” Mạc Phàm nói với Trương Tiểu Hầu.

“Được, ta nhất định làm được!” Trương Tiểu Hầu hầu như theo bản năng chào kiểu nhà binh, lập tức nhảy xuống từ lưng Hải Đông Thanh Thần.

Không cần phải nói thêm nữa, Trương Tiểu Hầu lập tức đạp lên Phong Linh Nhứ Vũ bay về phía Trấn Bắc quan.

Bân Úy, người canh gác trường thành cổ, nàng cũng là nhân vật then chốt để thức tỉnh Thánh đồ đằng lần này!

“Lão Triệu, Mục Bạch, Tương Thiểu Nhứ, Tống Phi Dao, ta không đến Ma Đô. Lần này nhiệm vụ của các ngươi khá nặng. Ma Đô hiện tại chiến tranh bùng phát, cục diện hỗn loạn không thể tả, cửu tử nhất sinh…” Mạc Phàm đứng trên mặt đất, nhìn mọi người trên lưng Hải Đông Thanh Thần.

“Đã đến lúc nào rồi, có lời gì thì nói nhanh lên.” Triệu Mãn Duyên mắng.

“Ta phải đến một chỗ. Tiêu viện trưởng phải dựa vào các ngươi mời đi theo. Trận mưa này cực kỳ trọng yếu, xin nhờ.” Mạc Phàm lần thứ hai dặn dò nói.

Tuy rằng không hiểu Mạc Phàm muốn đi nơi nào, có thể nhìn thấy ánh mắt Mạc Phàm, mọi người đều hiểu đây tuyệt đối không phải ánh mắt trốn tránh. Hắn nhất định còn có những chuyện khác quan trọng hơn!

“Giao cho chúng ta.” Mục Bạch trả lời.

“Tiêu viện trưởng không phải Thủy hệ cấm chú ta cũng lôi lại đây cho ngươi!” Triệu Mãn Duyên nói.

Hải Đông Thanh Thần đập cánh bay lên, từ lúc đầu cuốn lên một cơn lốc cát vàng đến một luồng khí lưu màu bạc, ngang qua phía chân trời, thân ảnh từ từ biến mất.

Trong lúc nhất thời, nơi này chỉ còn lại Mạc Phàm và Linh Linh.

Tình hình của Linh Linh đã hồi phục rất nhiều. Nàng nhìn Mạc Phàm, không biết Mạc Phàm tiếp theo muốn đi đâu.

“Chúng ta đi cố đô.” Mạc Phàm nói với Linh Linh.

“Tại sao?” Linh Linh ngược lại không rõ.

“Trường thành cổ là do ai xây?”

“Cổ lão vương?”

“Ngày đó ta ở Bắc Cương, tổng huấn luyện viên Trảm Không xuất hiện ở phía sau ta. Hắn liếc mắt nhìn tường thành cổ ngự thiên phong thái, lúc đó hắn nói một câu ta không hiểu lắm, nhưng ta hiện tại hình như có chút rõ ràng rồi!” Mạc Phàm nói.

Cảnh tượng đó Mạc Phàm rõ ràng nhớ lại, nhớ lại tổng huấn luyện viên đứng bên cạnh mình, nhớ lại từng câu nói hắn nói với mình, càng nhớ lại hắn dậm chân một cái, đại quân vong linh đầy khắp núi đồi vây quanh đế vương độc nhất vô nhị hắn!

Hắn nhìn tường thành cổ, nói bọn người Mạc Phàm lãng phí kiệt tác của hắn!

Kiệt tác của hắn!!

Không phải là tường thành cổ sao!

Hơn nữa Mạc Phàm nhớ rõ, trình độ Thổ hệ ma pháp của cổ lão vương cũng đạt đến đỉnh cao ở thời đại đó!!

Là hắn phá vỡ Vọng Thương thành, là hắn phá đứt đoạn thần tường, là hắn thực hiện thần tích Vạn Lý Trường Thành!!

Làm thế nào để không uổng phí kiệt tác của hắn? Mạc Phàm nhất định phải trở lại sát uyên một chuyến, đến bạch sắc mộ cung của cổ lão vương. Nơi đó nhất định sẽ có câu trả lời bản thân mình muốn biết!

Sát uyên đã từng xuất hiện ở Thánh thành, mà bây giờ sát uyên lại di chuyển đến đâu?

E rằng chỉ có Cửu U Hậu mới rõ ràng. Mạc Phàm bay trở lại cố đô. Có Hắc Long chi dực mặc dù lộ trình xa mấy ngàn dặm hắn cũng có thể đi hết nhanh chóng.

Mọi người ước định thời gian là một ngày.

Thời gian một ngày, Trương Tiểu Hầu cần tìm người canh gác trường thành cổ Bân Úy không biết bị điều đến đâu. Nàng hiển nhiên là hậu duệ của Vọng Thương thành, chỉ có nàng hiểu được những cổ lão thần chú kia. Chỉ mong nàng cũng biết làm thế nào biến thần tường thành cổ đại thần quân, chỉ có như vậy bọn họ mới có thể dẫn dắt họ đến Ma Đô.

Phía Trương Tiểu Hầu độ khó hẳn là không đặc biệt lớn, chỉ cần tìm được quân tịch của nàng, hỏi một phen là có thể hiểu rõ hướng đi của nàng.

Nhưng nhiệm vụ của Triệu Mãn Duyên, Mục Bạch, Tương Thiểu Nhứ, Tống Phi Dao lại cực kỳ nặng nề.

Địa phương họ muốn đến là Ma Đô, chiến dịch hoàn toàn bùng phát, vô số hải yêu tràn đến Ma Đô, xâm chiếm Ma Đô. Làm thế nào trong cục diện hỗn loạn như vậy tìm thấy Tiêu viện trưởng, lại làm thế nào thuyết phục hắn rời khỏi Ma Đô đến nơi này, đều là một chuyện cực kỳ gian nan, thời gian lại chỉ có một ngày.

Về phần bản thân mình, Mạc Phàm đúng là muốn đích thân đến Ma Đô.

Mạc Phàm tin rằng mình đi mời Tiêu viện trưởng, Tiêu viện trưởng nhất định sẽ đồng ý làm như vậy, hắn tin tưởng mình, mình cũng tin tưởng hắn.

Nhưng nhất định phải có người đi sát uyên, trong bạch sắc mộ cung của cổ lão vương còn để lại rất nhiều thứ, Mạc Phàm tin rằng nhất định sẽ có một thứ, có liên quan đến “kiệt tác” của cổ lão vương, nhất định sẽ có!

Vừa đến cố đô, phía Trương Tiểu Hầu liền gọi điện thoại tới.

“Alo?”

“Phàm ca, Bân Úy bên kia đã liên lạc, nàng ở sa mạc. Với tốc độ của ta đưa nàng tới hẳn là kịp, phía bên ta này không thành vấn đề. Nhưng Bân Úy nói với ta, nàng chỉ hiểu được cổ lão thần chú ngự thiên phong thái, những thần chú khác bản thân nàng cũng không biết ở đâu.” Trương Tiểu Hầu nói.

“Ngươi nói với nàng về Vọng Thương thành sao?” Mạc Phàm hỏi.

“Nói rồi, nàng nói nàng xác thực biết chuyện này, nhưng truyền thừa của nàng cũng tồn tại không trọn vẹn rất lớn. Nếu muốn tìm được thần chú canh gác hoàn chỉnh, đại khái phải vào trong cổ xưa lăng mộ, đặc biệt là của cổ lão vương.” Trương Tiểu Hầu nói.

“Ừm, ta đang trên đường đi.” Mạc Phàm gật đầu, trái tim cũng hơi buông lỏng một ít.

Xem ra mình đoán đúng.

Trường thành cổ chính là kiệt tác của người đó a!

“Phàm ca, ngươi muốn đi sát uyên??” Trương Tiểu Hầu tương đối bất ngờ.

“Đúng.”

“Nhưng tổng huấn luyện viên không phải đã…”

“Hắn nhất định có lưu lại gì đó.” Mạc Phàm rất khẳng định trả lời.

“Ừm, không ngờ tổng huấn luyện viên vẫn luôn che chở chúng ta.” Trương Tiểu Hầu nói.

Phía Trương Tiểu Hầu không thành vấn đề, như vậy xem chuyến đi sát uyên lần này của mình có thu hoạch quan trọng gì.

Tìm thấy Cửu U Hậu, Cửu U Hậu cảm thấy vài phần kinh ngạc về suy đoán này Mạc Phàm đưa ra.

Nếu thật sự tồn tại một đạo có thể triệu hồi thần tường, lúc cổ lão vương đối mặt Khufu tại sao không sử dụng, lúc Minh giới đại chiến tại sao cũng không sử dụng?

“Cái này… Ta đoán hắn hẳn là không có địa thánh tuyền.” Mạc Phàm trả lời.

Địa thánh tuyền phân tán trên thân các tộc người bảo vệ địa thánh tuyền. Người bảo vệ địa thánh tuyền lại là đời sau của cổ lão vương. Cổ lão vương luôn chờ đợi bản thân phục sinh. Sau khi hắn phục sinh đều sẽ yêu cầu địa thánh tuyền của tất cả người bảo vệ địa thánh tuyền.

Nhưng bởi vì cổ lão vương hòa vào linh hồn Trảm Không, Trảm Không cũng không muốn đi tìm địa thánh tuyền.

Sắp xếp như vậy, Mạc Phàm lúc này mới ý thức được:

Nguyên lai người mà người bảo vệ địa thánh tuyền chờ đợi cũng không phải là mình, mà là cổ lão vương thức tỉnh sau mấy ngàn năm!!

Là cổ lão vương, chính hắn muốn lấy lại địa thánh tuyền!

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 5842: Ngươi cũng quá có thể thổi

Chương 5841: Bá đạo tột cùng Minh Nguyệt Tâm

Chương 5840: Mềm mại không chịu nổi Tần Mộng Dao