» Q.1 – Chương 2754: Hà tự các ngươi bị ta bao vây
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 7, 2025
“Không Gian hệ, Lôi hệ… Chẳng lẽ Triệu Hoán hệ không phải hệ mạnh nhất của hắn? Nhưng trong tài liệu thợ săn nói rõ ràng hắn mới vừa tiến vào Siêu Giai!” Đỗ Mi ngơ ngác nhìn Mạc Phàm đang từ từ biến mất trên đường rừng tùng.
Lúc này, Thư Tiểu Họa và Nguyễn Phi Yến cũng tỉnh lại. Họ nhìn Mạc Phàm đi về phía Phi Hà Sơn Trang.
Phi Hà Sơn Trang phân bố rải rác trên mấy tòa núi cao, là nơi ở của bảy vị A Bà và hai vị A Công Hà Tự. Chín người này chính là những trưởng bối cường giả ẩn tộc, mỗi người đều có thực lực thâm sâu khó lường.
So với thế hệ trẻ, ưu thế lớn nhất của họ là chiếm cứ địa thánh tuyền trong suốt hai mươi năm, chuyên tâm tu luyện trong Hà Tự thần bí mà không lo bị quấy rầy. Nếu có thêm vài người có tư chất đặc biệt xuất sắc, thậm chí bồi dưỡng được một Cấm Chú pháp sư cũng không phải là không thể!
Trước Sơn Trang là đủ loại cây vải, hoa vải màu vàng nhạt tỏa hương thơm nồng nặc, tô điểm thêm nét thanh nhã, dịu dàng cho Sơn Trang gỗ màu hồng phấn nhạt. Phảng phất người từ trong Sơn Trang bước ra đều mang theo một loại linh vận đặc biệt như sơn hoa hải sản!
“Bên dưới có người sử dụng Ma pháp Lôi hệ, lẽ nào là tiện tỳ kia trở về? Hừ, nàng còn có gan trở về gây sự. Cửu tổ (tổ tiên) chúng ta phí hết tâm tư bồi dưỡng nàng thành người mạnh nhất Hà Tự, hy vọng nàng sẽ có ngày bước vào Cấm Chú, đưa ẩn tộc chúng ta trở lại huy hoàng năm xưa. Kết quả nàng ngược lại tốt, lại phản bội chúng ta, đáng ghét, thực sự đáng ghét. Nàng thật sự coi mình là vô địch sao? Ngày hôm nay, mấy người chúng ta cũng không muốn hạ thủ lưu tình nữa, xử quyết nàng để cáo tổ tiên!” Một phụ nhân mặc xiêm y màu xanh sẫm tức giận nói.
“Không nên nói cho Tống Phi Dao chuyện Hải Đông Thanh thần.” Một lão hán mặc áo đuôi ngắn, ngậm tẩu nói.
“Ai nói cho nàng? Thực sự là đáng ghét. Chỉ cần nàng không suy nghĩ lung tung, tĩnh tu thêm mấy năm trong thánh tuyền, với tư chất và thiên phú của nàng, tuyệt đối có hy vọng rất lớn trở thành Cấm Chú. Chúng ta bồi dưỡng nhiều năm như vậy, lại bị phá hủy bởi một chuyện mà ngay cả lão tổ tông cũng đã quên hết. Chẳng lẽ mấy đời người chúng ta phải mãi làm ổ ở đây, tùy ý người bên ngoài ức hiếp?” Phụ nhân màu xanh sẫm càng nói càng tức.
Tống Phi Dao là hy vọng lớn nhất của Hà Tự bọn họ. Mặc dù mấy năm qua xuất hiện một Nhạc Nam, một hạt giống tốt với thiên phú và nỗ lực không kém Tống Phi Dao, nhưng Nhạc Nam tuổi còn quá nhỏ. Phải chờ nàng trở thành cường giả tuyệt thế có thể một mình gánh vác một phương thì ít nhất còn bảy, tám năm nữa.
Hải yêu đang rình rập, Hà Tự sớm đã bị chúng nhòm ngó đủ kiểu. Mặc dù có những Minh Vũ cổ điêu kia cũng không phải an toàn tuyệt đối. Sự tồn vong của Hà Tự suy cho cùng vẫn dựa vào cường giả. Có Cấm Chú pháp sư và không có Cấm Chú pháp sư là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt!
“A Bà, A Bà, không tốt rồi!” Nhạc Nam vội vội vàng vàng chạy tới, gò má đỏ chót báo cáo.
“Hoảng cái gì? Không phải tiện tỳ kia trở về. Thật sự cho rằng rèn luyện bên ngoài một, hai năm là có tư cách hò hét với chúng ta sao? Đừng quên nàng chỉ có một mình!” Thất A Bà nói.
“Không phải tỷ tỷ, là người ngoài kia. Hắn không biết thông qua thủ đoạn gì tìm tới Hà Tự chúng ta, hiện tại đang kèm hai bên Thư Tiểu Họa và Nguyễn Phi Yến muốn tính sổ với chúng ta đây!” Nhạc Nam nói.
“Hừ, thứ gì? Chúng ta chưa từng coi hắn là chuyện đáng kể, hắn lại còn dám chạy đến Hà Tự chúng ta gây sự? Ai cho hắn cái gan lớn như vậy? Thật cho rằng Hà Tự chúng ta là hoang đảo chui từ dưới đất lên à!” Thất A Bà đứng dậy.
“Là một mình hắn hay là dẫn theo nhiều người ngoài hơn nữa?” Lão hán cầm tẩu vội vội vàng vàng hỏi.
“Một mình hắn!”
“Vậy càng không cần sợ.”
Thất A Bà bước ra ngoài, vừa đến lệ chi (vải) lâm sơn viện liền nhìn thấy Mạc Phàm đã ở trên đường đá cuội. Xung quanh quả thật vây quanh một đám con em trẻ tuổi, chỉ có điều không một ai dám tùy tiện động thủ với Mạc Phàm.
“Dám chạy đến Hà Tự chúng ta gây phiền phức, ngươi là người đầu tiên trong mấy chục năm qua. Hy vọng ngươi ngoài bản lĩnh muốn chết ra, còn có chút bản lĩnh khác.” Thất A Bà chỉ vào Mạc Phàm nói.
“Ta kỳ thực cũng không sốt ruột lắm, có thể cho các ngươi một ngày thời gian. Các ngươi nên ăn thì ăn, nên uống thì uống. Hoàng hôn ngày mai vừa đến, Hà Tự liền từ trên thế giới này biến mất rồi.” Mạc Phàm ngoáy ngoáy lỗ tai.
Hành vi của Mạc Phàm cực kỳ ngang ngược, lập tức khiến những nam nữ trẻ tuổi Hà Tự xung quanh chửi bới.
“Thả hai nha đầu này ra, sau khi ngươi thua rồi, ta miễn cưỡng có thể giữ lại mạng ngươi. Chặt đứt tay chân ngươi làm bao cát luyện quyền treo ở trước viện, đánh được một năm thì thả ngươi tự do.” Thất A Bà độc ác nói.
Mạc Phàm lúc này nhìn kỹ lại mới phát hiện, Thất A Bà này có vẻ như chính là người phụ nữ năm đó muốn dùng mỹ sắc giữ lại ngư dân kia. Dung mạo quả thực đã già đi rất nhiều, nghĩ lại cũng đúng chuyện đã xảy ra mười mấy năm trước.
Nhiều năm như vậy, ác độc không hề thay đổi!
Mạc Phàm liếc nhìn Thư Tiểu Họa và Nguyễn Phi Yến một cái.
Lão thái bà này còn coi mình đang nắm hai người họ làm con tin đây.
Viết ra cái gì chuyện cười? Người đánh vào nơi kẻ địch đóng quân, không đường thoát thân lại tứ cố vô thân mới bắt con tin để đổi lấy tự do. Mình là đến san bằng Hà Tự bọn họ, toàn bộ Hà Tự đã bị mình bao vây, tất cả mọi người đều sắp trở thành tù nhân!
Mạc Phàm hoàn toàn không để ý, trực tiếp thả Thư Tiểu Họa và Nguyễn Phi Yến ra.
Hai con tiểu dơi như bọn họ còn không tạo thành được uy hiếp gì đối với nam tử Cự Long như hắn.
“A Bà, A Bà, không tốt rồi! Hắn uống thánh tuyền của chúng ta, tất cả thánh tuyền đều uống cạn, không còn một giọt!” Nguyễn Phi Yến cuối cùng cũng khôi phục tự do nói chuyện, vừa khóc vừa kể lể.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sôi trào!
Rất nhanh, những nam nữ trẻ tuổi ban đầu không dám đối mặt giao đấu đều tiến tới, bày ra tư thế muốn liều mạng với Mạc Phàm.
“Đều tránh ra, các ngươi không phải đối thủ của hắn. Ta sẽ đích thân lột da hắn, phá dạ dày hắn, nhỏ máu của hắn từ từ chảy trong thánh đàm!” Sắc mặt Thất A Bà trở nên cực kỳ đáng sợ, tựa như ác quỷ xanh đậm hóa tối!
“Ta tiện thể ở chỗ đó đột phá một cấp. Địa thánh tuyền của các ngươi là thứ tốt. Thánh linh tinh khiết. Các ngươi đã sớm tâm đen hồn dơ bẩn rồi thì đừng ô nhiễm thánh tuyền nữa. Vẫn là giao cho ta bảo quản đi.” Mạc Phàm nói.
Thất A Bà đã không cách nào dùng ngôn ngữ để phát tiết lửa giận vô cùng vô tận trong lồng ngực.
Thân ảnh nàng nhanh chóng lấp lóe, nơi dừng chân đều xuất hiện bụi màu mực bạc. Liên tục mấy lần nhảy vọt đã xuất hiện trước mặt Mạc Phàm.
Dĩ nhiên là Không Gian hệ.
Thủ pháp phi thường thành thạo, tu vi cũng rất cao.
Sau khi Thất A Bà tiếp cận Mạc Phàm, ánh mắt của nàng hóa thành mấy ngàn đạo ngân châm màu bạc xuyên tuyến, từ bốn phương tám hướng nối nhau hướng về phía toàn thân Mạc Phàm. Nếu Mạc Phàm không chống đỡ được, thân thể sẽ trong nháy mắt bị đâm ra vô số lỗ thủng thấu quang.
Nhưng vào lúc này, một đầu sinh vật khắp toàn thân từ trên xuống dưới hiện ra tinh văn kiên nghị lông dài tuấn dật lao ra. Nó trước tiên dùng tinh văn kiên nghị đầy người huy hoàng đến cực điểm đập tan hết thảy ý niệm ngân châm, tiếp sau đó chân trước đột nhiên lao cắn vào thân Thất A Bà, sức mạnh lớn đến mức núi rừng rung động!