» Q.1 – Chương 2722: Trảo Tinh tập nữ đội

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 7, 2025

Chương 2720: Trảo Tinh tập nữ đội

Bước nhanh tiến lên vài dặm đường, rất nhanh Nguyễn tỷ tỷ ý thức được điều gì đó, lập tức cho tất cả mọi người bao vây nhau, làm ra dáng vẻ chuẩn bị chiến đấu.

“Chúng nó đang cố ý xua đuổi các ngươi, để cho các ngươi bị vây vào bẫy rập đã tỉ mỉ thiết kế,” Mạc Phàm mở miệng nói.

Sắc mặt Nguyễn tỷ tỷ có chút khó coi.

Đúng như Mạc Phàm nói, nàng đã mắc bẫy.

Những yêu vật quái lạ này cố tình đi vòng quanh, trước tiên làm các nàng hoảng loạn cất bước, để tiến vào một địa điểm có lợi hơn cho chúng nó chiến đấu, chẳng hạn như vị trí hiện tại giữa đồng cỏ phong y ngô công thảo này.

“Chúng ta có thể xử lý,” Nguyễn Phi Yến rất khẳng định nói.

“Ừm,” Mạc Phàm gật đầu, quả thật cũng không có ý xuất thủ.

Phong y ngô công thảo, hình dạng như con rết màu xanh đen, hai bên thân cây cỏ mọc đầy lông tơ như chân. Khi nhìn gần, chúng như những con rết dựng thẳng lên, thân mềm mại không ngừng uốn lượn theo gió.

Loại cỏ này được nhiều dược sư yêu thích, dược thương cũng thu hái và mua với số lượng lớn. Dù dùng để giải độc hay làm vết thương nhanh chóng đóng vảy, nó đều có tác dụng rất tốt, đồng thời cũng là nguyên liệu bổ sung khí huyết.

Phong y ngô công thảo cũng chú ý đến tuổi đời và môi trường sống. Do có tác dụng rộng rãi, nơi loại thảo dược này mọc nhiều thường có yêu ma lui tới. Bọn yêu ma bị thương rất cần phong y ngô công thảo!

Bên cạnh nguồn nước sạch sẽ, nhất định có dã thú qua lại.

Cũng theo lẽ đó, gần nơi có thảo dược chữa trị, tất kèm theo yêu ma hung tàn.

Nhưng nhiều sinh vật trong tự nhiên lại cực kỳ gian xảo và độc ác. Một số yêu vật khôn khéo, khi biết gần nơi có phong y ngô công thảo tất có yêu thú bị thương, sẽ ẩn nấp lâu dài ở đó, ôm cây đợi thỏ.

Giống như những sinh vật đầu độc nguồn nước gần đó…

Thiên nhiên phồn thịnh, đồng thời cũng đầy rẫy nguy hiểm, khắp nơi là cạm bẫy chết người.

Mạc Phàm thường xuyên ra ngoài, hắn tuy không biết những yêu thú bí ẩn ẩn nấp trong đồng cỏ phong y ngô công thảo thuộc chủng tộc gì, nhưng thủ đoạn săn mồi của chúng hắn lại nhìn thấu ngay lập tức.

Hắn có thể nhắc nhở những cô nương này đổi đường đi, bình tĩnh tránh khỏi đồng cỏ này, nhưng các nàng vốn ra ngoài rèn luyện. Có những thứ lời nói nhắc nhở và tự mình trải qua sẽ mang lại cảm xúc hoàn toàn khác biệt.

“Lỗ lỗ lỗ ~~~~~~~~~”

Cuối cùng, những yêu thú đã mưu đồ từ lâu muốn tấn công.

Ngô công thảo lay động, rồi lớp cỏ dày như sóng tách ra. Một con Trảo Tinh lưng hiện hình dạng đá lởm chởm màu đen lao ra, đôi mắt xanh biếc đột nhiên phát ra thứ ánh sáng làm hoa mắt người. Sau đó, trong nháy mắt, nó như điêu (chồn) lao đến nữ tử tên Đỗ Mi đang nằm dựa trên vai và cổ…

Vuốt sắc vươn ra, trực tiếp đâm vào vai. Tiếp theo, hai chiếc răng nanh nhọn lộ ra, nó ngoạm về phía mặt Đỗ Mi.

Mạc Phàm nhìn thấy không khỏi hoảng sợ.

Con tinh quái này cũng quá tà dị. Không biết còn tưởng là một con điêu y, giống như nhiều loại điêu y nửa đêm bỗng sống dậy ăn thịt người.

Cũng may bên cạnh Đỗ Mi có một vị Quang hệ tiểu pháp sư. Nàng có kinh nghiệm hơn các cô gái khác. Đối mặt với loại sinh vật quỷ dị tấn công này, nàng không sử dụng ngay kỹ năng phức tạp mà lập tức dùng một chiêu quang diệu thất minh (làm mù) chiếu mù mắt con Trảo Tinh đó.

Đỗ Mi lúc này mới phản ứng lại, vừa gào thét vừa kéo Trảo Tinh từ trên người xuống, nhưng vuốt của Trảo Tinh đã bám chắc vào thịt vai nàng.

“Nhanh kéo xuống, không thì ngươi không còn mặt mũi nữa!” Anh tỷ tỷ hô.

Đỗ Mi không còn cách nào, nhịn đau kéo xuống. Một lớp da trắng nõn cũng theo đó bị bong ra, máu me. Nàng đau đớn gào thét thảm thiết.

“Đều cẩn thận ánh mắt của chúng, sẽ làm người ta hoảng thần. Đừng để chúng bò lên người các ngươi,” Nguyễn tỷ tỷ nói lớn.

Các nàng thật sự thiếu kinh nghiệm, gặp nguy hiểm là gào lên không ngừng, ồn ào đến nỗi không nghe rõ tiếng người chỉ huy. Nguyễn tỷ tỷ bất đắc dĩ đành truyền âm thanh trực tiếp vào đầu các nàng, nhưng thực tế không có nhiều người nghe lọt.

Mạc Phàm nhìn các cô nương hỗn loạn, bất đắc dĩ lắc đầu.

Hắn mới dùng Long Cảm quét một vòng cách đây không lâu. Tu vi của những cô nương này không thấp, nhưng khả năng thực chiến lại nát đến mức “cay con mắt”. Bị một đám tiểu yêu cấp Chiến Tướng làm cho chật vật đến thế này.

Mạc Phàm không ra tay.

Nếu không liên quan đến tính mạng, Mạc Phàm sẽ không xuất thủ. Đây vốn là nguyên tắc người Hộ Đạo nên tuân thủ. Trên thực tế, nếu các nàng không cẩn thận chết dưới tay những Trảo Tinh cấp Chiến Tướng này, cũng không trách được Mạc Phàm.

Mạc Phàm – người Hộ Đạo – về nguyên tắc chỉ đối phó với những đại yêu có thực lực vượt xa bản thân các nàng. Còn những tiểu yêu có thực lực thấp hơn tu vi các nàng như vậy, các nàng hoàn toàn là do thiếu kinh nghiệm nên mới trông thê thảm như vậy.

Cuối cùng, vị Quang hệ tiểu tỷ tỷ kia trở thành mấu chốt của trận chiến này. Quang diệu của nàng khiến tốc độ của Trảo Tinh “chậm” lại.

Tốc độ của Trảo Tinh thực ra không nhanh đến mức trong nháy mắt đến trên thân thể người. Chủ yếu là phong y ngô công thảo còn có hiệu quả thôi miên. Chúng lợi dụng hiệu quả thôi miên để cặp mắt lục nhãn của chúng chứa ma lực mạnh hơn.

Trong mắt các nàng, Trảo Tinh bò lên người các nàng trong nháy mắt. Nhưng trong góc nhìn của Mạc Phàm, các nàng như những quả dưa ngốc đứng bất động ở đó, chờ yêu quái bò đến rồi mới phản ứng.

“Hoảng thần.”

Đại tỷ của các nàng ngay từ đầu đã nói cho các nàng điểm mấu chốt khi đối chiến, nhưng không hiểu sao các nàng vẫn hoảng loạn rất lâu mới nắm vững kỹ năng này.

Tổng cộng khoảng hai mươi con Trảo Tinh, không nhiều lắm.

Ở vùng ven biển nơi Hải Yêu bộ tộc hoành hành này, đám Trảo Tinh này chẳng khác nào những kẻ sống sót, tồn tại trong khe hở giữa Hải Yêu và các bộ lạc Yêu Ma.

Cũng là bất đắc dĩ. Trước đây, hơn hai mươi sinh vật cấp Chiến Tướng đã đủ để kéo còi báo động màu cam. Hiện nay, dễ dàng nhìn thấy những yêu vật tụ tập thành bầy. Chúng dường như cũng biết môi trường sống ngày càng khắc nghiệt, cần đoàn kết lại mới có thịt ăn.

“Phiền tránh sang một bên, ta bôi thuốc cho các tỷ muội,” Nguyễn tỷ tỷ đi tới, nói với Mạc Phàm.

Đây đại khái là lý do họ cần nữ thợ săn.

Mạc Phàm lịch sự xoay người rời đi, nói: “Ta đi tuần tra gần đây, các ngươi cứ yên tâm điều chỉnh trạng thái.”

Nguyễn tỷ tỷ thấy Mạc Phàm đi khá xa, lúc này mới bảo Đỗ Mi và vài tỷ muội khác bị thương cởi quần áo.

Họ cũng không có nhiều thời gian dựng lều hay gì cả, vẫn muốn Mạc Phàm nhanh chóng tránh đi. Ai ngờ, người nào đó lại sở hữu năng lực Ám Ảnh hệ. Mạc Phàm với kỹ năng Ám Ảnh hệ, điều đầu tiên làm là kiểm chứng mình đã nhìn chuẩn xác “kích cỡ” của người ta chưa.

“Tính ra, trước đây nơi này hẳn là vùng ngoại ô an toàn, nhiều nhất chỉ có ba, năm con cấp Nô Bộc lang thang. Hiện tại lại là cấp Chiến Tướng thành ổ,” Mạc Phàm bất đắc dĩ lắc đầu.

Pháp sư sơ giai về cơ bản không thể ra khỏi thành thị. Pháp sư cấp trung nhất định phải đi cùng đoàn lớn. Pháp sư cao giai cũng không thể độc hành…

“Không ngờ a, không ngờ, dáng người cao ráo thế mà lại lớn đến thế, thẳng đến thế. Chà chà, nhỏ tuổi nhất, lại là lớn nhất… Ồ, cái hình xăm kia.”

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 62: Dị biến

Chương 32: Trần Hưng Lam

Q.1 – Chương 61: Huyễn ma yêu thú