» Q.1 – Chương 2719: Không hổ là cao thủ
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 7, 2025
Chương 2717: Không hổ là cao thủ
Mặc kệ lúc nào, Tiểu Cá Trạch đều là bảo đảm lớn nhất cho việc tăng lên tu vi của Mạc Phàm.
Còn một chút thời gian nữa mới hừng đông, Mạc Phàm cũng đã lâu không vào tiểu thiên địa trong Tiểu Cá Trạch để thị sát. Đem ý niệm của mình thăm dò vào trong Tiểu Cá Trạch trụy, rất nhanh một tiểu thế giới mới tinh liền hiện ra.
Minh Hà đã không còn là Minh Hà, từ sau khi thu nạp cổ lão vương tinh hồn, nhánh Minh Hà bên trong Tiểu Cá Trạch này liền điên cuồng mở rộng, bất tri bất giác hóa thành một mảnh đại dương nhìn không thấy phần cuối.
Trong Minh Hải đại dương màu mực, một ít tinh hồn tàn phách đẳng cấp khác nhau như sinh vật phù du trong nước vậy đang du đãng, tỏa ra hào quang phi thường yếu ớt.
“Tinh hồn tàn phách hơi ít a, lẽ nào là vừa nãy dùng để giúp đỡ ta tăng cao tu vi cảnh giới?” Mạc Phàm dò xét một vòng.
Trước đó, Mạc Phàm đã tích góp rất nhiều tàn hồn tinh phách, nguyên bản định dùng để cường hóa quân đội lão lang chúng nó một chút, nhằm chế tạo thành một đội lang quân tinh nhuệ có thể vào nhà cướp của. Ai ngờ thoáng cái, hơn nửa kho dự trữ của mình đã cạn sạch.
“Nguyên lai thu thập tàn hồn tinh phách cũng có thể trực tiếp giúp ta phá tan tu vi bình phong, Tiểu Cá Trạch ngươi lần này tăng lên rất là ghê gớm a!” Mạc Phàm vui vẻ nói.
Khẩu phần lương thực hàng ngày của Tiểu Cá Trạch chính là những tàn hồn tinh phách kia, còn bữa tiệc lớn là tài nguyên hiếm có và lực lượng đồ đằng. Nói cách khác, Tiểu Cá Trạch hiện tại đã thăng cấp đến mức có thể biến những khẩu phần lương thực tàn hồn tinh phách tầm thường kia thành động lực tu luyện cho Mạc Phàm.
Hỗn Độn hệ, Thổ hệ có thể vẫn chưa đạt đến siêu giai đây. Nếu hai hệ này đuổi kịp đại bộ đội mà nói, thực lực của bản thân lại có thể tăng lên một đoạn dài. Dù sao Mạc Phàm còn nắm giữ pháp môn dung hợp. Pháp môn dung hợp muốn phát huy hiệu quả đến mức cực hạn, thì mỗi hệ đều phải mạnh mẽ một cách cân đối!
Trong đại chiến Phàm Tuyết sơn, Mạc Phàm không sử dụng pháp môn dung hợp. Trên thực tế, hiện tại Mạc Phàm có Hắc Long bộ đồ, Thần Hỏa Diêm Vương, pháp môn dung hợp, được xem là ba nguồn sức mạnh mạnh nhất. Nếu không lo lắng sau lưng Triệu Kinh còn có một vài lão bất tử đang nhìn chằm chằm, Mạc Phàm sử dụng pháp môn dung hợp mà nói, hẳn là có thể nhanh hơn giải quyết trận chiến đó.
Không phải Mạc Phàm cố ý ẩn giấu thực lực, Triệu Kinh dù sao cũng là một người thừa kế quan trọng của Triệu thị. Không chắc sau lưng không có tồn tại một tên đỉnh vị giả, thậm chí bán cấm chú. Muốn Mạc Phàm phô bày toàn bộ, Phàm Tuyết sơn cũng cách diệt vong không xa. Hành tẩu giang hồ, kẻ thù đông đảo, không phải vạn bất đắc dĩ, lá bài tẩy không thể tung ra hết.
Thổ hệ và Hỗn Độn hệ sau thời gian dài bồi dưỡng như vậy, hơn nửa cũng đang ở giai đoạn đột phá. Tiểu Cá Trạch trụy hiện tại đã lên cấp đến mức dựa vào tàn hồn tinh phách làm thức ăn hàng ngày cũng có thể giúp Mạc Phàm phá tan rào cản cấp bậc tu vi. Như vậy, chỉ cần tàn hồn tinh phách đầy đủ, hai hệ hẳn là lập tức có thể bước vào siêu giai.
Người khác bốn hệ mãn tu, bản thân tám hệ siêu giai, hẳn là một loại mạnh mẽ riêng biệt đi.
Vừa vặn mấy ngày nay vào một đội ngũ nhỏ, có cơ hội dùng nhiều Thổ hệ và Hỗn Độn hệ một chút, lại thử một lần bản lĩnh Triệu Hoán hệ, tránh cho các hệ khác không có cơ hội gì có thể tăng lên.
Pháp thuật tăng lên, không chỉ cần nội tu, còn cần ngoại dụng.
“Minh Vũ cổ thành này hẳn là cũng sẽ không quá hung hiểm. Không có tình huống gì khác, Hỏa hệ, Ám Ảnh hệ, Lôi hệ, Không Gian hệ trước hết không cần. Có Triệu Hoán hệ siêu giai, Thổ hệ và Hỗn Độn hệ cao giai đỉnh cao, đủ để ứng phó.”
Mỗi đứa bé đều nên ra ngoài rèn luyện, hiện tại mỗi hệ tương đương với con của Mạc Phàm. Đều dựa vào Lôi hệ và Hỏa hệ lão đại ca, chỉ có thể kìm hãm sự trưởng thành của những huynh đệ tỷ muội khác.
Mạc Phàm có quá nhiều hệ pháp thuật. Khi ứng phó kẻ địch mạnh mẽ, những hệ khác càng nhiều đều có tác dụng phụ trợ. Đây không phải thói quen tốt. Sóng to gió lớn ngược lại cần các hệ khác một mình cản, như vậy chúng nó mới sẽ trưởng thành mức độ lớn!
“Cấm dùng, cấm dùng, nhất định phải cấm dùng Hỏa hệ, Lôi hệ, Ám ảnh, không gian!” Mạc Phàm liên tục dặn dò bản thân.
Hết cách rồi, vì tám hệ của mình mãn tu, mạnh nhất toàn cầu, nên phải phụ trọng tu luyện. Những người luyện võ, cơ bản đều sẽ mặc thiết y, bó bao cát, đạo lý là một.
…
Tiếng gà gáy liên tục, Mạc Phàm mở mắt ra, phát hiện trời đã mờ sáng. Cặp mắt hiện ra hào quang ánh trăng vẩn đục nhìn kỹ ngoài cửa sổ. Đại khái vài phút sau, con ngươi của hắn mới lần nữa khôi phục màu nâu đen.
Duỗi người, không thể không nói không khí bên ngoài khác biệt với thành phố lớn, đặc biệt thanh tân mát mẻ.
Khu căn cứ cần phải xây dựng hết sức, đa số đều mang dáng vẻ công nghiệp cự thành. Sương sớm sẽ chiếm cứ bầu trời, rất ít khi thấy bầu trời sáng sủa như vậy.
Triều vụ ngày hôm qua hôm nay lập tức biến mất, như bị hồ lô Thái Thượng Lão Quân hút đi vậy. Trời trong nắng ấm, màn trời đang dần dần rút đi tầng ám chất kia theo bình minh lên, trở nên minh lam tựa như bảo ngọc.
Mạc Phàm rất yêu thích khí hậu như vậy, khá giống Bác thành mùa mưa liên miên bỗng nhiên bước vào mùa xuân ấm áp, ánh nắng tươi sáng, khắp thành váy ngắn tất chân, lưu luyến quên về…
Chính là những hải yêu chết tiệt kia, cực nam đế vương tà ác độc ác, khiến tất cả những thứ tốt đẹp này đều bị tuyết che lấp, mãi mãi có một tầng mây đen bao phủ mỗi tòa thành thị loài người sinh sống, giống ma trảo vậy chặn lấy yết hầu con người!
Đi đến cửa thành, Mạc Phàm phát hiện phần lớn pháp sư nơi đây đều thức dậy rất sớm, chợ sáng cũng đặc biệt náo nhiệt.
“Tiểu huynh đệ, ta thấy ngươi ấn đường biến thành màu đen, ánh mắt vẩn đục, lần này xuất hành e có họa sát thân a. Trên tay ta đây một cái bát bảo khải y, cùng ngươi khá có duyên phận, ta tặng cho ngươi, ngươi tùy ý cho chút tiền hương nến là được.” Một nam tử mặc tăng bào lôi thôi mặt tươi cười nói với Mạc Phàm đang đi tới.
Mạc Phàm không thèm để ý hắn.
Thời đại này, vì bán một cái khải ma cụ, Phật duyên cũng bị lôi ra.
Cho ít, nói ngươi vô duyên; cho đủ rồi, mới là hữu duyên. Mạc Phàm còn không hiểu bọn họ những thủ đoạn hành tẩu giang hồ này sao?
Đến cửa thành, Mạc Phàm thấy lít nha lít nhít người. Họ phân bố tại quảng trường gần đó, chờ xuất phát. Lần lượt có các đoàn đội rời khỏi thành cứ điểm.
Xung quanh thành cứ điểm có yêu ma du đãng, vì vậy đi ra khỏi cửa thành có nghĩa là nguy hiểm đến. Các tay già đời thì vừa nói vừa cười, trông như đi chơi xuân. Người mới thì từng người như gặp đại địch, phảng phất ra khỏi cánh cửa này là thực sự vào hang ổ ma quỷ.
Mạc Phàm đến cửa thành, tìm thấy hai vị nữ tử ngày đó.
Anh tỷ tỷ vẫn bộ trang phục kia, màu lam nhạt chủ đạo, pha thêm một chút cam hồng, trông thành thục hơn một chút.
Thư Tiểu Họa cũng đội mũ khăn, màu sắc trên người nàng thì tươi tắn hơn, màu vàng nhạt chủ đạo, giọng nói véo von đáng yêu, phảng phất một con chim hoàng oanh, hoạt bát, tràn đầy phấn chấn.
“Cao thủ, ngươi tới rồi, mau mau nhanh. Ta mới vừa kiếm được một ít bảo bối. Nếu không phải ta có duyên với cao tăng, không hẳn có thể lập tức có được nhiều như vậy. Ta đã mua cho các tỷ tỷ đều một cái, cũng mua cho ngươi, nhanh mặc vào.” Thư Tiểu Họa khuôn mặt tràn ngập nụ cười, dáng vẻ đáng yêu.
“Chẳng lẽ đây là bát bảo khải y??” Mạc Phàm nhướng mày hỏi.
“Nha, không hổ là cao thủ, rất có mắt nhìn, chính là nó!!” Nụ cười của Thư Tiểu Họa càng rạng rỡ.