» Q.1 – Chương 2717: Mạnh nhất thành cứ điểm

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 7, 2025

Chương 2715: Mạnh nhất thành cứ điểm

“Chiêu mộ nhà bào chế thuốc đồng hành, phụ trách giải quyết độc tính Phong Y Ngô Công thảo ở Minh Vũ cổ thành… Cái này không thể đi à, lão tử đối với dược lý một chữ cũng không biết.”

“Tìm đường giả, phụ trách quy hoạch đường đi, tốt nhất có thể dẫn dụ yêu ma hung tàn, ưu tiên xuất ngũ thám báo.” Mạc Phàm vuốt cằm, suy nghĩ về lời chiêu mộ này. Có vẻ như chính mình là một kẻ mù đường từ đầu đến cuối, điều này cũng đi không được.

“Thủy hệ pháp sư, chí ít hai hệ cao giai, người có ý định gặp mặt nói chuyện, có thể trước tiên thanh toán một khoản tiền thuê.”

“Không thể nào, thật vất vả đến nơi này, vốn muốn đắc ý trang cái X, sao lại không cho ta dù chỉ một cơ hội?”

Mạc Phàm bắt đầu đau đầu. Những người này chiêu mộ quá nửa là những kẻ có tài năng đặc biệt, như chính mình loại thuần tay chân này, trái lại lại trông rất bình thường.

Ngẫm lại cũng đúng, những người đến cứ điểm thành này đa phần là chiến đấu pháp sư. Một đội ngũ nếu không có đủ nhiều tay chân, cũng không thể đi vào khai hoang.

Đọc tiếp từng cái, Mạc Phàm phát hiện bản thân, một chí cường giả siêu giai vang dội, lại có một sự quẫn bách khó tìm việc.

“Quên đi, tìm người khác không bằng để họ tìm ta.” Mạc Phàm nói.

Trên quảng trường vô cùng đông người. Đa số tụ thành những nhóm nhỏ. Có nhóm trông như quân nhân, đứng thẳng hàng chỉnh tề. Có nhóm lại khá tản mạn, tụ lại cùng nhau nói chuyện phiếm. Tuy nhiên, họ đều luôn chú ý đến thông tin không ngừng chạy trên quảng trường.

Những nhiệm vụ dễ kiếm tiền đa số thợ săn và lính đánh thuê đều muốn nhận. Lúc này, chỉ xem ai nhanh mắt lẹ tay. Dù sao, rất nhiều chủ thuê sau khi đăng treo thưởng cũng sẽ không thật lòng đi chọn đoàn thể chấp hành. Khi một số thợ săn cấp bậc cao muốn thực hiện một treo thưởng lớn nào đó, họ sẽ làm công tác chuẩn bị trước, thậm chí còn phân phát một ít lợi ích nhỏ cho đội ngũ của mình.

Có những đoàn thể đã thành hình, họ thậm chí sẽ bố trí một người chuyên trách quản lý bí quyển trục thông tin tình báo. Đương nhiên, không phải tất cả thợ săn, đoàn thể đều có tài chính để sắp xếp một nhân viên chuyên nghiệp như vậy. Vì thế, đa số lúc mọi người đều đến tìm nữ cố vấn thợ săn ở phòng khách thợ săn, tốn một khoản chi phí cho dịch vụ.

“Chiến đấu pháp sư mạnh nhất cứ điểm thành, tìm kiếm một đội ngũ đi Minh Vũ cổ thành, yêu cầu hiểu rõ đủ sâu về Minh Vũ cổ thành… Oa, đây là ai vậy, đồ ngốc, khoác lác cũng không có bộ dạng này như hắn. Lại có mặt nói mình là chiến đấu pháp sư mạnh nhất cứ điểm thành. Ai đăng tin tức này, ta Phương Hùng không phục đầu tiên!”

“Ha ha, rừng lớn chim gì cũng có. Câu nói như thế cũng dám nói, một chút đầu óc cũng không có. Hắn mà tìm được đội ngũ thì có quỷ.” Một nam tử đeo kính mặt đen sạm cực độ cười lạnh nói.

“Lão đại, đội ngũ chúng ta vừa khuyết một tay chân. Người này hình như rất mạnh. Có muốn kéo họ vào đội ngũ chúng ta không?”

“Ngươi là óc heo à? Loại người này tám chín phần mười sẽ không tìm được đội ngũ nào. Thực sự không ai muốn nên mới dùng loại chiến lược tiếp thị vô vị này.”

“Có lý nha.”

Mạc Phàm ngồi trên một chiếc ghế dài, tư thế ngồi thẳng tắp thể hiện sự nghiêm nghị. Cao thủ phải có phong độ của cao thủ, không thể như tên du côn, tiểu lưu manh lại còn gác chân lên, ngậm thuốc lá, ánh mắt tà tà liếc nhìn những nữ pháp sư có thân hình yểu điệu trên quảng trường.

Tin tức chiến đấu pháp sư mạnh nhất chính là do Mạc Phàm đăng.

Nói khiêm tốn là pháp sư mạnh nhất cứ điểm thành, kỳ thực hắn là người đàn ông trâu bò nhất khu căn cứ Phi Điểu. Trong trường hợp các nhân vật pháp sư cấm chú như vậy nhất định phải tuân thủ công ước ma pháp, Mạc Phàm cảm thấy dưới cảnh giới cấm chú, sẽ không có quá nhiều người đánh thắng được mình.

Cho dù có, mọi người cũng đánh không phân cao thấp. Xếp ngang hàng mạnh nhất không có chút vấn đề nào.

“Kỳ quái, rõ ràng đã đăng rồi, sao không có ai đến?” Mạc Phàm ngẩng đầu nhìn màn hình lớn cuộn, rơi vào trầm tư.

Chờ thêm một lúc, vẫn không có bất kỳ đội ngũ nào liên hệ mình. Điều này khiến Mạc Phàm bắt đầu nghi ngờ những người ở cứ điểm thành này có phải đầu óc có vấn đề không. Rõ ràng bản thân “thụ giá” vô cùng rẻ, tại sao không có ai “bao” mình?

“Anh tỷ tỷ, chúng ta ở cứ điểm thành này đã mấy ngày rồi, sao còn chưa xuất phát? Sáng sớm mai cầu vồng chớp giật sẽ xuất hiện, đó là cơ hội rất hiếm có.” Một cô gái trông chỉ mười sáu, mười bảy tuổi cất giọng lanh lảnh nói.

Thiếu nữ này cách Mạc Phàm mấy mét. Mạc Phàm thậm chí có thể ngửi thấy mùi thơm ngát trên người nàng bay tới.

“Không thể lỗ mãng. Lão sư dặn dò kỹ lưỡng, an toàn là trên hết. Trước khi tìm được đoàn thợ săn đủ mạnh hộ đạo cho chúng ta, chúng ta không thể tiến vào trong Minh Vũ cổ thành.” Nữ tử được gọi là Anh tỷ tỷ tuổi cũng không lớn, xinh đẹp hào phóng, chỉ là giữa hai lông mày lộ ra vẻ giả vờ thâm trầm, từng trải.

Mạc Phàm tuy rằng xem người không đặc biệt lợi hại, nhưng đại khái cũng có thể đoán được Anh tỷ tỷ này chắc hẳn chưa từng ra ngoài mấy lần. Đơn giản là cố ý làm ra vẻ người sống chớ lại gần, tránh bị một số kẻ bụng dạ khó lường nhìn chằm chằm.

“Nhưng làm gì có đội ngũ toàn là thợ săn nữ sinh chứ. Tiếp tục như vậy chúng ta hơn nửa tháng cũng đừng nghĩ xuất phát rồi.” Thiếu nữ tuổi còn rất non bĩu môi, có chút bất mãn nói.

“Thợ săn nữ độc thân có thực lực khá mạnh cũng được. Lão sư từng căn dặn, chúng ta nếu như mời người hộ đạo thì nhất định phải mời nữ giới.”

“Ai nha, phiền phức chết đi được. Chúng ta đâu phải lần đầu ra ngoài. Ai là người xấu, ai là người tốt, sao lại không phân biệt được?”

“Vậy ngươi nói xem trên quảng trường này, ai là người tốt, ai là người xấu.” Anh tỷ tỷ giận dữ hỏi.

Con ngươi thiếu nữ lập tức sáng lên, lập tức chỉ vào một nam tử có vết sẹo trên mặt cách mười mấy mét đang đi ngang qua nói: “Kia chính là người xấu, mặt sẹo, hung ác cực độ.”

Sau đó, thiếu nữ lại phát hiện một nam tử ngoan ngoãn, anh tuấn trắng nõn. Một mái tóc dài phóng đãng bất kham nhưng được xử lý rất sạch sẽ. Chiếc chế phục thợ săn tiêu chuẩn mặc trên người hắn lại có vài phần quý khí.

“Cái đó, chính là người tốt.” Thiếu nữ vội vàng nói, hơn nữa sau khi chăm chú nhìn tên nam tử anh tuấn kia nhiều hơn, trên gương mặt rõ ràng còn ửng hồng.

Anh tỷ tỷ tức giận giơ tay lên, dùng khớp ngón trỏ gõ vào trán thiếu nữ, mắng: “Ngươi không cứu nổi rồi!”

Mạc Phàm vẫn luôn để ý hai nữ tử. Không phải vì các nàng xinh đẹp đến mức nào, mà là cách trang điểm của các nàng cực kỳ giống vị Thần Tiên tỷ tỷ trước đó hắn gặp trong miếu.

Khăn đội đầu màu sắc rực rỡ, mũ tinh xảo che gió biển. Hai gò má được khăn đội đầu buông xuống che lại, chỉ lộ ra mắt, lông mày, miệng và mũi. Như vậy rất khó nhìn rõ dung mạo các nàng. Cũng không biết có phải là thủ đoạn phòng tránh của nữ tử khi xuất phát từ một nơi nào đó ra ngoài không.

Nhưng đàn ông rất nhiều lúc là một loại động vật cực kỳ thích tò mò. Càng là chỉ nhìn thấy một chút, càng đối với nó có vô hạn mơ mộng. Dung mạo bị che khuất dưới khăn đầu và mũ đó thường khiến lòng người ngứa ngáy như ma cào!

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 5370: Siêu việt đế giả nhân vật

Q.1 – Chương 2900: Thanh Long VS Yêu Thần

Chương 5369: Dạ Triều Dương xuất thủ