» Chương 436: Chiến Công Tôn Uyển Nhi!

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 26, 2025

Dưới một cái nhấn này, Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết của Bạch Tiểu Thuần lập tức vận chuyển. Từ Kim Đan trong cơ thể hắn, một luồng hàn khí nồng đậm bắn ra, bóp méo hư vô, tràn ra, thẳng đến tứ sắc Băng Hoa đang tiến đến.

Sát na đụng chạm, tiếng oanh minh vang vọng tứ phương. Ba cánh hoa của Băng Hoa lập tức hóa thành tro bụi. Tuy nhiên, cánh hoa cuối cùng, to lớn hơn mấy lần, như một lưỡi băng, trực tiếp xé toạc hàn khí của Bạch Tiểu Thuần, gào thét lao về phía hắn.

Tốc độ cực nhanh, sát na đã tới gần. Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến đổi. Lực trung hàn của hắn, sau khi đụng chạm Băng Hoa, đã bị thôn phệ gần nửa. Giờ phút này, lưỡi băng vừa mới tới gần, hàn ý tràn ra khiến máu huyết toàn thân Bạch Tiểu Thuần như muốn đóng băng. May thay, trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần ngoài Thiên Đạo Kim Đan, còn có Bất Tử Kim Cương Đan. Đan này đột nhiên chấn động, kích phát lực nhục thân của Bạch Tiểu Thuần.

Trong chớp mắt lưỡi băng kia tới gần, Bạch Tiểu Thuần gầm nhẹ một tiếng, nắm tay phải, trực tiếp đấm ra một quyền về phía lưỡi băng đang tiến đến.

Tiếng vang ngập trời, lưỡi băng dưới âm thanh ken két lập tức vỡ vụn ra. Lúc tứ tán, Bạch Tiểu Thuần phun ra một ngụm máu tươi, tay phải run rẩy, máu thịt be bét. Nhưng hắn biết mình không thể lùi lại. Thân thể nhoáng một cái, lại thẳng đến pho tượng Công Tôn Uyển Nhi. Cùng lúc đó, hàn khí tản ra, bao phủ tứ phương. Trong lúc cất bước, Bạch Tiểu Thuần sát na mượn nhờ hàn ảnh, trực tiếp thuấn di.

Lúc xuất hiện, thình lình đã ở bên cạnh Công Tôn Uyển Nhi đang mặt không đổi sắc. Chân trái nâng lên, Bất Tử Cân ngưng tụ lực nhục thân, oanh một tiếng, hung hăng vung mạnh một cước qua.

Nhưng ngay lúc Bạch Tiểu Thuần xuất thủ, Công Tôn Uyển Nhi thậm chí không thèm nhìn. Nàng chỉ nâng tay trái bấm niệm pháp quyết, hướng về mi tâm một chỉ. Dưới một chỉ này, lập tức một luồng hàn khí còn kinh người hơn trước đó, từ trên người nàng ầm vang bộc phát, điên cuồng khuếch tán về bốn phía.

Những nơi đi qua, dường như hư vô đều bị đóng băng. Dưới âm thanh ken két, như thiên địa này đều muốn trở thành khối băng. Càng đáng sợ hơn là sau lưng pho tượng Công Tôn Uyển Nhi, ngưng tụ ra một bàn tay băng khổng lồ, hướng về Bạch Tiểu Thuần vồ đến một cái!

Khiến Bạch Tiểu Thuần vung lên một cước, lực nhục thân của hắn sớm đã bộc phát, tiếng vang kinh thiên lúc, bàn tay băng kia lại chỉ sụp đổ hơn phân nửa, không hoàn toàn vỡ vụt, vẫn như cũ vồ đến một cái!

Bạch Tiểu Thuần bị phản chấn, máu tươi phun ra. Hắn trong mắt lộ ra vẻ hung tàn, không màng thương thế bản thân, lần nữa dựa vào hàn ảnh thuấn di.

Nhưng vừa mới triển khai, Bạch Tiểu Thuần biến sắc, phát giác được theo hàn khí của Công Tôn Uyển Nhi tản ra, trong thiên địa này hình thành một luồng lực phong ấn, như bị ngăn cản. Ngay cả hàn ảnh của hắn cũng vào thời khắc này, giống như bị phong ấn, không thể thuấn di.

Cùng lúc đó, bàn tay băng chưa hoàn toàn sụp đổ kia, lại phi tốc khôi phục, thậm chí không ngừng mở rộng. Trong chớp mắt, lại hóa thành trăm trượng lớn nhỏ, hướng về phía Bạch Tiểu Thuần, ầm ầm mà tới.

Về phần Công Tôn Uyển Nhi, từ đầu đến cuối, Bạch Tiểu Thuần vẫn không thể tới gần mảy may. Giờ phút này nàng đứng phía sau bàn tay băng kia, đang lạnh lùng nhìn xem Bạch Tiểu Thuần.

Mắt thấy bàn tay băng này tới gần, thậm chí chỉ trong thời gian hô hấp, lại mở rộng đến ngàn trượng, hai mắt Bạch Tiểu Thuần co vào. Hắn biết tiếp tục như vậy không phải là cách. Trận đấu pháp này từ khi bắt đầu, hắn đã rơi vào thế bị động. Nếu không thể nghịch chuyển, trận chiến này nhất định thất bại.

“So hàn khí a. . . Ta liền cùng ngươi so một lần!” Bạch Tiểu Thuần lo lắng an nguy của Trương Đại Bàn. Nếu hắn không thể chiến thắng pho tượng Công Tôn Uyển Nhi, liền không thể bước vào cầu vồng màu tím. Giờ phút này cả người gầm nhẹ một tiếng, hít sâu. Lập tức hàn khí trong Kim Đan của hắn, bị rút ra đại lượng, trực tiếp hiện lên toàn thân, ngưng tụ tại trên tay phải của hắn.

Khiến cho tay phải của hắn, gần như trở thành màu xanh đậm, hướng về mặt đất hung hăng nhấn một cái!

“Hàn, Sơn!!” Bạch Tiểu Thuần gào thét một tiếng. Trong tiếng oanh minh, hàn khí trong cơ thể hắn trực tiếp bộc phát ra, tràn vào mặt đất sau đó, một tòa băng sơn ở trước mặt hắn đột nhiên ngưng tụ. Hàn khí bốn phía càng là đóng băng tất cả.

Trong chớp mắt bàn tay băng kia tiến đến, tòa băng sơn kia cũng đạt đến mấy trăm trượng độ cao, trực tiếp va chạm với bàn tay băng.

“Bạo!!” Hai mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ ngầu. Hàn khí trong cơ thể vào thời khắc này toàn bộ đều phóng xuất ra. Kinh mạch của hắn đều nhói nhói, thân thể của hắn dường như không có tri giác. Hàn khí tích lũy trong Kim Đan, giờ phút này ầm vang khuếch tán. Đây là không tiếc đại giới, đây là tận hết sức lực, đây càng là một loại điên cuồng tương tự với đồng quy vu tận!

Khiến cho băng sơn kia điên cuồng bành trướng, thẳng đến ngàn trượng. Sau khi va chạm với bàn tay băng, truyền ra một tiếng oanh minh ngập trời làm chấn động mảnh thế giới này.

Rầm rầm rầm!

Bàn tay băng sụp đổ, băng sơn tan biến. Một luồng lực xung kích ầm ầm khuếch tán về bốn phía. Bạch Tiểu Thuần đứng mũi chịu sào, phun ra máu tươi, thân thể cuốn ngược. Pho tượng Công Tôn Uyển Nhi, lần đầu tiên. . . Dưới cử động gần như điên cuồng của Bạch Tiểu Thuần, bị lan đến thân thể.

Nàng toàn thân chấn động. Trong âm thanh ken két, trên thân thể thình lình xuất hiện một vết nứt nhìn thấy mà giật mình. Vết nứt này từ mi tâm bắt đầu, lan tràn đến khóe miệng, nhìn rất là khủng bố.

Trận chiến này chỉ vừa mới bắt đầu, thế nhưng cuộc chiến của hai người kinh tâm động phách, khiến cho người quan sát ở ngoại giới đều ngưng trọng vô cùng. Nhất là đây là lúc Công Tôn Uyển Nhi vừa mới trở thành top 10 không lâu, đang lúc danh tiếng chính thịnh. Mà Bạch Tiểu Thuần đã là tu vi Kim Đan trung kỳ, lại chỉ hơi rơi xuống hạ phong. Cảnh tượng này, lập tức khiến ngoại giới ầm ầm không thôi.

“Kim Đan trung kỳ cùng hậu kỳ một trận chiến! Bạch Tiểu Thuần này. . . Giấu thật sâu!”

“Hắn là hàn khí, Công Tôn Uyển Nhi cũng là hàn khí, cuộc chiến của hai người này, lẫn nhau khó mà khắc chế, chỉ xem ai cao hơn một bậc!”

“Không nghĩ tới, Bạch Tiểu Thuần này. . . Có thể đi đến bước này!”

Thậm chí trên Tinh Không Đạo Cực bảng, những người xếp hạng trước trăm, sau khi nghe việc này, nhao nhao động dung, toàn bộ đều từ bỏ tu hành bản thân, lập tức quan sát đứng lên.

Dù sao loại trình độ đấu pháp này, ngày thường không thấy nhiều. Thậm chí có mấy người tu vi cự phách nằm trong top 10, cũng đều trong động phủ của mình, ngưng thần chú ý.

Trên chiến trường cầu vồng màu lam, Bạch Tiểu Thuần thở hồng hộc, lau đi máu tươi, nhìn chằm chằm pho tượng Công Tôn Uyển Nhi. Năm đó ở Linh Khê tông, Bạch Tiểu Thuần từng giao chiến với Công Tôn Uyển Nhi. Lúc đó đối phương đã từng thi triển hàn khí. Chỉ là bây giờ tái chiến, phong cách hàn khí của đối phương, khiến Bạch Tiểu Thuần vô cùng kinh hãi.

Hắn không biết đối phương tu hành hàn khí bằng cách nào, cũng mặc kệ quá trình như thế nào. Từ kết quả mà xem, lại ẩn ẩn siêu việt trung hàn của chính mình. Ngoại trừ đó ra, tu vi của hai người cũng có liên quan rất lớn. Dù sao mình chỉ là Kim Đan trung kỳ, mặc dù chỉ kém một tia là tới hậu kỳ, vẫn như trước là trung kỳ.

Mà tu vi ba động mà pho tượng Công Tôn Uyển Nhi giờ phút này cho thấy, rõ ràng là. . . Kết Đan hậu kỳ!

“Bất kể thế nào, trận chiến này, ta nhất định phải thắng!” Trong mắt Bạch Tiểu Thuần hàn mang lóe lên. Hàn khí của hắn giờ phút này đã toàn bộ hiện ra. Mượn nhờ loại hành vi điên cuồng giống như đồng quy vu tận này, rốt cục đã thương tổn tới đối phương, thay đổi cục diện bị động trước đó. Giờ phút này muốn cướp đoạt tiên cơ.

Thân thể của hắn nhoáng một cái, chân trái tại mặt đất hung hăng đạp mạnh. Lực nhục thân ầm vang bộc phát, hóa thành tốc độ cực hạn, thẳng đến pho tượng Công Tôn Uyển Nhi. Đồng thời tay phải vỗ túi trữ vật, lập tức từng thanh từng thanh phi kiếm gào thét mà ra. Những phi kiếm này đều là bảo vật đã được luyện linh mấy lần. Lúc bay ra, càng có một tia ô quang lấp lóe, chính là Nghịch Long Giác!

Lấy Nghịch Long Giác làm trung tâm, những phi kiếm khác phụ trợ, tạo thành mưa kiếm, lẫn nhau giao thoa, như một trận kiếm, thẳng đến pho tượng Công Tôn Uyển Nhi. Tốc độ của Bạch Tiểu Thuần cực nhanh, hai ngón tay phải đã vươn ra, có hắc mang lấp lóe, chính là Toái Hầu Tỏa của hắn!

Nhưng ngay lúc trận kiếm kia tới gần pho tượng Công Tôn Uyển Nhi sát na, trong đôi mắt của pho tượng u quang lóe lên. Nàng lại nâng tay phải lên, nắm lấy sau cái cổ của chính mình, hung hăng kéo một cái xuống dưới. Lại từ phía sau rút ra một thanh. . . Dường như là cột sống. . . Kiếm cốt!!

Kiếm cốt này vừa ra, dường như có vô số linh hồn thê lương đang gào thét, làm cho toàn bộ khu vực cầu vồng màu lam đều chấn động. Càng làm cho Bạch Tiểu Thuần vào chốc lát dâng lên nguy cơ sinh tử mãnh liệt.

Đám người ở ngoại giới càng là kinh hô xôn xao.

Cùng lúc đó, tay phải của pho tượng Công Tôn Uyển Nhi, cầm kiếm cốt, không chút do dự, hướng về Bạch Tiểu Thuần và đại lượng phi kiếm đang tiến đến, hung hăng chém tới một kiếm!

Một chém này, như muốn xé rách hư vô, làm tan biến thiên địa. Một kiếm rơi xuống, dường như bốn phía này đều trở thành màu đen, duy chỉ có ánh sáng trắng của kiếm cốt này, trở thành màu sắc duy nhất của thế giới.

Những thanh phi kiếm kia, trong chốc lát sụp đổ vỡ vụn. Ngay cả Nghịch Long Giác, cũng chỉ kiên trì một cái, mặc dù không sụp đổ, nhưng lại rách ra một khe hở, cuốn ngược mà đi. Pho tượng cầm trong tay kiếm cốt thế như chẻ tre, mang theo một luồng lực kinh người, thẳng đến Bạch Tiểu Thuần!

“Đây chính là đòn sát thủ của ngươi a!” Hai mắt Bạch Tiểu Thuần co vào. Tay phải vỗ túi trữ vật, lập tức một viên lân phiến màu đen, sát na bay ra, ngăn cản tại trước kiếm cốt. Cùng lúc đó, hắn không chút do dự, hít sâu sau đó, hai tay đột nhiên nâng lên, hướng về hai bên hung hăng nhấn một cái, mắt lộ ra ánh sáng kỳ dị, trong miệng khẽ nhả.

“Thủy Trạch!”

Quay lại truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Bảng Xếp Hạng

Chương 2002: Chiêm Thiên Vũ hoài nghi

Chương 2001: Thiên Mệnh đài ước hẹn

Q.1 – Chương 651: Đồ phong chém

Toàn Chức Pháp Sư - April 30, 2025