» Q.1 – Chương 2570: Tro cốt sa địa
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 6, 2025
Chương 2569: Tro cốt sa địa
Dòng chảy xiết hắc ám, đến tột cùng ai mới có thể từ trong đó sống sót? Tô Lộc chung quy là nghị trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Á Châu. Trước khi lâm bại, hắn dùng phương thức như thế đem tất cả mọi người kéo xuống địa ngục hắc ám. Mà cái địa ngục hắc ám ấy, lại là một cảnh tượng thế nào? E rằng còn không người nào có thể chân chính sống sót mà đi ra ngoài từ nơi này.
…
Đầu tiên là một vùng lớn đỏ như máu, như huyết tương hội tụ thành một vùng biển mênh mông. Tiếp sau đó là tro cốt sa mạc nhìn không thấy phần cuối. Sau đó lại là vô số thi thể không mục nát chồng chất thành sơn mạch, liên miên bất tận, khí thối hun trời!
Mạc Phàm cảm giác hồn mình đang bay qua bay lại rất nhanh, trải qua một thế giới khác. Một mặt tràn đầy khủng bố của thế giới này từ từ hiện ra trước mắt hắn, nhưng cuối cùng vừa giống như mộng cảnh toàn bộ biến mất. Đầu có chút nặng trĩu. Sau khi ý thức biến mất ngắn ngủi, cả người hắn bắt đầu tỉnh lại. Toàn bộ năng lượng trong Ngưng Tụ Tà Châu không còn. Mạc Phàm không khỏi dùng tay sờ lồng ngực mình… Ác ma sức mạnh biến mất rồi.
Bởi có Ngưng Tụ Tà Châu, không có tác dụng phụ quá mức mãnh liệt. Chỉ là như một trận say rượu, đầu có chút mê man. Mạc Phàm quan sát bốn phía, lại có một loại cảm giác đang ở trong ác mộng chưa hoàn toàn tỉnh lại, bởi vì hiện ra trước mặt hắn dĩ nhiên chính là một vùng huyết tương đại dương!
Máu nồng đậm không biết tiêu diệt bao nhiêu sinh linh, cỗ sát khí ngập trời ập vào mặt, hầu như khiến người ta nghẹt thở hôn mê. Nơi này tầm nhìn phi thường rộng rãi, mặc dù thiên địa u tối. Đạp trên mặt đất rải đầy tro cốt, nhìn sang hướng khác một chút, sẽ phát hiện tại phần cuối tro cốt sa địa bao la đến cực điểm, có một tòa Hắc Ám Sâm Lâm.
Hắc Ám Sâm Lâm đến tột cùng lớn bao nhiêu, Mạc Phàm cũng không biết. Nói chung, nó kéo dài tới phạm vi gần như bao quanh tro cốt sa địa. Huyết tương đại dương, tro cốt sa địa, Hắc Ám Sâm Lâm… Mỗi địa phương đều lộ ra khí tử vong rộng lớn đến cực điểm. Cảm giác như trong ác mộng, lại chân thực đến làm người toàn thân run rẩy!!
“Nơi này chính là hắc ám vị diện??” Mạc Phàm tự lẩm bẩm.
Cách đó không xa, rải rác mấy bộ thi thể, đại khái là khi ngã vào đây gặp phải vật thể gì gặm cắn, trở nên hoàn toàn biến đổi. Chỗ xa hơn, tựa hồ có người đang cất bước, trên người họ mặc quần áo trong đô thị, hoàn toàn không hợp với toàn bộ âm u tà ngục này.
“Asha Corea??” Bỗng nhiên, Mạc Phàm phát hiện một thân ảnh thon thả thướt tha, đang nằm nghiêng tại cách đó không xa trong bột tro cốt. Mạc Phàm vội vàng chạy tới, kiểm tra tình huống của nàng.
Một phen kiểm tra, sau khi phát hiện nàng không gặp phải một số sinh vật bóng đêm công kích, không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Trong quá trình không ngừng rơi xuống, ngoại trừ sinh vật cấp thấp số lượng khổng lồ như nhuyễn trùng màu đen, thực ra cũng có mấy cái tử vong quân chủ như hài lạp. Trên đường rơi vào nơi này, ác ma sức mạnh của Mạc Phàm đang từ từ biến mất, càng về sau càng là ý thức trở nên mơ hồ, xảy ra chuyện gì, hắn cũng không rõ lắm.
Asha Corea còn đang hôn mê. Mạc Phàm theo bản năng muốn lấy một chút nước để dội tỉnh nàng, nhưng nhìn thấy máu giống như một ao canh cà chua, suy nghĩ một chút, vẫn là thôi.
“Tạch tạch tạch.”
“Tỉnh lại đi, hắc, tỉnh lại đi.”
“Tạch tạch tạch.”
Asha Corea từ từ tỉnh lại. Khi nàng phát hiện Mạc Phàm còn đang dùng bàn tay lớn của hắn vỗ má mình, có chút tức giận đẩy hắn một cái.
“Không thể dùng phương thức thân sĩ một chút sao?” Asha Corea như một tiểu miêu khi tức giận giương nanh múa vuốt.
“Dựa vào hôn sao? Thứ nhất, chúng ta không ở rừng rậm lãng mạn trong truyện cổ tích, xung quanh toàn là thi thể không phải người lùn đáng yêu. Cuối cùng, ngươi nằm cũng không phải giường thủy tinh, mà là bột tro cốt.” Mạc Phàm nói.
“Nghĩ hay lắm. Ngươi gọi tỉnh ta, ngoại trừ không được bản thánh nữ cho phép vỗ má người ta ra, không làm chuyện gì khác mạo phạm chứ?” Asha Corea một dáng vẻ nghiêm túc, đồng thời rất quan tâm danh tiết của mình hỏi.
“Không có.” Mạc Phàm rất thành thực trả lời.
“Nam nhân vô dụng.”
“…”
Mạc Phàm cũng không biết khi Asha Corea rơi xuống có phải là đầu chạm đất trước không, sao lại trong tình huống như vậy còn có tâm tình trêu chọc, hoặc là nàng không ý thức được huyết tương đại dương và sa mạc tro cốt nhìn mà giật mình bên cạnh.
“Ngươi thật giống như rất bình tĩnh.” Mạc Phàm dò hỏi.
Asha Corea đang sửa sang bộ dạng mình, từ tóc dài màu trà đen xinh đẹp đến ống quần tơ lụa. Cũng không biết trong một cái vị diện xung quanh tràn ngập cảnh tượng tử vong dữ tợn như vậy, đẹp thì có ích lợi gì?
“Nơi này là hắc ám vị diện.” Asha Corea trả lời.
“Ta biết, Tô Lộc phát điên kéo rất nhiều người vào hắc ám vị diện rồi.” Mạc Phàm nói.
Không nghĩ tới kết quả cuối cùng sẽ là bộ dáng này. Cuối cùng chính mình vẫn luân vào địa ngục. Cũng không biết bên trong một cái vị diện như vậy có phải là vẫn có thể quát tháo phong vân.
“Hắn thật đáng chết, bất quá sử dụng tà pháp như vậy, phản phệ đối với hắn cũng rất lớn. Cuối cùng ai sẽ đi ra ngoài, còn khó nói đây!” Asha Corea nói.
“Có thể đi ra ngoài??” Mạc Phàm nhíu mày.
“Ta nhớ tới người nào đó nhưng đã từng mở ra cánh cửa Minh giới. Tử thần kim chỉ nam của Khufu chỉ về Hồng Hải, Hồng Hải mở ra một đại môn đi về hắc ám vị diện. Minh giới là một phần của hắc ám vị diện. Nếu ngươi mở ra, vì sao lại cảm thấy không đi ra ngoài được đây?” Asha Corea nói.
Mạc Phàm gật đầu. Đúng vậy, chính mình từng mở ra cánh cửa Minh giới. Giả như chính mình tìm tới Minh giới, lại đến cái cánh cửa mà mình từng mở trong Kim tự tháp Ai Cập, liền có nghĩa là mình có thể trở lại Hồng Hải Âu Châu!!
Còn tưởng rằng chết chắc rồi, không ngờ chính mình lúc trước đã sớm mở ra một cái cửa sống lại cho ngày hôm nay.
“Thế Minh giới ở đâu?” Mạc Phàm ngắm nhìn bốn phía, nhưng không biết nên đi hướng nào. Là vượt qua vùng huyết tương đại dương vô cùng gay mũi này, hay là đi ngang qua tro cốt sa địa này, hay là muốn bước qua cái mảnh Hắc Ám Sâm Lâm kia? Hoàn toàn không có bất kỳ phương hướng nào.
“Hắc ám vị diện mãi mãi chỉ có một con đường có thể đi. Kiên trì chờ một chút đi. Những sinh linh ngoại vực chúng ta, nếu không muốn bị ăn mòn đến không sót lại chút cặn nào, liền phải tuân theo quy tắc trò chơi của Hắc Ám Vương.” Asha Corea ngồi trên cát tro cốt, trông như một nữ lang tao nhã đi nghỉ trên bờ cát.
“Ngươi từng tới đây?” Mạc Phàm đột nhiên nắm bắt tin tức này. Asha Corea quá thong dong, nàng dường như biết nơi này, thậm chí từng tới đây, và không chút nào lo lắng vì có khả năng vĩnh viễn chìm đắm ở đây.
“Không.” Asha Corea nở nụ cười nói, “Bất quá, ta có thể giao lưu với rất nhiều hắc ám sinh linh. Hơn nữa, ngươi lẽ nào quên rồi sao, ta có một vị kỵ sĩ phi thường đặc thù.”
Asha Corea nói xong, ánh mắt bỗng nhiên phóng tầm mắt tới hướng tro cốt sa địa. Một tia cốt bụi vung lên, liền nhìn thấy một vị kỵ sĩ Âu Châu nắm giữ vật cưỡi màu đen, trên người mặc tử vong áo giáp trọng trang chế tạo từ kim loại xám bạc, đang chạy băng băng đến nơi này!!