» Q.1 – Chương 2530: Tôn nghiêm tuyên chiến!

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 6, 2025

Chương 2530: Tôn nghiêm tuyên chiến!

“Rầm rầm rầm! ! ! ! !”

Tổng cộng ba lần va chạm, Mạc Phàm toàn thân da thịt gần như nứt toác dưới lực công kích khủng bố của Hải Vương Khô Lâu, máu tươi không ngừng chảy xuôi. Trên trán là máu, trên quyền là máu, trên lồng ngực càng là máu tươi. Hải Vương Khô Lâu chung quy cường thịnh, tuyệt đối không phải giả danh vô địch quân chủ. Trước đó nó ở trong các loại làm hao mòn của tổ năm người Mạc Phàm vẫn duy trì trạng thái cực cao, thậm chí có cảm giác càng đánh càng hăng đáng sợ. Mạc Phàm sức một người, nắm giữ trùng dương thần hỏa, vẫn nhiều lần bị trọng thương.

Nhưng Mạc Phàm cặp mắt kia không có ý sợ hãi, hắn máu me be bét khắp người, nhưng không chút nào làm giảm đi liệt hỏa thần mang cùng đấu chí dồi dào như dung nham của hắn!

Núi lửa ở Tây Hùng Thị một phun như trút, bầu trời và mặt đất kịch liệt rung động. Lần này dung nham bị phun đến bầu trời cao hơn, bắn ra từng viên cầu lửa như mưa sao sa, cuốn lên mây khói đông nghịt lướt qua dãy núi cùng biển Tây Hùng Thị. Mạc Phàm đứng giữa màn mưa dung nham như vậy. Một giọt dung nham không hóa lửa, vừa vặn rơi vào trên trán Mạc Phàm. Mấy vết thương trên trán sau khi chạm đến viêm dịch, lập tức khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Tim Mạc Phàm cũng đập kịch liệt theo, vận chuyển máu sinh mệnh dồi dào hơn về phía đầu hắn! Mưa lửa tưới lên thân Mạc Phàm, huyết dịch tràn trên cánh tay trong nháy mắt biến thành thuốc nhuộm, bốc cháy nóng rực đến cực điểm, nhưng quá trình cháy này lại làm cho xương cốt cánh tay hắn nhanh chóng trở về hình dáng ban đầu. Liệt diễm trên lồng ngực gần như thiêu đốt thành một bộ áo giáp tươi đẹp, tôn lên vẻ đặc biệt bình tĩnh của Mạc Phàm. Yêu vũ che trời thì đã sao, thần hỏa cuồng kiêu vẫn không hề suy giảm!

“Hiện tại ta gặp lửa chữa trị, còn ngươi mất đi bản lĩnh tà thủy hồi phục, còn đấu với ta thế nào!”

Mạc Phàm khôi phục như lúc ban đầu, nhưng lỗ thủng khổng lồ trên ngực bụng Hải Vương Khô Lâu không còn cách nào bù đắp. Hắn hư không đạp xuống, như hào quang xuyên qua sương mù, thẳng đến nội tạng kết tinh của Hải Vương Khô Lâu! Hải Vương Khô Lâu lại một lần nữa thúc đẩy hải dương, hình thành một đạo hải mành rủ xuống bầu trời.

Trong khoảnh khắc nhìn thấy Mạc Phàm gặp lửa chữa trị, Hải Vương Khô Lâu hoàn toàn điên cuồng. Nó chắc chắn không nghĩ rằng bảo tàng của bản thân cuối cùng lại rơi vào tay loài người như giun dế này! Đó là thần thông thuộc về nó, loài người yếu đuối thấp kém này có tư cách gì mà đánh cắp!

Hải mành rủ xuống hầu như chia thế giới làm hai. Một bên là núi lửa Tây Hùng, hỏa diễm hiện màn, dày đặc cực kỳ giáng xuống mặt đất cùng hải dương. Từng mạch máu đỏ tươi đẹp đẽ uốn lượn chảy qua thung lũng, cũng tạo thành từng bồn lửa kinh diễm bên bờ biển. Bên còn lại là phá hết chi phong cùng yêu vũ tà thủy của Hải Vương Khô Lâu. Bầu trời đen tối, biển rộng âm trầm, trong mưa xối xả ma thân Hải Vương Khô Lâu ẩn hiện, nó cuồng bạo phá hủy sơn thành, chuyển động sóng biển…

Mạc Phàm liều lĩnh phá tan hải mành rủ xuống này, màn mưa liệt hỏa phía sau như thiên binh vạn tướng của hắn.

“Ầm! ! !”

Mãng xà của Mạc Phàm rất có lực phá hoại. Hải mành rủ xuống cuối cùng không chịu nổi một hai lần, lại hai, ba vòng lửa tấn công như vậy. Xé rách phòng ngự mạnh nhất của Hải Vương Khô Lâu, có thể thấy vong linh ma vật trong đại dương này thực ra đã sớm ngàn thủng trăm lỗ!

“Nợ máu trả bằng máu!”

Mạc Phàm hóa thành một thanh thần phủ từ mặt trời lấy ra, vị trí sắc bén đốt đỏ mạnh mẽ quét qua, sức mạnh đủ để phách thiên liệt địa rơi xuống ngực bụng Hải Vương Khô Lâu. Hải Vương Khô Lâu ngông cuồng tự đại, lỗ thủng ở ngực bụng là trọng thương nó khó chữa trị nhất. Đòn đánh này của Mạc Phàm trúng vào điểm yếu, không chỉ làm lỗ thủng mở rộng, mà còn khiến tất cả vết thương khác trên người nó đồng thời nứt toác!

“Phốc phốc phốc phốc phốc ~~~~~~~~~~~~~~~~~”

Đốm lửa tràn ra khắp thân Hải Vương Khô Lâu, tà thủy phía sau vẫn đang nỗ lực áp chế Trùng Minh thần hỏa của Mạc Phàm, nhưng lúc này Hải Vương Khô Lâu hoàn toàn không chống đỡ được… Không có thần thông gặp lửa chữa trị, Hải Vương Khô Lâu có thể giết chết Mạc Phàm bốn, năm lần, mặc dù hắn nắm giữ hỏa diễm mạnh mẽ hơn, nhưng đó chính là điểm mạnh của Trùng Minh thần hỏa! Giọt nước có thể xuyên đá, kiến cắn có thể vỡ đê, huống chi Trùng Minh thần hỏa tuyệt đối không kém hơn tà thủy yêu thuật.

Sát ý của Mạc Phàm đã quyết, đã tan xương nát thịt một lần hắn làm sao e ngại. Trùng Minh Thần Điểu có thể chìm trong băng hải ngàn năm, chờ đợi vỏ trái đất tắm rửa dung nham tái sinh, nghị lực cùng cực khổ của mình có đáng là gì?

Liệt Hỏa thần phủ lại bổ, mỗi lần bổ vào xương cốt của Hải Vương Khô Lâu đều mang lại cho Mạc Phàm một lần phản chấn. Đối với người bình thường là nỗi đau gãy xương, đối với Mạc Phàm lại bằng một lần rèn luyện. Hắn hiện tại là một khối sắt, muốn luyện thành thép không đơn thuần dựa vào lửa nhiệt độ cao, càng cần rèn luyện, tái tạo một lần lại một lần! Lần tan xương nát thịt này khiến Mạc Phàm ý thức rõ ràng, mình cần phải biến đổi để trở nên mạnh mẽ hơn nữa!!!

Phía sau Mạc Phàm là màn mưa dung nham, cũng là thiên quân vạn mã của hắn. Theo mỗi lần Mạc Phàm bổ Hải Vương Khô Lâu, những hỏa vũ nghiêng kia biến thành từng con Trùng Minh Thần Điểu, lông như thép đỏ, nhung tự liệt diễm. Trong khoảnh khắc, máy quay phim của phóng viên Nhật Bản ghi lại được một cảnh tượng như thần linh hạ phàm. Màn che Trase trên bầu trời, Trùng Minh Thần Điểu hàng ngàn, hàng vạn từ trong thần đàn bay ra, mang theo tức giận điên cuồng xuyên qua mặt đất, dãy núi, hải dương. Một nam tử sừng sững trong thần giáp liệt hồng, hiệu lệnh thần điểu che ngợp bầu trời!

Hải Vương Khô Lâu vốn bị ngọn lửa thần phủ bổ đến vết thương đầy rẫy, theo màn mưa dung nham biến thành Trùng Minh Thần Điểu bay xuống, ma thân tà thủy của nó biến mất hầu như không còn, hài cốt của nó vạn lỗ ngàn thủng, như một tòa núi đá trắng đổ nát, ngổn ngang rải rác trong Tây Hùng Thị! Tiên phong của Hải Dương đế quốc, vô địch quân chủ, Hải Vương Khô Lâu khiến Ma Đô thảm bại cuối cùng đã ngã xuống.

Lòng mọi người vẫn chưa hạ xuống, vì những người hiểu Hải Vương Khô Lâu đều biết, nó nắm giữ thần thông tà thủy phụ thể hồi phục. Một cơn sóng biển, nó lại đứng lên, xương cốt lại tổ hợp, nước biển trở thành ma thân của nó… Nhưng lần này, nó không bò lên nữa. Tà thủy hoàn toàn biến mất, một đống xương ngoại trừ khuôn mặt dữ tợn và khổng lồ ra, không hề có chút hơi thở sự sống! Là sự vắng lặng của cái chết, bao gồm cả vong linh ma hồn của nó, đều bị thần điểu đầy trời hòa tan!

Đồng thời, phóng viên ghi lại cảnh liều chết này cũng nín thở. Chỉ những người hiểu chiến dịch Ma Đô khốc liệt mới hiểu Hải Vương Khô Lâu là sinh vật đáng sợ thế nào, và người thần bí kia, đã trảm nó ở Tây Hùng Thị!!

Nhật Bản là quốc gia hải đảo, họ chịu sự tấn công của hải yêu nghiêm trọng hơn Trung Quốc, họ càng thêm thống hận hải yêu, nhưng rất nhiều lúc bất lực. Lúc này mắt thấy có người lực trảm hải vương, dường như sự phẫn nộ bị hải yêu áp bức trong xương trong khoảnh khắc này hoàn toàn được giải tỏa, hóa thành hưng phấn, hóa thành tự tin, hóa thành dũng khí… Hải yêu chỉ đến thế mà thôi! Chúng dám gây sóng gió, thì có người dám chém chúng thành đống xương!!!

Ma Đô, thành phố rộng lớn như đêm giao thừa, tiếng sóng nổ tung dữ dội. Chết rồi. Hải Vương Khô Lâu cuối cùng đã chết rồi. Nó là một cái bóng ma bao trùm bầu trời thành phố, khiến mỗi người dân đều phải hô hấp cẩn trọng, khiến vô số binh sĩ vừa nhắc tới liền chua xót nghẹn ngào. Hiện tại nó bị một người chém giết gọn gàng.

Từ hải vực Ma Đô giết tới Đông Hải, lại truy sát đến Nhật Bản! Quyết tâm này đủ để cảm hóa tất cả mọi người! Quan trọng nhất là, hắn đã báo thù cho các tướng sĩ Ma Đô. Không còn là tử thủ khuất nhục bất lực, là tôn nghiêm tuyên chiến: Ngươi làm thương binh sĩ của ta, ta nhất định giết chủ tướng của ngươi!!!

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 2593: Đại địa dư uy

Chương 4908: Tế Tử Nguyên

Q.1 – Chương 2592: Lôi long cửu vĩ