» Q.1 – Chương 2519: Đồ đằng cốt ấn

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 6, 2025

Chương 2520: Đồ đằng cốt ấn

“Chúng ta phải làm sao, trong tình huống không đánh thức Hải Vương Khô Lâu, hiện tại chúng ta trở về sao?” Mạc Phàm có chút do dự.

Nhưng lời Mạc Phàm còn chưa dứt, một thân ảnh uyển chuyển như cơn gió linh hoạt, trong tay biến ảo ra một thanh kiếm mỏng như lá liễu, ngay trước mắt mọi người trực tiếp chém về phía đầu Hải Vương Khô Lâu!

Thời điểm thân ảnh linh hoạt kia đến gần bãi biển đầy đá lởm chởm, một cơn gió lốc mạnh đột nhiên nổi lên, đánh bay những pháp sư hệ chữa trị bị điều khiển ra xa.

Mọi người đều kinh sợ!

Thông thường, kẻ mạnh mẽ đầu tiên xông lên chắc chắn là Mạc Phàm. Hắn sở hữu bản lĩnh bảy hệ, căn bản không sợ tuyệt đại đa số yêu ma quân chủ, hoàn toàn có thể đối phó trực diện. Nhưng nhiều lúc, Mục Ninh Tuyết lại càng không theo nguyên tắc nào cả!!

Cầm kiếm liền chém, Mục Ninh Tuyết cũng là một nữ trung hào kiệt dám trực diện với bất kỳ yêu ma nào!!

Liễu Diệp kiếm vốn có uy lực hóa băng cực mạnh. Khi lưỡi kiếm còn chưa chạm đến đầu Hải Vương Khô Lâu, đã có thể thấy toàn bộ nước biển trên bờ biến thành băng thể dày đặc dưới đòn tấn công băng giá này.

Thân thể Hải Vương Khô Lâu do nước biển tạo thành. Băng kiếm chém xuống, đầu Hải Vương Khô Lâu lập tức tách ra làm hai.

Mục Ninh Tuyết hiển nhiên cũng đã có sự chuẩn bị trước. Nàng biết thân thể Hải Vương Khô Lâu có thể nhanh chóng dung hợp lại như nước, vì vậy sau khi hạ kiếm, tay còn lại nàng lập tức đánh ra chưởng băng giá mãnh liệt.

Lực lượng băng hàn như tuyết bay về phía vết nứt trên đầu Hải Vương Khô Lâu. Quả nhiên, do vết thương bị đóng băng, đầu Hải Vương Khô Lâu không thể hợp lại được nữa!

“Ầm ầm ầm!!!!!!!!!”

Hải Vương Khô Lâu tỉnh lại, nổi giận gầm lên một tiếng.

Là sinh vật thuộc tính vong linh, đầu bị chém ra cũng không gây vết thương trí mạng cho nó.

Đây chính là điểm đáng sợ của Hải Vương Khô Lâu. Nó hoàn toàn không để ý đến vết nứt trên đầu, cặp con ngươi đáng sợ như đèn pha nhìn chằm chằm vào Mục Ninh Tuyết.

Mục Ninh Tuyết trong mắt nó, như một con bướm nhỏ màu trắng bé bỏng không đáng kể.

Hải Vương Khô Lâu giận dữ, mang theo vài phần nghi hoặc, một nhân loại nhỏ bé như vậy lại dám khiêu khích nó.

Trong biển sâu, biết bao nhiêu động vật biển viễn cổ, hải yêu tà ác đều phải đi vòng qua địa bàn của nó. Bao nhiêu bộ lạc mạnh mẽ đều thần phục nó!!

Hải Vương Khô Lâu vung một cánh tay còn nguyên vẹn khác, hướng về phía Mục Ninh Tuyết giáng một quyền.

Cú đấm này trực tiếp nghiền nát toàn bộ bông tuyết đọng lại trên bờ biển, cuốn theo cả nước biển cách xa hàng cây số. Trên hòn đảo đen này, nó biến thành một quyền qua (vòng xoáy) vô cùng to lớn, không chỉ nuốt chửng tất cả mà còn mang sức mạnh mênh mông!!

Mục Ninh Tuyết quá nhỏ bé, thậm chí không nhìn thấy thân ảnh mềm mại của nàng bên trong quyền qua.

Thế nhưng, nàng không yếu đuối như vẻ ngoài. Thậm chí khi quyền qua ập tới, Mục Ninh Tuyết lại dùng kiếm chém ra một vết nứt trên quyền qua mênh mông!

Vết nứt này được bông tuyết che kín, giống như một hẻm núi băng đột nhiên xuất hiện trong đại dương cuồn cuộn.

Đứng trong hẻm núi, kiếm khí và bông tuyết đồng thời tạo thành một khu vực không bị uy hiếp bởi cự lực, khiến nàng đứng vững trên không trung mà không lùi bước.

“Vạn ngấn!”

Mũi kiếm liễu diệp băng trong tay Mục Ninh Tuyết chỉ về phía trước một cách hoa lệ. Thoáng chốc, mũi kiếm xuất hiện một phong ngấn hình “Vạn (卍)”, nó từ nhỏ như mũi kiếm mở rộng ra đến rộng hàng trăm mét!

Kiếm vũ ra, phong ngấn hình “Vạn” rộng hàng trăm mét kia cũng biến thành một đạo phong ngấn lợi khí xoắn giết khủng bố, dữ dội phá tan quyền đào sóng khí của Hải Vương Khô Lâu, một lần nữa chém về phía thân thể nó.

Thân thể Hải Vương Khô Lâu như núi, nhưng dưới phong ngấn này kéo tới vẫn phải lùi lại mấy bước, va mạnh vào vách đá ven biển, suýt nữa làm sụp vách đá.

“Cô nương thật mạnh mẽ!!” Đổng tướng quân không nén được tiếng thở dài.

Sở dĩ lúc đầu cảm thấy mấy thanh niên này đến đây để du sơn ngoạn thủy, chủ yếu là vì Mục Ninh Tuyết quá đẹp. Một cô nương như vậy đa số đã trở thành phong hoa tuyệt đại trong giới ca hát giải trí, sao có thể tham gia vào chiến trường đầy chém giết, máu chảy, hy sinh bất cứ lúc nào?

Nhưng lúc này nhìn thấy Mục Ninh Tuyết một mình ra tay đã hai lần gây thương tích cho Hải Vương Khô Lâu, lại đứng vững không lùi dưới sự công kích hung hăng của nó, sự cường đại khiến rất nhiều pháp sư cấp tướng phải hổ thẹn.

“Mạc Phàm, ngươi quản cho tốt nữ nhân nhà ngươi đi, không thể chờ mọi người thương thảo kế hoạch rồi mới ra tay sao?” Triệu Mãn Duyên mặt khổ sở kêu lên.

“Nàng hơn nửa là chê các ngươi lề mề như đàn bà.” Tương Thiểu Nhứ từ phía sau đi tới, mang theo vài phần chế giễu nói.

“Không phải không cho các ngươi lại đây sao?” Mạc Phàm tức giận, tiện thể trừng mắt Linh Linh.

“Xung quanh đây không có nguy hiểm gì, chỉ có con Hải Vương Khô Lâu này.” Linh Linh nói.

“Các ngươi còn chờ cái gì nữa, Mục Ninh Tuyết đã đấu mấy hiệp với con đại khô lâu kia rồi!” Tương Thiểu Nhứ giận dữ mắng.

Khi ở trong đội ngũ quốc phủ, Mạc Phàm đã nhận ra, trong đội ngũ có sự tồn tại của Mục Ninh Tuyết như nữ võ thần thì đặc biệt thoải mái.

Mạc Phàm vốn là một pháp sư hủy diệt. Loại pháp sư này trong đoàn đội thông thường có vị trí khá thấp, chủ yếu phụ trách ngâm xướng ma pháp dài dòng và giáng đòn tấn công hủy diệt vào kẻ địch lúc mấu chốt.

Nhưng lâu nay, Mạc Phàm đều phải xông lên tuyến đầu, không chỉ đối phó trực diện mà còn phụ trách đả kích hủy diệt, hoàn toàn là pháp sư đa chức năng.

Không vội vàng tiến lên, tự nhiên là vì có Mục Ninh Tuyết đang đối kháng trực diện. Mạc Phàm có thể ung dung ổn định ấp ủ đại ma pháp!

Bất kể là Chung Quy Hủy Diệt Long Vĩ của Lôi hệ, hay Thiên Hỏa Rèn Luyện của Hỏa hệ, đều cần một chút thời gian chuẩn bị. Khi sự chú ý của Hải Vương Khô Lâu đều tập trung vào Mục Ninh Tuyết, Mạc Phàm vừa vặn hoàn thành Chung Quy Hủy Diệt Long Vĩ!

“Lôi Long Vĩ!!”

Bầu trời lôi điện dày đặc đan xen, như một Long Vĩ của Lôi Thần từ đám mây đen dày đặc lộ ra, càng mang theo sự phẫn nộ với mảnh lục địa ngoài khơi này, đột nhiên chém xuống!!

Toàn bộ nước biển nổ tung lên không trung, lôi điện đánh nát Vụ Đảo màu đen này. Hải Vương Khô Lâu bị Lôi Long Vĩ này đánh đến quỳ nửa người trong nước biển, thân thể đều cúi xuống.

Thịt cơ nước biển từng tấn từng tấn tan rã từ trên người nó. Một loại chất lỏng quái lạ rất sền sệt cũng tràn ra từ một vài chỗ bị thương, cũng không biết đó có phải là huyết dịch của Hải Vương Khô Lâu hay không.

Từng tia lôi điện mạnh mẽ như khóa sắt xuyên vào thân thể nước biển của Hải Vương Khô Lâu, dường như chiếu ra hình hài xương cốt bên trong vị quân chủ này.

Lúc này, Hải Vương Khô Lâu đang vô cùng phẫn nộ, lưng quay về phía vách đá ven biển. Linh Linh cố tình đến gần hơn một chút, nhìn chằm chằm vào chỗ xương sống Hải Vương Khô Lâu nơi lôi điện dày đặc.

Khi tia chớp lóe lên, khiến xương sống Hải Vương Khô Lâu hiện ra một loại cốt hình kỳ quái khác, hơi vặn vẹo dị dạng. Nhưng trong mắt cực kỳ mẫn cảm của Linh Linh, nó càng giống như một loại đồ đằng văn cổ lão!

“Là đồ đằng cốt ấn!!” Linh Linh cực kỳ kinh hỉ nói.

Nàng gần như theo bản năng muốn lao về phía trước, cơn gió phá hết mạnh mẽ của Hải Vương Khô Lâu suýt nữa thổi trúng thân thể cực kỳ mảnh mai của Linh Linh. Apase nhanh tay lẹ mắt kéo Linh Linh trở về.

“Không muốn sống nữa sao?” Apase trừng Linh Linh một cái.

“Đi nói cho Mạc Phàm, cột sống của Hải Vương Khô Lâu có dấu ấn đồ đằng!” Linh Linh vội vàng nói.

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 4904: Bát Quái lệnh chủ

Chương 4903: Quản không được cũng phải quản

Q.1 – Chương 2589: Đồng quy vu tận?