» Q.1 – Chương 2315: Thiên đằng ma thừng
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 5, 2025
Chương 2466: Thiên Đằng Ma Thừng (Đằng: cây mây)
Như có một con bằng uy vũ đập cánh, nhất thời băng phi vũ sắc bén chiếu vào phía sau vong linh sư Barker. Barker kinh ngạc há to miệng. Quân quan nho nhỏ này sao lại thâm tàng bất lộ đến vậy, lực khống chế băng hệ lại hung hăng hơn pháp sư tầm thường rất nhiều.
Băng bằng giương cánh, những mảnh băng sắc bén xuyên thẳng lồng ngực vong linh sư Barker. Hắn vội vàng kêu gọi linh hồn dấu ấn. Trong vũng bùn dưới chân bay ra từng cây xương đùi trắng, nhanh chóng dính chặt trên người hắn, lại có vật màu trắng như tơ nhện bổ khuyết kẽ hở giữa các khúc xương.
Cốt ti ngực giáp!
Barker không ngờ mình lại bị mấy quân quan Liên Bang nhỏ bé này bức đến mức phải sử dụng ma cụ. Hắn có chút ngạc nhiên và nghi hoặc. Mấy quân quan trẻ tuổi này, thực lực rõ ràng cao hơn đám binh sĩ tự do Liên Bang rất nhiều, nhưng quân hàm lại không cao lắm.
Tuy nhiên, nghĩ kỹ lại thì điều này cũng chẳng có gì lạ. Vẫn sẽ có những Ma Pháp sư thực lực không tệ phục vụ Liên Bang. Họ, trước khi lập công, cũng chẳng khác gì các quân quan khác, ví dụ như một số sinh viên tốt nghiệp danh tiếng. Lập trường của học phủ Ojos đã rõ ràng, họ đồng ý hiệp trợ Liên Bang. Những người trẻ tuổi có thực lực siêu quần như thế này, lại ở gần thành General, thân phận của họ không khó đoán.
“Các ngươi là sinh viên học phủ Ojos phải không?” Vong linh sư Barker nói, tay phủi ngực giáp cho băng tiết rơi xuống.
“Gần đúng.” Mục Bạch đáp, không nhiều lời với Barker.
“Cuồng Đằng Ma Thừng!”
Không cho Barker nhiều thời gian, Mục Bạch lo lắng quân phản loạn màu nâu sẽ đến tiếp viện, vì thế nhất định phải tốc chiến tốc thắng mà không sử dụng siêu giai ma pháp! Ngón tay dài, tinh tế của Mục Bạch thoăn thoắt đan bện cuồng đằng ma thừng như một y sĩ trưởng đang khâu vết thương.
Barker nhìn động tác bện thừng nhanh chóng của Mục Bạch, có chút mơ hồ. Trong tầm mắt hắn, tay Mục Bạch ngoại trừ một ít dây leo màu xanh lục ra thì chẳng có vật gì đặc biệt. Chẳng lẽ tên này muốn biểu diễn tạp kỹ?
“Vèo!”
Bỗng nhiên, ngón tay Mục Bạch bật mạnh, một sợi dây leo như đinh bay tới, vẽ một đường vòng cung màu xanh. Barker vội vàng lùi lại, lại thấy sợi đằng thừng này không khó tránh như tưởng tượng. Tuy nhiên, ngay khi sợi đằng thừng bay đến trước mặt hắn, năm ngón tay Mục Bạch đột nhiên mở ra, nhất thời sợi dây leo đó nổ tung như một đóa sen xanh!
Vô số đằng thừng tứ tán mở ra, Barker chỉ thấy hoa mắt, như có hàng ngàn cánh tay xanh đang chộp tới. Đằng thừng che phủ tầm mắt, không chỉ ở phía trước Barker mà ngay cả khu vực sau lưng cũng bị che kín, không gian né tránh bằng không.
“Trói buộc!”
Mục Bạch năm ngón tay kéo về sau, như ngư phủ thu lưới! Nhất thời hàng ngàn sợi ma thừng thít chặt, căng ra như dây thép, bộ ngực giáp của Barker bị dễ dàng cắt thành mảnh vụn. Barker cũng lập tức rơi vào lưới ma thừng, da thịt bị siết đến rỉ máu.
“Chịu chết đi!!!”
Ngay khi Barker bị trói, từ trong một đám cỏ lau bỗng thoát ra một thân ảnh đen thùi lùi. Hắc tinh tinh quân quan không biết từ lúc nào đã cuộn người trong bụi lau, lợi dụng lúc Mục Bạch chế phục Barker mà xông ra.
“Lưu Hoạt…” Mục Bạch vừa muốn ngăn cản, hắc tinh tinh quân quan đã giơ thanh liệt phong phủ gió xoáy lên, không chút lưu tình chém về phía Barker.
Barker cũng ngạc nhiên tột độ. Hắn không ngờ ma pháp của Mục Bạch lại bá đạo đến vậy. Sợi ma thừng nhìn đơn giản lại dễ dàng phá vỡ phòng ngự của hắn, còn khiến hắn không thể động đậy. Càng không ngờ hơn là, phía sau hắn còn ẩn giấu một người. Phần lớn sự chú ý của Barker đều đặt trên người Mạc Phàm và Mục Bạch, đặc biệt là Mạc Phàm, hắn không thể chờ đợi để xé xác Mạc Phàm. Về phần hắc tinh tinh quân quan, Barker căn bản không thèm để mắt đến một kẻ mãng phu yếu ớt như vậy.
“Đi chết!!!” Hắc tinh tinh quân quan gào thét, như thể ác chiến hàng trăm hiệp với kẻ địch cuối cùng đã kết thúc.
Liệt phong phủ hẳn là trảm ma cụ của hắc tinh tinh. Hắn đã rót toàn bộ ma năng hệ phong của mình vào đó. Tuy uy lực không thể sánh với ma pháp của Mạc Phàm hay Mục Bạch, nhưng khí thế thì mười phần! Liệt phong phủ hạ xuống, vong linh sư Barker bị điên cuồng xoắn nát, khắp người không còn chỗ nào nguyên vẹn. Hắn bị thiên đằng ma thừng của Mục Bạch bó như bánh chưng, chỉ chờ bị xử tử, bất kỳ ma pháp nào giáng xuống hắn cũng không thể chống cự.
“Để ngươi giết bộ hạ của ta, để ngươi giết bộ hạ của ta!!!” Hắc tinh tinh Mã Kiệt điên cuồng hét lên, trút hết nỗi sợ hãi và phẫn nộ trước đó lên người Barker.
Barker đã biến dạng hoàn toàn, nhưng đôi mắt hắn vẫn cố gắng nhìn về một hướng khác. Hắn biết mình không sống được, nhưng đám vong linh của hắn sẽ không biến mất vì cái chết của hắn. Thậm chí, vong linh của hắn còn có một loại oán niệm báo thù. Một khi hắn mất đi sinh mạng, đám vong linh có linh hồn ước hẹn với hắn ngược lại sẽ nhanh chóng chiếm đoạt linh hồn hắn, sau đó rơi vào trạng thái cuồng bạo.
Hắn có nhiều bộ xương đầm lầy thụ như vậy, bộ xương binh sĩ một hai ngàn. Một khi chúng cuồng bạo lên, tất cả vật còn sống trong phạm vi năm km đều sẽ bị xé nát!
“Rầm rầm!!!!!”,
Bỗng nhiên, một đạo chớp giật quỷ dị liên từ trời giáng xuống. Sau khi đánh trúng một cây thân cây bộ xương đầm lầy, nó lập tức phân hóa ra hàng chục sợi chớp giật dây xích nhỏ hơn, cực tốc lan truyền… Đám bộ xương binh sĩ đừng nói là bị chớp giật liên đánh trúng, dù chỉ chạm phải một chút đốm lửa chớp giật cũng lập tức tan vỡ.
Sợi chớp giật dây xích quỷ dị này đã tiêu diệt hơn một nửa số vong linh sắp cuồng bạo của hắn. Chỉ nghe thấy tiếng những khúc xương trắng đổ xuống đất như xếp gỗ sụp đổ, phủ kín đầm lầy nước bùn!
Trước khi chết, Barker đã bị cảnh tượng này chấn động rồi! Ma pháp quái dị của tên nhóc mặt trắng trước mặt đã đành, tại sao tên nhóc chọc người phát điên kia cũng bỗng nhiên như có thần trợ… Bọn họ rốt cuộc là ai? Tại sao pháp thuật và vong linh của mình trước mặt họ lại không đỡ nổi một đòn?
Mang theo sự khó tin và nghi hoặc đó, vong linh sư Barker chết đi, đầm lầy cũng từ từ khôi phục yên tĩnh. Hắc tinh tinh Mã Kiệt vẫn đang trút giận lên thi thể Barker. Các binh sĩ khác bị dọa bay hồn vía, thấy kẻ địch bị tiêu diệt thì cũng từ từ tiến lại gần.
“Quan trên, ngài đã giết một viên Đại tướng trong phản quân đó!”
“Hóa ra là một tên pháp sư vong linh, chúng ta sớm nên nghĩ đến.”
“Những vong linh kia chắc sẽ không bò dậy nữa chứ?”
Các binh sĩ căn bản không tham gia nhiều vào cuộc chiến này. Số lượng bộ xương binh sĩ xung quanh đầm lầy này quá nhiều, mục tiêu của chúng là Mạc Phàm, những binh lính khác tự nhiên chạy rất xa.