» Q.1 – Chương 2211: Xương sọ quật cường

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 5, 2025

Chương 2211: Xương sọ quật cường

Thác hồng tưới vào, mặc cho hang động dưới lở đất kia rộng bao nhiêu, bốn phương thông suốt thế nào, dung nham nóng bỏng đều sẽ lấp đầy từng vị trí ẩn náu của Sơn Nhân! Người dẫn toàn bộ Sơn Nhân về nhà ăn cơm, tự nhiên là Sanni, pháp sư Âm hệ.

Lấy gậy ông đập lưng ông, chúng nó biết mô phỏng ngôn ngữ loài người để gây rối thông tin, lẽ nào loài người lại không thể mô phỏng ngôn ngữ của chúng nó để lừa dối chúng nó?

Điểm đáng ghét của Sơn Nhân chính là chúng sẽ không lộ diện trừ khi đến lúc vạn bất đắc dĩ. Đối với pháp sư hệ Bạo lực như Mạc Phàm, muốn tiêu diệt triệt để những kẻ ẩn nấp rất phiền phức, tốn nhiều thời gian. Sanni mô phỏng Âm hệ, sau đó sẽ cùng Mục Bạch và đồng đội quay lại hang ổ của Sơn Nhân…

Một thác lửa Siêu Giai đổ xuống, toàn bộ sóng nhiệt cuộn xoáy lên bầu trời.

Người một nhà quan trọng nhất vẫn là cùng nhau chịu đựng!!

Tiếng kêu thảm thiết không ngớt bên tai, trên mặt đám học sinh lại nở nụ cười rạng rỡ.

Không phải bọn họ không có lòng thương hại, thực sự là những Sơn Nhân này quá mức độc ác. Bọn họ tin chắc trước đó những lời đe dọa không phải chỉ nói suông, một khi rơi vào tay chúng, nhất định là cái chết không bằng sống thê thảm.

Đối mặt với sinh vật độc ác như vậy, nhìn thấy chúng hoàn toàn biến mất sao mà tâm tình không khoan khoái được!

Nói đi cũng phải nói lại, ma pháp Siêu Giai “một lưới bắt hết” này quả thật khá chấn động. Trong mắt đám học sinh, phép thuật này hẳn là do hai vị đạo sư Yêu Ma Khóa hoặc Đấu Pháp Khóa thi triển. Theo lẽ thường, hai chương trình học này đều là những người tài ba trong giới Pháp Sư Chiến Đấu. Ai ngờ hai vị đạo sư còn lại lại rất tự giác lùi về sau, giao nhiệm vụ này cho đạo sư Lý Luận Khóa.

Giáo viên thể dục lên đài biểu diễn vài động tác khó, giáo viên toán học một bộ Thomas đứng ngược lại khiến người ta cảm động!

“Đạo sư, ngài đúng là giáo viên Lý Luận Khóa sao?” Pauline kéo tay áo Mạc Phàm, nhỏ giọng hỏi.

Cảnh tượng Mạc Diệc Phàm đạo sư Lý Luận Khóa ngâm xướng Tinh Cung Hệ Hỏa, hạ xuống thác nước Thiên Hỏa, thực sự quá tuấn tú, tiêu diệt hết những Sơn Nhân đáng ghét như vậy, nửa người sống cũng không còn!

“Khụ khụ, không lẽ không cho phép có người phát triển toàn diện à!” Mạc Phàm lúng túng giải thích.

“Mạc Diệc Phàm đạo sư, lần sau ngài nhập học lúc nào, học sinh nhất định đi dự giờ.”

“Ừm, ừm, tôi cũng đăng ký, dù ngài có tăng học phí, tôi cũng đi!”

Lần ngoại khóa này, bọn họ coi như đã được chứng kiến thực lực của vài vị đạo sư. Những Sơn Nhân mà họ bó tay hoàn toàn, trước mặt đạo sư lại giống như gà rừng nhỏ. Có thể thấy, nếu không phải phải bảo vệ đám học sinh này, Sơn Nhân có thêm vài lần số lượng cũng sẽ bị tiêu diệt không còn một mống.

“Lần ngoại khóa này, mọi người hẳn là thu hoạch khá dồi dào. Sau khi trở về mọi người viết một bài báo đơn giản, cố gắng củng cố lại những kiến thức đã học được nhiều hơn, biết không?” Mạc Phàm thuận thế bày ra tư thế giáo viên.

Đã được chứng kiến thực lực, đám học sinh đương nhiên nghe theo tất cả. Mỗi người đều bày tỏ ba vị đạo sư khóa tiếp theo, họ tuyệt đối không vắng mặt!

Lần dẫn đoàn này, kích thích thì có kích thích, nhưng vẫn tồn tại độ nguy hiểm nhất định. Sau này còn có vài lần ngoại khóa nữa. Mạc Phàm, Triệu Mãn Duyên, Mục Bạch ba người cũng dựa vào cơ hội lần này để tổng kết lại, phòng ngừa xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

Lúc mọi người trở lại khu rừng sam thiết diệp nghỉ ngơi, Mạc Phàm vào trong huyệt động của Sơn Nhân cướp bóc một vòng.

Sơn Nhân ở dãy Andes thích thu thập vàng bạc châu báu, tuyệt đại đa số những thứ sáng lấp lánh đều sẽ coi là bảo bối, hoặc là treo trên người, hoặc là cất trong hang động ở lại.

Chỉ tiếc, uy lực của Chước Nguyên Thiên Hỏa thực sự quá mạnh, một số châu báu nhỏ bình thường trên căn bản không chống lại được sức nóng cực lớn của Thiên Hỏa, nên tan chảy đều tan chảy.

“Không thể nào, không còn sót lại bất cứ thứ gì. Sớm biết giữ lại một cái xác nguyên vẹn, mang về cũng có thể bán được chút kim tệ.” Mạc Phàm bất đắc dĩ chui tới chui lui trong huyệt động.

“Thùng thùng!”

Bỗng nhiên, vật gì đó va vào Mạc Phàm. Nghe tiếng vang lanh lảnh, có vẻ như là vật gì đó dùng để chứa đựng.

Có người nói Sơn Nhân sớm nhất giống như nhân loại cũng nương tựa vào Cổ Thần, Cổ Đồ Đằng, sau đó chúng đi theo con đường Yêu Ma hoàn toàn khác biệt với nhân loại. Mà những vật chứa Đồ Đằng cổ xưa kia có phần lớn rơi vào tay chúng.

Bởi vậy trong tay Sơn Nhân kỳ thực có rất nhiều đồ cổ giá trị liên thành. Vật Mạc Phàm đá trúng này vừa nghe âm thanh chính là bảo bối.

Nhặt thứ này lên từ đống tro tàn dung nham, Tiểu Viêm Cơ ở bên cạnh hăng hái thêm vui, nhô má thổi một hơi vào thứ giống cái bình này.

“Khụ khụ khụ…” Mạc Phàm ho lên, Tiểu Viêm Cơ trên vai cũng ho theo.

Khẽ gõ vào trán Tiểu Viêm Cơ, trừng nàng một cái, Mạc Phàm lúc này mới cẩn thận suy nghĩ về cái đồ cổ này.

“Xương sọ??” Mạc Phàm nhìn hồi lâu, cuối cùng thất vọng cực kỳ nói.

Lại là cái xương sọ, làm trò gì vậy. Mình trong huyệt động cướp bóc nửa ngày, cuối cùng chỉ tìm được thứ đồ chơi như thế.

Xương sọ có ích lợi gì, Mạc Phàm tức giận ném nó xuống đất.

“Lánh, lánh!”

Tiểu Viêm Cơ lại nhặt xương sọ này lên, trả lại cho Mạc Phàm.

“Làm gì, xương sọ ngươi cũng thích chơi à, có mê gì vậy.” Mạc Phàm trách mắng.

“Lánh lánh!!” Tiểu Viêm Cơ rất cố gắng bày tỏ ý của mình.

“Thiên Hỏa của ngươi, xương cũng sẽ bị đốt nát. Xương sọ này không bình thường đúng không? Được rồi được rồi, đây là một cái xương sọ quật cường, ngươi giữ lại làm đồ chơi đi, ba ba không thích.” Mạc Phàm không để ý đến Tiểu Viêm Cơ.

Tiểu Viêm Cơ đúng là nhận lấy món đồ chơi xương sọ này.

Tiểu manh vật đáng yêu như vậy, hai tay nâng cái xương sọ, cảnh này trông thật quái dị.

“Nói đi cũng phải nói lại, xương sọ này sao lại lành lạnh, không đúng, thứ bị ngọn lửa của chúng ta đốt qua như vậy.” Mạc Phàm sờ sờ xương sọ này, nghi ngờ nói.

“Quên đi, trở về tìm người giám định một chút, chúng ta tự mình cũng không suy nghĩ ra được.”

Trên đường trở về, Tiểu Viêm Cơ tiếp tục thưởng thức cái xương sọ quật cường kia. Nó thỉnh thoảng dùng Thiên Hỏa nướng, phát hiện xương sọ này không những không cháy, mà còn không có chút nhiệt độ nào. Điều này khiến Tiểu Viêm Cơ càng ngày càng cảm thấy hiếu kỳ và khó tin.

“Tiểu Viêm Cơ nhà ngươi hứng thú ngày càng rộng rãi nha.” Triệu Mãn Duyên cười nói.

Mạc Phàm cũng đau đầu, có thể Tiểu Viêm Cơ chưa từng thấy thứ Thiên Cấp Chi Hỏa của nó không thiêu được, tính khí tiểu cô nương nổi lên, để ý đến cái xương sọ kia.

Xương sọ này cũng thật đáng thương, đã biến thành xương sọ rồi, còn bị Thiên Hỏa cấp Tiểu Viêm Cơ hành hạ tới lui như vậy, để yên tĩnh quy thổ không tốt sao?

“Mục Bạch, phía cây sam thiết diệp có phát hiện gì không?” Mạc Phàm không để ý đến Tiểu Viêm Cơ, hỏi Mục Bạch.

Mục Bạch lắc lắc đầu.

Không có manh mối gì, cũng không có vết tích trồng cây thuốc phiện cuồng lệ, xem ra là đến sai chỗ.

“Không sao, còn rất nhiều cơ hội ra ngoài, đến lúc đó từng cái tra.” Mạc Phàm nói.

“Ừm, hướng chúng ta tra chắc chắn không sai, tìm được bọn họ chỉ là vấn đề thời gian.” Mục Bạch nói.

“Làm xong chuyến này, chúng ta có tiền rồi, có thể đi tham gia cá cược của học sinh rồi!” Triệu Mãn Duyên dường như đã quên Hắc Giáo Đình là thứ gì, hoàn toàn chìm đắm vào trong cuộc tranh đấu giữa các đạo sư.

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 2265: Ngoại cần thẩm phán viên

Chương 4419: Đại trận đầu mối then chốt

Chương 4418: Có thể vào sao?