» Q.1 – Chương 2195: Chủ tịch Hội học sinh Saga
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 5, 2025
Chương 2195: Chủ tịch Hội học sinh Saga
Thế tộc số một số hai Âu Châu, Casa thế tộc!
Lúc trước, cũng ở Học viện Núi Anpơ, sau khi chứng kiến họ kiêu ngạo đến mức đòi người từ học viện, Mạc Phàm mới có hiểu biết nhất định về thế tộc đỉnh cấp Âu Châu này, đương nhiên còn có gã Hách Casa luôn ra vẻ ngông cuồng tự đại!
Ấn tượng của Mạc Phàm về Hách Casa vẫn dừng lại ở dáng vẻ đáng thương khi bị trúng độc. Lần này gặp lại, hắn phát hiện gã hoàn toàn là dáng vẻ “vết sẹo lành đã quên đau”, đang rất kiêu căng chào hỏi những đạo sư nổi tiếng khác. Bên cạnh hắn, quả thật cũng có mấy người vây quanh.
“Cái tên này cũng là đạo sư??” Mạc Phàm buồn bực nói.
“Các ngươi đang để ý vị kia sao? Hắn là đại diện hội học sinh, là thành viên ban chủ tịch hội học sinh.” Nam phụ đạo viên Miyamoto Cyn bỗng nhiên chen vào.
Mạc Phàm suýt chút nữa quên mất bên cạnh còn có một Miyamoto Cyn. Thật trùng hợp, sau khi hàn huyên với mấy vị đạo sư, Hách Casa lập tức đi về phía này. Mắt hắn không nhìn chằm chằm Mạc Phàm – hắn hiển nhiên không nhận ra Mạc Phàm – mà mang theo ý vị khiêu khích nhìn Miyamoto Cyn bên cạnh Mạc Phàm.
“Miyamoto Cyn, sau khi ngươi rời khỏi ban chủ tịch hội học sinh của chúng ta, lại ở Học viện Thánh Ojos chúng ta làm một phụ đạo viên, điều này khiến chúng ta không ngờ tới a.” Hách Casa hoàn toàn phớt lờ Mạc Phàm bên cạnh, trực tiếp nói với Miyamoto Cyn.
“Ta xuất thân hàn vi, đâu có thể như ngài. À, tôi giới thiệu một chút, ba vị này là các đạo sư ưu tú đến từ Trung Quốc.” Miyamoto Cyn giữ nụ cười nói.
“À, may gặp may gặp.” Hách Casa lười nghe tên ba người, nói qua loa rồi tiếp tục nghênh ngang đi về phía Đại hoàng tử Pampo.
“Không phải nói đây là buổi tụ họp đạo sư sao, tại sao những học sinh này lại chạy vào?” Mạc Phàm không hiểu hỏi.
Mạc Phàm phát hiện người ở đây không ít, tổng cộng chín học viện, đạo sư khoảng ba mươi người. Nhưng toàn bộ phòng ăn lại có sáu mươi, bảy mươi người, trong đó còn có một phần người khá trẻ, rõ ràng là học sinh.
“Họ đều là thành viên hội học sinh, chủ yếu là đại diện cho học sinh. Nếu các vị muốn nhận được sự khen ngợi nhất trí từ học sinh Học viện Thánh Ojos trong quá trình giảng dạy lần này, duy trì quan hệ tốt với các thành viên ban chủ tịch hội học sinh này là vô cùng có lợi. Sức ảnh hưởng của họ trong học sinh rất lớn, được xem là lãnh tụ học sinh.” Miyamoto Cyn nói.
“Lãnh tụ học sinh, nghe có vẻ ghê gớm.” Mạc Phàm nói.
“Đúng vậy, dù sao trong số họ có mấy người thực lực có thể chống lại một số đạo sư.” Miyamoto Cyn nói.
“Hắn vừa rồi nói chuyện với ngươi như vậy, ngươi cũng là người trong ban chủ tịch hội học sinh?” Mạc Phàm hỏi tiếp.
“Đúng vậy, năm ngoái vẫn còn. Giao thiệp của tôi so với họ thì khác nhau một trời một vực. Thời học sinh, họ đã có thể khiến không ít đạo sư chủ động lấy lòng, dù sao thân phận họ hiển hách, thực lực trác việt.” Miyamoto Cyn nói với vẻ bất đắc dĩ và có chút ngưỡng mộ.
Quả thật, có thể thấy một vài đạo sư đều chủ động đi chào hỏi Hách Casa.
“Bên cạnh Hách Casa, tiểu mỹ nữ giống như búp bê Barbie là ai?” Triệu Mãn Duyên quả nhiên điểm quan tâm bình thường là cái này.
“Ngài nói là Oseman sao? Cậu ấy là con trai của Tự do Thần Điện, đại danh đỉnh đỉnh!” Miyamoto Cyn nói.
“Ngươi chắc chắn mình không nói sai chứ? Con trai của Tự do Thần Điện?” Triệu Mãn Duyên sửa lại.
“Haha, hắn quả thật được gọi như vậy, bởi vì hắn là con trai của vinh dự hội trưởng Tự do Thần Điện Pháp Sư Hiệp Hội. Hắn tướng mạo thanh tú, lại thích nữ trang, điều này ở Học viện Thánh Ojos chúng ta đã không còn là bí mật gì. Nhìn xem, ngài giống như tuyệt đại đa số nam sinh mới đến Học viện Thánh Ojos, ban đầu đều bị vẻ đẹp của Oseman hấp dẫn. Đương nhiên, hiện tại vẫn còn rất nhiều người theo đuổi Oseman.” Miyamoto Cyn nói.
“Cái gì? Đại điêu manh muội*!” Triệu Mãn Duyên vẻ mặt quái dị như ăn phải con ruồi.
Bản thân hắn “duyệt nữ vô số”, dù cho là một số “nữ trang đại lão”, Triệu Mãn Duyên nhiều lúc cũng có thể nhìn thấu. Dù sao, luồng quyến rũ tự nhiên từ người phụ nữ thật sự thì có hóa trang thế nào cũng không thể che giấu. Nhưng tại sao Oseman kia… Rõ ràng là một người đàn ông, vậy mà nửa phút trước, Triệu Mãn Duyên còn đang “não bù” làm sao nhấn người ta trên bàn.
Bây giờ hồi tưởng lại cảnh này, Triệu Mãn Duyên cảm giác…
“Lão Triệu, hóa ra bây giờ ngươi trải đời rộng rãi như vậy.” Mạc Phàm vỗ vai Triệu Mãn Duyên.
“Lăn! Ngươi dám nói vừa nãy ngươi không cho là cậu ấy là một cô gái nóng bỏng?” Triệu Mãn Duyên nói.
Mẹ kiếp, cái mông cong cong kia, cặp chân dài kia, dù đứng cạnh những cô gái có vóc dáng ma quỷ như Bran Thiếp cũng không hề kém sắc. Triệu Mãn Duyên thật phục những “ngụy nương” bây giờ rồi. Không cởi quần, không đúng, không cởi đồ chính diện thì căn bản đ** nhận ra!
“Ta đối với loại hình này không có hứng thú.” Mạc Phàm cười nói.
“Hai người các ngươi, rốt cuộc có đang suy nghĩ vấn đề của Hách Casa không!” Mục Bạch mặt buồn rầu, bất mãn nói.
“Suy nghĩ vấn đề gì??”
Mục Bạch nhất thời không muốn nói chuyện.
Này này, hai thằng này sẽ không thật sự đắm chìm trong niềm vui làm thầy chứ.
Họ đến đây là để tìm manh mối của Hắc Giáo Đình.
Còn một điều rất quan trọng là, chị gái Nhan Thu của mình lại là hầu gái của Hách Casa. Hách Casa đã biết ở Học viện Thánh Ojos, ở một mức độ nhất định cho thấy Nhan Thu cũng rất có khả năng ở đây…
Như vậy, họ đã đến đúng nơi rồi!
Nơi này thật sự có người của Hắc Giáo Đình!
…
“Mạc Dịch Phàm đạo sư, chào ngài.” Mạc Phàm đang thất thần thì một giọng nói ôn ôn nhu nhu vang lên bên cạnh.
“À, ồ, ngươi hảo, có chuyện gì không?” Mạc Phàm suýt chút nữa quên đây là tên của mình. Quay đầu lại, hắn phát hiện đó là một cô gái màu tím hoa oải hương, ngay cả đồ trang sức trên đầu cũng là màu tím cực kỳ đẹp đẽ.
Màu tím của nàng không hề lòe loẹt, ngược lại khiến người ta cảm thấy nàng rất thuần khiết và hào phóng.
“Ngày hôm nay nghe ngài giảng bài, ta đối với ma pháp dung hợp sinh ra hứng thú rất nồng hậu. Đáng tiếc, học thức của ta trong lĩnh vực này vẫn còn quá nông cạn, trong lớp không thể hoàn toàn nghe rõ. Nếu ngài có thời gian rảnh rỗi, ta có thể riêng hướng về ngài lĩnh giáo một chút không?” Cô gái màu tím thuần khiết chăm chú hỏi.
Mạc Phàm nghe sững sờ.
Một bên Triệu Mãn Duyên và Mục Bạch cũng nghe sững sờ.
Cái gì cái gì tình huống! !
Những nội dung lý luận ngay cả Mạc Phàm còn mờ tịt, vậy mà lại thật sự hấp dẫn một cô gái đẹp như một nàng tinh linh… Lại còn “riêng” lĩnh giáo c**! !
Lĩnh giáo riêng, trời mới biết Mạc Phàm cầm thú này sẽ làm ra chuyện gì? ?
Mạc Phàm không nói tiếp.
Nhưng Miyamoto Cyn lại có vẻ khá giật mình! !
Thấy Mạc Phàm không phản ứng, hắn vội vàng giới thiệu.
“Mạc Dịch Phàm đạo sư, vị này chính là chủ tịch hội học sinh chúng ta —— Saga!”
*Đại điêu manh muội: Ý chỉ bề ngoài càng đáng yêu, dễ thương, thì lại càng không phải là con gái, mà chắc chắn là con trai.