» Q.1 – Chương 2159: Cứ việc đi cầu cứu
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 5, 2025
**Chương 2159: Cứ việc đi cầu cứu**
Nam mặt xăm đen sợ đến vội vàng sử dụng quang hệ tấm chắn, đồng thời liếc mắt nhìn bốn phía. Hắn cho rằng có pháp sư đáng sợ nào đó mai phục ở phụ cận. Người như bọn họ bị một số thế lực thần thánh ở châu Âu chú ý cũng là chuyện rất bình thường.
Nhưng, có thể dưới tình huống hắn không hề phát hiện mà khiến tiểu đệ mình bạo thể mà chết, người có thực lực như vậy, hắn thật sự ứng phó được sao?
“Con mắt của ngươi nên nhìn về phía ta bên này.” Mạc Phàm bước một bước đến gần nam mặt xăm đen.
Nam mặt xăm đen từ đáy lòng không cho rằng là ba người trước mắt này làm. Nhưng khi tầm mắt hắn chạm đến cặp mắt Mạc Phàm hiện ra ánh sáng lạnh màu bạc, trái tim hắn đột nhiên nhảy lên.
“Băng!”
Lại một tiếng nổ vang, một trong huynh đệ tóc vàng đứng ở bên kia nam mặt xăm đen bỗng nhiên nổ tung. Xương cốt, thịt nát bay tứ tung, chỉ vì Mạc Phàm liếc mắt nhìn tên kia!
“Kiểu chết của bọn họ là không có lựa chọn khác, nhưng ngươi có.” Mạc Phàm nói tiếp.
Nói xong câu đó, hắn lại nhìn lướt qua một huynh đệ tóc vàng khác. Không gian ở khu vực này bị áp súc mạnh mẽ. Cái nam tử tóc vàng kia đã dùng thổ hệ pháp thuật biến thân thể mình thành thạch cao, nhưng trước sức mạnh tuyệt đối, một chút tác dụng cũng không có.
Hắn không có máu thịt tung tóe, mà là thạch cao bột phấn. Cái đầu đứt rời bay qua trước mặt nam mặt xăm đen. Đến tận giờ phút này, nam mặt xăm đen mới ý thức ra: người trong nháy mắt khiến ba tên tiểu đệ bên cạnh hắn chết là tên tạp vụ đưa nước quả này!
Nhưng, sao có thể như thế!
“Ngươi… Ngươi rốt cuộc là ai!” Nam mặt xăm đen cuối cùng cũng sợ hãi. Hắn nghĩ đến một khả năng: đối phương là tổ chức thẩm phán cố ý ẩn nấp ở đây!
“Chỉ là người ở chỗ này, không khéo kết bạn với người các ngươi muốn giết thôi.” Mạc Phàm nói.
“Sao có khả năng? Các ngươi theo dõi chúng ta bao lâu? Khốn nạn! Chúng ta là thành viên Hắc Sức, ngươi có biết lời răn của chúng ta không? Đắc tội một thành viên Hắc Sức là đắc tội toàn bộ Hắc Sức hội. Mặc kệ là tổ chức nào cũng đừng nghĩ yên ổn sống tiếp trên thế giới này. Tiểu tử, ngươi có người thân, bạn bè, cũng có gia đình chứ? Hôm nay ngươi giết ta, thì chờ bị những kẻ liều mạng của Hắc Sức báo thù. Đợi đến lúc người bên cạnh ngươi nâng thi thể ngươi, ngươi sẽ ý thức ra cái gì là Hắc Sức hội!” Nam mặt xăm đen nói.
“Ghê gớm, Hắc Sức hội các ngươi quả thực có lý niệm doanh nghiệp hơn Lam Sức, Hồng Sức. Ngươi có thể đi rồi.” Mạc Phàm nói với nam mặt xăm đen.
“Ta có thể đi rồi?” Nam mặt xăm đen cảm giác mình nghe lầm, có chút ngạc nhiên nói.
“Ừm, ta nghĩ đến một kiểu chết thú vị hơn. Nhân vật như ngươi trong công đoàn Hắc Sức chắc hẳn cũng chỉ là chạy việc thôi. Ta hiện tại cho ngươi thời gian một ngày, ngươi cứ việc đi cầu cứu cấp trên của ngươi. Sau một ngày ta đến giết ngươi. Đến lúc đó hi vọng ngươi tiếp tục duy trì lý niệm không sợ chết của ngươi.” Mạc Phàm nói.
Nam mặt xăm đen không hiểu Mạc Phàm nói gì, nhưng nếu có thể chạy trốn, hắn đương nhiên sẽ không do dự.
Liên tục lăn lộn, nam tử mặt xăm đen chạy thục mạng, theo đường đá cuội đến khách sạn. Vẫn có thể nhìn thấy từng vết máu Hạ Bách để lại dọc đường.
Thật sự là tên ngu xuẩn, lại vì cứu đồng bọn mà không màng mạng sống.
Tên kia cũng ngu xuẩn, lại để mình rời đi như vậy.
Hắn muốn giết mình hẳn là rất dễ dàng. Xem ra lời răn của Hắc Sức hội vẫn có tác dụng. Mặc dù là những nhân viên thẩm phán, họ cũng phải cân nhắc gia đình của mình. Người Hắc Sức hội có mặt ở khắp mọi nơi, không chỉ là một đám người liều mạng, cũng không thiếu những nhân vật có máu mặt trong xã hội này!
Chạy chạy, nam tử mặt xăm đen chợt phát hiện phía sau mình có một cái bóng đang lởn vởn.
Cái bóng đó lại thoát ly mặt đất, bò lên như cái xác ướp, trên tay còn nắm một cây chủy thủ chỉ vào sau lưng mình!
“Đáng chết! Đáng chết!”
Nam tử mặt xăm đen lúc này mới ý thức ra đối phương không buông tha mình. Trong đầu vang vọng lại những câu nói của Mạc Phàm vừa nãy.
Dùng hết tất cả khả năng đi tìm người có thể cứu mạng mình. Một ngày sau sẽ đến lấy mạng!
“Mặc kệ ngươi là ai, ngươi đây là đang tìm chết!” Nam tử mặt xăm đen hung hãn nói.
…
Nam tử mặt xăm đen không rời khỏi đảo Grete. Thời gian một ngày không có máy bay, hắn rất khó ra khỏi Hy Lạp. Nhưng không sao, Hắc Sức hội đã sớm thâm nhập rất nhiều nơi ở Hy Lạp. Đảo Grete vẫn có người có thể giúp mình thoát hiểm.
Một tòa cao ốc tháp nhọn cao vút. Nam tử mặt xăm đen chạy đến đỉnh chóp cao ốc. Bên trong dường như đang tổ chức một hội nghị khá quan trọng. Người mặc âu phục đắt tiền lần lượt đi ra.
Không lâu sau, phòng họp đã vắng. Bên trong đang ngồi một nữ tử phong cách trung tính thắt nơ. Tóc nàng xen kẽ màu xanh và màu cam, uốn lên rất tinh xảo. Hai viên khuyên tai kim cương đen lấp lánh làm tôn lên vành tai nàng thêm quyến rũ.
Một thân âu phục gọn gàng, dù không có mái tóc dài bồng bềnh, dáng người lồi lõm, vị nữ tử thắt nơ này cũng tràn đầy mị lực.
“Không phải nói với ngươi đừng đến gặp ta như vậy sao!” Nữ tử thắt nơ trách mắng.
Nam tử mặt xăm đen vẫn còn chút hoảng hốt. Hắn căng thẳng nói lắp: “Hắc Xuyên tỷ, chúng ta gặp phải phiền phức. Người kia rất lợi hại. Sau khi chúng ta hoàn thành nhiệm vụ theo dõi diệt khẩu, hắn đột nhiên xuất hiện.”
“Tổ chức nào?” Người phụ nữ được gọi là Hắc Xuyên hỏi.
“Ta cũng không rõ ràng, nhưng hắn thả ta đi, nói là để ta cứ việc cầu cứu… Ta bị một cái bóng quái lạ bám theo, bất cứ lúc nào cũng sẽ chết. Hắc Xuyên, van cầu ngươi cứu ta!” Nam mặt xăm đen nói.
“Ngươi ngay cả thân phận đối phương cũng không biết liền chạy đến chỗ ta, đồ ngu này! Không biết đối phương cố ý thả ngươi chạy, sau đó dẫn ra ta sao!” Hắc Xuyên nữ nhân phẫn nộ quát.
“Ta biết, nhưng ta không có lựa chọn.”
“Hắn hiện tại ở đâu? Ta lập tức sai người điều tra. Tốt nhất là khống chế người bên cạnh hắn trước.” Hắc Xuyên nữ nhân giận dữ nói.
“Hắn ở…”
“Ta ở đây.” Thanh âm Mạc Phàm quỷ dị vang lên trong đại sảnh hội nghị tráng lệ.
Tu vi của Hắc Xuyên nữ nhân rõ ràng cao hơn. Nàng quay mặt ra cửa sổ kính. Trên cửa sổ kính vốn chỉ có một cái bóng mơ hồ. Nhưng theo mặt kính xuất hiện chút vặn vẹo, cái bóng mơ hồ đó trực tiếp từ trong mặt kính đi ra, nhanh nhẹn đứng trong phòng hội nghị lớn này.
“Đáng ghét!” Hắc Xuyên nữ nhân càng thêm phẫn nộ, khuôn mặt xinh đẹp kia đều có chút dữ tợn.
Nam tử mặt xăm đen lại chọc cho mình một phiền phức lớn như thế!
Chẳng qua may là bên người nàng còn có vài cao thủ, chính là mấy người bảo tiêu mặc tây trang đen đứng bên cạnh nàng. Bọn họ không phải bảo tiêu đánh đấm bình thường, tất cả đều là tinh anh trong công đoàn, là pháp sư, chỉ vì phòng ngừa tình huống đột ngột xảy ra.
“Ta không cần biết ngươi là ai, ta và người này không có chút quan hệ nào!” Hắc Xuyên nữ nhân nói.
“Không đáng kể, ta cho ngươi thời gian một ngày. Ngươi có thể dùng hết tất cả khả năng cầu cứu cấp trên của ngươi.” Mạc Phàm lạnh lùng nói với Hắc Xuyên nữ nhân này.
Vừa dứt lời, mấy tên tinh anh công đoàn bên cạnh Hắc Xuyên nữ nhân đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết đồng loạt, cực kỳ quỷ dị ngã trên mặt đất.
Hắc Xuyên nữ nhân và nam tử mặt xăm đen lập tức quay lại, sợ đến suýt chút nữa ngã xuống đất.
Mấy tên tinh anh công đoàn, đều bị chính cái bóng của bọn họ cắt yết hầu!