» Q.1 – Chương 2116: Côn Lôn Á Tổ hổ
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 5, 2025
Chương 2116: Côn Lôn Á Tổ hổ
Phong hệ tuy mạnh mẽ, nhưng cũng tuyệt đối không phải là lá bài tẩy của Tổ Hướng Thiên. Tổ Hướng Thiên sở dĩ có địa vị như bây giờ ở Tổ gia, ở mức độ rất lớn là bởi vì hắn có thể nắm giữ ròng rã bốn cái nguyền rủa tế thể. Mỗi một cái nguyền rủa tế thể mang ý nghĩa hắn có thể thu được năng lực của tế yêu.
Tiếp theo, Tổ Hướng Thiên muốn tế, là một con đại yêu phải hy sinh hai vị Tổ gia trưởng bối mới bắt được. Ngay ở Côn Lôn Tuyết cốc, trận chiến đấu đó Tổ Hướng Thiên đến nay vẫn nhớ!
“Mạc Phàm, nếu ngươi đi qua Thiên Sơn, vậy ngươi phải biết Thiên Sơn tồn tại một loại sinh vật chí tôn chí cường…” Tổ Hướng Thiên tựa hồ muốn Mạc Phàm thua rõ ràng, lúc kêu gọi nguyền rủa tế thể kia càng không quên nói chuyện. Bất quá, theo Mạc Phàm thì Tổ Hướng Thiên càng giống như đang khoe khoang với mình và người của toàn thế giới.
“Ta đoán ngươi nói chính là Thiên Tích Bạch hổ?” Mạc Phàm cũng không vội vã. Nếu là một hồi quyết đấu đường đường chính chính, vậy phải để đối thủ nhận thức tới cái gọi là toàn phương diện áp chế. Mạc Phàm thoả thích cho Tổ Hướng Thiên ra chiêu. Đổi lại là bình thường, ai cho ngươi tốn công phí lời nhiều như vậy, đối thủ có thể phát ra thanh âm duy nhất cũng chỉ có tiếng kêu thảm thiết!
“Không sai, Thiên Tích Bạch hổ. Nhưng ngươi lại có biết hay không ở trong quốc thổ chúng ta có một đại hệ dãy núi, trong đó lại là cái gì xưng vương hơn vạn năm?” Khi Tổ Hướng Thiên nói chuyện, trên người hắn đã hiện ra một luồng thú khí màu vàng tôn quý, mắt trần có thể thấy khí trụ toát ra dã tính mười phần!
Ở Thiên Sơn, Thiên Tích Bạch hổ là danh xưng thần thánh, như sủng linh của thượng thiên, mang cho mọi người là tượng trưng giống như thụy tuyết (tuyết rơi). Thế nhưng ở Côn Lôn mạch hệ, lại tồn tại một cái Yêu Ma vương triều khác so với vong linh đế quốc còn làm cho cả quốc gia kiêng kỵ hơn! Côn Lôn yêu quốc!!
Đôn Hoàng đại bộ lạc, nguyên quán của chúng nó là ở Côn Lôn!
Tần Lĩnh yêu tộc, chúng nó là chi nhánh của Côn Lôn yêu quốc!
Đầm lầy ở Động Đình hồ hỗn loại, nhưng vẫn bắt nguồn từ Côn Lôn chi yêu!
Côn Lôn yêu quốc từ đầu đến cuối đều là lực lượng thống trị khổng lồ nhất toàn bộ Thần Châu đại địa, yêu quần mạnh mẽ nhất. Phân tán ở quốc nội rất nhiều lãnh huyết, yêu ma đại quần thể hung tàn trong đó có một nửa đều là phân ra từ trong Côn Lôn yêu quốc!
Côn Lôn yêu quốc, Trung Quốc đệ nhất đại yêu quốc, thế giới thập đại yêu ma đế quốc xếp thứ bảy!
Chớ xem thường thứ hạng thứ bảy này. Như Sahara, cực nam cổ châu, bách mộ, những khu không người này, trên căn bản không phải ở ngoài quốc giới, chính là ở chỗ rời xa nhân loại sinh hoạt. Mà núi Côn Lôn lại ngang qua nửa quốc thổ Trung Quốc, thậm chí có một số thành trấn, thôn xóm ngay trong hệ thống dãy núi Côn Lôn, cách Côn Lôn yêu quốc thực sự quá gần rồi!
Dãy núi Côn Lôn độ cao so với mặt biển chênh lệch lớn, muôn hình vạn trạng. Từ tuyết phong, cao nguyên, dãy núi đến rừng rậm, bồn cốc, đầm lầy, thực sự là cái gì yêu cũng có thể thai nghén. Ngàn ngàn vạn vạn loại ác điểu hung thú tạo thành vô số chi nhánh yêu tộc, lại được gọi chung là Côn Lôn yêu mạch, Côn Lôn yêu quốc…
Mà trong đó trước sau là đứng đầu vạn yêu, chính là nổi danh cùng Thiên Sơn Bạch hổ – Côn Lôn Tổ hổ!
Đi tới Thiên Sơn một chuyến, Mạc Phàm vẫn là đối với khởi nguyên yêu ma quốc nội cùng lịch sử yêu ma có hiểu biết không ít. Vì lẽ đó hắn biết rõ Côn Lôn Tổ hổ chính là vương của Côn Lôn Vạn Yêu, là chủng tộc yêu ma có lực thống trị nhất! Vì lẽ đó Tổ Hướng Thiên cố ý nói đến như vậy, trong đầu Mạc Phàm nghĩ đến đầu tiên chính là đứng đầu vạn yêu!
“Hống hống!!!!! ”
Quả nhiên, ngay lúc Mạc Phàm còn mang theo vài phần thái độ hoài nghi, cả khuôn mặt Tổ Hướng Thiên bỗng nhiên như xé ra vậy, có từng đạo từng đạo hổ mặt vân máu tươi đều xuất hiện ở bên ngoài. Toàn bộ xương mặt của hắn đều lồi ra ngoài, trở nên lập thể, đã biến thành diện mạo tà dị, một khuôn mặt người cùng mặt hổ kết hợp với nhau!
Côn Lôn Ma hổ là màu vàng, như đế vương cổ đại vậy. Đến cả yêu khí tản mát ra khí tức lạnh lùng cũng tuyệt nhiên không giống tuyệt đại đa số yêu ma. Khi dã tính cùng yêu tức cao quý khuếch tán ra, liền khiến hết thảy sinh vật không tự chủ run rẩy lên, bao gồm nhân loại.
Hết thảy sinh mệnh đều có bản năng xu lợi tránh hại, mà một số chủng tộc càng sẽ với thiên địch sản sinh một loại cảm giác sợ hãi bản năng, như chuột sợ rắn, thỏ sợ ưng. Một khi phát hiện thiên địch tới gần, lông dựng đứng lên, lạnh run không ngớt!
Sở dĩ xưng là vạn yêu chi thú, Côn Lôn chi tổ, chính là bởi vì Côn Lôn Tổ hổ là thiên địch của tất cả sinh vật, bao gồm nhân loại đã tiến hóa trí tuệ cao khi đối mặt Côn Lôn Tổ hổ cũng sẽ xuất hiện bản năng như vậy!
“Tổ gia các ngươi thực sự là vì bồi dưỡng hậu bối, không tiếc bất cứ giá nào a!” Nghị viên Chúc Mông nhìn thấy có thú khí màu vàng tràn ra ngoài, cũng đã đoán được hơn nửa, lại nhìn Tổ Hướng Thiên hiện tại dáng dấp biến hóa kinh người thế này, càng thêm khẳng định rồi!
Chỉ là, cái này thật sự thích hợp sao, ở trên một hồi tranh tài như vậy vận dụng sức mạnh như vậy? Sử dụng đến năng lực như vậy không chết cũng bị thương a!
“Quốc nạn phủ đầu, Tổ gia chúng ta cũng coi như là trời giáng chức trách lớn. Ta vốn định để Hướng Thiên ở Thánh thành tôi luyện mấy năm lại về nước đảm đương chức trách của một người Trung Hoa pháp sư, nhưng trước mắt tình thế nghiêm túc, không thể không sớm chút trở về. Nếu muốn trở về, làm sao cũng phải vác lên đại kỳ của thanh niên thế hệ này. Vác đại kỳ phải có thực lực để tất cả các nhân tài kiêu căng tự mãn kính phục. Lấy ra lá bài tẩy này đối phó Mạc Phàm tự xưng đệ nhất thế giới, có vẻ như cũng không quá đáng như vậy chứ?” Tổ Bác vuốt hai chòm râu, dày mặt tự hào nói.
Tổ Bác tự nhiên là cha đẻ của Tổ Hướng Thiên. Hắn vừa mới nhập tràng, bất quá khi các vị đại lãnh đạo Phi Điểu thị nhìn thấy vị trung niên nhỏ gầy này bước vào, đều là dồn dập đứng lên hàn huyên, cũng mời lên chủ tọa.
Tổ gia tam hùng, một vị là danh tiếng hiển hách trên quốc tế Tổ Hoàn Nghiêu. Bởi không có tôn tử quan hệ, vẫn luôn đối với Tổ Hướng Thiên phi thường chăm sóc.
Tổ Bác, cố cung đình phó tịch, địa vị chỉ đứng sau thủ tịch Bàng Lai, ở quốc nội sức ảnh hưởng lớn vô cùng. Ngày lễ ngày tết có thể nhìn thấy các nghị viên xếp hàng thăm hỏi ở trước cửa đại viện của hắn.
Tổ gia tam hùng, có hai vị đều sẽ xem Tổ Hướng Thiên là hòn ngọc quý trên tay. Hơn nữa bản thân Tổ Hướng Thiên cũng nắm giữ trời sinh thiên phú hoàn mỹ phù hợp với năng lực gia tộc. Người như vậy phỏng chừng tùy tiện dùng chút tâm tư về mặt tu luyện, thành tựu cũng có thể bỏ qua những người dùng dốc hết sức đi làm kia mấy chục con phố.
“Đó là một con Côn Lôn Á Tổ hổ thành niên. Tổ gia chúng ta một đoàn đội thăm dò hơn bốn mươi tên dã ngoại cao thủ ròng rã lần theo bốn năm, vì có thể làm cho nó trở thành thần phụng của Tổ gia chúng ta. Hai vị đường đệ của ta hy sinh trong quá trình hàng phục nó. Hướng Thiên không giống công tử bột khác, hắn đối với sức mạnh vẫn luôn si mê, cũng vẫn luôn phi thường nỗ lực tu luyện, hắn là người duy nhất của Tổ gia chúng ta xứng với Côn Lôn Á Tổ hổ. Mạc Phàm quả thật có chút thực lực, có thể bức cho Hướng Thiên của chúng ta vận dụng lá bài tẩy này, nhưng hắn làm người quá xốc nổi, làm việc không có một chút đúng mực. Người như vậy có thể làm đại sự, nhưng cũng có thể làm hỏng đại sự, bất ổn.” Tổ Bác hơi híp mắt lại, thần thái dương dương tự đắc, nhìn qua không chút lo lắng nào cho sự thắng bại của cuộc quyết đấu này!
“Phó tịch, ngài sao lại nhắc tới sự kiện kia, tổ nghị viên quốc hội chúng ta đều vẫn chưa thống nhất đây.” Chúc Mông nói.
“Nói nhiều rồi, nói nhiều rồi, xem quyết đấu đi, xem quyết đấu đi.” Tổ Bác cười cười.
Những nghị viên cùng các quan khác lại nghe đến đầu óc mơ hồ. Chẳng lẽ trận tranh tài này còn quan hệ đến chuyện gì khác, cấp trên có quyết định gì đó vẫn không công bố?