» Q.1 – Chương 2104: Xuất quan
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 5, 2025
Tuy rằng chính thống Thiên chủng khiến người ta chờ mong, nhưng hiện tại nham hệ có ba phụ hiệu cũng đã làm Mạc Phàm hài lòng. Cảm giác dù tu vi không đạt đến siêu giai, hệ khác cũng còn lâu mới vững chắc, nhưng sức chiến đấu lại mạnh phi thường.
Cân nhắc đến cùng Tổ Hướng Thiên quyết chiến còn có chút ngày, Mạc Phàm không định hoang phế. Hắn cố ý về Ma Đô một chuyến, đến trường học cũ nổi tiếng Tam Bộ Tháp để củng cố tu vi.
Trở thành ngôi sao sáng của trường có một lợi thế: trước đây phải rất vất vả mới tranh thủ được chút thời gian ở Tam Bộ Tháp, bây giờ thì như có thẻ thành viên. Muốn đi lúc nào thì đi, muốn ở lại bao lâu thì ở lại.
Nơi đặc biệt của Tam Bộ Tháp là có nhiều tầng, mỗi tầng có cường độ áp súc nguyên tố khác nhau. Vì vậy, ngay cả tu vi như Mạc Phàm cũng có thể tu luyện ở trong đó. Huống chi Pháp Sư đều thức tỉnh hệ mới, những tiểu tinh trần, tiểu tinh vân vận chuyển trong Tam Bộ Tháp tuyệt đối làm ít hiệu quả nhiều. Có một tòa tu luyện thần tháp như vậy, Minh Châu học phủ không muốn dẫn trước xa trong nước cũng khó.
Lần này, Mạc Phàm trực tiếp đến tầng cao nhất Tam Bộ Tháp. Hắn hiện tại có tám hệ, trữ lượng ma năng cao lạ thường. Tầng cao nhất Tam Bộ Tháp tiêu hao ma năng rất nhanh, ngay cả Mạc Phàm cũng chỉ ở lại không tới bốn, năm giờ.
Bốn, năm giờ này có hiệu quả hơn tu luyện ở ngoài mấy tháng!
“Sao vẫn sáng, chẳng lẽ là…” Mạc Phàm nhìn ngực mình, đột nhiên phát hiện Tiểu Cá Trạch xuất hiện động tĩnh!
Tiểu Cá Trạch có động tĩnh thực ra là chuyện khiến Mạc Phàm hưng phấn nhất, vì tên tiểu tử này mỗi lần có động tĩnh đều mang lại lợi ích cực kỳ lớn.
Ban đầu, Mạc Phàm đến Tam Bộ Tháp chỉ muốn tăng cường tu vi thổ hệ ma pháp, dù sao mới đến cấp cao cấp một, tu vi thấp, phối hợp thiên chủng cũng không phát huy hiệu quả tốt lắm…
Nào ngờ Tiểu Cá Trạch không nhẫn nại được trước. Lúc ở Thánh thành, Tiểu Cá Trạch đã thu nạp một luồng năng lượng rất mạnh, bởi vậy trực tiếp từ dáng vẻ đen thui lột xác thành đen thui ánh sáng lộng lẫy, rất thần bí và đặc biệt, có cảm giác như chim sẻ biến thành tiểu Phượng Hoàng.
Lúc đó, Mạc Phàm đã đoán Tiểu Cá Trạch không lâu nữa sẽ phụng dưỡng cho mình một luồng trợ lực chưa từng có. Thông qua luồng trợ lực này, Mạc Phàm có thể không chỉ một lần đột phá tu vi bình cảnh ban đầu!
“Muốn đến sao!” Mạc Phàm thể hiện tư thế tiếp nhận, “Không muốn giữ lại, toàn bộ phóng đến ta đi!”
Sóng lớn mãnh liệt!!
Trong biển ý thức của Mạc Phàm, đã cảm nhận được tinh hoa khổng lồ Tiểu Cá Trạch chuyển đến. Đặt trong biển ý thức Mạc Phàm tổng cộng có tám tinh hệ: tinh hải lôi hệ, tinh hải ám ảnh hệ, tinh hà hỏa hệ, tinh hà triệu hoán hệ, tinh hà hệ không gian, tinh hà thổ hệ, tinh hà hỗn độn hệ, tiểu tinh tinh ác ma hệ…
Tinh hà hỏa hệ, tinh hà triệu hoán hệ, tinh hà hệ không gian thực ra đều có rào cản vững chắc, khiến chúng khó chuyển biến thành tinh hải mênh mông.
Khi năng lượng khổng lồ của Tiểu Cá Trạch bao trùm tới, Mạc Phàm thấy rào cản khóa kín tinh hà hỏa hệ của mình bị nó mạnh mẽ đánh nát. Hỏa tinh quang đầy trời phóng ra hào quang tinh khiết nhất, đẹp đẽ nhất, lập tức nhanh chóng diễn biến trong mảnh vũ trụ màu đen của mình!
Hỏa tinh quang tiếp tục tản ra, từ một dải lụa vũ trụ màu đỏ duy mỹ, xúc động biến thành một mảnh tinh hải xoáy lốc tuyệt đẹp. Sắc thái diễm lệ đó khiến người ta có cảm giác dồi dào, như thể sẽ vĩnh viễn không tắt.
“Hỏa hệ tinh hải!”
“Hỏa hệ tinh hải!!”
“Ha ha ha, lão tử hỏa hệ cũng rốt cuộc siêu giai rồi!!!”
Mạc Phàm vui mừng khôn tả, như một bàn tử hai trăm cân, khua tay múa chân, cả người run rẩy theo sự hài lòng!
Hỏa hệ à, hỏa hệ!
Mẹ nó, ngươi rốt cuộc siêu giai rồi, chờ ngày này bao lâu rồi!
Thời gian qua rất lâu, hỏa hệ của Mạc Phàm chủ yếu dựa vào Tiểu Viêm Cơ chống đỡ. Hắn luôn cảm thấy không có Tiểu Viêm Cơ thì hỏa hệ ma pháp thiếu hụt một đoạn dài.
Bây giờ thì tốt rồi, tu vi hỏa hệ chân thật của mình đã là cấp độ siêu giai. Chờ Tiểu Viêm Cơ từ Parthenon thần miếu tiến tu trở về, cường cường liên thủ, thử hỏi trên thế giới này còn ai dám đấu với mình!
Mình chỉ dựa vào hỏa hệ là có thể hoành hành thiên hạ rồi!
“Nhanh nhanh, nhanh nhanh, phải quý trọng mỗi giọt tinh hoa của Tiểu Cá Trạch!” Mạc Phàm lập tức ngồi xuống, chuyên tâm tu luyện.
Tiểu Cá Trạch rõ ràng đang lột xác, điều này khiến tốc độ tu luyện của Mạc Phàm lại nhanh hơn mấy lần. Vì vậy, dựa vào lúc Tiểu Cá Trạch đang điên cuồng phụng dưỡng năng lượng là thời gian tốt nhất để chuyên tâm tu luyện. Lại có thêm Tam Bộ Tháp áp súc không gian để tăng cường mật độ nguyên tố…
Tăng gấp đôi, gấp bội nữa, tốc độ tu luyện từ xưa đến nay đều có thể thông qua các phương thức khác nhau để chồng chất.
Trụy của Mạc Phàm, Tiểu Cá Trạch là bồn chứa tu hồn, cấp bậc càng cao bội số càng cao. Còn Tam Bộ Tháp thông qua áp súc mật độ nguyên tố để người tu luyện như thân ở trong ao linh khí tràn đầy, là nhân tố hoàn cảnh gia trì. Hai thứ này chồng chất lên nhau, Mạc Phàm tu luyện lên thực sự như cưỡi tên lửa vậy.
Do đó, một phút Mạc Phàm cũng không nỡ lãng phí. Quá trình Tiểu Cá Trạch phụng dưỡng năng lượng này không chỉ giúp mình thuận lợi phá vỡ rào cản tu vi, mà còn cung cấp gia trì tu luyện bội số cực cao. Chờ qua một hai ngày, Tiểu Cá Trạch sẽ chuyển sang trạng thái gia trì ổn định.
…
Ngâm mình một tuần, nếu không phải cố ý nhờ học trưởng ngoài Tam Bộ Tháp nhắc nhở thời gian, Mạc Phàm cảm giác mình rất có khả năng sẽ cho Tổ Hướng Thiên leo cây.
Bước ra Tam Bộ Tháp, vừa vặn một trận tuyết hiếm thấy ở Ma Đô mỏng manh bao phủ khuôn viên Minh Châu học phủ, khiến trường học vốn đầy sức sống tuổi trẻ thêm vài phần quyến rũ động lòng người.
Chỉ mặc một chiếc áo đơn, Mạc Phàm bấm giờ, đi căng tin ăn sáng rồi đến điểm hẹn vẫn kịp.
Ăn một cái bánh bao thịt mình yêu thích nhất, dù đại chiến sắp tới, Mạc Phàm cả người có vẻ rất thả lỏng. Lại đắc ý uống một cốc sữa đậu nành…
“A di, ngươi mua là Cửu Dương Phan Sa Kê đi, sao toàn là sa vị?”
“Làm nói cái gì nhếch?”
“Ngươi lần sau đừng ở Charix pha đậu tương, ta đã nghĩ uống một cái địa đạo hạt cát đường thủy.”
“Nộn cái gì ý tứ yêu!”
“A di ngươi người kia a, phương ngôn như thế lưu?”
“Thượng Hải ngân.”
“…”
Ăn xong bánh bao thịt, Mạc Phàm định đi ký túc xá tắm rửa thay quần áo.
Đi ngang qua một dãy ký túc xá nữ sinh, vừa vặn thấy một người lén lút đi ra từ bên trong. Cả người lộ ra vẻ mệt mỏi như cả đêm bị dây dưa, thân thể bị đào rỗng.
“Lão Triệu!” Mạc Phàm kinh ngạc kêu lên.
“Khe nằm, ngươi cũng trộm làm nữ ký túc xá?” Triệu Mãn Duyên cũng giật mình.
“Lăn ngươi.” Mạc Phàm mắng.
“Hỏi ngươi chuyện a, ngươi hôm qua sao lại cho Tổ Hướng Thiên leo cây a, ngươi có phải có cái gì khác sắp xếp tao hơn?” Triệu Mãn Duyên nói.
“Đầu óc ngươi bị ngực kẹp hỏng rồi à, hôm nay mới là ngày quyết đấu.” Mạc Phàm nói.
“Được thôi, ta đã hiểu…” Nói xong câu đó, Triệu Mãn Duyên quay người, móc điện thoại trong túi quần ra, không biết gọi cho ai. “Này, là tôi Triệu Mãn Duyên. Người tìm thấy rồi, ở Minh Châu học phủ đây… Không xảy ra chuyện gì, vẫn khỏe, chỉ là tên trí chướng này nhớ nhầm ngày.”