» Q.1 – Chương 1975: Thiên Sơn khe nứt
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 4, 2025
Thật vất vả cùng Mục Ninh Tuyết tản bộ trong mưa, vốn nên là chuyện rất lãng mạn, mặt sau tư thế Mạc Phàm đều ảo tưởng được rồi, nào ngờ đâu lại liên tiếp chuyện xúi quẩy như vậy.
Trở lại khách sạn, Mục Ninh Tuyết có chút bận tâm Mạc Phàm cái kia dấu ấn vấn đề.
“Xem ra Dị Tài Viện là không có ý định dễ dàng buông tha ngươi, chí ít sẽ vẫn quản giáo ngươi,” Mục Ninh Tuyết nói.
“Đồ vật dối trá,” Mạc Phàm mắng.
“Ta nghe nói, Dị Tài Viện nắm giữ năng lực truy ấn mạnh mẽ nhất trên thế giới này. Bị bọn họ khắc lên dị đoan dấu ấn, bất luận trốn tới chỗ nào cuối cùng đều sẽ bị họ tìm tới, đồng thời bị trực tiếp xử quyết,” Mục Ninh Tuyết nói.
Mục Ninh Tuyết vẫn lo lắng Mạc Phàm Ác Ma hệ năng lực. Ác Ma hệ sức mạnh thực sự quá mức mạnh mẽ, rất khó phòng ngừa sẽ lan đến gần một ít người vô tội. Cứ xem tình hình Dị Tài Viện đối xử Mạc Phàm hiện tại, chỉ cần Ác Ma hệ của Mạc Phàm làm thương tổn bất kỳ người vô tội nào, lập tức hắn sẽ bị biến hiềm nghi dấu ấn thành tội nhân dấu ấn, trở thành một dị đoan chân chính.
Một khi bị gán thân phận dị đoan, Mạc Phàm liền triệt để không còn đường sống. Dị Tài Viện cực kỳ lãnh khốc, hành vi thủ đoạn càng thô bạo đến cực điểm. Lúc trước Thánh Tử Văn Thái bị tịnh trừ, Dị Tài Viện không thể không kể công!
Nhân vật như Thánh Tử Văn Thái còn khó thoát khỏi xử quyết của Thánh Tài Viện cùng Dị Tài Viện, Mạc Phàm làm sao có thể đối nghịch với họ?
Cũng may Hồng y đại giáo chủ của Hắc Giáo Đình, Lãnh Tước, đã giúp Mạc Phàm cản một kiếm, bằng không đợi phán quyết bắt đầu, Mạc Phàm sẽ không còn chỗ trốn.
Ác Ma hệ khởi nguồn vốn là lai lịch bất chính, bị các đại Ma Pháp Hiệp Hội cấm đi. Lúc trước quân thống Lục Niên bất chấp lệnh cấm của các đại Ma Pháp Hiệp Hội tiếp tục nghiên cứu, tạo ra được mấy quái vật. Cuối cùng cấm thuật mạnh mẽ này rơi xuống đầu Mạc Phàm. Trên thân Mạc Phàm, thiên sinh song hệ được hoàn mỹ phù hợp, liền sinh ra một Ác Ma hệ như vậy.
Vì vậy, căn cứ Pelina miêu tả về ma pháp trước đó, sức mạnh Ác Ma hệ của Mạc Phàm xác thực chính là đại cấm thuật!
“Năng lực ác ma này, xác thực có vấn đề lớn,” Mạc Phàm nói một hơi.
“Làm sao có thể trách ngươi đây, lúc đó ngươi cũng vì cứu chúng ta…” Mục Ninh Tuyết nắm chặt tay Mạc Phàm.
Nghĩ tới nghĩ lui, Mạc Phàm lúc đó bước lên con đường ác ma cũng là bị bức ép bất đắc dĩ, thu được lực lượng ác ma càng là vì cứu mình và những người khác.
Lúc trước, Mục Ninh Tuyết còn chưa rõ Mạc Phàm ác ma nguyên do. Hiện khi hiểu được toàn bộ, nàng không khỏi càng đau lòng Mạc Phàm hơn.
…
Trở lại khách sạn, Linh Linh, Tương Thiểu Nhứ, Triệu Mãn Duyên ba người đã ở dưới lầu trong quán trà đàm luận. Linh Linh cùng Tương Thiểu Nhứ hẳn là có phát hiện, trông rất kích động.
“Có thu hoạch?” Mạc Phàm nhướng mày hỏi.
“Ừm, căn cứ một số tin tức lưu truyền từ bên trong Thánh cung, Thiên Sơn vết tích kỳ thực có một lối vào. Dù núi tuyết có ác liệt đến mấy, cao nguyên phong liêm có mạnh hơn, chỉ cần chúng ta tìm tới lối vào này, theo vết nứt vẫn tiến lên leo lên, là có thể tiến vào chân chính Thiên Sơn vết tích,” Linh Linh nói.
“Tức là, chúng ta hiện tại chỉ tìm tới lối vào?” Mạc Phàm nói.
“Mạc Phàm, ngươi thực sự không hề làm bài tập gì cả!” Tương Thiểu Nhứ có chút bất mãn nói.
Mạc Phàm lúng túng gãi đầu.
“Thiên Sơn vết tích ở tầng tuyết đọng sông băng. Tầng tuyết đọng sông băng Thiên Sơn mênh mông vô biên, núi non chập chùng bất định. Vị trí Thiên Sơn vết tích căn bản không cách nào xác định, thậm chí người từng tìm thấy lại từ đầu tìm về đi đều không có khả năng lắm. Rất nhiều người trên đường tìm kiếm sẽ chết. Mặt khác, vị trí Thiên Sơn vết tích cao hơn mặt biển có băng xâm phong tiên, Ma Pháp sư thân thể không thể chịu đựng. Người tu vi cao đến đâu đều sẽ ma năng khô cạn, bị vĩnh viễn ở lại trên núi tuyết,” Mục Ninh Tuyết giải thích cho Mạc Phàm.
Mục Ninh Tuyết mình từng tới Thiên Sơn chỗ cao, ký ức về nơi đó rất sâu sắc.
“Còn nữa, yêu ma có thể trú ngụ ở tầng tuyết đọng sông băng, đều là yêu ma trong chiến đấu cơ. Chiến tướng nhiều như cẩu, thống lĩnh đầy đất đi, quân chủ cũng thường có!” Triệu Mãn Duyên nói.
“Mà Thiên Sơn vết tích lại là khu vực hung hiểm nhất bên trong toàn bộ tầng băng tuyết Thiên Sơn. Sinh vật bước đi bên trong Thiên Sơn vết tích, tiểu yêu tiểu ma tuần sơn tuần cốc đều chí ít là cấp thống lĩnh. Đây là nguyên nhân tại sao Thiên Sơn vết tích được gọi là nghĩa địa của cường giả thế giới. Khu vực thống lĩnh bước đi, đi vào chính là tự đưa thức ăn,” Tương Thiểu Nhứ nói tiếp.
Mạc Phàm há miệng, ánh mắt đảo qua mặt họ.
Sao cứ như chỉ có mình hắn không biết tình hình Thiên Sơn vết tích vậy?
Yếu nhất cấp thống lĩnh…
Trong Thiên Sơn vết tích này đâu chỉ là khủng bố a!!
“Vậy các ngươi nói cái lối vào Thiên Sơn vết tích đó là chuyện gì?” Mạc Phàm hỏi.
“Lối vào này không tính là bí mật lớn, kỳ thực cũng mới được biết vào tháng trước. Có một đội thám hiểm giả ở vùng núi thảo nguyên phát hiện một khu sâu không thấy đáy, uốn lượn bò lên trên Thiên Sơn khe nứt lớn. Khe nứt lớn không có phần cuối, vẫn tiến lên sẽ từ từ rót vào đến khu vực cao hơn mặt biển, xuyên qua hoang mạc tầng, vùng núi thảo điện tầng, ăn mòn núi cao tầng thậm chí băng tuyết sông băng tầng. Có người nói cuối cùng sẽ đến Thiên Sơn vết tích!” Linh Linh mở miệng nói.
“Hóa ra là như vậy?” Mạc Phàm nói.
“Điều này rất quan trọng. Chúng ta muốn đi vào Thiên Sơn vết tích, tạm chưa nói bên trong sẽ có bao nhiêu hung hiểm. Khả năng lớn hơn là không tìm thấy Thiên Sơn vết tích đã tay trắng trở về. Không ngờ đã có người tìm được một lối vào khe nứt thần kỳ như vậy,” Mục Ninh Tuyết nói.
Người từng tới Thiên Sơn đều biết, Thiên Sơn vết tích là một đề tài vĩnh viễn nói không hết. Thám hiểm giả mọc lên như nấm, có người bởi vậy lột xác phi thăng, càng nhiều là chôn xương núi tuyết. Có người nói Thiên Sơn còn có một Phán Trấn, bên trong dán đầy chân dung những người mất tích, dán đầy treo giải thưởng tìm người, càng đầy người thân khổ sở chờ đợi thám hiểm giả trở về. Trong đó, đợi mười năm, hai mươi năm, cuối cùng định cư dưới chân núi Thiên Sơn đều có rất nhiều…
Truyền kỳ Tuyết Sơn, nói lý ra Mạc Phàm xác thực không làm bao nhiêu bài học, nếu không lần này hắn cũng sẽ tiến lên tâm sinh kính sợ!
“Mặt khác, chúng ta thu thập được một số thông tin về đồ đằng. Có người nói có người nhìn thấy một loại Thánh linh vũ thú, từng xoay quanh trên đỉnh Thiên Sơn. Người biết thông tin cụ thể về nó chúng ta đã liên hệ. Đến lúc đó sẽ lấy phương thức giao dịch báo cho chúng ta nội dung cụ thể. Chúng ta đến Phán Trấn liền đi gặp hắn,” Linh Linh nói.
“Còn nữa, truyền thuyết Thiên Sơn thánh hổ cũng thu thập một chút. Thiên Sơn thánh hổ này có quan hệ mật thiết với một vị thánh thú đồ đằng, vị thánh thú đó có địa vị trên Thánh thú Huyền Vũ. Những thông tin này cần tiền, giá cả rất cao, nhưng qua một số giám định, thông tin hẳn là tương đối chính xác,” Tương Thiểu Nhứ nói tiếp.
Mạc Phàm gật đầu, qua non nửa sẽ mới nghiêm túc nói: “Lại nói, các ngươi thu thập nhiều thông tin như vậy, có đi tìm thông tin liên quan đến Ty Thạch Anh không?”
Linh Linh và Tương Thiểu Nhứ liếc nhìn nhau.
Tương Thiểu Nhứ trước tiên lộ ra vẻ lúng túng, mở miệng nói, “Ai nha, Thiên Sơn khiến người ta kích động quá nhiều chuyện. Ty Thạch Anh loại thiên môn đồ vật này… Vẫn khó tìm mà.”
Linh Linh vội vàng gật đầu đồng tình.
“Vì vậy là quên rồi?” Mạc Phàm hỏi.
“Đừng nói vậy. Cùng lắm chúng ta lại đi một chuyến, hoặc là trực tiếp tới Thiên Sơn rồi nói,” Tương Thiểu Nhứ nói.
“Ta thấy Mục Bạch vẫn nên sớm nhắm mắt ngủ yên mới tốt,” Mạc Phàm nói.