» Q.1 – Chương 1973: Dị Tài viện Tài giáo

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 4, 2025

Có thể thấy, mấy tên thánh cung pháp sư kia đều là tu vi tương đối cao. Bọn họ tốc độ phi hành cũng cực kỳ nhanh. Từ trên cung điện Potala, ánh sáng cánh chim phân tán như vậy lóe lên, đến sau một khắc bọn họ đã đến trên quảng trường. Cặp mắt kia đang cảnh giác cực kỳ nhìn quét phụ cận, tìm kiếm gì đó.

Mạc Phàm ngẩng đầu lên, phát hiện nữ hiền giả Pelina cũng ở trong đó. Nàng điều động một con linh thú có thể đạp không mà đi, trông càng thêm cao quý cực kỳ.

“Ở hướng kia, thật to gan, lại dám xông vào Thánh thành, lần này dù như thế nào đều sẽ không để cho hắn đào tẩu rồi!” Một tên thánh cung pháp sư tóc tết bím thô nói rằng.

“Chung quanh đây quá nhiều dân Tây Tạng cùng du khách, chúng ta hay là nên hành sự cẩn thận.” Một nữ thánh cung pháp sư khác chừng bốn mươi tuổi nói rằng.

“Trước tìm được vị trí của hắn lại nói!”

Bốn tên thánh cung pháp sư lập tức từ bốn hướng khác nhau phân tán bay ra ngoài, như là bốn tia xạ tuyến trên cung điện Potala triển khai truy đuổi bốn phương, gây nên một đám lớn dân chúng thốt lên kinh ngạc.

Thánh cung pháp sư đều khá khiêm tốn. Không phải tình huống khẩn cấp, bọn họ đều sẽ chọn dừng lại tại quảng trường, dùng bộ hành lên núi, để bày tỏ sự tôn kính đối với thánh cung. Tình huống như lúc này, trực tiếp dưới con mắt nhìn chăm chú của mọi người triển khai ma pháp mỹ lệ, uy phong lẫm liệt, thánh khí bức người, thực sự tương đối hiếm thấy.

Không biết tại sao, Mạc Phàm theo bản năng liếc mắt nhìn con đường nhỏ vừa nãy đi qua. Trực giác nói cho Mạc Phàm, những thánh cung pháp sư này muốn tìm người chính là gã lang thang mặc áo cà sa kia.

Nữ hiền giả Pelina ở lại tại chỗ không nhúc nhích, nhưng nàng vẫn chậm rãi rơi xuống đất.

Nàng rơi xuống chỗ tế ti và các kỵ sĩ. Tế ti Đỗ Duy cũng vẫn ở đây chờ đợi. Nhìn thấy nữ hiền giả, hắn và các kỵ sĩ khác lập tức hành lễ.

“Có dặn dò gì sao, hiền giả?” Tế ti Đỗ Duy hỏi.

“Thật không nghĩ tới, tên kia gan to bằng trời như vậy, lại dám trực tiếp đến Thánh thành, còn cách thánh cung gần như thế.” Pelina nói rằng.

“Ngài nói chính là?” Tế ti Đỗ Duy không hiểu rõ tình huống lắm.

Pelina còn chưa mở lời nói rõ, trên thánh cung lại có một bóng người màu đen cực tốc nhảy lên trên thềm đá cung điện Potala. Chỉ nhìn thấy một chuỗi tàn ảnh lớn ở lại nơi đó, còn bản thân thì đã đến quảng trường này rồi.

Hình bóng màu đen cực tốc dừng lại ở chỗ gần Pelina, chính là một nam tử mặc áo choàng tăng lữ kiểu Âu tràn ngập cảm xúc ô kim, toàn thân toát ra một loại khí tức uy nghiêm và hùng hổ dọa người.

“Cao thủ cũng thật nhiều a!” Mạc Phàm âm thầm cảm thán.

Ở các thành thị khác, trong đám người có mấy pháp sư cấp cao đã là cực kỳ xuất chúng, chớ nói chi là những nhân vật siêu giai vô cùng tôn quý này. Có thể ở gần thánh cung này, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã xuất hiện nhiều cường giả như vậy, khiến Mạc Phàm lần đầu tiên tới Lhasa không khỏi sinh lòng kính nể.

“Tài giáo, ngài xác định hắn ngay khi cung điện Potala phụ cận sao, không quá một kilomet bán kính?” Pelina nói rằng.

“Ta rất khẳng định.” Vị nam tử được gọi là tài giáo kia nói rằng.

“Hắn liệu có làm ra chuyện cực đoan?” Pelina hỏi.

“Chức trách của chúng ta chính là trước khi hắn làm ra hành vi cực đoan thì bắt hoặc tịnh trừ hắn!” Tài giáo nói rằng.

Mạc Phàm cách đó không xa mấy người này, họ nói chuyện có thể nghe rõ ràng.

Mục Ninh Tuyết khẽ nói: “Tài giáo… Đây không phải chức danh của Dị Tài viện sao?”

“Ừm, người Dị Tài viện sao lại chạy đến đây rồi.” Mạc Phàm nói rằng.

Thánh Tài Viện và Dị Tài viện đều là những tổ chức quyền uy nhất, cao hơn Ngũ Lục Địa Ma Pháp Hiệp Hội. Thánh Tài Viện giám sát toàn thể thành viên ma pháp, bao gồm thành viên Hắc Giáo Đình.

Phạm vi phụ trách của Dị Tài viện thì hơi thần bí. Người bình thường căn bản không tiếp xúc được với Dị Tài viện. Tình cờ là, Mạc Phàm tạm thời được liệt vào danh sách của Dị Tài viện.

Tựa hồ có một loại cảm ứng kỳ lạ nào đó, vị nam tử mặc áo tăng lữ ô kim được gọi là tài giáo kia đột nhiên xoay đầu lại, đôi mắt như diều hâu nhìn chằm chằm Mạc Phàm.

Mạc Phàm trong lòng rất không thoải mái. Mới một lúc như vậy, mình đã bị người ta nhìn bằng ánh mắt kỳ dị đến hai lần. Mình là thanh niên năm tốt như vậy sao lại giống như trên mặt dán nhãn mác bất lương, ai cũng nhìn ra được?

“Ngươi là ai?” Vị tài giáo kia trực tiếp đi tới, chất vấn gay gắt.

“Ngươi có ý gì, cả quảng trường nhiều người như vậy ngươi không hỏi, hỏi ta làm gì?” Mạc Phàm tương đương phản cảm nói.

Dựa theo lời nhắc nhở từ Bao lão đầu, người Dị Tài viện cơ bản đều là quái vật, bảo Mạc Phàm đừng tự chuốc lấy phiền phức. Thánh Tài Viện nhiều lúc vẫn làm việc theo quy tắc, ít nhiều cũng bị các tổ chức quyền lực trên toàn thế giới cùng Ngũ Lục Địa Ma Pháp Hiệp Hội quản giáo. Nhưng Dị Tài viện… Đến nay chưa từng nghe nói có tổ chức nào đối phó được Dị Tài viện.

“Trên người ngươi có dấu ấn.” Tên tài giáo này ngữ khí hùng hổ dọa người nói, như một bộ khoái đang thẩm vấn một tên phạm nhân.

“Có ý gì?” Mạc Phàm lại một lần nữa hỏi ngược lại.

“Trên người ngươi có dấu ấn của Dị Tài viện chúng ta.” Tài giáo nói rằng.

“Ngươi nói là, ta có án cũ của Dị Tài viện các ngươi?” Mạc Phàm nói rằng.

“Có thể hiểu như vậy, chí ít có hiềm nghi.” Tên tài giáo này ngữ khí rất khẳng định nói.

Nghe được câu này, mặt Mạc Phàm lập tức đen lại.

Đúng là mẹ nó Dị Tài viện!

Trước đây, khi giao Lãnh Tước cho Thánh Tài Viện, người Thánh Tài Viện và Dị Tài viện đã bảo đảm với mình rằng, chỉ cần mình không sử dụng sức mạnh hủy diệt vi phạm quy tắc ma pháp thông thường, sẽ xóa bỏ tên mình khỏi danh sách của hai viện.

Dấu ấn??

Mạc Phàm thật sự không biết người Dị Tài viện lúc nào đã để lại một cái dấu ấn “có thể phạm tội” trên người mình!

Kết quả ngược lại tốt, tên tài giáo này chỉ một chút đã phân biệt ra mình là một người có vấn đề, dùng ánh mắt nhìn quái vật, nhìn dị đoan mà nhìn chằm chằm mình. Giữa người với người điểm ấy thành tín đều không có, họ Thánh Tài Viện và Dị Tài viện còn dựa vào cái gì đứng trên đỉnh thế giới?

“Ta muốn nói chuyện với lãnh đạo của các ngươi.” Mạc Phàm lạnh lùng hừ một tiếng.

Thật khốn nạn! Chuyện Lãnh Tước bị ám sát, Mạc Phàm vẫn chưa đến Thánh Tài Viện và Dị Tài viện hưng binh vấn tội. Lúc trước, khi bảo vệ hùng vĩ chi thành chống lại phe phái Lãnh Tước, binh sĩ Bắc Cương đã chết bao nhiêu, họ có mặt để đối mặt với những anh hùng đã hy sinh này không??

“Nếu không phải ngươi ở đây, quấy rầy phán đoán của ta, tên dị đoan kia đã không thể trốn thoát.” Tài giáo lạnh lùng nói.

Tên tài giáo này cũng biết, Mạc Phàm chỉ có án cũ, cũng không phải là dị đoan thật sự. Trước khi có lệnh tịnh trừ từ cấp trên, hắn sẽ không để ý tới kẻ đặc biệt như Mạc Phàm. Nhưng chính vì cái dấu ấn án cũ này, khiến tài giáo không thể chuẩn xác bắt được vị trí cụ thể của một tên dị đoan thực sự khác. Hiện tại, tên dị đoan kia rất có thể đã đào tẩu.

Mạc Phàm vừa nghe, trực tiếp xù lông lên!!

Chẳng trách Bao lão đầu phải cố ý nhắc nhở mình đừng đi chọc người Dị Tài viện. Người Dị Tài viện quả thực đầu óc có vấn đề!!

Chính họ trước tiên không thành tín, coi như không xóa bỏ dấu ấn của mình đi, lại còn đổ lỗi vấn đề không tìm được người thực sự có dấu ấn lên đầu mình.

Cái logic bệnh thần kinh này, Mạc Phàm thật hắn mẹ phục rồi!!

(Hôm nay có ba chương, trước tiên bù cho hôm qua.)
(Làm cha khổ cực quá a. Trước đây ta thích ngồi trên bồn cầu suy nghĩ, suy nghĩ khoảng mười lăm phút. Đối với ta mà nói, đó là khoảng thời gian để đầu óc được thư giãn, không có gì bình thường hơn. Bây giờ nghĩ lại, cuộc sống trên bồn cầu trước đây quả thực là xa xỉ. Tâm trí còn chưa kịp bay ra ngoài cửa sổ, đã lập tức phải đứng dậy, xả nước, rửa tay, lau tay, động tác làm liền một mạch. Quần cũng không biết lúc nào mặc vào. Mùi cơ thể vẫn còn ở gần bồn cầu, người đã đi đến phòng tắm, để lại một chiếc bồn cầu đầy vẻ đột ngột và khó tin ở đó xả nước bừa bộn…)

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 4129: Đến liền đừng đi

Q.1 – Chương 2069: Củ gừng biến thái đến

Chương 4128: Đột kích ban đêm?