» Q.1 – Chương 1893: Trực tiếp giết không phải tốt rồi?

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 4, 2025

Xích lăng yêu hẳn là loại hải yêu đầu tiên Mạc Phàm gặp phải. Lúc đó, thực lực cấp chiến tướng mà xích lăng yêu thể hiện ra khiến Mạc Phàm đặc biệt ngạc nhiên. Rất ít bộ tộc lại hoàn toàn được tạo thành từ sinh vật cấp chiến tướng…

Sau đó xuất hiện màu đỏ thẫm nứt yêu. Mạc Phàm có ấn tượng càng sâu sắc hơn, cứ việc sau đó biết được người thực sự trộm đi những đứa nhỏ kia là thành viên của Công đoàn Ngạt Lang. Nhưng, tính cách hung hãn của màu đỏ thẫm nứt yêu vẫn khiến Mạc Phàm đối với loại sinh vật này mang theo vài phần căm hận cùng căm ghét!

Giờ khắc này, con màu đỏ thẫm nứt yêu ở bên hồ đập chứa nước này rõ ràng trưởng thành hơn rất nhiều so với con mà Mạc Phàm đã gặp trước đó. Vị trí vai, khuỷu tay, trán, mắt cá của nó đều mọc ra kiên cốt hình lưỡi dao, tạo cảm giác toàn thân đều là lợi khí giết người đáng sợ khiếp người. Làn da màu đỏ thẫm tươi đẹp như dung nham núi lửa, tỏa ra ánh sáng lộng lẫy yêu dị. Còn đầu thằn lằn của nó thì mọc đầy xúc tu mọc ngược, dày đặc che khuất sau não cùng gáy, thể hiện một loại uy lăng cuồng dã chỉ có yêu loại cao cấp cao quý mới có!

Mạc Phàm rất nhớ rõ, con màu đỏ thẫm nứt yêu mà mình gặp trước đó trên đầu nó chỉ có một hàng xúc tu mọc ngược rất nhỏ rất ngắn. Cứ việc tuổi tác yêu ma rất khó dùng đặc điểm cơ thể để phán đoán, theo Mạc Phàm, sự khác biệt về xúc tu mọc ngược giống như sự khác biệt giữa một tiểu tử tóc vàng và một tráng niên tinh hán ở loài người vậy.

Con màu đỏ thẫm nứt yêu này tuyệt đối mạnh hơn rất nhiều so với con mà mình đã gặp ban đầu! !

“Ầm! ! !”

Một đuôi mãnh vứt ra. Đuôi lưỡi cưa của màu đỏ thẫm nứt yêu đồng dạng là vũ khí đáng sợ đoạt mệnh của nó. Giờ khắc này, đang có một tên pháp sư Đông Hải ba mươi tuổi bị chiếc đuôi lưỡi cưa này đánh trúng. Chỉ thấy một vệt đỏ bừng trong màn mưa bụi tan ra, tiếp theo đó người kia bị đánh bay đi với tốc độ như mũi tên!

Vừa vặn, tên pháp sư Đông Hải này va thẳng vào trong căn phòng của tòa nhà cao tầng nơi Mạc Phàm đang đứng. Chắc là hắn đã làm vỡ bệ cửa sổ nhà người ta, và rơi xuống trong phòng khách.

Trầm Tình vội vàng nhảy xuống, đi thăm dò xem tình huống của người này.

“Chương sư huynh.”

Trầm Tình quả nhiên nhận ra hắn. Sau khi nhìn thấy vệt máu kia, cô rõ ràng lo lắng cho sự an nguy của hắn.

Mạc Phàm theo Trầm Tình rơi xuống, phát hiện người bị quét bay lúc này đang nằm trên một tấm thảm vẫn tính tinh xảo. Chỉ tiếc, phòng khách trong nhà người này hỗn loạn tưng bừng. Uy lực của đòn đánh từ màu đỏ thẩm nứt yêu không hề bình thường.

“Ta… Ta không có chuyện gì… Trầm Tình?” Tên pháp sư Đông Hải họ Chương kia bò dậy.

Mạc Phàm liếc mắt nhìn hắn, phát hiện từ ngực hắn đến bụng có một vết thương bị cứa toác. Nhờ có một món khải ma cụ vẫn tính cực phẩm trên người, vết thương này không tính quá sâu.

“Chúng ta nhìn thấy tín hiệu tập kết, liền dám tới đây xem có gì có thể giúp… Tên kia là cái gì, nhìn qua phi thường hung mãnh.” Trầm Tình đỡ tên pháp sư Đông Hải này dậy.

“Là màu đỏ thẩm nứt yêu – thống lĩnh của xích lăng yêu, một loại sinh vật lưỡng cư trên cạn và dưới nước, tính tình bạo liệt, ăn thịt người thích giết chóc. Ta cùng Hoàng đại ca của ngươi đang tuần tra ở đây, vừa vặn phát hiện tên này đang hành hung, liền phát ra tín hiệu tập kết. Nó là một con cấp thống lĩnh có thực lực cực cường. Trầm Tình, ngươi và những người khác đều cố gắng bắn pháp thuật từ bên bờ hồ đập chứa nước. Ngàn vạn không được tới gần nó. Uông sư đệ trước khi những người khác tới đã không né thoát được đòn chí mạng của tên kia, bị sát hại…” Chương sư huynh nói.

“Uông sư đệ chết rồi! !” Cặp mắt của Trầm Tình nhất thời che kín vẻ kinh hãi cùng bi thương.

Đó là người cùng Trầm Tình vào Hội Pháp Sư Đông Hải cùng khóa. Lại còn là một pháp sư cấp cao có tiềm lực vô cùng. Trầm Tình làm sao cũng không nghĩ tới một pháp sư trẻ tuổi mà mình đều có chút kính phục lại không có nửa điểm dấu hiệu bị giết chết như vậy!

“Vẫn cần cường viện. Hiện tại, những người chúng ta chỉ có thể ngăn cản nó. Tuy đã có mấy chục tên pháp sư trung cấp tới rồi, nhưng chỉ có thể làm được một ít tác dụng áp chế, rất khó hàng phục được con màu đỏ thẩm nứt yêu này.” Chương sư huynh nói.

“Ta giúp ngươi cầm máu trước. Vết thương của ngươi đang tệ hơn.” Trầm Tình nói.

“Không được. Không có ta, ba người bọn họ sẽ bị từng cái đánh đổ. Một khi chúng ta không chịu nổi, đừng nói là những người gặp rủi ro, ngay cả các pháp sư trung cấp đã tới đây đều sẽ bị tên này tùy ý hành hạ đến chết.” Chương sư huynh cắn răng đứng dậy. Xương của hắn phát ra một chuỗi tiếng động, xem ra là bị trật khớp nghiêm trọng khi bị đánh bay tới đây.

Trầm Tình thấy tình huống này, càng không thể để Chương sư huynh cứ thế lao ra. Xương bị lệch vị nghiêm trọng như thế, nếu không nối tốt thì hành động sẽ trở nên phi thường chậm chạp. Lại bị màu đỏ thẩm nứt yêu đánh nặng nói liền chắc chắn phải chết.

“Ngươi không thể động. Ta giúp ngươi nối tốt xương. Mạc Phàm, làm phiền ngươi mau chóng chạy tới nơi tị nạn Sheraton, báo cáo tình huống của màu đỏ thẩm nứt yêu cho trưởng lão, để họ mau chóng phái cao thủ tới tiếp viện. Chuyện quá khẩn cấp, nhất định phải nhanh!” Trầm Tình quay đầu nói với Mạc Phàm.

“Nếu quả thực chuyện quá khẩn cấp, ta trực tiếp giết nó là được rồi?” Mạc Phàm hơi khó hiểu hỏi.

Ánh mắt của Chương sư huynh cùng Trầm Tình đều lập tức dừng lại trên mặt Mạc Phàm. Đặc biệt là vị Chương sư huynh bị thương này. Trên mặt hắn vốn mang theo đau khổ, bi thương. Nghe được câu nói không đầu không cuối như vậy từ Mạc Phàm, hắn nhất thời tức giận khó dừng, nói: “Chẳng lẽ những lời ta vừa nói một chữ đều không lọt tai sao? Tại sao đã đến lúc này mà vẫn có người không làm rõ được tình hình như ngươi? Chúng ta đang dùng tính mạng của chính mình để kéo dài bước tiến giết chóc của con hải yêu Đại thống lĩnh này, mà ngươi lại vẫn còn ở đây dùng cái tự cho là của mình lãng phí thời gian của mọi người chúng ta!”

Mạc Phàm vô lý bị người rống lên một câu, biểu cảm trên mặt chỉ có thể dùng khó coi để hình dung.

“Mạc Phàm, tên này có khả năng mạnh đến mức chúng ta khó có thể chống lại. Vẫn là xin nhờ ngươi đi một chuyến…” Ngữ khí của Trầm Tình rõ ràng ôn hòa hơn rất nhiều.

“Hóa ra ngươi vẫn không tin lời ta nói.” Mạc Phàm cười khổ một trận.

Chính mình đã nói với Trầm Tình rất nhiều lần rằng mình là pháp sư siêu giai.

Xem ra, cho dù nói nhiều hơn nữa, đều không bằng một ma pháp siêu giai chân thật…

Đương nhiên, Mạc Phàm cũng không tính vận dụng ma pháp siêu giai. Đối phó một con màu đỏ thẩm nứt yêu căn bản không cần thiết!

“Ngươi… Ngươi muốn làm gì!” Chương sư huynh thấy Mạc Phàm đã nhảy ra ngoài lâu, lại thấy hắn đang tiến gần tới bên hồ đập chứa nước, “Ngu xuẩn, thật quá ngu xuẩn! !”

Trầm Tình nhìn Mạc Phàm xông ra ngoài, nhất thời cũng không biết nên ngăn cản thế nào.

Nhưng nghĩ đến thực lực hắn thể hiện ra ở quảng trường mua sắm trước đó, nghĩ đến hắn cùng màu đỏ thẩm nứt yêu cũng không phải không có lực đối kháng.

“Chương sư huynh, để hắn đi thôi. Thực lực của hắn rất mạnh.” Trầm Tình nói.

“Đỡ ta đến chỗ cao trước.” Chương sư huynh vẫn không yên tâm.

Mạc Phàm không ra tay trước là vì con màu đỏ thẩm nứt yêu kia đang ở vị trí trung tâm hồ đập chứa nước. Nơi đó dâng lên từng tầng sóng cuồng. Lượng nước trong đập chứa nước vừa vặn cung cấp một môi trường rất tốt cho màu đỏ thẩm nứt yêu thi triển yêu thuật.

Bởi vì vị Chương sư huynh bị thương, bốn người đang kiềm chế thiếu một góc. Màu đỏ thẩm nứt yêu xảo quyệt cực kỳ đã nhìn chằm chằm vào những pháp sư trung cấp đang tấn công mình ở tòa nhà lầu bên cạnh đập chứa nước!

Một dãy ba tầng lầu, trên ba lầu tổng cộng có hai mươi tên pháp sư. Họ nhìn thấy màu đỏ thẩm nứt yêu đang đánh tới nơi này, ai nấy mặt tái xanh, hoảng loạn tản ra tứ phía…

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 3930: Thế giới này quá mênh mông

Q.1 – Chương 1942: Bị cái gì nhìn chằm chằm

Chương 3929: Ta có thể là rất trẻ trung