» Chương 348: Thỏ nhược điểm…

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 26, 2025

Chương 348: Nhược điểm của Thỏ

Bạch Tiểu Thuần cảm giác oan ức sâu sắc. Lực lượng Thiên Đạo Kim Đan trong cơ thể khuếch tán toàn thân, thậm chí Bất Tử Kim Cương Thân cũng hiển hiện. Tốc độ của hắn rất nhanh, ầm ầm lao đi, nhưng vẫn không bằng con thỏ. Con thỏ này đặt chân rất xảo quyệt, thường thường một cước đá tới đều là vào những chỗ đau nhất trên người Bạch Tiểu Thuần.

Khiến Bạch Tiểu Thuần kêu rên liên hồi, khóc không ra nước mắt. Hắn vừa định lấy ra ba loại chí bảo, còn chưa kịp, con thỏ này lại tăng tốc độ truy kích, hóa thành những tàn ảnh liên tiếp, đá khiến Bạch Tiểu Thuần không ngừng kêu thảm.

Tệ nhất là con thỏ này thế mà còn chọn đá vào mặt…

Bạch Tiểu Thuần muốn phát điên. Hắn phát hiện con thỏ này rõ ràng không muốn cho mình lấy ra chí bảo, căn bản là muốn đến bắt nạt mình để báo thù.

“Cái này cũng không oán ta à, là chính ngươi thích lải nhải, ngươi ngươi ngươi… Ngươi bắt nạt người!!” Bạch Tiểu Thuần khóc không ra nước mắt. Con thỏ phía sau giờ phút này cũng đang gào thét.

“Ngươi cho rằng ta muốn lải nhải à, đáng chết, ngươi không nhắc đến cái này thì cũng thôi đi, ngươi ngươi ngươi… Đều tại ngươi!!” Con thỏ giận dữ, lần nữa đá tới, không ngừng mắng Bạch Tiểu Thuần.

“Đều tại ngươi, nhất là lần trước, ngươi thế mà chỉ nói nửa câu, ngươi có biết lúc đó suýt nữa bức lão phu phát điên không!!”

“Nói cho ngươi biết, Bạch tiểu tử, sau này lúc lão phu ta lải nhải, ngươi phải nói hết câu!!” Con thỏ càng nói càng tức, đá lên tới tần suất càng nhanh.

Toàn thân Bạch Tiểu Thuần đều đau nhức. Đến cuối cùng, hắn cũng nổi giận, trong lúc bị truy kích đột nhiên gào to.

“Giết người, giết người!!”

“Ai tới cứu cứu ta a, ta là Thiếu Tổ Nghịch Hà Tông, ta vì Nghịch Hà Tông đã đổ máu!”

“Lão tổ cứu mạng!!” Mặc cho Bạch Tiểu Thuần có gào to thế nào, những Nguyên Anh chân nhân kia đều không có nửa điểm âm thanh truyền ra. Bạch Tiểu Thuần càng ủy khuất.

“Con thỏ, ngươi khinh người quá đáng!!”

“Ta nói chuyện chỉ nói nửa câu thì sao, lúc đó nếu không phải nói nửa câu, ngươi lải nhải như vậy, ta đã mất mạng rồi!”

“Ta liền nói nửa câu, sau này ta cũng chỉ nói nửa câu!”

“Ta bây giờ liền nói… Ta Bạch Tiểu Thuần đằng sau là cái gì, ngươi nói cho ta biết đi, ngươi mau nói đi, ta Bạch Tiểu Thuần đằng sau là cái gì!!” Bạch Tiểu Thuần cũng bị dồn ép tới phát điên, giờ phút này gào to.

Nhưng câu nói này vừa dứt, con thỏ đang truy kích bỗng nhiên run lên, ánh mắt lộ ra mờ mịt, thế mà dừng lại giữa không trung, trong miệng cũng truyền ra tiếng gào to.

“Ta Bạch Tiểu Thuần…”

Nó vừa hô như thế, không chỉ Bạch Tiểu Thuần sững sờ, những đệ tử trước đó bị hấp dẫn tới xem náo nhiệt xung quanh cũng đều ngây người, cùng nhau nhìn về phía con thỏ. Rõ ràng đều nhìn ra trạng thái của con thỏ này lúc này dường như không đúng lắm.

Con thỏ này khoanh tay, giờ phút này cũng đều buông xuống, không còn đứng thẳng nữa, mà giống như một con thỏ thật sự, bốn chân trên mặt đất, vểnh tai, trong đó không ngừng mở miệng, lặp lại câu nói kia.

“Ngươi nói, ta Bạch Tiểu Thuần đằng sau là cái gì!” Hô hấp Bạch Tiểu Thuần dồn dập, nội tâm khẽ động, không còn bỏ chạy, mà là gào to.

“Ta Bạch Tiểu Thuần…” Con thỏ gấp, cũng gào to.

“Ngươi nói đi, mau nói đi!” Bạch Tiểu Thuần kích động, tiến tới mấy bước, phấn chấn vô cùng. Hắn lờ mờ cảm thấy mình đã tìm được sơ hở của con thỏ này, thế là làm cho nó gấp hơn.

“Ta Bạch Tiểu Thuần…” Mắt con thỏ đỏ như muốn rỉ máu, toàn thân lông đều dựng thẳng lên, giống như lo lắng ghê gớm. Cuối cùng bị Bạch Tiểu Thuần ép hỏi, giống như sụp đổ, phát ra một tiếng gào to như Thiên Lôi, lại quay người chạy trốn, trong miệng không ngừng tuôn ra đủ loại chuyện, nhất là liên quan đến Xích Hồn lão tổ, lại càng không ít, nghe đám người xung quanh ai nấy đều trợn mắt há mồm. Xích Hồn cũng nhịn không được vọt ra, truy kích con thỏ, thế nhưng tốc độ của con thỏ này quá nhanh, chớp mắt đã không còn ảnh.

Bạch Tiểu Thuần giờ phút này xem như đã hiểu, thần kinh con thỏ này không quá bình thường, lúc tốt lúc xấu. Lúc tốt thì như một lão quỷ, có thể hiển nhiên là mình lần trước đã làm tổn thương nó quá sâu, đến mức chỉ cần hỏi một câu nói kia, đối phương liền lập tức sụp đổ…

“Thì ra là vậy a, ha ha, con thỏ nhỏ bé, cũng dám cùng ta Bạch Tiểu Thuần đấu, xem ngươi sau này còn dám trêu chọc ta không!” Bạch Tiểu Thuần nhẹ nhàng thở ra, đáy lòng đắc ý, đang muốn khoác lác vài câu thì chợt thấy Xích Hồn lão tổ không đuổi kịp thỏ ở đằng xa quay đầu hung hăng trợn mắt nhìn mình một cái.

Vừa nghĩ tới những điều thỏ vừa vạch trần, Bạch Tiểu Thuần rụt đầu, tranh thủ thời gian bay đi, nhanh chóng về tới động phủ của mình, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, lẩm bẩm bắt đầu.

“Cái này cũng không oán ta, ai bảo các ngươi vừa rồi không xuất thủ ngăn cản, trơ mắt nhìn Thiếu Tổ của các ngươi, bị con thỏ kia hành hung!” Bạch Tiểu Thuần xoa khuôn mặt, rất bất mãn. Bất quá cảm thấy mình vẫn nên ít ra ngoài thì tốt hơn, dù sao con thỏ kia một đường bỏ chạy, không biết sẽ nói ra những lời gì.

“Còn có Thiết Đản, gia hỏa này cũng không biết chạy đi đâu rồi, vài ngày không thấy nó, chắc là lại đi tìm thú cái chơi đùa đi!” Bạch Tiểu Thuần cảm nhận được một chút liên hệ tối tăm với Thiết Đản, biết được đối phương không gặp chuyện không lành sau đó, cũng không suy nghĩ nhiều.

“Thôi thôi, sau khi kết Thiên Đạo Kim Đan, ta vẫn chưa ôn dưỡng tốt, nhân cơ hội bế quan một lần tốt.” Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một phen, có quyết đoán. Sau khi hít sâu một hơi, phong bế động phủ, bắt đầu bế quan tu hành.

Thời gian trôi qua, một tháng sau, Bạch Tiểu Thuần mở mắt ra. Một tháng này, hắn đã vững chắc tu vi của mình không ít, tu vi càng có chút tinh tiến. Giờ phút này hắn nâng tay phải lên vỗ túi trữ vật, lập tức trong tay có thêm một viên ngọc giản.

Ngọc giản này màu đen, nhìn bề ngoài xấu xí, nhưng cầm trong tay lại lạnh buốt, chính là công pháp Hàn Tông đưa cho hắn…

Thần thức quét qua, Bạch Tiểu Thuần xem xét một phen, thần sắc từ từ biến hóa.

“Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết!”

“Công pháp này tu hành, cũng cần nước của Thông Thiên Hà, nhưng lại không phải thôn phệ, mà là đi thay đổi kết cấu của nó… Chia làm Hàn và Niệm hai loại…

Lấy pháp ngưng Hàn, lấy Hàn nuôi Niệm…”

“Một khi đại thành, nhất niệm dưới, bát phương băng hàn… Vậy Niệm lại là cái gì?” Bạch Tiểu Thuần cảm thấy không thể tưởng tượng, lẩm bẩm nhỏ giọng lúc, tiếp tục xem xét ngọc giản, càng xem càng kinh hãi. Đến cuối cùng, khi hắn buông ngọc giản xuống, hô hấp của Bạch Tiểu Thuần đã phi thường dồn dập.

“Niệm, chính là sức mạnh kỳ dị hình thành sau khi ngự lực đạt tới cực hạn… Thậm chí có thể nói, là sức mạnh chỉ có thể hình thành khi ngự lực và ý thức dung hợp lại với nhau!”

“Tử Khí Ngự Đỉnh, bồi dưỡng ngự lực. Tử Khí Thông Thiên, ngưng ngự lực tại pháp nhãn, sơ bộ hoàn thành ngự lực và ý thức dung hợp. Mà Hàn Môn nuôi niệm này, lại là đem ngự lực và ý thức dung hợp, triệt để kích phát ra, hình thành chân chính niệm lực, từ đó uẩn dưỡng…”

Bạch Tiểu Thuần từ từ hít sâu một hơi, nắm chặt ngọc giản. Hắn giờ phút này đã hiểu rõ, công pháp Linh Khê Tông, căn bản chính là từng tầng từng tầng tiến dần lên, mà mục tiêu của tất cả điều này, đều là một chữ Niệm!

“Ngự Nhân Đại Pháp của ta, nếu cứ tiếp tục như thế, nhất định có thể thành công!”

“Thậm chí lực hút và lực đẩy ngưng tụ, cũng có thể thông qua Niệm… để hoàn thành!”

“Niệm…” Bạch Tiểu Thuần lẩm bẩm, nhìn về phía một khối đá nhỏ trong động phủ. Thử không thi triển bất kỳ thuật pháp thần thông nào, vẻn vẹn dùng ý thức để tưởng tượng tảng đá kia bay lên.

Ngay lúc suy nghĩ của hắn dâng lên, đột nhiên, tảng đá nhỏ này lại đột nhiên lắc một cái, tuy vẫn chưa bay lên, chỉ rung lên một cái, nhưng vẫn khiến Bạch Tiểu Thuần cuồng hỉ. Hắn rất chắc chắn, giờ khắc này mình, không có bất kỳ pháp lực nào tràn ra, không vận chuyển mảy may tu vi, tất cả, đều vẻn vẹn là ý thức mà thôi.

Sau nửa ngày, Bạch Tiểu Thuần mới đè xuống kích động trong lòng, suy nghĩ mình muốn làm một cái thùng lớn có thể chứa đựng nước của Thông Thiên Hà, tiện thể tu hành. Sau một lát, sau khi đặt ngọc giản xuống, hắn liền nghĩ tới Bất Tử Trường Sinh Công, thế là nhắm mắt lại, trong đầu cảm thụ quyển thứ ba trong truyền thừa Bất Tử Công mà hắn lấy được từ Huyết Tổ…

Bất Tử Cân!

Gân là nguồn gốc của tốc độ. Lực lượng của gân, có thể khiến người ta mềm dẻo cực hạn, tốc độ thi triển đến đỉnh phong. Mà đồng dạng, tốc độ… lại có thể gia tăng lực lượng. Đấm một quyền với tốc độ bình thường, và đấm một quyền với tốc độ kinh người, hoàn toàn khác biệt!

Mà chỗ khác thường của Bất Tử Cân này, chính là ở tốc độ cực hạn dưới, khiến lực lượng nhục thân không chỉ là lực lượng bộc phát, mà là ẩn chứa một loại thần thông huyền diệu nào đó của Bất Tử Công. Thần thông này… trong mỗi quyền mỗi cước, trong mỗi lần oanh kích, sẽ hình thành cấm chế!

Cấm này, có thể phong ấn tất cả!

Có thể nói hai quyển đầu của Bất Tử Công, là khiến lực lượng nhục thân đơn thuần đạt đỉnh phong. Còn phía sau… thì ngoài thân thể cường hãn ra, lại càng nhiều biến hóa thần thông huyền diệu.

“Bất Tử Cấm!” Hai mắt Bạch Tiểu Thuần sáng lên. Đây chính là thần thông hình thành của quyển thứ ba Bất Tử Công, giống như Toái Hầu Tỏa, Hám Sơn Chàng vậy!

Mà Bất Tử Cân này, không giống với hai quyển trước, nó không có cấp độ phân chia, chỉ có ngưng luyện được bao nhiêu trên toàn thân!

Chia làm tứ chi, thân thể, và đầu lâu!

Nếu có thể lần lượt ngưng luyện hoàn thành toàn bộ, thì có thể đại thành!

Một thế giới phép thuật đầy huyền bí, một vùng đất chứa đầy bí ẩn. Những chủng tộc mang sức mạnh vượt trội hơn cả con người, ví như Elf, Troll, Orc, Goblin, Vampire, Ma Sói, Gitan… dần lộ diện. Lại đột nhiên xuất hiện một ông chú bán hủ tiếu dạo, bán hủ tiếu cho cả thế giới.

Quay lại truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Bảng Xếp Hạng

Chương 1962: Trước có lang, sau có hổ

Q.1 – Chương 601: Nguyên lai ngươi cũng là quái vật

Toàn Chức Pháp Sư - April 29, 2025

Chương 1961: Tử sắc ác ma nhân