» Q.1 – Chương 1811: Chương 1811 Chớp mắt phù kích

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 4, 2025

“Ầm! ! ! !”

Một tiếng nổ vang, liệt diễm chi quyền đánh vào trên sa địa, đồng thời cũng sượt đến da lông Phệ Nguyệt Sắc Lang chi tam lang. Tam lang bị thiêu nhảy lên, vội vội vàng vàng trên đất một trận lăn, thật vất vả mới dập tắt lửa. Vừa ngẩng đầu lên, nó phát hiện một đạo thủ thế chớp giật đang bổ xuống vị trí của mình.

Tam lang vội vội vàng vàng nhảy sang bên cạnh, muốn tránh ra đạo phích lịch vuông góc này. Ai ngờ phích lịch khi sắp đi được nửa đường lại xoay chuyển, góc độ xoay chuyển vừa vặn là vị trí tam lang né tránh. Thế là khổ rồi tam lang, nhìn qua lại giống như tự mình va vào đạo lôi đó vậy, có khi đợi ở tại chỗ vẫn không có gì xảy ra.

“Gào gừ ~~~~~~~~~~~”

Tam lang sắp khóc rồi. Nó dù sao cũng là một con sinh vật cấp thống lĩnh chính thống, đồng thời nổi tiếng với thân thủ mạnh mẽ, nhạy bén mãnh liệt. Tại sao những phép thuật nhìn qua vô cùng cơ bản này lại làm thế nào cũng trốn không xong? Những phép thuật này, đều mọc ra mắt sao? Tại sao mình chạy đi đâu, chúng nó lại bay theo đến đó?

“Được rồi, ngươi trở về đi thôi.” Mạc Phàm cảm thấy gần đủ rồi, hài lòng đuổi Phệ Nguyệt Sắc Lang chi tam lang về lại vị diện triệu hoán.

Tam lang lập tức như trút được gánh nặng, liên tục lăn lộn trở lại ổ lang của mình. Thật đáng sợ, đại lãnh đạo thực sự là quá đáng sợ! Tại sao Phệ Nguyệt Sắc Lang có mười một con mà cứ nhất quyết chọn trúng mình chứ!

“Nếu như Phệ Nguyệt Sắc Lang cũng không thể trốn thoát mà nói, thì rất nhiều ma pháp sư hệ Phong hẳn là cũng không làm được.” Mạc Phàm tự nhủ.

Quá trình luyện tập khiến Mạc Phàm vô cùng thỏa mãn. Hắn không chỉ phát hiện một loại diệu dụng thần kỳ của hỗn độn ma pháp, mà càng học được một kỹ xảo nhỏ trong lúc đuổi đánh tam lang.

Hỗn độn ma pháp giống như bóng đen ma pháp, có thể gây cho mục tiêu một dấu ấn thứ tự. Dấu ấn bóng đen thường là để lần theo vị trí mục tiêu, còn dấu ấn thứ tự thì tương tự như gắn cho kẻ địch một nam châm. Khi Mạc Phàm sử dụng kỹ năng nguyên tố khác, cũng gắn cho kỹ năng của mình một nam châm. Như vậy, phép thuật này sẽ công kích hướng mục tiêu hắn muốn. Mặc dù mục tiêu đã di chuyển vị trí, sớm né tránh, dấu ấn thứ tự này cũng sẽ hấp dẫn ma pháp đến!

Kỹ xảo này vô cùng quan trọng. Giả như Mạc Phàm phải cố ý thay đổi quỹ tích ma pháp, thì cần tập trung sự chú ý vào việc phán đoán khả năng né tránh của đối thủ, sau đó mới khống chế ma pháp lần theo công kích. Nắm vững kỹ xảo này, Mạc Phàm chỉ cần tạo hai dấu ấn đơn giản, còn lại là ma pháp tự mình lần theo… Đây là một kiểu tự động khác với thao tác thủ công. Trên chiến trường thay đổi trong khoảnh khắc, một niệm sai lệch cũng có thể dẫn đến thất bại. Mạc Phàm rất nhiều lúc không có thời gian và tinh lực như vậy để chỉnh lý độ chuẩn xác của kỹ năng, dù sao Mạc Phàm không giống Heidy có thể nhất tâm tam dụng.

Có dấu ấn thứ tự, Mạc Phàm cảm thấy độ chuẩn xác của pháp thuật của mình có thể lập tức tăng lên tới cấp MAX. Sau đó gặp phải loại kẻ địch trơn trượt, lẩn tránh, bước đi linh hoạt của Phong hệ thì không còn kiêng kỵ gì nữa.

“Nếu như quỹ tích ma pháp có thể thay đổi thứ tự, vậy cái này có thể hay không thay đổi đây?” Mạc Phàm đột nhiên lại nghĩ đến một kỹ xảo không tồi.

Thoáng nhắm mắt lại, loại hồn quang kỳ dị trên người lần thứ hai lóng lánh lên.

Tiểu Viêm Cơ lúc này ăn xong cánh gà, lại hơi buồn ngủ, liền bay tới muốn đến vai Mạc Phàm ngủ bù một giấc. Trước đó Mạc Phàm nói với nàng phải chăm chỉ luyện tập nhưng nàng lại vứt ra sau đầu.

Tiểu Viêm Cơ bản thân cũng có năng lực hệ Không Gian, lực khống chế của nàng còn mạnh hơn, khả năng bơi bay cực kỳ thành thạo. Nàng từ khán đài bay tới, vừa vặn đi qua khu vực quầng tối giống như nhật thực quanh Mạc Phàm. Phi phi, Tiểu Viêm Cơ cả người bỗng nhiên hướng lên trên, càng bơi càng cao, bất tri bất giác bay đến độ cao mười mét trên đỉnh đầu Mạc Phàm.

Tiểu Viêm Cơ đúng là một tiểu mơ hồ, mình nổi lên chỗ cao một lúc lâu mới ý thức được không đúng, xung quanh tìm Mạc Phàm, phát hiện ba ba Mạc Phàm đang ở phía dưới… Tiểu Viêm Cơ lại cố gắng bay xuống, nhưng càng bay càng cao, bay đến mức Tiểu Viêm Cơ tức đến nổ phổi, toàn thân hỏa diễm đều muốn bùng cháy lên rồi!

“Xuống đây đi, ta đang làm thí nghiệm ma pháp.” Mạc Phàm nhìn vẻ ngốc nghếch của Tiểu Viêm Cơ, lại bật cười.

Giải trừ thứ tự đảo ngược, Tiểu Viêm Cơ lập tức chịu sự ràng buộc của trọng lực, nhanh chóng rơi xuống vai Mạc Phàm. Cùng lúc đó, vòng sỏi lớn lơ lửng giữa trời xung quanh Mạc Phàm cũng rơi xuống mặt đất.

Tiểu Viêm Cơ vẻ mặt không rõ, tìm kiếm lời giải đáp từ Mạc Phàm.

“Ta vừa nãy đem trọng lực đảo ngược.” Mạc Phàm giải thích.

“Ô ô!” Tiểu Viêm Cơ như hiểu mà không hiểu gật gật đầu.

Mạc Phàm xưa nay không hi vọng Tiểu Viêm Cơ có thể hiểu, ngược lại những câu nói này cũng không khác gì nói cho chính mình nghe. Vừa nãy Mạc Phàm đúng là đã đảo ngược trọng lực. Thứ tự có thể thay đổi rất nhiều thứ, những điều này cần Mạc Phàm chậm rãi đi nghiên cứu. Nhưng xét về tính thực dụng, ngoại trừ quỹ thiết và quỹ ấn vừa nãy, việc đảo ngược trọng lực này cũng là một năng lực rất cường đại!

Có hai hệ có thể thay đổi trọng lực, một là ma pháp hệ Thổ, thông qua tụ tập lượng lớn nguyên tố hệ Thổ để thay đổi vật chất xung quanh, đạt đến mức độ trọng lực tăng mạnh. Còn một hệ nữa là ma pháp Không Gian, ma pháp Không Gian thông qua áp súc không gian, để trọng lực tập trung ở một vị trí nào đó, có thể đạt đến trọng lực tăng gấp bội.

Mà hỗn độn ma pháp bản thân không sản sinh sức mạnh nào, điều nó làm là thay đổi. Trọng lực ban đầu hướng xuống, vậy trải qua Hỗn Độn Thứ Tự Chi Biến, trọng lực có thể đảo ngược, trở nên hướng lên. Ngoại trừ bản thân mình, những vật thể khác chịu ảnh hưởng của Thứ Tự Chi Biến – trọng lực đảo ngược đều sẽ hướng lên trên.

“Lão lang, ra đây!”

Mạc Phàm cuối cùng vẫn triệu hoán Phi Xuyên Ngai Lang ra. Phi Xuyên Ngai Lang vốn tưởng rằng mình có thể tránh được một kiếp, ai ngờ vẫn bị Mạc Phàm gọi ra làm bao cát. Cũng may nó đã trao đổi với tam lang, biết lần thí nghiệm này đều là một ít ma pháp cấp thấp, cấp trung, không gây thương tổn lớn cho nó.

“Gọi một ít Bạch Văn Ma Lang cùng ra đây.” Mạc Phàm nói với Phi Xuyên Ngai Lang. Nói những câu này, Mạc Phàm lại mở ra cánh cửa triệu hoán.

Phi Xuyên Ngai Lang nghe theo, đại khái gọi ra hơn mười con Bạch Văn Ma Lang. Những con Bạch Văn Ma Lang này đều khá nghe lời, có lão lang ở đó, bảo chúng làm gì là làm đó.

“Để chúng nó đứng ở vòng của ta đừng nhúc nhích.” Mạc Phàm chỉ huy.

“Gào gừ! !”

Phi Xuyên Ngai Lang gào một tiếng, như huấn luyện viên thao luyện, vênh váo đắc ý mệnh lệnh mười ba con Bạch Văn Ma Lang ngồi xổm ở vị trí chỉ định.

Mạc Phàm thấy chúng đều đã vào chỗ, khóe miệng nhếch lên.

“Chớp mắt!”

Mạc Phàm sử dụng ma pháp cấp cao hệ Không Gian, ánh sáng bạc lượn lờ xung quanh hắn. Một giây sau, theo chòm sao màu bạc hóa thành vô số bụi bặm lay động, Mạc Phàm biến mất rồi!

Những con Bạch Văn Ma Lang còn chưa kịp phản ứng, đột nhiên phát hiện thân ảnh Mạc Phàm đang rung động trong không gian đột nhiên xuất hiện, ngay giữa bọn chúng. Không biết tại sao, Mạc Phàm vừa đến khu vực này, không gian xung quanh dường như xảy ra một biến hóa đáng sợ!

“Phù kích!”

Hơn mười con Bạch Văn Ma Lang đột nhiên mất đi đất dưới chân, cơ thể nghiêm trọng mất trọng lượng! Mất trọng lượng vốn dĩ phải đi xuống, nhưng chúng đồng loạt rơi lên trên. Mạc Phàm đột nhiên mang một loại thứ tự mới đến nơi này! Cảm giác này không khác nào bị một luồng sức mạnh vô cùng mạnh mẽ đánh bay lên không trung. Liền thấy hơn mười con Bạch Văn Ma Lang đồng loạt kêu rên, đồng loạt bay lên không!

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 3797: Rời trận

Q.1 – Chương 1852: Đoạn tử tuyệt tôn

Chương 3796: Dạ Thần Lăng Uyên Hải