» Q.1 – Chương 1717: Tuần sơn vũ yêu
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 3, 2025
Tử Cấm quân tổng cộng có chín người. Cầm đầu là thiếu quân Lý Đức Hâm. Hắn điều động đầu Địa Á Long to lớn đi đầu đội ngũ, trông có vẻ hơi rêu rao.
“Mấy vị này là… nhìn qua không phải quân ngũ nhỉ?” Vóc dáng thấp Hứa tham mưu ánh mắt lướt qua Mạc Phàm, Triệu Mãn Duyên, Du Sư Sư cùng những người khác, cười hỏi.
“Chúng tôi đến từ Phàm Tuyết sơn,” Bạch Hồng Phi mở miệng nói.
“Phàm Tuyết sơn?” Ở phía trước, Lý Đức Hâm quay đầu lại, mặt mang theo nhàn nhạt khinh thường nói, “Chưa từng nghe nói.”
“Kiến thức thấp, chưa từng nghe nói địa phương, sự tình dĩ nhiên là nhiều hơn, rất bình thường,” Du Sư Sư trái lại phản phúng nói.
Hiện tại, Du Sư Sư xem Phàm Tuyết sơn như quê hương của chính mình. Người khác coi rẻ như vậy là không thể chấp nhận được. Đồng thời, tên Lý Đức Hâm này thật quá tự cho là, đến nỗi Du Sư Sư còn muốn kéo hắn từ trên lưng Á Long xuống đánh một trận!
“Sống lâu như vậy, đây là lần đầu tiên nghe có người dám nói Tử Cấm quân kiến thức thấp,” Lúc này, trong đội ngũ, người phụ nữ cột một cái đuôi ngựa rất dài nói.
Tóc của cô gái này rất dày, dù buộc lên trông vẫn rất nhiều, thẳng tắp rủ xuống đến eo nhỏ dịu dàng. Một cái dây lưng màu nâu đen thắt ở eo khiến dáng người nàng càng thêm hoàn mỹ và ngạo nghễ. Lời nói của nữ quân nhân này đương nhiên chỉ về Du Sư Sư, thể hiện sự tự tin và kiêu ngạo tuyệt đối của Tử Cấm quân.
“Phía trước liền nhập Tần Lĩnh, giữa đường có không ít chỗ hiểm trở xen lẫn núi cao. Mọi người tiến lên tốt nhất cẩn thận đặc biệt,” Trương Tiểu Hầu dặn dò mọi người, cũng thuận tiện lảng tránh vấn đề tranh luận của họ.
Mạc Phàm đối với vùng Trung Nguyên không hiểu rõ lắm, cũng không biết doanh trại Tử Cấm quân này là gì, nên đi ở phía sau một chút thì mở miệng hỏi dò Trương Tiểu Hầu.
“Cố đô tử cấm pháp sư ngươi biết chứ?” Trương Tiểu Hầu nói.
“Này cũng biết, giữa bọn họ có quan hệ gì sao?” Mạc Phàm hỏi.
“Có một chút quan hệ. Ở cố đô, pháp sư ưu tú nhất sẽ được trúng cử vào tử cấm pháp sư đoàn, xem như là một loại vinh quang cực cao, tương tự như cung đình pháp sư. Còn trong đại quân khu Trung Nguyên của chúng ta, thiết lập một cơ cấu quân doanh khá đặc biệt. Họ chủ yếu thực hiện những nhiệm vụ quân sự gian nan. Hàng năm, các đại quân bộ đều cực lực đề cử những quân nhân ưu tú vào trong tử cấm quân doanh, đấy cũng là bộ đội đặc chủng trong quân nhân,” Trương Tiểu Hầu nói.
“Vậy à, thảo nào cứ tỏ vẻ chẳng coi ai ra gì thế,” Mạc Phàm nói.
“Oa, cô nương kia, lần này ai cũng đừng giành với ta. Ta Triệu Mãn Duyên nhất định phải có. Chà chà chà, xem cái eo dẻo dai kia, cái chân dài thẳng tắp kia. Nếu như quấn lên người ta, ta trực tiếp có thể bay lên trời rồi!” Triệu Mãn Duyên cực kỳ hưng phấn nói.
Mắt của Triệu Mãn Duyên từ đầu đến cuối không rời nữ quân nhân đối nghịch với Du Sư Sư. Vì xuất thân quân ngũ, trên người nàng tự có một luồng uy nghiêm cùng anh khí, đây là điều khiến Triệu Mãn Duyên mê nhất!
“Ta thấy ngươi ước gì người khác vung roi da, ủng chiến trường đồng giẫm trên người ngươi, khổ sở ai cầu người khác chà đạp ngươi chứ?” Mạc Phàm nói.
“Nghe ngươi nói thế, hình như cũng rất không tệ. Loại sắc đẹp và phong độ này, ta không ngại chơi một chút,” Triệu Mãn Duyên nói.
“Triệu ca vẫn là thế này à. Tử Cấm quân doanh đi ra, nhưng dã tính mười phần,” Trương Tiểu Hầu nở nụ cười.
“Uống rượu mạnh nhất, cưỡi nữ nhân dã nhất, nhân sinh sẽ không có gì tiếc nuối,” Triệu Mãn Duyên tràn đầy phấn khởi nói.
Triệu Mãn Duyên vốn dĩ không có quá nhiều hứng thú với chuyến đi này. Tử Cấm quân đồng hành khiến cả người hắn sống lại. Quả nhiên, một số người bất kể ở đâu, làm gì, chỉ cần có sinh vật giống cái xuất hiện là sẽ hoàn toàn giống như hít thuốc lắc.
…
Núi Tần Lĩnh đặc biệt hiểm trở. Vẫn chưa đi sâu bao nhiêu, sơn đạo trước mắt đã biến thành loại sạn đạo huyền sơn. Bên trong là núi non hùng vĩ dày đặc, bên ngoài là vách đá vực sâu thăm thẳm. Gió gào thét thổi qua bên tai. Tiểu la lỵ mỏng manh như Linh Linh bất cứ lúc nào cũng có thể bị gió thổi xuống vực sâu.
Cân nhắc đến thể lực của Linh Linh, Mạc Phàm cũng cố ý triệu hồi Phi Xuyên Ngai Lang ra để Linh Linh cũng có vật cưỡi.
Mạc Phàm vừa triệu hồi Phi Xuyên Ngai Lang không lâu, Lý Đức Hâm liền nhếch khóe miệng, mở miệng nói với Mạc Phàm: “Không ngờ, ngươi cũng là pháp sư hệ triệu hoán.”
“Đúng vậy,” Mạc Phàm gật đầu.
“Nhưng con lang thú của ngươi là cực hạn thống lĩnh chứ?” Lý Đức Hâm nói tiếp.
“Ừm, muốn bước vào cảnh giới quân chủ thật sự rất khó, cần rất nhiều vật liệu cường hóa,” Mạc Phàm nói.
“Vật liệu cường hóa??? Ngươi không khỏi quá trẻ tuổi rồi. Huyết thống của sinh vật triệu hồi rất quan trọng. Con lang thú này của ngươi rõ ràng đã cường hóa đến cấp độ này. Nếu tiếp tục cường hóa, dù lên đến cấp quân chủ, so với một số sinh vật huyết thống cao, nó vẫn sẽ kém xa. Như con Địa Á Long của ta, mặc dù hiện tại là cấp bán quân chủ, nhưng với thể phách mạnh mẽ và long tức của Long tộc, nó hoàn toàn có thể địch lại một con quân chủ chính thống,” Lý Đức Hâm nói.
“Á Long mà nói, đúng là có năng lực vượt trội sinh vật bình thường. Con lang già này của ta cũng dùng quen rồi, có tình cảm với ta, cho nên ta vẫn hy vọng có thể nâng cấp nó lên cấp độ cao hơn,” Mạc Phàm trả lời.
“Lang chung quy là lang, không thể sánh với long. Đợi ngươi đến tầng thứ cao hơn sẽ biết, loại lang thú này về sau cũng chỉ có thể dùng làm công cụ di chuyển,” Lý Đức Hâm nói.
Mạc Phàm giữ nụ cười kiểu “Cút mẹ mày đi”, không tranh luận quá nhiều với đối phương.
Lý Đức Hâm cảm thấy nói chuyện với người cố chấp như Mạc Phàm cũng chẳng có ý nghĩa gì, tự mình đi trước nhất.
“Lệ ~~~~~~~~~~~! !”
“Lệ ~~~~~~~~~~~! ! ! ! !”
Trên đỉnh đầu, từ chỗ hai vách núi cao bỗng nhiên truyền đến vài tiếng gọi. Âm thanh này cao xa, sau nhiều lần vang vọng giữa núi non thì rất khó tìm ra vị trí ban đầu của nó.
Mạc Phàm ngẩng đầu lên nhìn, muốn tìm xem vài con sinh vật phát ra tiếng kêu đó là gì, nhưng trên vách núi cao, cây cối, núi đá vẫn có rất nhiều chỗ ẩn thân, quả thật không dễ bắt được vị trí của kẻ địch.
“Là tuần sơn vũ yêu. Tần Lĩnh khắp nơi đều nghe thấy tiếng kêu của chúng,” Trương Tiểu Hầu nói.
“Chúng nó phát hiện chúng ta sao? Ta nghe nói loại tuần sơn vũ yêu này rất khó đối phó. Một khi bị chúng nó biết có người xông vào địa bàn, liền lập tức tập hợp rất nhiều tuần sơn vũ yêu ở đây. Chúng nó cũng không trực tiếp tấn công, cứ lảng vảng xung quanh và trên cao, mãi cho đến khi tập hợp đủ số lượng, có đủ tự tin mới xông lên, ăn thịt kẻ xâm nhập,” Nữ quân nhân sĩ quan Lăng Phỉ ngước đầu, để lộ cổ thon dài.