» Q.1 – Chương 1711: Xà tinh đến từ châu Phi

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 3, 2025

“Màu sắc khác nhau, có phải là giống không giống nhau?” Mạc Phàm hỏi.

“Hừm, rất khả năng khó đối phó hơn so với những Vinh Ma ở Thiên đảo hồ. Vì lẽ đó muốn dự phòng, xác thực cần phái người cùng chúng nó tiếp xúc trước, tìm tới nhược điểm của chúng nó…” Linh Linh nói.

“Thật không rõ, tại sao thiên nhiên sẽ cho phép loại sinh vật này tồn tại trái với định luật sinh vật.” Mạc Phàm bất đắc dĩ lắc đầu nói.

Từng trải qua Vinh Ma ở Thiên đảo hồ, Mạc Phàm cảm thấy đại Vinh Ma là một loại sinh vật cực kỳ đáng sợ. Vốn tưởng rằng tiêu diệt một con là thiên hạ thái bình, nào ngờ số lượng đại Vinh Ma ở Thái Bình Dương đếm mãi không hết. Chúng như những cỗ máy trên mặt biển sinh sản những sinh vật yêu ma có giáp xác. Nếu không thể xử lý tốt, không chừng lục địa cũng sẽ bị chúng xâm chiếm. Chúng có sức phá hoại mạnh hơn Trần Bạo Ma mãnh lực không biết bao nhiêu lần!

“Người chúng ta cũng không khá hơn chút nào.” Linh Linh nhàn nhạt nói một câu.

Mạc Phàm há miệng, nhất thời đối với kiến giải của Linh Linh nhảy ra tam giới có chút không biết nên nói gì.

Lời Linh Linh nói thật hay như cũng là sự thật. Người cũng gần như, đến à xâm chiếm, đến à phá hoại. Thiên nhiên có thể cho phép người tồn tại, tại sao không thể chế tạo ra bạch yêu tai vân đó?

“Quên đi, những này cũng là chuyện Hải Dương Liên minh cần bận tâm. Chờ chúng thật chiếm được, lại đánh cho tơi bời hoa lá đi. Nói một chút chuyện Khương Hạ bên đó đi.” Mạc Phàm nói.

“Lời Thề thụ ở Tần Lĩnh, vị trí cụ thể Khương Hạ đã đánh dấu cho ta.” Linh Linh nói.

“Cái đó quá tốt rồi, chờ tháng sau chúng ta sẽ chính thức lên đường đi!” Mạc Phàm vui vẻ nói.

Có manh mối, hy vọng tìm tới đồ đằng liền lớn hơn. Xem ra việc mình tiến vào siêu giai là có hy vọng rồi.

“Hiện tại mới đầu tháng, tại sao là tháng sau?” Linh Linh rất là khó hiểu nói.

Lấy tính cách nguyên lai của Mạc Phàm, biết manh mối sau khi đều là ngày thứ hai liền xuất phát. Đồng thời cái tên này là một pháp sư hệ không gian, không gian hành lý của hắn đã chuẩn bị đầy đủ những thứ cần thiết cho chuyến đi, liền có thể xuất phát đều không có vấn đề.

“Tiểu hài tử đừng hỏi nhiều như vậy, nói chung ngươi tìm thêm thông tin liên quan đến Lời Thề thụ ở Tần Lĩnh…” Mạc Phàm nói.

“Người kia đang thưởng thức trái cấm vui tươi, vì lẽ đó dự định đắm chìm ở vườn trái cây đó.” Apase nói.

“Apase, làm một cô gái ngươi có thể rụt rè một chút không? Tại sao có thể nghe trộm nhìn lén như vậy?” Mạc Phàm trừng mắt nhìn Apase.

“Ta có thể không nhàm chán như vậy, chỉ là cái tâm tình sắp bay lên trời của chính ngươi không ngừng báo lại đến chỗ ta. Ta nghĩ suy đoán không tới cũng khó khăn.” Apase cho Mạc Phàm một ánh mắt khinh bỉ.

Còn tưởng rằng người đàn ông này có bao nhiêu ba đầu sáu tay khác với tất cả mọi người đây, kết quả vẫn là say mê trong mỹ sắc không cách nào tự kiềm chế. Có gì tốt mà vui? Cả ngày đều đạo đức như vậy, cảm giác không có một ràng buộc, hắn cũng có đi tới đi tới bay tới bầu trời.

“Ngươi biết cái gì? Tuy rằng ngươi cũng dung mạo rất đẹp, nhưng so với Mục Ninh Tuyết nhà ta thì chỉ là một thằng nhóc chưa dứt sữa. Cho nên nói trước ngươi tại sao trái một cái Đại ca ca, phải một cái Đại ca ca không cách nào dụ hoặc được ta, chính là bởi vì trong lòng ta sớm có nữ thần hộ thể!” Mạc Phàm nói.

“Các ngươi làm cái sự, cần thời gian một tháng? Cho ngươi một buổi tối không đủ sao?” Linh Linh rất trắng ra nói.

“Khặc khặc.” Mạc Phàm bị câu nói này của Linh Linh sặc.

Tại sao cảm thấy hai vị thiếu nữ trước mắt này đều là lão tài xế, lái xe không mang theo mặt đỏ, ngữ khí cùng vẻ mặt ngây thơ thản nhiên như vậy?

Linh Linh rất không vui, nếu như Mạc Phàm muốn say mê ở Phàm Tuyết sơn tửu trì thịt rừng, thì nàng sẽ thật sự rất tẻ nhạt.

Nhưng nàng rõ ràng không khuyên nổi Mạc Phàm đã mất tâm trí. Nàng đành phải khắp nơi tẻ nhạt ở Phàm Tuyết sơn… Về Ma Đô mà nói, nhất định sẽ bị người quản, bức bách nàng đi chỗ đó loại trường học tràn ngập nhược trí. Ở trong Phàm Tuyết sơn, lấy danh nghĩa theo Mạc Phàm, Linh Linh còn có thể tự do hơn một chút.

Apase kỳ thực đối với hết thảy đều rất tò mò. Mạc Phàm mê muội với mỹ sắc, Linh Linh chỉ có thể cố hết sức dẫn Apase đi vòng quanh ở trong Phàm Tuyết sơn.

“Tại sao nơi này đều có thể nhìn thấy một ít thanh nga?” Apase hỏi.

Linh Linh dẫn Apase đi về phía khu rừng núi hẻo lánh hơn. Đại khái đi ra địa giới tân thành, trong rừng núi bỗng nhiên xuất hiện một mảnh rừng đào cực kỳ mỹ lệ. Vẻ đẹp tươi thắm và mộng ảo của rừng đào lập tức thu hút Apase. Apase có chút kích động hỏi tiếp: “Những này lại là cái gì, thật là đẹp nha?”

Rừng đào trải dài đến giữa sườn núi, và ở vị trí giữa sườn núi có một tòa nhà gỗ rất khác biệt. Trên mái hiên, trong sân nhỏ, bên bệ cửa sổ đều đậu rất nhiều thanh nga tràn đầy linh tính.

Hiện tại là lúc chạng vạng, thanh nga chính thức tỉnh. Cánh của chúng kỳ thực rất mỹ lệ, không kém gì những con bướm bay lượn trong khóm hoa. Ánh chiều tà rơi xuống, rừng đào, nhà gỗ, thanh nga tất cả đều u tĩnh như vậy.

“Có thể thu cái xà tao khí của ngươi lại một chút không? Tám dặm đất sinh linh bé nhỏ đều phải bị ngươi sợ đến không dám động.” Linh Linh phát hiện thanh nga đang lơ lửng, không dám cất cánh, liền tức giận quay đầu lại trừng mắt nhìn Apase.

“Đây là sinh vật kinh sợ bẩm sinh, không liên quan nhiều đến khí tức của ta. Những tiểu tử này còn rất nhạy cảm mà, rất nhiều thứ lơ lửng đều không phát hiện được. Ta thích chúng.” Apase nói.

Đang nói chuyện, cửa nhà gỗ nhẹ nhàng đẩy ra. Một vị nữ tử dịu dàng mặc tố y từ bên trong chậm rãi đi ra. Nàng tư thái nhu chậm, đôi mắt như sao. Nhìn thấy Linh Linh đứng trong sân, trên mặt nàng lập tức lộ ra một nụ cười mừng rỡ dịu dàng.

“Nàng… có chút không đúng lắm.” Apase đánh giá nữ tử đi ra từ nhà gỗ, ánh mắt có biến đổi rõ ràng.

Mà nữ tử tựa hồ cũng nhận ra được Apase, trên mặt lộ ra vẻ cảnh giác. Nếu không phải Linh Linh đứng bên cạnh nàng, Du Sư Sư chỉ sợ sẽ không trấn định như vậy đứng ở chỗ này.

“Những thanh nga này, là của nàng.” Linh Linh nói.

“Chẳng trách, linh tính của chúng đến từ một lãnh tụ nào đó.” Apase nói.

“Linh Linh, nàng là ai nha?” Du Sư Sư dò hỏi.

“Một con xà tinh đến từ châu Phi.” Linh Linh nói với Du Sư Sư.

Linh Linh đến chỗ Du Sư Sư, kỳ thực cũng là vì chuyện Tần Lĩnh mà phát sầu.

Họ muốn đi vào khu vực Tần Lĩnh nơi tồn tại một đám quỷ điệp. Những con quỷ điệp đó sẽ gây trở ngại rất lớn cho việc tiến lên của họ. Linh Linh cảm thấy nga và điệp miễn cưỡng cũng coi là cùng đại tộc, có thể tìm thấy một số biện pháp đối phó với những con quỷ điệp đó không.

“Cái này nha, ta đối với quỷ điệp không tính hiểu rất rõ, có thể cần tự mình tiếp xúc mới có thể tìm kiếm biện pháp xử lý. Như vậy đi, khi nào ngươi muốn đi Tần Lĩnh thì nói với tỷ tỷ một tiếng, ta vừa vặn cũng phải đến Tần Lĩnh tìm Nguyệt Tang diệp, chúng ta có thể đi cùng.” Du Sư Sư nói.

Du Sư Sư cũng đang đau đầu chuyện Nguyệt Tang diệp.

Nguyệt Tang diệp là cho Tiểu Nguyệt Nga Hoàng ăn. Loại thực vật đặc thù này chỉ sinh trưởng ở trong Tần Lĩnh. Không có Nguyệt Tang diệp, Nguyệt Nga Hoàng rất khó lột xác từ trạng thái Nguyệt tằm thành nhộng.

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 5031: Nguyệt Nha hà cốc

Chương 5030: Biến hóa liền là kỳ ngộ

Q.1 – Chương 2673: Quân tới dưới núi