» Q.1 – Chương 1684: Vợ hiền của giới thợ săn

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 3, 2025

“Có ý gì, ta cũng là cấp cao, ta trộn lẫn trong đội ngũ cũng không được sao? Ngươi không phải đội trưởng đội săn thú Phan Thành các ngươi sao, chuyện gì mà không phải ngươi quyết định? Huống hồ ta sau đó cũng sẽ tiến vào đội ngũ các ngươi, các ngươi tại sao có thể không mang theo ta? Lần này ngươi nếu như không mang theo ta, ngươi đừng nghĩ chạm vào ta. Hừ! Bỏ tay ra, không cho mò!” Lý Ngọc Mai tức giận nói.

“Được, được, được, chỉ cần ngươi không làm phiền ta gì cả.” Lục Chước nói rằng.

“Này còn tạm được. Đúng rồi, treo giải thưởng cấp A hẳn là rất nhiều tiền đi? Có hay không 50 triệu??” Lý Ngọc Mai vội vàng hỏi.

“Không tiền.” Lục Chước nói.

“Không tiền?? Vậy các ngươi tiếp tới làm cái gì!” Lý Ngọc Mai nói.

“Là danh vọng điểm cống hiến. Ồ, lần này cố chủ cũng là vị Thất Tinh thợ săn đại sư kia, nàng lâm thời tuyển mộ một pháp sư cấp cao tạo thành đoàn đội thợ săn đại sư. Nàng đưa ra cống hiến danh vọng trị rất cao, giả như toàn bộ dồn cho một mình ta, ta trực tiếp có thể từ ba sao lên cấp đến bốn sao!!” Lục Chước nói rằng.

“Nhiều như vậy? Cái kia… cái kia dồn cho ta, ta không phải có thể trực tiếp từ thợ săn cao cấp biến thành thợ săn đại sư??” Lý Ngọc Mai trừng mắt lên.

“Ừm, cho dù chia đều, cống hiến danh vọng trị phỏng chừng cũng đủ ngươi lên cấp.” Lục Chước gật đầu.

“Vậy thì thật là quá tốt rồi! Ha ha ha!” Lý Ngọc Mai lập tức cười lớn.

“Thế nào, này có hay không làm ngươi hả hê??” Lục Chước nở nụ cười, mạnh tay lại mò vào trong quần áo Lý Ngọc Mai.

“Cố Doanh cái tiện nhân kia khẳng định còn đang đắc chí vì cái treo giải thưởng 24 triệu đó, mà ta lại sắp lên cấp thợ săn đại sư. Ta không thể chờ đợi được nữa muốn nhìn thấy vẻ mặt nàng phát điên.” Lý Ngọc Mai cười đến cả người run rẩy.

“Ngươi cũng không cần quá coi nàng là sự việc. Sau này nàng ngay cả xách giày cho ngươi cũng không xứng…” Lục Chước nói rằng.

“Ta chính là thích xem thấy vẻ mặt nàng xám xịt bị ta mạnh mẽ đạp ở dưới chân!” Lý Ngọc Mai nói rằng.

“Vậy tối nay, có phải là ta muốn thế nào thì được thế đó, ta muốn ở nơi nào liền ở nơi nào?” Lục Chước dâm cười hỏi.

“Sắc quỷ!” Lý Ngọc Mai nguýt Lục Chước một cái.

Ngủ một giấc tỉnh dậy, không khí sạch sẽ cực kỳ ngoài cửa sổ thổi vào, làm bay màn che. Mạc Phàm tỉnh dậy trong cảm giác rất thoải mái này.

Quả nhiên a, vẫn là ở nơi non xanh nước biếc giấc ngủ chất lượng sẽ đặc biệt tốt. Mở mắt ra, vươn vai vặn mình, cả người đều cảm giác tràn ngập sức sống!

“Linh Linh, ngươi dậy sớm thế à?” Mạc Phàm rời giường, phát hiện Linh Linh đã ngồi ở trên cái ghế cao cao kia làm thí nghiệm.

“Nàng còn chưa ngủ đấy.” Apase nói rằng.

“Cô gái gia, không thể thức đêm như vậy. Không phải vậy sẽ chưa trưởng thành, nhanh lên ngủ đi, nhanh lên ngủ đi!” Mạc Phàm đi tới sau lưng Linh Linh, cũng mặc kệ nàng tiến triển tới trình độ nào, trực tiếp ôm nàng lên, không cho phép nàng làm xấu thân thể như vậy.

Linh Linh làm việc rất cố chấp. Nàng thường thường có thể cả ngày không ngủ, nhưng có Mạc Phàm ở, đó là tuyệt đối sẽ không cho nàng cơ hội này. Rất nhiều chuyện không cần thiết tích cực như vậy. Mặc dù không giải quyết được vấn đề Vinh Ma trước mắt này, cái đó cũng không sao cả!

“Thả ra, thả ra!” Linh Linh giương nanh múa vuốt, đối với Mạc Phàm hầu như không làm tổn thương gì, trái lại làm tay nàng bị đau.

“Ngoan ngoan, không thể tùy hứng như thế. Hơn nữa ngươi thật sự muốn sau này trở thành Thái Bình công chúa sao? Ngủ nhiều mới sẽ phát triển nhiều thịt thịt, biết không? Những cô gái đồng nhan cự nhũ kia, ai mà không ngủ như lợn?” Mạc Phàm đặt Linh Linh xuống cái giường mình đã ngủ, kéo chăn đắp cho nàng.

Linh Linh kế tục náo loạn một hồi. Mạc Phàm liền ở bên giường, nàng không ngủ thì mình cũng không đi. Linh Linh thở phì phò dùng chăn che đầu.

“Sự việc là làm từng ngày một, không phải dáng vẻ của ngươi như thế này, biết không? Mau mau ngủ đi. Không phải vậy ta liền bỏ qua cái treo giải thưởng này, đưa ngươi về trường học!” Mạc Phàm nói rằng.

Linh Linh là thật sự sợ đi học. Những thứ học trong trường nàng đã thuộc lòng đến chán ngán từ trước tám tuổi rồi, thì càng khỏi nói những lão yêu tự cho là rất ngầu kia ở trước mặt mình lắc lư một đám ngốc nam hài ấu trĩ rồi!

“Vinh Ma có một ít tiến triển.” Linh Linh vén chăn lên, đôi mắt to kia nhìn Mạc Phàm, vẻ mặt thành thật nói.

“Trước tiên ngủ, ngày mai lại nói, ngoan.” Mạc Phàm nói.

“Ta nói xong ngủ tiếp.” Linh Linh tiểu quật cường nói.

“Được, được, được, ngươi nói đi.” Mạc Phàm gật đầu.

“Ta cho người ta lấy một con tích vinh con non cùng Vinh Ma con non, phát hiện Vinh Ma loại sinh vật tạp giao này kỳ thực khá giống con la, không thể xưng là giống loài mới.” Linh Linh nói rằng.

“Con la? Có ý gì?” Mạc Phàm không rõ về khái niệm này.

“Rất nhiều sinh vật gần gũi về mặt hình thể cùng huyết thống đều có thể tiến hành tạp giao, nói thí dụ như một số hạt yêu xấu xí cùng xà tinh, sản sinh giống loài mới là xà hạt…” Linh Linh cố ý liếc nhìn Apase, sau đó nói tiếp, “Xà hạt sở dĩ xưng là giống loài mới, là bởi vì xà hạt cùng xà hạt có thể tiến hành giao phối sinh ra đời sau. Lại lấy một ví dụ đơn giản: lừa cùng ngựa, lừa cùng ngựa tạp giao sinh ra chính là con la, nhưng con la không thể xưng là giống loài mới, là bởi vì con la không thể cùng con la giao phối và sinh ra con la con non. Mặc dù có đời sau cũng sống không lâu.”

“Ta có nên lấy notebook ra không, Linh Linh lão sư?” Mạc Phàm hỏi một câu.

Linh Linh liếc Mạc Phàm một cái xem thường, nói tiếp: “Vinh Ma là sự kết hợp của tích vinh thú cùng loa lệ yêu. Ta dùng máu con non của chúng để kiểm tra, phát hiện huyết thống Vinh Ma hoàn toàn không hòa hợp với tích vinh thú. Giả như Vinh Ma là một giống loài mới, nó nhất định sẽ có huyết mạch tích vinh thú, và có thể được liệt vào thành viên tộc tích.”

“Ừm, ừm…” Mạc Phàm gật đầu lia lịa ở đó, làm bộ dáng như mình hoàn toàn hiểu.

Linh Linh biết Mạc Phàm thiếu kiến thức về yêu ma, thẳng thắn nói thẳng kết quả mình có được: “Cái Vinh Ma này, là một loại dẫn xuất tạp giao hợp chất. Chúng nó kỳ thực tuổi thọ rất ngắn ngủi, đồng thời không thể sinh sản đời sau lẫn nhau.”

“Không đúng sao? Chúng nó không thể sinh sản nói, vậy làm sao toàn bộ Thiên đảo hồ có thể trải rộng nhiều Vinh Ma như vậy? Ta đã khảo sát quá, số lượng Vinh Ma ở vùng Thiên đảo hồ này có thể thành lập một bộ lạc Vinh Ma, cảm giác chúng nó lại như một đám công nhân không ngày không đêm, công việc chính là không ngừng mà bùm bùm bùm tạo ra Vinh Ma con non.” Mạc Phàm nói rằng.

“Ta lúc đầu cũng cho rằng là chúng nó sinh sản lẫn nhau, đồng thời năng lực sinh sản cực cường, nhưng kiểm tra máu sẽ không có vấn đề. Những Vinh Ma này chính là con la, không thể sinh sản lẫn nhau. Vì vậy số lượng của chúng sẽ khổng lồ như vậy, trên cơ bản có thể suy đoán: Trong Thiên đảo hồ này, có hai con sinh vật công mẫu đặc biệt. Chúng nó như nhà máy vậy đang điên cuồng sản xuất trứng Vinh Ma.” Linh Linh nói rằng.

Mạc Phàm nghe đến đó, mắt không khỏi sáng lên nói: “Nói cách khác, chúng ta chỉ cần tìm được sinh vật công mẫu kia, tiêu diệt chúng nó, chẳng khác nào bóp chết sự sinh sản không ngừng nghỉ của những Vinh Ma này?”

Điểm đáng sợ của Vinh Ma chính là sự sinh sản của chúng. Khó khăn lắm mới tốn một tháng giết chết một phần ba, kết quả chúng nó sinh ra nhiều gấp đôi so với số bị giết. Nếu có thể khiến chúng nó ngừng điên cuồng sinh sản như vậy, vấn đề thống trị chỉ là vấn đề thời gian, bởi vì sớm muộn sẽ tiêu diệt sạch chúng nó!

“Ừm, cái sinh vật công mẫu này rất giảo hoạt. Chúng nó đẻ trứng xong để những Vinh Ma trưởng thành lại đây mang những trứng đó tới những nơi khác. Như vậy liền tạo thành một loại giả tạo Vinh Ma sinh sản khắp nơi, đẻ trứng khắp nơi, như vậy thợ săn liền không thể thông qua điểm mật độ Vinh Ma con non quá cao để tìm thấy nơi ẩn thân đẻ trứng của chúng.” Linh Linh nói rằng.

“Ngươi đây đều biết?” Mạc Phàm rất kinh ngạc, Linh Linh rõ ràng ngay cả cửa cũng không làm sao ra a.

“Ta cho người ta bắt được một con Vinh Ma con non, giải phẫu nó.” Linh Linh nói rằng.

“Ấy… Được rồi.” Mạc Phàm không nói gì cả.

Loli dũng mãnh, kỳ thực mình không nên hỏi đến, chỉ cần biết đáp án là tốt rồi.

“Có phương hướng, sự việc liền dễ làm, chỉ sợ cùng ruồi không đầu một dạng loạn va. Ngươi ngủ đi, những tin tức này đã rất quan trọng, không chừng ngươi tỉnh lại, ta đã tìm thấy sinh vật công mẫu và giải quyết chúng nó.” Mạc Phàm nói rằng.

“Cho ta nghiên cứu một hồi nữa, ta có thể tìm ra điểm yếu của chúng nó.” Linh Linh bất mãn nói.

“Được rồi, được rồi, mau mau ngủ đi. Apase, ngươi thủ ở đây, nàng nếu không ngủ, ngươi trực tiếp cho nàng một thuật thôi miên.” Mạc Phàm rất thương Linh Linh, tiểu loli có thể làm ra như thế, kiên quyết không thể làm xấu thân thể. Sau này làm giàu làm giàu, chỉnh người báo thù… đều dựa vào nàng rồi!

“Được rồi!” Apase cười đáp ứng.

“Câu cuối cùng.” Linh Linh thấy Mạc Phàm không vui, giơ một ngón tay, miệng nhỏ chu ra, nhìn qua đặc biệt đáng yêu.

“Ngươi nói.” Mạc Phàm gật đầu.

“Một mình ngươi muốn tìm sinh vật công mẫu là rất khó. Ngươi cũng không quen thuộc nơi này lắm, hơn nữa ngươi là vịt lên cạn… Ta đã thuê 1 chi đoàn đội thợ săn cấp đại sư cùng 7 chi tiểu đội thợ săn cao cấp. Bọn họ đều hoạt động ở vùng Thiên đảo hồ này. Ngươi đi điều phối bọn họ đi, hẳn là rất nhanh sẽ tìm thấy sinh vật công mẫu.” Linh Linh nói rằng.

Mạc Phàm vừa nghe, nửa ngày mới nói với Linh Linh: “Linh Linh, ngươi quả thực là vợ hiền của giới thợ săn a, làm đâu ra đấy đâu vào đấy!”

Cùng Linh Linh hợp tác, thật sự có thể làm một kẻ nhược trí từ đầu đến cuối. Lúc mấu chốt động vũ là có thể.

Linh Linh vừa muốn mở miệng, Mạc Phàm lập tức nhíu mày, hù dọa nói: “Không cho nói, nói nữa ta liền chui vào chăn ngủ cùng ngươi, để ngươi không ai thèm lấy.”

“Thấp nhất ba năm, lên tới tử hình, chính ngươi suy nghĩ kỹ càng.” Linh Linh lạnh rên một tiếng, kéo chăn che, ngủ đi tới.

“…” Mạc Phàm á khẩu không trả lời được, cũng còn tốt Linh Linh khá là nghe lời, đúng là ngủ đi tới.

Mới không lâu lắm, nàng liền không phát ra một tiếng động nào nữa. Nghe hô hấp nhẹ nhàng biến hóa cũng có thể biết nàng đúng là đã ngủ. Ngủ Linh Linh sẽ không có dáng vẻ lão khí hoành thu trong ngày thường của nàng, tướng mạo tiêu chí nàng lộ ra cái sự đáng yêu lại mê người tính trẻ con. Mạc Phàm sờ sờ cái cằm nhỏ của nàng, lúc này mới rời khỏi căn phòng.

Linh Linh thật giống như sinh ra là để làm thợ săn vậy. Không có gì so với việc từ trong những sự phức tạp, nguy hiểm này tìm kiếm con đường phá giải càng làm cho nàng tỏa sáng tinh thần hơn. Vì vậy, chính mình về nước, Linh Linh kỳ thực rất vui vẻ, như là rốt cục có người chơi cùng nàng vậy.

“Vấn đề nhi đồng.” Apase bồi thêm một câu.

“Ngươi cũng gần như nàng. Giúp ta chăm sóc tốt nàng… Ta ra ngoài.” Mạc Phàm nói.

“Ta lại không phải bảo mẫu!” Apase có chút không tình nguyện nói.

“Có thù lao, một trận diêm cục Tiểu Long Hà.”

“Ừm, ừm!” Apase lập tức nhảy nhót lên.

Nhìn thấy bộ dạng Apase này, Mạc Phàm kỳ thực thật sự rất hoài nghi. Lúc đó trên người muốn dẫn như thế một cân, phỏng chừng không cần kinh tâm động phách như vậy, mình liền đưa khế ước tới cho người thừa kế nữ vương Medusa này để tùy tiện ký rồi.

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 4155: Cẩn thận có người giết ngươi

Q.1 – Chương 2088: Chương 2088 Lần gặp lại này

Chương 4154: Hoang Thập Thất