» Q.1 – Chương 1581: Tiến vào Kim tự tháp
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 3, 2025
Huyết chi trang sách chuyển động, một con mộc nãi y toàn thân tỏa ra nồng đậm tinh lực đột nhiên xuất hiện. Nó đúng là có khổng lồ oán khí, hun đến những người khác đều muốn bất tỉnh đi.
“Đến ta vong linh trong bụng đi!” Shreve nói.
Trần khổ mộc nãi y bỗng nhiên đặt hai tay lên bụng mình, đột nhiên xé ra, lập tức lộ ra bên trong buồn nôn đồ vật. Shreve lập tức chui vào, không hề suy nghĩ đến cảm nhận của người khác. Những người khác đứng ngẩn ở đó, không ngờ lại dùng phương thức này để ngụy trang.
“Nhanh lên, còn chờ cái gì, mau vào!” Shreve phát hiện mọi người không có động tĩnh, lại từ vết nứt ở bụng con mộc nãi y chui ra, mặt đầy máu me quát lớn, càng khiến mọi người buồn nôn hơn.
Trên đỉnh đầu, một mảnh màu xám vẩn đục bao phủ. Chúng như hàng ngàn, hàng vạn quỷ điểu xoay quanh, thân thể không va chạm vào nhau mà có thể chui qua lại. Những sợi quỷ thật dài của chúng, hai phần ba là một cái quỷ thân cỡ lớn trông rất chân thực, nhưng dần dần đến sau đoạn lại như sợi dần dần trốn vào hư vô!
“Ô ô ô ô ô ~~~~~~~~~~~! ! !” Tiếng khóc than lải nhải, tiếng rít gào chói tai va chạm vào đầu óc, tiếng gào thét càng đinh tai nhức óc. Trong cơn bão táp hôi oán này không biết có bao nhiêu oan hồn không cam lòng. Chúng hận không thể gặm nuốt sạch sẽ tất cả sinh vật sống thoải mái hơn chúng, để người khác cũng cảm nhận được nỗi thống khổ mà chúng đã quay quanh hàng trăm năm nay!
“Mau vào đi, không thì thật sự sẽ trở thành một thành viên trong số chúng!” Mạc Phàm cảm giác thế không thích hợp lắm, lập tức chui vào trong bụng con khổ trần mộc nãi y.
Khổ trần mộc nãi y có hình thể chừng một căn nhà gỗ nhỏ. Bụng nó vừa vặn có thể chứa được mấy người bọn họ. Mọi người nín thở cố nén cái mùi buồn nôn mà chui vào trong bụng con khổ trần mộc nãi y.
Tổng cộng bảy người. Lúc đầu Mạc Phàm đi vào vẫn không thấy chen chúc lắm. Chờ những người khác chui vào hết, phát hiện mọi người cơ bản đều kề sát vào nhau. May mắn là bụng con khổ trần mộc nãi y có co giãn, hơi bành trướng một chút là coi như nhét hết được tất cả mọi người.
“Mọi người cố gắng ít hô hấp, ta muốn khâu lại vết thương.” Shreve rất khó nhọc nói với mọi người.
“Ta sát, cái gì gọi là ít hô hấp!”
Hô? Còn có thể cố gắng ít sao???
Mọi người còn chưa kịp chửi bới, Shreve đã sử dụng vong linh khép lại thuật, khâu lại bụng con khổ trần mộc nãi y.
“Ô ô ô ô ô ~~~~~~~~~~~! ! !”
Khổng lồ oán linh đáp xuống, cảm giác toàn bộ bầu trời màu xám đen vân đọng lại rồi va chạm xuống mặt đất. Tiếng gào khóc cùng tiếng thét chói tai của chúng vang lên bên tai mọi người như tiếng cảnh báo, nghe được đầu óc mọi người đều sắp nổ tung!
Chúng rõ ràng ngửi thấy mùi người sống trên người đám người kia. Nơi gần ba Kim tự tháp Giza này đã bao nhiêu năm không có sinh vật sống bước vào. Nỗi thống khổ khổng lồ tích trữ trong lòng không chỗ phát tiết, liền điên cuồng nhào tới.
Nhưng theo bụng con khổ trần mộc nãi y được khâu lại, mùi người sống lập tức biến mất.
Trên thân thể người sống có mùi, đồng thời quá trình hô hấp của người sống phun ra khí cũng khác với những vong linh này. Vong linh, các oán linh đều thông qua phương thức này để bắt giữ sinh vật sống. Phải biết trong số chúng có hơn một nửa mắt không tốt hoặc căn bản không có mắt…
“Ô ô ô ô!”
Một con đại oán linh đưa cái mặt trắng xám năm lỗ chảy máu của mình lại gần con khổ trần mộc nãi y, như muốn ngửi thấy mùi người sống vừa nãy từ trên người cái tên này. Thế nhưng nó ngửi được toàn bộ đều là mùi tử thi bốc ra từ con khổ trần mộc nãi y.
Đại oán linh có chút không cam tâm. Khó khăn lắm mới có mấy thứ để chúng xé chơi giải buồn giải tỏa áp lực “báo chí”, sao lại bị con khổ trần mộc nãi y mập mạp này ăn hết rồi.
Các oán linh khác cũng vẫn quay quanh ở gần đó, vẻ mặt tiếc nuối, tới muộn, tới muộn, bị con khổ trần mộc nãi y này đoạt trước.
Các oán linh thông minh không đặc biệt cao, thấy không có gì để uống, tốt nhất là đồng loạt tản đi.
“Khố ca! ! ! ! ! !”
Bỗng nhiên, ở chỗ cao mặt bên Kim tự tháp Khufu, một khối lăng mộ cự thạch màu vàng óng chậm rãi dịch vào bên trong, dần dần lộ ra một cái lỗ vuông vức đen thui. Gần đó bay lượn rất nhiều cát bụi, rất nhanh phát hiện những hạt cát bụi này đang dần dần hình thành vòng xoáy như bị từng chút một hút vào bên trong Kim tự tháp Khufu.
Sức hút này là vô hình, chỉ có thể thông qua những hạt cát bụi xoay tròn và tốc độ bị hút vào để tham khảo. Từ một khu vực rất nhỏ ban đầu dần dần mở rộng đến gần một kilomet. Một lỗ nhỏ nhưng giữa không trung Kim tự tháp lại hình thành một cái phễu khí lưu màu vàng óng khổng lồ. Hạt cát màu vàng óng kéo không khí xung quanh điên cuồng lôi kéo những oán linh đang bay lượn gần đó vào!
“Ô ô ô ô ~~~~~~~~~~~~~!”
Các oán linh thấy cảnh này, sợ đến “chạy đi” liền chạy. Đối với chúng mà nói, bị hút vào bên trong Kim tự tháp chẳng khác nào rơi vào một cái cối xay thịt hồn phách, hồn phi phách tán là điều chắc chắn.
Chúng liều mạng bơi lượn trên không trung, dùng hết toàn bộ năng lực. Mà cái phễu lăng huyệt hấp xả năng lượng ngày càng khổng lồ, mạnh đến cảm giác như muốn nhấc bổng cả một lớp sa mạc dày đặc lên. Bất kể là oán linh ở gần hay chiến hồn bồng bềnh ở xa, hết thảy đều bị thu nạp tiến vào…
Mây oán màu xám đọng lại không biết bao lâu, chúng từng chút một bị kéo vào đến động không đáy Kim tự tháp. Những oán linh to nhỏ bên trong chính là bầy cá bị cuộn theo dòng nước sông san sát, mặc cho chúng giãy giụa thế nào, nước sông khuynh đảo chúng cũng khó tránh khỏi!
“A a a a a ~~~~~~~~~!”
“Ô ô ô ô ô! ! ! ! ! !”
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang vọng bên tai mọi người. Khổ trần mộc nãi y cũng bị cuốn vào. Không gian chật hẹp buồn nôn trong bụng lại trời đất quay cuồng. Cũng không biết cái tên Shreve này tại sao lại nhắc nhở mọi người cố gắng ít hô hấp. Chỗ đầy nước trong bụng, thi dịch, tràng dịch xoay loạn này có thể hô hấp đều có quỷ rồi!
Chuyến đi nhờ xe thuận lợi vào Minh giới khó chịu đến khiến người ta muốn nôn. Thời gian lại cảm thấy đặc biệt dài dằng dặc. Đen thùi một mảnh, ầm ĩ một mảnh, lăn qua lộn lại. Rốt cuộc bọn họ có thành công hay không hay đã xuống địa ngục đều không phân biệt được. Mạc Phàm chính mình cũng cảm giác sắp ngất đi.
Trong bụng khổ trần mộc nãi y dưỡng khí cực kỳ ít ỏi. Dần dần trong đau khổ còn nghênh đón cảm giác nghẹn thở. Đã có người không kiên trì được muốn phá xác mà ra.
“Ầm! ! ! ! ! !”
Một tiếng vang thật lớn, thứ gì đó đột nhiên nổ tung. Mạc Phàm chỉ cảm thấy cả người bay ra ngoài rồi tầng tầng đập vào bức tường nào đó cực kỳ cứng rắn.
Mắt nổ đom đóm, không nhận rõ Đông Nam Tây Bắc. Mạc Phàm đầu choáng váng vài phút thị giác thiết bị mới chậm rãi kết nối được. Suy nghĩ trong đầu cũng mới từng chút một trở về vị trí cũ trong sọ não.
Mạc Phàm biết bên trong Kim tự tháp vô cùng nguy hiểm, vội vàng kiểm tra xung quanh, phát hiện đây là một mật thất hình lập phương vô cùng thâm sâu!
Bốn phía toàn bộ là bức tường cực kỳ kiên cố, cắt gọt rất phẳng. Khe hở giữa các khối nhỏ đến mức sợi tóc cũng không kẹt được.
Loại nham khối này tạo thành mộ thất hình lập phương này. Chiều dài đại khái là một ngàn mét, chiều cao thì căn bản không cách nào dự đoán.
Mật thất có thể nói là tương đương rộng lớn, còn khổng lồ hơn cả Kim tự tháp bản thân. Nhưng Mạc Phàm biết không gian bên trong Kim tự tháp chắc chắn lớn hơn vẻ ngoài nhìn thấy gấp mấy trăm lần. Có một thuyết pháp là không gian bên trong đã trải qua áp súc và phóng đại. Còn một thuyết pháp khác là bên trong Kim tự tháp vốn là một vị diện khác, đây là cửa lớn của Minh giới!
“Này, các ngươi mọi người ở đâu???” Mạc Phàm hô lên.
“Ta ở dưới chân ngươi.” Tiếng Triệu Mãn Duyên từ phía dưới thăm thẳm vọng lên nhẹ nhàng.
Mạc Phàm vội vàng dịch người, phát hiện Triệu Mãn Duyên nằm trên mặt đất, toàn thân đầy dịch bụng tanh tưởi, vẻ mặt sinh không thể luyến.
“Lão Triệu, biến ra chút nước cho ta thanh tẩy một chút, khó chịu chết rồi.” Mạc Phàm nói.
“Lão tử xương đều sắp tan vỡ rồi, ngươi lại muốn lão tử làm vòi hoa sen cho ngươi!” Triệu Mãn Duyên giận nói.
Nói tới nói lui, Triệu Mãn Duyên vẫn sử dụng thủy ngự, biến nước thành dải lụa mềm mại nhanh chóng rửa sạch trên người hai người.
Xả đi những thứ sền sệt đó, hai người lập tức thoải mái hơn nhiều. Triệu Mãn Duyên thăm thẳm thêm một câu: “Cảm giác chúng ta vừa trải qua một chuyến xe chở phân rơi từ trên vách núi xuống.”
“Đừng nói nữa, trước tiên tìm xem những người khác. Nếu như bọn họ đều chết rồi thì chúng ta tìm chỗ đi ra ngoài đi.” Mạc Phàm nói.
“Quá tối, ngươi cho chút lửa đi.” Triệu Mãn Duyên nói.
“Mẹ ngươi mới là quang hệ pháp sư!”
“Ồ ồ!”
…
Triệu Mãn Duyên tung một vệt ánh sáng diệu lên không trung. Ánh sáng chói lọi tản ra vô số tia sáng, thứ gì đó long lanh tương tự ánh mặt trời lập tức lấp đầy mật thất giam cầm lạnh lẽo đen thùi này.
Ánh sáng tùy ý quét qua, trong bóng tối đột nhiên lộ ra từng cái bóng dị thường. Chúng có vóc người gầy gò, hai mắt không đồng tử, trên tay cầm móc thi vết máu loang lổ cùng hình phủ. Có lẽ đời này đều chưa từng thấy ánh mặt trời, những thứ quái lạ đáng sợ này đồng loạt ngẩng đầu lên, nhìn kỹ chùm sáng lóng lánh cực kỳ trên không trung.
Rất nhanh, những thứ này đồng loạt chuyển đầu lại hướng về Triệu Mãn Duyên và Mạc Phàm, những người đã phóng thích phép thuật này. Nhất thời khí sát cùng oán khí làm người sởn cả tóc gáy từ bốn phương tám hướng ập tới, rất nhiều hai con tiểu phì thỏ rơi vào tư thế bị bầy quỷ ăn thịt!
“Khe nằm, chúng ta đi vào hầm quỷ rồi!” Triệu Mãn Duyên sợ đến trực tiếp nhảy dựng lên.
Không phải nói là lỗ thông gió sao, sao lại có nhiều quỷ quái như vậy!
“Là Mộ Hình Nhân, chúng chuyên môn phụ trách bắt giữ những cô hồn dã quỷ…” Mạc Phàm nói.
Loại Mộ Hình Nhân này ở bên ngoài không tính phổ biến, bởi vì chúng quanh năm nghỉ lại ở đại mộ huyệt, làm công cho chủ mộ huyệt. Một đại vong linh nếu muốn trở thành người thống trị ở tứ hải bát hoang, ngoài việc tàn hại sinh vật sống để thu được chiến sĩ mới mẻ, chúng còn có thể ném những vong linh yếu ớt vào mộ huyệt của mình để rèn luyện thành tinh hoa tử linh có thể nâng cao thực lực bản thân!